Chương 12: Quà HP mua cho Sev

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rầm bùm một tiếng thật lớn, phòng làm việc của 'Draco Malfoy' bị đẩy bung ra.

Draco người đang rất nổ lực làm việc, trừng lớn đôi mắt xám của mình, kinh hãi nhìn cái tên Harry Potter như thú dữ xông xồng xộc vào.

"Sao vậy? Anh hùng nổi tiếng gần xa Harry Potter vậy mà lại đến thăm tệ xá, không hẹn mà đến một cách thô lỗ như vậy, ngươi không sợ bị phóng viên phát hiện ngươi đã về thế giới phép thuật sao?" Draco ra hiệu cho thư ký cũng theo chân Harry đi vào, quay trở ra, cô gái vừa mới tốt nghiệp này đã bị dáng vẻ hùng hổ của Harry dọa cho nhũng nhân rồi. Hắn vẫy vẫy mấy lần đũa phép, sau khi xác nhận là căn phòng đã được bảo vệ rất kỹ càng, rồi hắn mới ra hiệu cho Harry có thể bắt đầu nói.

"Đáng chết! Severus lại chui vào vỏ ốc của mình! Mà đáng chết nhất là, sau khi mình phát hiện ra thầy ấy thì thầy ấy lại lấy cớ chuồn mất!" Harry dùng sức ngồi phịch xuống cái ghế trước bàn làm việc của Draco.

"Oh? Ngươi tìm được cha đỡ đầu rồi sao?" Draco giả vờ kinh ngạc, nhưng cái dáng vẻ đó sao mà giả tạo đến thế cơ chứ. Dưới ánh mắt thiêu đốt của Harry, từ từ thu lại nụ cười giả tạo của mình, "Chuyện giữa hai người, tôi không tham gia, để Severus chạy mất là do cậu không có năng lực." Hừ, ta sẽ không quậy thêm đã là nể mặt tình bạn giữa chúng ta rồi đấy.

'Tôi đã sớm điều tra ra được trường học mà Severus đang dạy là một trong những gia sản của gia tộc Malfoy rồi!' Harry không ngừng mắng chửi trong lòng, cậu cũng nhận định luôn chuyện này chắc chắn là sự kiểm tra đến từ 'nhóm gia đình bạn bè' của Severus, thiệt là, vốn dĩ chuyện tình giữa cậu và Severus đã khó khăn muôn trùng rồi, bọn họ còn thò tay vào làm cho nó càng thêm loạn, cư nhiên còn đeo cái mỹ danh lên: Tình cảm trải qua gian khổ sẽ càng bền chặt hơn. Có lộn không vậy, bị bọn họ tiếp tục đùa như vậy, ngay cả bắt đầu cũng không có cơ hội có được không.

"Tiểu long thân ái~" Harry ghé sát vào Draco, tay trái giật lấy cây bút lông trên tay hắn, phớt lờ vẻ mặt hoảng sợ cố gắng lùi lại mấy bước của Draco, chỉ thoáng chốc đã bò sát người hắn, đũa phép nhưu có nhưu không chỉ vào đống giấy tờ quan trọng bên cạnh.

"Mình bây giờ rất cần sự giúp đỡ... của cậu" Khóe miệng Harry khẽ nhếch, viết một cái tên trường lên tấm giấy da trống bên cạnh, sau đó nhìn về phía Draco đang lấm lét, "Trường học này là nơi mà lần này mình muốn đến, mình nghĩ đối với thân phận là gia chủ của gia tộc Malfoy mà nói, là một chuyện rất dễ dàng đúng không."

"Nói xong rồi? Rồi thì cút khỏi người tôi ra, tôi không muốn cùng cậu nảy sinh ra mối quan hệ nào khác ngoài tình bạn với ngươi." Draco lùi lại một bước, tránh khỏi cái dựa của Harry.

Phù, may chỉ là chuyện nhỏ, Harry chắc có lẽ không biết, bản thân định kỳ sẽ cho người báo cáo tình huống của cậu cho Severus biết, nếu không cậu chắc chắn cũng không dễ dàng gì ngừng lại trò đùa quái ác này. Phải biết Harry thích nhất là kiếm chuyện thu hút phiền phức, sau đó làm mọi cách khiến hắn không thể oán giận mà giúp cậu ta giải quyết rắc rối.

"Oh không, đừng nghĩ tôi sẽ tha cho cậu dễ dàng như vậy, hôm nay thời gian còn lại của cậu thuộc về tôi." Ái muội nói xong, Harry bá đạo kéo lấy cà vạt của Draco, lôi cậu về phía lò sưởi, ném bột floo vào, hét lên cái tên Hẻm Xéo.

Harry nhanh chóng choàng lên chiếc áo choàng đen đã được chuẩn bị từ trước, kéo lấy Draco bước khỏi quán Cái Vạc Lủng về phía con đường Muggle ở phố London, tiến về nơi có chứa thứ quan trọng nhất của hôm nay – Mua quà cho Severus. Lần này cậu mạo hiểm có thể bị đám phóng viên bắt gặp, cố ý về nước Anh không phải để cãi nhau với cái tên lông lá trắng toát này, bây giừo cái quan trọng nhất là giải quyết Severus.

"Ngươi rốt cuộc là muốn mua cái gì?!" Draco bị Harry kéo qua dãy cửa hàng rực rỡ đủ màu sắc, nhưng cậu chỉ đứng ngoài cửa nhìn nhìn rồi sau đó mặt mày đỏ lự nhanh chóng chạy khỏi.

Xì, chỉ bất quá là một cửa hàng đồ lót thôi mà, Whoa, cái màu hồng này không tệ, có lẽ có thể mua về tặng cho Astoria. Làm quà xin lỗi cho buổi tối bị lỡ hẹn vào hôm nay cũng tốt.

"Quần lót..."

Nghe được câu trả lời của Harry, Draco nghẹn một cái, hắn cứng ngắc xoay cổ lại nhìn chăm chăm vào Harry, cố gắng tìm một ý tứ nói rằng cậu đang đùa trên gương mặt xấu hổ nào đó, đáng tiếc... Harry bây giờ vẻ mặt nghiêm túc hồng hồng nhìn vào hàng loạt dãy cửa hàng đủ màu sắc, cố gắng tìm một cái chuyên bán đồ lót nam trong số chúng.

"Được rồi, nếu ngươi nói với ta trước, ta có thể dẫn ngươi đi đến cửa hàng chuyên bán đồ lót nam, ngươi không phát hiện là con đường chúng ta đang đứng chuyên dành cho các quý cô hay sao?!" Draco cảm thấy hắn sắp đem răng của mình nghiến thành bột luôn rồi, từ khi Harry và hắn bước lên con đường này, thì không ngừng có những cô gái Muggle hướng về phía bọn họ chỉ chỉ chỏ chỏ! Không ngừng đoán xem giữa bọn họ ai trên ai dưới... CÓ LỘN KHÔNG VẬY! Một người đàn ông đẹp trai menly như hắn, làm sáo có thể phát sinh cái loại quan hệ cấm kỵ đó với đầu sẹo được, cho dù có cũng chỉ có mỗi cha đỡ đầu là chịu đựng nỗi sự liều lĩnh và ngu dốt của cậu ta mà thôi.

Nhưng mà Draco cũng rất bội phục Harry, bởi vì cậu cư nhiên có thể phớt lờ tất cả mọi thứ, đi giữa đám quý cô như hổ như báo đó mà không có một chút cảm giác dư thừa nào!

Draco quyết định rồi không thể tiếp tục như vậy, hắn lặng lẽ dùng một thần chú bỏ qua, sau đó kéo Harry đi khỏi con đường toàn màu hồng phấn này.

Thoáng chốc, hai người đã đứng trước một cửa tiệm nội y chuyên dành chon am giới, "Nếu ngươi muốn tặng quà cho cha đỡ đầu, ta kiến nghị ngươi nên tặng cái đó cao cấp một chút. Oh, đồ ở đây khá ổn, cho dù là ngươi có yêu cầu đặc biệt như thế nào, cũng có thể đặt làm."

"Như vậy sao..." Đôi mắt xanh của Harry xoay tròn một vòng, quay người đối diện với khuôn mặt tươi cười của nhân viên đang đưungs bên cạnh, cậu vươn tay chỉ vào đôi mắt của Draco, một tay khác thì chạm vào một chiếc áo choàng ngủ bằng lụa, "Tôi muốn màu nội y giống như màu mắt của cậu ta, còn hoa văn thì giống như cái áo ngủ này!"

'Màu mắt của tôi...' Gân máu ở trán của Draco bắt đầu giật giật, hắn có chút xấu hổ nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Harry. Không cần bọn giám ngục nhắc Draco cũng có thể biết, cái tên hai mắt lóe sáng đầy kỳ vọng này, tay thì không ngừng sờ cái áo ngủ, trong đầu đang nghĩ đến cái gì! Cha đỡ đầu đáng thương của con, cha bây giờ đổi trường có kịp không ah... Draco chìm vào bức rức, nếu nói cha đỡ đầu biết, thì Harry chắc chắn sẽ tìm hắn kiếm chuyện cho coi, như vậy thì không phù hợp với nguyên tắc của Slytherin ah.

"Ah, cái áo choàng này cũng gói lại giúp tôi, kích thước thì to hơn cái này một só." Harry vui vẻ nói.

"Harry, cái áo choàng đen này không thích hợp với cậu." Draco hồi thần, chân thành mà kiến nghị.

"Oh, phải không? Mình cảm thấy cái màu này rất thích hợp với Severus, anh ấy mặc lên nhất định sẽ rất thoải mái!"

'Đúng đúng, chỉ cần cậu có thể khiến cha đỡ đầu nguyện ý mặc nó lên!' Draco mắng chửi trong lòng. "Harry, tôi cảm thấy cậu nên tặng cái gì đó nghiêm túc một chút, chứ mấy cái này cha đỡ đầu không nhận đâu, tuyệt đối không nhận."

Harry hờ hững liếc nhìn Draco một cái, "Mình có lòng tin! Severus sớm muộn gì cũng nhận mà thôi!" Chỉ nghĩ tới chuyện có thể chính tay mình lột chiếc quần lót cho Severus, sau đó thay chiếc quần lót mới mà mình mua lên, tiếp theo lại lột nó ra lần nữa khi nó đã thấm ướt nhẹp... Đẹp quá đi ah~.

Để khỏi tiếp tục mất mặt, Draco thông minh nhanh chóng trả tiền, quẳng một gói khăn giấy cho Harry, "Lau nước miếng đi!" Sau đó lôi cái gói đồ có tên Harry mang đi mất.

Kéo cái tên Harry vẫn còn đang mơ mộng hưng phấn đến bay bổng về lại bộ phép thuật bằng bột floo quốc tế, sau đó lại túm thêm một nhúm bột quẳng lại vào lò sưởi rồi hét lên một cái tên, quẳng Harry vào rồi nhịn không nổi nữa mà rống thêm một câu: "Đi khuất mắt tôi đừng có về nữa!!!!"

Draco có chút mừng thầm vì che dấu việc Harry quay lại thê sgiới phép thuật, nên bọn họ đã dùng thần chú bỏ qua, nếu không hình tượng quý tộc mà hắn khó khăn duy trì sẽ hoàn toàn bị hủy hoại bởi cái tên chết tiệt đó, hừ, sau này cái loại khổ não này tốt nhất vẫn là để cha đỡ đầu phiền não đi, Draco quyết định nhân lúc thời gian còn sớm, nhanh chóng về nhà báo cáo chuyện này cho Lucius, nhất định phải để cha đỡ đầu gây khó dễ cho Harry một chút mới được, nếu không làm sao để giải mối hận hôm nay trong lòng cơ chứ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro