Chương 11: Chiến hữu giúp Harry theo đuổi chồng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi tối hôm đó, sau buổi hội nghị giáo sư tạm thời kết thúc, Severus mạnh mẽ yêu cầu hiệu trưởng được trở về trường học, nói đang có một nguồn cảm hứng nghiên cứu thuốc mới cần được thực nghiệm ngay lập tức, nếu phải đợi đến khi cuộc hành trình kết thúc mới về trở lại thì anh nhất định sẽ đóng cửa miễn tiếp khách một năm. Ý trong lời nói là anh sẽ giao lại lớp 10A cho hiệu trưởng, để cô tự đau đầu giải quyết đi. Dù gì trường học muốn hoạt động bình thường thì cần phải có sự đầu tư của doanh nghiệp, mà thành tích của viện y học là hạng mục quan trọng mà đa số doanh nghiệp đổ vào đầu tư.

Sự thật chứng minh, là một nghiên cứu giả Severus, khí thế phát ra khi tiến vào trạng thái thảo luận, không có ai có thể chống lại được yêu cầu của anh, trừ phi anh tự nguyện thỏa hiệp.

Cho nên, hành trình còn lại, hiệu trưởng đáng thương không thể không bỏ qua những vị đàn ông Đức lịch lãm nhã nhặn, cầm lấy kế hoạch có liên quan đến hoạt động lần này, làm chủ nhiệm tạm thời cho lớp học ác ma.

Đối với hiệu trưởng mà nói, điều duy nhất mà cô thấy may mắn là, những đứa nhỏ thông minh này ít nhất cũng biết trước mặt những người bạn nước ngoài, phô ra vẻ mặt hoàn mỹ nhất của mình, lớp trưởng Saliye cũng hoàn mỹ hoàn thành những nhiệm vụ mà vị hiểu trưởng luôn muốn làm biếng của mình giao cho.

Không thể không nói mặc dù những tên Gryffindor đa số đều là người thích hành động, nhưng trong số bọn họ vẫn có mấy người có đủ kiên nhẫn. Dưới ảnh hưởng từ Hermione, Harry cuối cùng cũng học được kỹ năng khó nhằn này.

Sau khi biết được Severus lại chạy trốn lần nữa, Harry không hề gấp gáp chạy theo như lần đầu, mà tiếp tục cố gắng hoàn thành những công việc cuối cùng, cậu chủ động chịu trách nhiệm làm người liên lạc giữa hai trường và chinh phục nhiều đứa nhỏ đáng thương bị Severus đông lạnh cho sợ hãi bằng nụ cười ấm áp của mình.

Vị hiệu trưởng xinh đẹp Stanya, cô vui mừng gật đầu, dưới sự chu đáo của Harry khi cậu đề nghị, tạm thời sẽ thay cô chăm sóc đám củ cải nhỏ đang làm lỡ cuộc hẹn của cô. Có vẻ như giống như những gì mà Lucius đã nói Harry quả thật là đã trưởng thành lên một chút.

Cô vui vẻ chạy về hướng những chàng trai nước Đức quyến rũ lại đa tình, tạm thời quên mất nỗi đau thân phận là một á phù thủy của mình. Cũng may, bản thân cô là một người có năng lực, mà gia tộc của cô có quan hệ mật thiết với gia tộc Mafloy. Cũng nhờ có cô làm cầu nối, những quý tộc thuần huyết, mới biết được sức mạnh của một thôn nhỏ không thể thắng được một quốc gia rộng lớn, chỉ với mấy ngàn người ở thế giới pháp thuật, mà muốn so chiến với hàng tỷ người ở thế giới Muggle, khác nào trứng chọi với đá, hậu quả nhất định vô cùng nghiêm trọng. Cái gọi là những quy định bảo vệ Muggle, chẳng qua chỉ là lời nói dối để phù thủy bảo vệ bản thân mình mà thôi.

Người đã từng trải qua đau thương sẽ luôn biết trân trọng thời gian hạnh phúc ngắn ngủi, những đứa trẻ đã lớn lên dưới hơi thở lạnh lẽo của Severus, thì càng yêu thích Harry nhiệt tình vui vẻ, nhóc con hai mươi hai tuổi không có chút kiêu ngạo nào, cậu thân thiết chăm sóc cho từng đứa nhỏ một, ngay cả cái đứa kém hòa đồng nhất cũng không ngoại lệ.

Harry cẩn thận dò hỏi chuyện của Severus, những đứa nhỏ bị kìm nén bấy lâu nay tranh nhau kể về những cuộc chiến chống lại thủ lĩnh ác ma của bọn chúng.

Đám nhỏ đáng thương, cư nhiên lại lấy con rắn cỏ đi hù dọa bậc thầy độc dược xuất thân từ Slytherin, số phận sau này của con rắn đó không ai dám đi hỏi thăm. Harry đồng tình nghĩ, chuyện này khác nào thả rắn về động đâu chứ?

Còn đặt một cái boom shit lên ghế của Severus, ngay từ thời khắc bước vào cửa thì anh đã phát hiện ra chỗ ngồi của mình có chút không giống ngày thường, nên anh đã không hề giống như những gì mà bọn nó đã nghĩ, mà đứng dạy suốt buổi hôm đó. Sau đó bọn nhóc học khôn hơn, đem hoa văn trên chiếc boom shit đổi thành màu giống như chiếc ghế của anh, lần đó Severus không tránh được, anh âm thầm phóng thần chú kiểm tra thì không phát hiện được gì, sau khi tiếng "bủm" vang lên thật lớn, anh bình tĩnh âm trầm nhìn đám nhóc nhịn cười run rẩy ngồi bên dưới, mới nói: "Cuối cùng cái thứ trong đầu các trò cũng đã phát triển một chút IQ." Cũng cùng ngày hôm đó đám nhỏ phát hiện cơm trưa của tụi nó càng thêm khó nuốt, mà buổi chiều hôm đó cả đám bị lôi đến y viện của trường huấn luyện thể lực (Lau rửa dụng cụ y tế, có máu, có cả XX nữa).

Trong bữa tiệc tối đó Harry và mấy đứa nhỏ dưới sự dẫn dắt của lớp trưởng âm thầm đánh giá so sánh thực lực giữa Harry và Severus.

Thật ra Aurora vô cùng nghịch ngợm, âm thầm khuyến khích đám bạn học mình kiểm tra thực lực thực tế của Harry, đủ loại trò chơi kỳ quái và các trò trêu chọc không ngừng được tung ra.

May mắn khi còn nhỏ Harry đã từng chịu qua sự giày vò của Dudley, khi đi học thì chịu sự dạy dỗ huấn luyện địa ngục tù đôi song sinh, bản lĩnh kháng lại 'tà ma ngoại đạo' đó, so với Severus cao hơn nhiều, bởi vì địch nhân của Severus chỉ có lão Potter và Sirius nhà Black, cái bọn họ giỏi chỉ là những thứ trong thế giới phép thuật mà thôi.

Dùng thực lực chinh phục được đám học sinh ác ma, Harry bắt đầu thẳng thắng hỏi thăm những chuyện về Severus, lý do thì cũng vô cùng quang minh chính đại – "Yêu từ cái nhìn đầu tiên!"

Khi nghe được Harry đối với thầy chủ nhiệm ác ma của mình yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên, đám học trò vô cùng kinh ngạc, chỉ có bốn đứa trong số đó cười giả lả xông đến bên Harry. Trong số đó, đứa vui nhất chính là Cynthia, cô không thể quên được cái cảnh mà Harry chỉ mới ngửi đã nhận ra được mùi dầu gội mà Severus đã dùng, cái khung cảnh quen thuộc đó quá thích hợp để đóng quảng cáo rồi... Tròng lòng cô như có một cái móng vuốt không ngừng nghịch ngợm mà cào cào.

Sau khi nghe được những lời tỏ tình sướt mướt của Harry, câụ chính thức được cho phép bước vào địa bàn của lớp 10A, bước thẳng vào căn phòng được sắp xếp riêng cho Severus.

Vào cái đêm cuối cùng trước khi rời khỏi nơi cắm trại, Ignace Kale sau khi sắp xếp tốt cho đám học sinh của mình, hắn đi đến khách sạn được sắp xếp cho Harry, từ khi cái người đàn ông đó xuất hiện, thì trong lòng Harry hoàn toàn không còn nơi nào cho hắn nữa. Đáng buồn nhất là, Harry vốn dĩ không phải cố ý, mà chỉ là ai đó đã trộm mất trái tim của cậu đi. Mặc dù tình cảm giữa hắn và Harry bây giờ chỉ là bạn bè, nhưng bị lơ đi như thế, vẫn khiến hắn cảm thấy có chút u sầu, lần chia tay này có lẽ chính là vĩnh biệt, chó dù nhưu thế nào đi chăng nữa, hắn vẫn muốn nói cho Harry biết tình cảm của mình.

Kale thấp thỏm không yên gõ cửa phòng của một đám nhỏ mười mấy tuổi, mở cửa ngược lại chính là một đứa nhỏ hiền lành đeo kính. "Xin hỏi thầy có chuyện gì sao ạ?"

"Tôi đến tìm chủ nhiệm tạm thời của các trò, Harry Potter." Kale vẫn còn suy nghĩ tại sao Harry không chịu mở điện thoại cơ chứ, ghi âm cũng không trả lời lại.

"Harry là người là thông qua bài kiểm tra mới được bước vào địa bàn của tụi em đó, thầy... có thể không?" Đứa nhóc đó dùng tay đẩy mắt kiếng lên, hiền hòa cười cười.

"Kiêm tra? Đến đi."

Cho nên ngay khi Kale tội nghiệp phát hiện ra đứa nhóc vừa mới dứt lời, thì ba đứa con gái với ba phong cách khác nhau liền xuất hiện, trên tay của bọn họ là sshisky và vodka nồng độ cao.

"Nghe nói đàn ông nước Đức rất mê người, đặc biệt là khi họ uống rượu." Gương mặt tròn tròn của Cynthia trông vô cùng háo hức.

"Cái kia... Nếu tửu lượng của thầy không tốt thì không nên cưỡng ép bản thân mình nha~." Đôi mắt đen thẳm của Nhược Thiến ôn nhu nhắc nhở.

"Saliye, nhanh lấy rượu whisky nồng độ cao mà Harry thích uống nhất đến, đúng, cái bình nồng độ cao nhất đó đó." Hiếm khi có cơ hội được làm nữ hoàng, vui vẻ ra lệnh.

Thoáng chốc, Saliye lắc lư cẩn thận đem bình rượu bước ra, đặt nhẹ lên trước mặt Kale, người vừa mới bước vào phòng khách.

"Bây giờ, cuộc kiểm tra bắt đầu... mong thầy có thể thông qua." Cười meo meo thông báo bắt đầu.

"Đại hiệp, cái tên gia hỏa này giải quyết sao đây?" Cynthia lười biếng nửa ngồi nửa dựa trên ghế sô pha, dùng ly rượu chọc chọc vào má của Kale, "Kỳ thực nhìn gần cái tên gia hỏa này so với chủ nhiệm đẹp trai hơn... nhưng, khí thế không đủ, ở chung với Harry có lẽ sẽ không đủ sức thỏa mãn thầy ấy."

"Ném xuống đây đi, uống có nhiêu đó mà đã say quắc cần câu, không hợp cách." Sau khi kết luận, đại hiệp và Saliye trước tiên dỗ ba đứa con gái đi ngủ, sau đó Saliye đi đến bàn tiếp tân gọi điện thoại cho người phụ trách bên nước Đức, để bọn họ cho người qua đón, đại hiệp ngồi ngốc ở sảnh, lỡ như cái tên này giả vờ say thì không vui chút nào đâu.

'Hừ hừ, Harry và chủ nhiệm rất hợp nhau, thầy muốn phá hoại. Cuộc sống ôn hòa ấm áp của chúng tôi trong tương lai, đều phụ thuộc vào Harry đó.'

Không lâu sau, trước tiền đề là Kale không hề được xuất hiện trước mặt của Harry, bị đồng nghiệp của mình vác về phòng mình. Mà lý do vì sao Harry không xuất hiện, đó là bởi vì... cậu đang bận rộn sắp xếp tỉ mỉ kết hoạch theo đuổi vợ (chồng) của mình...

Trên đường quay về, Harry đang kiểm tra hành lý của mỗi đứa có hay không đều đem đầy đủ, khi cậu đi ngang qua đứa nhỏ bình thường vẫn luôn trầm mặt ít nói, góc áo của cậu bỗng nhiên bị nắm lại.

Harry kiên nhẫn nhìn bé gái, mái tóc dài che gần hết gương mặt, căng thẳng nắm chặt lấy cuốn vở trong tay, cuối thấp đầu không dám nhìn về phía Harry.

Harry ghé tai về phía đứa bé gái trước mắt, "Nhược Thiến, có chuyện gì muốn nói sao?"

"Cái kia... Harry... thầy có thể đóng nam chính của em không?"

Harry kinh ngạc quay đầu, với cự ly gần cậu nhìn thẳng vào đôi mắt đen như mực đó. "Nam chính...?" Chẳng lẽ đây là cách tỏ tình mới sao? Ở Mỹ hiếm khi có cô gái nào e thẹn như vậy, khiến Harry trong phút chốc không biết nên từ chối như thế nào.

"Um..." Nhược Thiến yếu ớt nói, "Em đang viết một bộ truyện... Em cảm thấy thầy Harry rất thích hợp với hình tượng nam chính trong câu chuyện của em."

Phù... Hóa ra là vậy, Harry yên tâm rồi, cậu xoa xoa đầu cô bé, nhẹ giọng nói, "Không sao, Nhược Thiến em cứ dùng, có thể làm nam chính trong câu chuyện của em là vinh hạnh của thầy."

Gương mặt trắng nõn của Nhược Thiến nhuộm hồng, cô cuối thấp đầu, nhỏ giọng nói, "Vâng ạ... Đúng rồi, nam chính còn lại chính là chủ nhiệm của chúng em đó."

Hể?! Harry lần nữa bị dọa cho sợ....

Thùm thụp, bên tai cậu bây giờ chỉ có thể nghe được nhịp đập tim rộn ràng của mình, Aurora đang đứng cạnh Nhược Thiến vui vẻ giải thích, "Thầy Harry này, thầy quen dần là vừa, Thiến Thiến rất thích lấy hình tượng của những người xung quanh viết truyện đam mỹ, tiến độ kịch tình cô ấy đều nắm bắt rất tốt, mà đều là hỗ công, sẽ không khiến thầy chịu thiệt đâu~"

Cái tôi lo lắng không phải cái này... Harry bất lực nhìn trời.

Trước ánh mắt xem trò vui của cả đám nhóc, kỳ thực Harry cũng nhịn không được mà đỏ mặt lên, cậu nhịn không được gãi gãi đầu, lấy cớ vào nhà vệ sinh chạy mất.

"Thiến Thiến, cậu sao lại nghĩ đến chuyện viết một câu truyện về hai người bọn họ vậy? Cậu không phải nói qua một đàn ông vặn vẹo như chủ nhiệm, thì rất cần một người có thể thấu hiểu bên cạnh thầy ấy sao? Mình thấy đầu óc của cái tên Harry này không tốt lắm thì phải." Saliye thẳng thắng đánh giá, mặc dù cậu không muốn Harry bị người khác hớt tay trên, nhưng cũng không muốn chủ nhiệm bị Harry hớt tay trên có được không.

"Cái đó... kỳ thực không thấu hiểu cũng không sao, mình cảm thấy, đủ mặt dày là ổn." Nhược Thiến nói vô cùng tinh chuẩn.

Ohm, nói đúng. Mong chờ cậu chuyện của cậu." Mặt mũi của Nhược Thiến lại đỏ lên một lần nữa.

Nhìn cô gái rụt rè nhút nhác này, ai có thể nghĩ đến cô ấy lại có thể viết những cuốn truyện phức tạp lại mạnh mẽ đến như vậy cơ chứ? Đặc biệt là những phân đoạn XX hoàn mỹ. Quả nhiên không nên đánh giá người... chỉ qua gương mặt được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro