Chương 51 : Con Chip

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thái Hanh đứng bên cạnh nhìn thấy cử động của Feiyusi định ra tay can thiệp. Nào ngờ Feiyusi hành động nhanh, Trí Mân còn phản ứng nhanh hơn. Thái Hanh chưa kịp bước tới, Feiyusi đã bị Trí Mân giật gót chân ngã sõng soài. Thái Hanh bật cười ha hả. Vệ sỹ của Feiyusi xông tới chỗ Trí Mân, nụ cười trên môi Thái Hanh tắt ngấm. Anh ta lập tức di chuyển đến bên Trí Mân và ra tay nhanh như tia chớp. Tên Vệ sỹ bị Thái Hanh kẹp chặt cổ họng và bị ném sang một bên.

Trí Mân phủi mông đứng dậy, Feiyusi lúc này vẫn còn nằm trên mặt đất chưa kịp hoàn hồn. Trí Mân không thèm để ý đến Feiyusi, ngoảnh mặt cau có với Thái Hanh: "Anh làm ăn kiểu gì thế? Lẽ nào không nhìn thấy bà già này ức hiếp người hay sao?". Vừa nói cậu vừa đi qua người Feiyusi, cố ý dẵm chân lên tay bà ta, khiến bà ta kêu gào thảm thiết.

Thái Hanh tươi cười vui vẻ: "Xin lỗi, tôi cũng không biết chó điên đột nhiên nổi cơn". Anh ta vừa nói vừa đưa mắt về phía đám vệ sỹ của Feiyusi. Mặc dù chủ nhân bị mất mặt trước mọi người nhưng đám vệ sỹ tỏ ra e dè Thái Hanh.

"Nếu đã là chó điên thì sau này nên chú ý một chút, đừng cắn người bừa bãi trên đường. Tôi mà thấy sẽ báo cảnh sát đưa đến trung tâm tiêu hủy súc sinh có hại đó. Thật là...tự nhiên làm mất hết hứng dạo phố của tôi. Đi thôi". Trí Mân tỏ vẻ không vui, nói một tràng giang đại hải với Thái Hanh rồi đi mất.

Thái Hanh cười tươi đáp lời cậu: "Đây là ý kiến hay". Nói xong anh ta quay sang nở nụ cười tao nhã với Feiyusi: "Hy vọng bà hãy biết giữ thể diện, đừng để người ta đưa đến trung tâm tiêu hủy súc sinh có hại, đừng làm mất mặt tôi đấy".

Vừa nói Thái Hanh vừa cúi người chào Feiyusi một cách lịch sự. Anh ta đảo mắt về chiếc xe hơi sang trọng màu đen rồi quay người đi theo Trí Mân. Người của Thái Hanh ở cách đó không xa vẫn giữ nguyên khoảng cách đi sau bảo vệ anh ta.
"Feiyusi, đi thôi". Người đàn ông đẹp trai ngồi trong chiếc xe đen sang trọng cất giọng nói quyến rũ với Feiyusi.

Bên ngoài xe, Feiyusi vẫn chưa hết tức giận, gương mặt bà ta tỏa ra sát khí nồng nặc. Feiyusi và Thái Hanh đối đầu bao nhiêu năm nay. Nhưng mỗi khi gặp nhau họ đều giữ sự khách khí. Hai người dù sao cũng là mẹ con, mặc dù trong lòng căm ghét nhau nhưng không để lộ cho người ngoài thấy. Không ngờ hôm nay Thái Hanh thể hiện sự bất kính với bà ta giữa chốn đông người, khiến bà ta trở tay không kịp.

Feiyusi thở một hơi dài nặng nhọc, dõi theo Thái Hanh và Trí Mân đang dần khuất bóng bằng ánh mắt ác độc. Thái Hanh mỗi khi ra ngoài đều đem nhiều thuộc hạ đi cùng. Đám thuộc hạ không lộ diện mà dấu thân ở nơi nào đó không ai biết. Đây cũng là nguyên nhân khiến Feiyusi không dám manh động.

Feiyusi mở miệng nói hằn học: "Cho anh hống hách ngày hôm nay. Sau này đừng trách tôi không nể tình mẹ con".

"Feiyusi". Người đàn ông trong xe cất giọng lãnh đạm pha chút hết kiên nhẫn. Feiyusi liền hít một hơi dài, chỉnh đốn quần áo, lấy lại bộ dạng cao quý như lúc đầu từ tốn bước lên xe. Thái Hanh đi nhanh theo Trí Mân, gương mặt anh ta không dấu vẻ hớn hở như trẻ con. Trí Mân nhìn thấy bất giác nhíu mày: "Anh vui lắm sao?"

Thái Hanh cười tươi: "Đúng vậy. Hiếm khi gặp dịp có hành động ấu trĩ như vừa rồi, nhưng lại giúp tôi xả hết bực bội. Muốn không vui cũng khó".

Trí Mân lườm Thái Hanh: "Chuyện cỏn con đáng để anh vui đến vậy?"

Thái Hanh lắc đầu cười lớn. Bao nhiêu năm ngầm đọ sức với nhau, cả anh ta và Feiyusi chỉ tìm cách sử dụng thế lực và thủ đoạn. Không ai nghĩ đến mấy trò trẻ con khiến đối phương bẽ mặt ở nơi công cộng như ngày hôm nay, bởi vì làm vậy sẽ khiến bản thân mất giá. Trí Mân vừa xuất hiện đã khiến Feiyusi mất mặt trên đường phố, cảm giác này cũng không tồi.

Trí Mân liếc thấy chiếc xe chở Feiyusi đi xa, cậu liền mở bàn tay, trên đó có một con chíp nhỏ. Trí Mân nhăn mặt hỏi Thái Hanh: "Đây là cái gì?"

Thái Hanh quay sang nhìn con chíp: "Cậu lấy đâu ra vậy?". Con chíp trên tay Trí Mân rất nhỏ, chỉ bằng một móng tay ngón út, không hề gây sự chú ý. Nhưng đối với người quen thuộc mấy đồ công nghệ tiên tiến như Thái Hanh, thứ càng nhỏ mới càng là tinh hoa.

"Trên đế giày của Feiyusi". Lúc Feiyusi dẵm gót giày lên tay Trí Mân. Bàn tay vô cùng nhạy cảm của cậu lập tức phát hiện gót giày của bà ta có vấn đề. Nhân lúc nắm gót giày kéo ngã Feiyusi, con chíp đã lọt vào tay Trí Mân.

Đôi mắt Thái Hanh đột nhiên sáng rực, anh ta ôm chầm lấy Trí Mân: "Làm tốt lắm". Nói rồi anh ta kéo Trí Mân chạy thật nhanh, đồng thời giơ tay lên cao ra hiệu.

Trí Mân không hiểu Thái Hanh tại sao tự nhiên kéo cậu chạy như điên. Cậu hét lên với anh ta: "Làm gì vậy, giữ phong độ một chút có được không?". Vừa nói xong, Trí Mân bị Thái Hanh đẩy lên một chiếc xe ô tô đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh. Chiếc ô tô phóng nhanh về tòa lâu đài.

Trí Mân tuy không rành về mấy thiết bị hiện đại nhất trên thế giới, nhưng nhìn bộ dạng mừng rỡ của Thái Hanh như anh ta vừa phát hiện ra lục địa mới, Trí Mân biết thứ cậu lấy được chắc chắn rất quan trọng, quan trọng đến mức Thái Hanh vốn không dám động đến người cậu bỗng dưng trở nên nhiệt tình hẳn. Ngồi trên xe, Trí Mân mặt nặng mày nhẹ không thèm nhìn Thái Hanh. Cậu còn muốn đi dạo phố tiếp, kế hoạch ngày hôm nay vẫn chưa hoàn thành.

Tại trung tâm điều khiển mạng của Mafia, Thái Hanh kéo thẳng Trí Mân vào trong rồi đưa con chip cho thuộc hạ phân giải. Một loạt con số chạy trên màn hình vi tính, nhanh đến mức khiến người xem hoa mắt. Trí Mân chăm chú theo dõi người đàn ông trẻ có gương mặt lạnh lùng ngồi trước máy vi tính. Anh chàng này kỹ thuật không tồi, ít ra giỏi hơn Thạc Trân.

"Hàng đến đâu rồi?". Một giọng nói đột nhiên vang lên từ loa máy vi tính. Thái Hanh nhếch mép cười lạnh lùng, khoanh tay ngồi xuống bên cạnh lắng nghe.

"Đang ở trên đường rồi, chắc ngày kia sẽ tới". Giọng nói phụ nữ vang lên. Trí Mân ngồi xuống chiếc ghế ở đằng sau, nhận ra đây là giọng của Feiyusi.

Thấy vẻ mặt ngờ vực của Trí Mân, Thái Hanh giải thích: "Đây là thiết bị ghi âm mới nhất của năm nay. Thiết bị này chỉ sản xuất một lô nên không có nhiều người sử dụng. Đây là sản phẩm có hiệu quả ghi âm tốt nhất, tiện lợi nhất, độ bảo mật cao nhất. Chỉ có khách hàng mới biết mật mã thu âm. Rất may nhà sản xuất ra thiết bị ghi âm này chính là chúng tôi".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro