Chương 6: Don't cry

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 6: Don't cry

Draco bảy tuổi, ở tuổi này đại khái đã đến lúc tiến hành huấn luyện người thừa kế, Draco phát hiện, tần suất SNAPE xuất hiện vốn chỉ ngẫu nhiên lại đột nhiên gia tăng, cho dù nam nhân mà cha muốn nó gọi cha đỡ đầu này ở đại đa số thời điểm chỉ là đến ngẩn người.

Năm năm trước, Lily qua đời, về sau SNAPE phát hiện tất cả các trang sức phòng ngự đều đeo trên người Harry bé nhỏ, có lẽ, anh hẳn nên lý giải tâm tình của một người mẫu thân, nhưng là, không cách nào bỏ qua thất vọng cùng phẫn nộ làm người ta muốn hỏng mất.

Dumbledore lo lắng SNAPE sẽ chán ghét Harry bé nhỏ gấp bội, không có nói cho SNAPE biết chỗ ở của Harry bé nhỏ, nhưng, kì thật SNAPE vẫn biết, dù sao, Luly chỉ còn lại một người chị ruột, mà ở thế giới phép thuật, có chút quan hệ huyết thống với nhà Potter chỉ còn Black và Narcissa.

Một bỏ tù, một đã trở thành Malfoy.

Muggle tính ra là sự lựa chọn tốt nhất.

Đương nhiên, thơ ấu của ba người bọn họ cũng là một cái... hồi ức rất tốt, ít nhất so với hiện tại.

Lucius và Narcissa ở phòng khách tiếp đãi khách nhân, vốn là nhờ SNAPE trông chừng Draco học bài, mà lúc này, Draco nhìn nhìn SNAPE lại bắt đầu ngẩn người, yên lặng đánh giá bài Latin buồn tẻ trước mặt.

Lông đuôi Tiểu Bạch (chim công trắng) trong hoa viên tựa hồ dính bẩn gì đó, a, làm một Malfoy chủ nghĩa hoàn mỹ làm sao chịu được như thế? Draco nhanh chóng lấy tốt cớ cho chính mình.

"Cha đỡ đầu, ta muốn đi toilet." Quả nhiên SNAPE căn bản không chú ý đến nó, Draco vừa lòng mà trốn, hoặc là nói, trốn học?

Không quna hệ a, dù sao lão sư cũng không chú ý.

Rốt cuộc vẫn là tâm tính trẻ con nặng, bị buồn hỏng Draco thực vui mừng ở trên cỏ vui vẻ vui vẻ đuổi theo chim công trắng chạy. Dừng lại! Để Malfoy bản thiếu gia thông minh dũng cảm cơ trí phong lưu phóng khoáng bổ nhào vào ngươi! (Tiểu Bạch: Ya mie die!)

Tiểu Bạch (uy!) hoảng sợ lui về phía sau.

Then...

"Severus, ta không phải là nhờ ngươi trông chừng Tiểu Long sao?"

Narcissa nhìn tiểu ướt sũng nằm trên giường nhận kiểm tra, thật là mau tức chết rồi, bất quá chỉ có chốc lát, bảo bối của nàng thế nhưng cùng tiểu bạch (ai lại kêu bằng cái tên ngu ngốc này!) nhà mình ngã xuống hồ nước!

Nếu không phải có gia tinh đang tu bổ vườn hoa trong hoa viên...

"Ngươi rốt cuộc đang làm gì?"

Nhận được bác sĩ gia đình bảo Tiểu Long không việc gì, Narcissa bất đắc dĩ lại tức giận hỏi SNAPE.

"Ta..."

SNAPE há miệng thở dốc, cái gì cũng nói không nên lời.

"Ngươi lại ngẩn người?"

Narcissa thở dài.

"Severus, đã qua nhiều năm như vậy, ngươi không thể luôn sống trong quá khứ."

"Tốt lắm, Narcissa."

Luôn luôn trầm mặc Lucius nói:

"Không có lần sau, đúng không Severus?"

SNAPE im lặng gật đầu.

"Mặt khác, huấn luyện Draco bơi lội, có thể bỏ vào nhật trình. Severus, ngươi dạy."

"Cái gì?"

SNAPE ngẩn đầu.

"Đừng làm cho đôi cha mẹ đáng thương này thất vọng."

Lucius nháy mắt.

SNAPE cạn lời, chết tiệt, ai bảo anh không trông chừng tốt tên tiểu tử này! SNAPE hung hăng trừng Draco đang nằm trên giường. Nhất định phải dạy nó "thật tốt".

Còn đang mê mê hồ hồ, Draco đột nhiên rùng mình. Hô! Thật lạnh! Draco rụt vào trong chăn.

Qua hai tháng, thời tiết nóng lên, huấn luyện bơi lội của Draco cũng bắt đầu. Trước đó, SNAPE cũng đã ép buộc nó.

Huấn luyện thể năng luân phiên, vì luyện thể lực tốt, mỗi ngày chạy mười vòng quanh hoa viên, Draco cảm nhận được thật sâu ác ý từ cha đỡ đầu.

Chờ đến lúc chính thức xuống nước, SNAPE cho Draco một cái Wingardium Leviosa (Bay lên) trước, ma lực được khống chế thập phần tinh chuẩn, cam đoan chỉ có đầu của Draco nổi trên mặt nước, hai chân lại có thể ở dưới nước quấy.

Ánh nắng vào buổi trưa hè ở London ấm áp, cũng không gặp chước nhân (?), Luciuss không định xây thêm một cái bể bơi muggle, chỉ đem hồ nước vốn có trong hoa viên... khụ, chính là cái mà Tiểu Long thiếu chút đuối nước kia, Malfoy tin tưởng vững chắc, từ nơi nào ngã xuống nhất định phải chỉnh sửa tóc, vuốt keo xịt tóc, thay chính trang, hoa lệ mà khốc xuất cuồng bá điểu thiên địa ở nơi đó đứng lên!

Ally: Cạn lời!

Xả xa. (?)

Lucius dùng ma lực tinh lọc hết nước trong hồ, đá bên trong cũng thay bằng đá cuội trơn mượt bóng loáng, độ sâu lấy chiều cao của SNAPE làm tiêu chuẩn, tiện cho dạy học... hoặc là nói lao nhân (?)

Có giáo huấn phía trước, SNAPE cũng không tiếp tục ngẩn người, cẩn thận trông coi cẩu bào (chắc là đồ bơi hình chó?) Draco phịch nước, chờ Draco phịch đủ, dùng tay ngắn nhỏ chân ngắn nhỏ của nó leo lên, SNAPE đưa khăn bông, đem tiểu tử kia bọc từ đầu đến chân.

Động tác không tính là ôn nhu, nhưng cũng coi như ở trong phạm vi có thể chịu đựng.

Khó có được Draco cũng không đùa giỡn tiểu tính tình, ách, đương nhiên, khí tràng của SNAPE cũng là một nguyên nhân quan trọng, Draco ngoan ngoãn đứng, SNAPE vì chiếu cố đến chiều cao của Draco, chỉ có thể ngồi xổm trên cỏ lau khô một đầu tóc vàng. Chân có điểm tê, dứt khoát nằm xuống cỏ.

SNAPE hỏi Draco.

"Sưởi nắng phơi nắng?"

Ally: Hai cái khác gì nhau???

Draco thực vui vẻ cha đỡ đầu tối như mực này của nó hôm nay lại sẽ dẫn nó chơi (uy, chỉ là sưởi nắng mặt trời...), thực vui vẻ ngồi xuống cỏ, nhìn SNAPE, lại nhìn mình, nhìn SNAPE, lại nhìn mình... 10 phút sau.

"Giáo phốc, bụi bụi!"

Draco mới vừa bắt đầu thay răng, nói không phải rất sõi, SNAPE đen mặt, chuyện mất mặt như phun nước miếng thế này, thực sự không thích xuất hiện trên người loại sinh vật hoa lệ như Malfoy a...

Bất quá, làm một Malfoy, Draco rất có thiên phú trong việc đơn giản điều khiển ma lực, có thể nói vô sự tự thông, lảo đảo, một vài cọng cỏ tai thỏ xanh biếc bay đến chỗ SNAPE.

"Giáo phốc! Bụi! Bụi bụi!"

Draco túm góc áo SNAPE, SNAPE không kiên nhẫn ngẩn đầu, sửng sốt.

Đầu hạ, dưới ánh nắng rực rỡ, lá cỏ xanh biếc bay giữa không trung, nhàn tản, tự do, không biết đến nhân gian sầu khổ, ánh mặt trời trong suốt nhất, xuyên thấu qua khe hở trốn, tuổi tơ chỉ thuộc về hai người thụ động, mặt cỏ, hồ nước, trong không khí mang theo mùi cây cỏ thơm ngát cùng đắng chát, cô gái tươi cười đẹp đẽ tựa như bầu trời trong trẻo yên tĩnh.

Có lẽ... không thể tránh khỏi, SNAPE lại nhớ đến đêm đó.

Trong lòng đau đớn vì hít thở không thông, thủy tinh đẹp nhất bị vô tình đánh nát, mảnh nhỏ phản xạ lại ánh mặt trời rực rỡ tươi đẹp, mang theo mong muốn mà không thể chạm tới trí mạng dụ hoặc, từng chút tan biến, kéo người rơi xuống vực sâu tuyệt vọng, không khí trong khoang mũi trở nên chua xót bén nhọn.

Mắt SNAPE tan mất ánh sáng, một giọt lệ yên lặng rơi xuống.

"Không khóc, chân màng, không khóc."

Draco bị dọa đến, cha đỡ đầu bình thường hung hung lạnh lùng thế nhưng khóc, Daddy nói nam hài tử trưởng thành sẽ không khóc, cha đỡ đầu của Draco sao lại có thể khóc đây!

Draco dùng sức túm áo choàng của SNAPE, lại bị SNAPE không chút lưu tình rút ra, vốn thôi, SNAPE đại gia đang thương cảm, ngươi nói tiểu quỷ còn chưa mọc dài răng như ngươi xem náo nhiệt cái gì.

Nhưng là, Draco phi thường bất mãn, giận!

Sau đó... ma lực bạo động.

Cảnh tượng phi thường hoa lệ, chế tác hoàn mỹ... quả nhiên là từ nhà Malfoy xuất phẩm, phẩm chất tốt đẹp có bảo đảm! Cỏ tai thỏ khắp trên mặt cỏ hậu hoa viên nhà Malfoy, ân, cùng cái loại cỏ khác, cách mặt đất dựng lên, hung mãnh đánh úp lại, khiến đang ưu thương Snape đại gia chấn kinh!

Người mắc chứng sợ dày đặc xin mời không tưởng tượng cảnh tượng đầy trời "sóng cỏ" ra sao vân vân hình ảnh.

Ba phút sau.

SNAPE đen mặt chật vật bò ra từ trong đống rơm, trên đầu còn dính hai mảnh lá cây, phun ra lá cỏ, cho dù năm đó anh một chọi bón với Nhóm Đạo Tặc cũng chưa từng chật vật như vậy!

Thật sự quá đủ! SNAPE nổi giận đùng đùng muốn tìm đầu sỏ tính sổ, chính là... ma lực bạo động xong, Draco đã đang ngủ.

"..."

Đầy mình oán khí không biết hướng ai phát, SNAPE không có cách nào, cũng không thể để Draco ngủ ngoài này a, cúi người xuống, SNAPE ôm lên Draco đang say ngủ, tiểu tử kia không thoải mái cựa mình, tìm một tư thế thoải mái trong lòng SNAPE ngủ tiếp.

"Giáo phốc... không khóc..."

Trong lúc ngủ mơ, Draco than thở, khóe miệng SNAPE giần giật, rồi cũng buông lỏng đôi mày.

"Ân."

Từ đó về sau, mỗi khi SNAPE nhớ lại chuyện hồi thơ ấu này, lá cây khủng bố của Tiểu Long sẽ đột ngột đánh gãy hồi ức như thơ như họa ấy.

Thật sự không có tâm tư nhớ đến a!

Đương nhiên, đây là chuyện thật lâu về sau.

Thời gian qua đi thật sự rất mau, trong lúc bất tri bất giác, Draco cũng đã đến tuổi đến Hogwarts, tuy rằng nói, mấy năm nay có SNAPE cố ý vô tình ảnh hưởng, tính tình thiếu gia của Draco có phần thu liễm, nhưng...

"Draco, ta giả thiết ngươi biết, đũa phép là cần bản thân phù thủy tự đi chọn?"

SNAPE đối với Draco đang vui vẻ liếm kem trước mặt không biết nói gì.

"Ừ ừ."

Draco gật gật đầu, tỏ vẻ biết.

"..."

SNAPE yên lặng quay đầu, nhìn ra ngoài cửa sổ.

Quên đi, con đỡ đầu nhà mình là dạng gì tính tình chẳng lẽ nhiều năm như vậy anh còn không biết sao? So đo chỉ làm cho mình tức chết, mà không khéo, anh cũng không có ham mê tự ngược.

"Nhanh lên, sắp đến lượt của ngươi."

Chuẩn bị khai giảng, rất nhiều phù thủy nhỏ đến may mới đồng phục, thêm quần áo, tiệm của Madam Malkin chật ních, lấy số xếp hàng, mọi người bình đẳng. Cho nên, để giết thời gian, SNAPE mới có thể bị tiểu miêu tham ăn này kéo đến tiệm kem.

ĐƯơng nhiên, Draco kéo SNAPE đến không phải để được đãi, Draco tỏ vẻ, làm một nam nhân nhà Malfoy làm sao có thể ngay cả một cây kem cũng không mua nổi?! Kéo SNAPE đến là để có người ếm bùa mê hoặc cho mình nha!

Draco cho rằng bản thân không lúc nào không cần duy trì hình tượng tao nhã hoàn mỹ, cho nên, đương nhiên không thể để người khác nhìn thấy bản thân như một đứa trẻ con liếm kem a!

Ally: Trên thực tế, nhóc là trẻ con. =.=

"Tự đi vào đi, ta đi tìm Lucius."

SNAPE nhìn thời gian, lúc này, Lucius còn chưa có mua xong văn phòng phẩm đến, kia chỉ có thuyết minh, Lucius-nhi-khống đang mua một đống đồ chơi có hoa không có quả, quả nhiên để Narcissa đi trước chọn đũa phép giúp Draco là chính xác, ít nhất Narcissa sẽ chọn đũa phép phù hợp với Draco chứ không phải... đũa phép có vẻ ngoài xinh đẹp.

Ally: Tổng kết, Lucius Malfoy có thuộc tính là nhi khống và mỹ khống.

Tuy rằng anh biết, đó là thiên tính của huyết thống Veela trong Lucius, nhưng, mặt SNAPE phức tạp nhìn Draco đang tự liếm kem trên thìa, nga, nếu tiểu tử này cũng lớn lên giống như cha nó... Đánh chết anh trước!

Mang một phù thủy nhỏ sắp vào Hogwarts đi dạo Hẻm Xéo là một việc mệt chết người, nhất là, tối đến còn không thể về nhà nghỉ ngơi, còn phải nhìn chằm chằm cha mẹ của phù thủy nhỏ không cho nó đem những thứ kì quái đồng thời rất dư thừa.

"Thực sự không thể mang gia tinh sao?"

Narcissa một tay vuốt đầu Tata, một bên cực kì tội nghiệp nhìn SNAPE.

"No."

SNAPE vô tình cự tuyệt.

"Kia cũng không thể..."

Narcissa chỉ vào bể bơi bản thu nhỏ bị SNAPE quăng đến một bên.

"No."

Đáp án của SNAPE không thay đổi.

"Lucius, Draco, không cần nghĩ vụng trộm nhét chổi bay vào... Bản nhi đồng cũng không được!"

Draco chột dạ lùi sang một bên, Lucius lại là cười gượng.

"Severus, ngươi không phải là viện trưởng sao?"

Draco ngẩn đầu, một mặt chờ mong nhìn SNAPE.

"Ngươi, còn có ngươi. Biết chữ?"

SNAPE đối diện với hai đôi mắt cún lớn nhỏ nhà Malfoy không nói gì, xoay đầu đi.

Lại chần chần chừ chừ cò kè mặc cả một hồi lâu, SNAPE miễn cưỡng vừa lòng nhìn hành lý lớn nhỏ bình thường, chuẩn bị nói tạm biệt.

Ngày mai sẽ hồi Hogwarts, tối nay vẫn là đi nghỉ ngơi sớm có vẻ tốt.

"Nga, Severus, nhất định phải nhớ chiếu cố Tiểu Long."

Narcissa rất lo lắng dặn dò.

"Nga, này... Đương nhiên."

Miệng SNAPE co rút.

Anh chỉ cần tiểu tử này đừng chọc phiền toái cho anh là tốt rồi.

Vậy là đủ rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro