Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


            Hôm ấy, Ray và Bay có mặt tại phòng khách và hứng chịu những cái tát lạnh lùng của Johnny, cô bạn mèo duy nhất trong nhà, luôn bình tĩnh và lười biếng. Song Mino cảm thấy bồn chồn một cách kì lạ, mấy chú chó cứ quấn quanh anh chàng suốt buổi tối. Một cơn đau bụng dưới đột ngột kéo tới, toàn thân của cậu thấm đẫm mồ hôi và khô nóng. Cơn khó chịu quặn lấy khiến cậu không thể thở được.

           Ngồi bên cạnh cửa sổ với giá vẽ trước mặt, đáng lẽ bây giờ cậu đã hoàn thành bức tranh về đêm tối đầy ảo mộng của Seoul với màu đen huyền bí nhưng cậu thậm chí không thể cầm nổi cây bút trên tay. Điều đáng sợ hơn nữa khi Mino cảm nhận được phần thân dưới của mình đang bắt đầu tiết ra chất lỏng khiến chiếc boxer trở nên nhớp nháp.

           Chết tiệt, cậu đến kỳ động dục và khốn nạn ...là một Omega.

          Đây không phải trò đùa, đặc biệt nguy hiểm khi một Omega đến kì động dục trong ngôi nhà chứa toàn Alpha. Hơn nữa, Mino luôn nghĩ mình chắc chắn là một Alpha cho nên cậu không chuẩn bị thuốc ức chế trong trường hợp này. Và cũng không biết Omega sẽ như thế nào trong kỳ động dục. Mino không thể nghĩ gì hơn ngoài việc chạy nhanh vào trong phòng và khóa cửa lại, mệt mỏi ngã trên giường lớn. Và im lặng.

           Một mùi hương đặc biệt và lạ lẫm lan tỏa khắp căn phòng, đậm đặc đến mức Mino có thể ngửi được pheromone của chính mình. Nó có mùi cay nồng như hạt tiêu lại thêm phần tinh khiết của gỗ tuyết tùng, khiến người ta nghẹn nhưng lại mê mẩn. Ngay cả bản thân Song Mino cũng say trong hương thơm ấy, mùi gỗ rất gần nhưng chưa phải lúc phát ra mạnh mẽ nhất. Cậu không chắc liệu pheromone có bay qua khe cửa hay không. Và các thành viên sẽ phản ứng ra sao khi biết rằng cậu là một Omega?

            "Mihno, cậu có sao không?" Giọng nói của chàng Leader Kang Seungyoon vọng qua khe cửa. " Mình nghe thấy tiếng Johnny la hét bên ngoài. Có chuyện gì vậy? Tại sao cậu lại khóa cửa?"

          " Không...không có gì...Johnny...không có gì cả đâu." Mino ấp úng, thở hổn hển. Cậu phải cấu mạnh vào đùi mình để giữ tỉnh táo. Bây giờ tất cả các giác quan của cậu trở nên quá nhạy cảm. Mino có thể nghe thấy giọng nói của chàng trưởng nhóm khác với thường ngày, một chút háo hức...và trầm khàn. Có vẻ như pheromone đã lan tỏa khắp căn nhà.

           "Này Minho, cậu...có cảm thấy nóng không?" Kang Seungyoon trực tiếp hỏi với giọng điệu cẩn thận. Nếu Song Mino không hiểu lầm, cậu thậm chí còn cảm thấy bên kia đem lại cảm giác liêm chính.

           Nếu theo bản năng của Omega, Mino muốn ngay lập tức mở cửa, xông ra ngoài và lại gần Alpha. Cơ thể nóng rực của cậu đang khao khát được tiếp cận với nhiệt độ cơ thể khác, làm dịu đi cơn nóng và đặc biệt là ngăn cản cỗ nhiệt lưu ẩm ướt giữa hai chân. Cơ thể ngày càng nhạy cảm và run rẩy, Song Mino cảm thấy bản thân như sắp phát điên. Nhưng bên ngoài không phải một kẻ qua đường bị quyến rũ bởi Pheromone mà là thành viên trong nhóm, một trong những người quan trọng nhất của cậu.

          Mino nghe thấy tiếng bước chân, có lẽ vì không nhận được phản hồi nên Seungyoon đã rời đi. Cậu cảm thấy may mắn và biết ơn khi chỉ có hai người trong ký túc xá vào lúc này. Cả Kim Jinwoo và Lee Seunghoon đều có lịch trình nhưng điều đáng lo là quản lý Beta không có mặt. Cậu không biết làm sao để có được chất ức chế cho mình.

           Cỗ nhiệt lưu nóng bỏng từ bên dưới xông lên và cảm giác ngứa ngáy khiến Mino choáng váng. Đôi bàn tay theo bản năng kéo chiếc quần short xuống và an ủi những bộ phận đang khó chịu. Cậu bé phía trước đã bắt đầu cứng lại, thân thể trở nên háo hức hơn khi được lấp đầy. Nhưng ngón tay thôi không đủ, cậu muốn thứ gì đó ấm hơn và dày hơn...

            Âm thanh kim loại khiến Mino sựng tỉnh. Cậu nghe thấy tiếng chìa khóa được đưa vào ổ. Từ khi nào mà Kang Seung lại có chìa khóa phòng cậu ? Song Mino nhanh chóng kéo chăn quấn quanh mình, cuộn tròn và bò đến trốn dưới chân giường. Kang Seungyoon cẩn thận mở cửa phòng. Đồng tử anh co lại vì sốc pheromone.

          "Minho...?"

          " Cậu...cậu...làm thế nào lại có chìa khóa?" Song Mino cố mở to đôi mắt ngập nước để nhìn thẳng người bạn thân. Nhưng cậu không thể ngăn cản đôi đồng tử di chuyển đến đôi chân thon thả, cái quần short ...và phần phình ra giữa hai chân. Dù cậu biết Alpha sẽ bị cám dỗ bởi pheromone đến mức nào nhưng vẻ ngoài háo hức của cậu bạn cùng tuổi vẫn khiến Mino nổi da gà.

           "Mình có tất cả các chìa khóa dự phòng, uhm...cậu có cần giúp đỡ không?" Kang Seungyoon dường như cũng cảm nhận được tầm nhìn của người đối diện. Anh quay sang hướng khác, cố gắng che giấu phản ứng sinh lý đang gây khó xử. Không thể nào tránh được khi mà pheromone của Mino thật quyến rũ. Khi chơi ghi-ta trong phòng, anh bỗng ngửi thấy một mùi hương tuyệt vời. Lúc đầu nó dịu nhẹ và thanh mát như một cơn mưa phùn. Khi được mạnh mẽ thoát ra, nó như hương hoa Anh Túc khiến người khác lạc lối. Khao khát mạnh mẽ muốn găm thật sâu hàm răng vào nguồn gốc của mùi hương tội lỗi kia khiến anh biết rằng đã có điều bất thường xảy ra . Bụng dưới của Kang Seungyoon bắt đầu bồn chồn trước sự mời gọi của pheromone. Chỉ có anh và Minho trong nhà. Hơn nữa mùi hương này khá giống với nước hoa Minho hay dùng. Nghĩ đến đây, Seungyoon nghe thấy tiếng Song Mino vội vàng khóa cửa lại.

           Thật lòng mà nói, Seungyoon đã từng đoán rằng Mino không nhất thiết là Alpha nhưng ít nhất cũng là Beta. Anh chưa bao giờ nghĩ anh bạn rapper nam tính này sẽ là Omega và cũng không dám nghĩ về nó. Thật kỳ quặc. Và...tốt thôi, giờ đây anh có chút vui mừng. Hoàn toàn không phải vì chỉ có họ ở nhà một mình ( tất nhiên không kể đến mấy cô mèo cậu chó hiện đang phè phỡn trong phòng khách), cũng không phải vì đôi mắt đáng thương của Mino đang cầu xin sự giúp đỡ. Chỉ là may mắn khi trong tình cảnh này anh đã ở đây. Chỉ cần Mino gật đầu, anh sẽ đưa cho cậu ấy tất cả những gì cậu cần ngay lập tức.

          "...giúp mình? Cậu có chất ức chế?" Song Mino mong chờ hỏi nhưng lập tức, cậu cảm thấy đó là điều vô lý. Làm thế nào mà một Alpha có thể mang nó bên mình ngay lúc này chứ? "Cậu sẽ giúp được mình bằng cách đóng cửa và khóa nó lại ngay bây giờ."

          "Tốt thôi". Tự bản thân Kang Seungyoon cũng không rõ anh bỗng trở nên ngớ ngẩn hay thực sự là vậy nữa. Anh bước vào không gian ngập tràn pheromone và...quay lại để khóa cửa. 

         " Này...tại sao cậu lại vào đây?" Song Mino sợ hãi, càng co rúm lại bên giường và cố thu mình thành một nhóm nhỏ. Lần đầu tiên bên ngoài trường quay, Mino sợ Kang Seungyoon. Mặc dù là trưởng nhóm nhưng Seungyoon là maknae và luôn bận rộn nhất Winner. Dù chàng Leader có tức giận, làm vẻ mặt nghiêm trọng hay không thì Mino luôn cảm thấy thật dễ thương. Nhưng bây giờ vì sự yếu đuối về thể chất, cậu giống như một chú cừu non chờ làm thịt.

         " Ah, vấn đề này có thể giải quyết ngay bây giờ." Kang Seung cố gắng cho vẻ ngoài thật bình tĩnh. Thực tế giờ đây anh đang phát điên lên vì sự can thiệp của pheromone. Nhưng người trước  mặt là Song Mino, một thành viên mà anh rất mực yêu quý. Nếu đối phương từ chối, anh sẽ thực sự rút lui. Seungyoon sẽ không sử dụng sức mạnh của Alpha để ép buộc cậu bạn thân.

        "Tại sao? Làm như thế nào?"

         "Hãy để mình đánh dấu cậu"

        Một tiếng boom bùng nổ trong tâm trí Song Mino. Trước đây, cậu không bao giờ nghĩ mình sẽ có ngày thảm hại như thế này. Phải mất một khoảng thời gian dài đến kỳ động dục...và cậu là một Omega yếu đuối...và sau đó được đánh dấu bởi người anh em là Alpha? Mino thấy mùi bạc hà thoảng bay trong không khí. Cậu ngửi thật cẩn thận và cảm thấy hơi nóng dịu đi. Cậu chợt nhận ra nó là pheromone của Kang Seungyoon.

          Anh cố dùng pheromone để áp chế các triệu chứng phát tình của Omega nhưng cả hai người đều biết rằng điều đó không đủ. Khi một Omega đến kỳ động dục, nó sẽ liên tục tiêu hao năng lượng và đem lại cảm giác thèm ăn như động vật khi mang thai. Rất khó để người bình thường có thể  sống sót mà không có thuốc ức chế. 

        " Mình sẽ không bắt ép cậu, chúng ta có thể đánh dấu tạm thời. Ít nhất là để cậu cảm thấy thoải mái hơn. Được không?" 

         Mino hít sâu một hơi khi nghe thấy "đánh dấu tạm thời", pheromone của Seungyoon luồn vào buồng phổi và lan nhanh khắp cơ thể như liều thuốc độc, dụ dỗ Mino đầu hàng. Chiếc chăn mở ra và trải dài về phía Alpha.

         Kang Seungyoon bế Mino lên giường, lật người lại và giam cậu dưới cơ thể anh. Trực tiếp tiêm một lượng lớn pheromone vào tuyến sau cổ của Omega. Sự đau đớn khiến Mino đóng băng, há miệng để đớp lấy không khí trước sự xâm chiếm áp đảo của Alpha nhưng cậu không muốn đẩy ra. Chẳng mấy chốc cơn sốt sinh lý rút dần, để lại tầng mồ hôi lạnh khắp thân thể và vết cắn chảy máu âm ỉ sau gáy Mino. Kang Seungyoon cố áp chế sự thôi thúc của bản năng cơ thể, kéo chăn để che lại cho Song Mino. 

        " Nào cậu bé, ngủ đi. Mọi chuyện sẽ ổn thôi." Anh thì thầm bên tai Mino bằng chất giọng ngọt ngào và đáng tin tưởng. Trong phòng tràn đầy mùi hỗn hợp pheromone của hai người, Seungyoon không thể trụ lại lâu hơn, vội vã đứng dậy và dời đi như trốn chạy.

         " ...rời đi sao ?'' Mino yếu ớt muốn giữ lại nhiệt độ mát lạnh thoải mái kia nhưng lý trí kéo cậu lại. "Cảm ơn và...xin lỗi"

          "Minho, ngủ ngon."



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro