Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Tự bạch của So Ha:

Y từ nhỏ đã có tất cả mọi thứ, cha mẹ yêu thương, trí tuệ hơn người, còn ta cùng mẫu thân thì ở một xó nhà không ai thèm đoái hoài tới, bởi vì mẫu thân ta chỉ là một chính thê đã bị thất sủng.

Nhà ngoại ta vốn xuất thân là vũ sư cho nên mẫu thân ta rất giỏi vũ nghệ. Dù tiết trời có lạnh giá hay nóng đổ lửa thì ta vẫn phải ngày ngày luyện tập chăm chỉ dưới sự huấn luyện hà khắc của mẫu thân.

Ta biết hắn là bát hiền vương, biết hắn tài giỏi hơn người, cũng biết hắn thích ngắm hoa mai. Ngày đầu xuân hoa nở ngập trời những đoá mai trắng tinh khôi bung nở trên những nhành cây, ta cũng vận cho mình một bộ y phục trắng tinh khiết, cố gắng đem tất cả những kĩ năng mà mẫu thân truyền thụ bao năm dồn lại, coi như đây là cơ hội để ta có thể nở mày nở mặt với người trong nhà. Không phụ sự cố gắng của ta, hắn cuối cùng cũng chú ý đến ta.

Ngày nghe tin hắn tới phủ dạm hỏi, ta đã khấp khởi mừng thầm rằng nửa đời sau này của mẫu thân chắc chắn sẽ không phải chịu sự coi thường của người đời, còn ta sẽ sống một cuộc sống phú quý giàu sang đến tận cuối đời, sẽ ngẩng cao đầu bước đi. Thế nhưng, người lên kiệu hoa sao lại là đại ca của ta? Tại sao chứ?  Ta không cam lòng, tại sao, tại sao cùng là huynh muội nhưng y lại có tất cả còn ta thì không? Ta hận  y tại sao lại lấy hết tất cả mọi thứ vốn phải thuộc về ta.

***

Ta nói với hắn rằng mình đã có thai, hắn lập tức sai người đem sính lễ tới hỏi cưới ta.

Dù chỉ là thị thiếp nhưng ta biết hắn yêu ta, rồi từ từ ta sẽ leo lên làm chính phi và đẩy nhẹ đại ca một cái. Đẩy nhẹ thôi, và kiêu ngạo nhìn xuống kẻ thua cuộc.

Có những đêm, hắn nằm bên cạnh ta mà nỉ non than nhẹ tên của đại ca, ta biết rằng hắn đã động tâm với y. Nhưng Park So Ha ta không muốn làm kẻ thua cuộc!

Bàn tay khẽ sờ lên cái bụng đã nhô cao, ta thì thầm "Con à, mẫu thân để con chịu khổ một lần này thôi. Sau này sẽ cho con cuộc sống sung sướng đến già."

Ta mua chuộc được một tỳ nữ bên cạnh y, chỉ cần dùng một chút thủ đoạn thì y vĩnh viễn sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục...

***

Ha ha ha, ta cuối cùng cũng đã tống khứ được y đi, cuộc sống hạnh phúc mà ta chờ mong cuối cùng cũng đến. Park So Ha ta chính là kẻ chiến thắng!

Nhưng tại sao? Tại sao trong ánh mắt của hắn lại cứ quyến luyến lấy hình bóng của y?

Ta với y dù sao cũng là anh em ruột thịt, ta cũng muốn cho y một con đường sống nhưng ta cũng có con, con ta cần một người cha dành trọn tình yêu thương cho nó. Vì thế ta chỉ có thể làm chuyện có lỗi với y để bảo vệ con ta.

'Park Jimin, huynh nhất định phải chết!'












.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro