Chương 8: Một lần nữa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 8: Một lần nữa

"Làm sao có thể!"

Draco trừng mắt.

"Ta làm sao có thể thích Potter, ta rõ ràng là thích..."

Đột nhiên, Draco dừng lại, tiếng trái tim nhảy lên va chạm màng nhĩ, vừa mới thiếu chút nữa thốt ra tên ai? Đáp án khiến nó khó có thể tin.

Draco nhắm mắt lại, lại mở, nhắm lại, lại mở, nó... nó nhất định là sau khi bị thương đầu óc còn chưa có tỉnh táo lại.

"Ta, ta muốn nghỉ ngơi."

Draco cứng đờ chuyển đề tài.

SNAPE nhíu mày, tuy rằng, Draco đang che giấu cái gì đó, nhưng, được rồi, anh cũng không nóng lòng muốn biết tên nhóc này muốn giấu diếm cái gì.

"Ngủ ngon."

SNAPE ra khỏi phòng.

"Oành."

Cửa phòng tự động đóng lại.

Ally: Ơ?

...

Draco: !

SNAPE:!

Draco SNAPE: Đây đâu phải phòng ta!

Ally: Má ơi! Chết cười mất!

Trong ngoài phòng, cả hai người đều bối rối.

SNAPE lắc đầu, quên đi, anh vẫn nên đi nghiên cứu độc dược thì hơn.

Draco yên lặng chui vào chăn.

Nga, đều là hương vị của cha đỡ đầu.

Trên mặt Draco hơi hơi nóng lên, không tự giác cọ lên chăn vài cái, đem chăn bọc đến kín.

SNAPE ở phòng thí nghiệm bận rộn cả buổi tối, vì không để khổng tước bạch kim nhỏ xù lông vì nhìn thấy vết sẹo trên người, SNAPE điều chế một mấy độc dược trừ sẹo, còn có độc dược dinh dưỡng, dược bổ máu.

Anh cũng không muốn nhìn thấy trên người Draco có cái gì thượng bảng (???)

Cũng nên chuẩn bị tốt cấp cho con khổng tước bạch kim già kia độc dược vinh quang, Dumbledore đi rồi, Azkaban là nơi tuyệt đối không ở được, thời gian không nhiều lắm, Dumbledore vừa đi, chiến trường sẽ đến phiên bọn họ tiếp nhận.

Sinh vật giống như Malfoy không thích hợp với mặt xám mày tro.

Bất quá, SNAPE không nghĩ đến, trình độ bạo ngược của Dark Lord đã mất đi lý trí hiện tại đã đến nông nỗi hơi không vừa lòng liền trực tiếp thưởng Crucio.

Cho nên, anh nhất định sẽ thất bại.

SNAPE cắn chặt răng không hé một tiếng dưới roi của Bellatrix đồ điên.

Quật roi, Crucio, thể lực và ma lực còn xót lại không nhiều lắm chỉ có thể chống đỡ SNAPE đến cửa văn phòng ở hầm liền hôn mê.

Lúc này, đã đến giờ giới nghiêm.

Draco từ Phòng Cần Thiết đi ra một đường cầu cho SNAPE nhanh trở về chút, không ngờ, vừa mới đến hầm đã nghe trong không khí tràn ngập một mùi máu tanh nồng đậm.

Draco phát hoảng, trứng của Merlin!

Draco ổn định tâm thần, đầu tiên dùng Wingardium Leviosa đem xác SNAPE vào, thuận tay rửa sạch một đường lấm tấm máu.

Bị thương do phép thuật hắc ám phi thường rõ ràng, làm sao có thể đi phòng y tế thậm chí là ST. Mungo?

Hiện tại Draco chỉ có thể trông đợi vào kho độc dược tư nhân của SNAPE.

Draco có thể ngửi ra một ít thành phần của độc dược, thêm vào màu sắc của độc dược, đối với một ít độc dược thường dùng vẫn có thể nhận ra một ít.

Draco quơ quơ độc dược trong tay, có chút do dự, thành phần có xích hành thảo có tác dụng bổ máu, hẳn không phải thuốc độc, còn có cỏ ánh trăng là dùng để khép miệng vết thương...

Vì sao trong sách giáo khoa Độc dược của Hogwarts không có độc dược điều trị thương tổn do pháp thuật Hắc ám! Draco kêu rên, hết thảy chỉ có thể dựa vào ấn tượng không quá đáng tin của nó, nhưng là trong tay nó lại là mạng cha đỡ đầu nhà nó.

Draco cố gắng nhớ lại SNAPE dạy bù riêng, Draco chỉ nhớ rõ cỏ ánh trăng có cái gì đó cấm kỵ trong cách dùng, nhưng càng cố nhớ đầu óc càng trống rỗng.

Được rồi, nó đã quên.

Ai bảo SNAPE cả một năm trước đều lo chạy đi cho đầu thẹo học bù? Draco có chút ghen.

Thế nhưng đem thời gian đều dùng trên người tên đầu thẹo kia!

Draco thực khó chịu.

Động tác có chút thô bạo đem những độc dược hẳn là (khụ!) hữu dụng, đại khái (uy) an toàn nhét vào trong ngực, đi đến bên giường, một tay nâng đầu SNAPE, một tay còn lại cầm phần cổ dài của lọ thuốc, chuản bị rót hết cho cha đỡ đầu nhà mình.

Ally: Giáo sư thành cái thớt rồi!

Nhưng khổ nỗi tính cảnh giác của SNAPE thật sự quá mạnh, môi đóng chặt, căn bản không thể rót vào.

Draco càng dùng sức, miệng SNAPE mân càng chặt, Draco tức giận trèo lên giường, ngồi lên trên bụng SNAPE, hai tay cùng dùng, một tay nắm lấy cằm SNAPE, một tay nắm lấy mũi to, nhưng uổng phí sức lực, SNAPE thà ngạt thở chứ nhất định không chịu mở miệng.

Draco thất bại buông tay, làm sao bây giờ?

Draco đau đầu nhìn đôi môi mím chặt đến trắng bệch của SNAPE, tự dưng trên mặt nóng bừng, Draco nhớ tới nó từng xem qua tiểu thuyết ngôn tình của Muggle.

Nga, nó chỉ vì cứu cha đỡ đầu.

Tuyệt đối nó không có ý nghĩ muốn chiếm tiện nghi!

Ally: Khỏi cần giải thích, ai ai cũng hiểu mà Draco.

Draco hít sâu, không thoải mái nhìn loạn xung quanh, sau đó, rốt cục hạ quyết tâm, ngậm một ngụm độc dược khép lại, cúi người xuống, liếm liếm đôi môi có chút khô khốc của SNAPE.

Ally: =.=! Cho hỏi... ngậm độc dược trong miệng thì liếm môi kiểu gì?

Theo khóe môi vào trung tâm, một chút lại một chút vói đầu lưỡi vào.

SNAPE chỉ cảm thấy trên môi khô nứt có từng đợt ấm áp, bởi vì bị thương mà sốt cao làm cho anh có chút không rõ thần chí, nhưng càng nhiều là vì cực nóng nên cảm thấy không khỏe cùng khát khô.

SNAPE theo bản năng hé miệng, nuốt lấy ẩm ướt, Draco nhân cơ hội bón hết thuốc sang, Draco thuận thế thoáng nâng SNAPE dậy, để anh tựa vào đầu giường, tránh tự làm mình sặc.

Draco còn chưa uy hết một lọ độc dược khép lại, liền không khỏi cảm thán hiệu quả của độc dược do cha đỡ đầu nhà mình tự tay điều chế, thật không hổ là Độc dược Đại sư trẻ tuổi nhất, miệng vết thương trên người Snape khép lại bằng tốc độ mắt thường có thể thấy, để lại vết màu tím đen do tổn thương phép thuật Hắc ám khép lại, bất quá không có gì trở ngại, SNAPE tỉnh lại có thể tự nhiên giải quyết vấn đề nhỏ này.

Draco lấy độc dược bổ máu bên cạnh, tiếp tục.

Chính là, này này, Draco cảm thấy dưới thân có chút nóng lên, hơi thở đều có chút nặng nề.

Dưới mông tựa hồ có cái gì chọc vào, Draco không nghĩ nhiều, thuận tay sờ sờ xem là cái gì.

A...

Draco suy nghĩ một lát, đột nhiên ý thức được mình ngồi ở...

Tay còn chưa kịp thu lại, giây tiếp theo, liền cảm thấy một trận thiên toàn địa chuyển, tầm mắt Draco bỗng chốc biến thành nhìn lên trần nhà.

Draco theo bản năng giãy dụa, lại chống lại hai mắt SNAPE đỏ lên mà ý thức mơ hồ.

Draco cằm bị ngả ngớn nắm, môi bị ngón cái có vết chai mỏng vuốt ve, Draco đỏ mặt, tay SNAPE còn có chút lạnh lẽo, nhưng là sờ ở Draco nóng lên vành tai thượng cũng là nói không nên lời thoải mái.

"Giáo... Cha đỡ đầu?" Draco có chút chần chờ, SNAPE bên này cũng là mê mê trầm trầm, khung cảnh trước mắt có chút mơ hồ, toàn thân nóng khó chịu.

Bởi vì bị thương, thở ra hơi nóng cấp xoang mũi giận đau kích thích, ý thức không rất rõ ràng SNAPE căn bản chính là bị thuốc kích thích tỉnh dậy, đầu óc một mảnh hỗn độn.
Chính là, vừa tỉnh lại liền thấy một người cưỡi ngồi ở trên người mình, một tay còn nắm nơi yếu ớt của nam nhân, theo bản năng mà liền đem người trước mắt làm như Chúa tể Hắc Ám ban cho luyến đồng.

Trên tụ hội của Tử Thần Thực Tử, chưa bao giờ thiếu thiếu niên thiếu nữ xinh đẹp, SNAPE cho rằng chính mình còn tại cùng Chúa tể Hắc Ám chu toàn, mà hiện tại, là chiếm được Chúa tể Hắc Ám ban cho.

Trí nhớ có chút hỗn loạn, SNAPE tạm thời tính nhớ không dậy vừa mới được đến trừng phạt, có lẽ là bởi vì trên người cũng không có gì đại miệng vết thương?

Trí nhớ hỗn loạn dừng lại ở một tuần trước.

Chúa tể Hắc Ám thưởng cho anh một cái da trắng nõn, tóc vàng chói mắt nam hài, bộ dạng có chút giống Draco, nhưng không có đôi mắt lam khói trong suốt của Draco.
Chúa tể Hắc Ám cũng không biết là từ chỗ nào lấy được cái gì tin tức, vài lần hoài nghi anh đối Draco có cái gì ý tưởng, ám chỉ thậm chí là chỉ rõ, chỉ cần anh có thể thành công giết chết Dumbledore, là có thể thỏa mãn mọi yêu cầu của anh, bao gồm, đem người thừa kế Malfoy gia, gia chủ tương lai, thưởng cho anh.

SNAPE lười giải thích, cũng không biết muốn thế nào giải thích, vì thế, làm cho Chúa tể Hắc Ám gần nhất ban cho đều dài hơn thập phần giống Draco.

Bất quá kia một đầu tóc vàng, không phải nhiễm thô ráp, chính là nhan sắc không có như vậy thuần khiết.

SNAPE đối trong tầm mắt xuất hiện kia một đầu mềm mại tóc vàng, mặc kệ là xúc cảm vẫn là nhan sắc, đều thập phần vừa lòng, ách, tuy rằng anh cũng không biết vì sao lại vì người này giống Draco thấy vừa lòng... Khả năng, chỉ là vì... Không phải làm ẩu?
SNAPE hưởng thụ tay hạ làn da non mịn xúc cảm, chỉ cảm thấy nhiệt lưu đều tại kia một chỗ hội tụ, cũng không có gì kiên nhẫn, cầm lấy Draco áo khoác chính là một cái vô trượng Diffindo (Cắt đứt).

Draco còn chưa kịp thương tiếc cho áo khoác mới làm của mình, giây tiếp theo, tới áo sơ mi trắng tơ lụa...

Muộn màng, Draco đột nhiên nhớ tới hồi nhỏ khi SNAPE cho nó học bù nói câu nói kia, xích hành thảo cùng ánh trăng thảo hỗn dùng là nông mục trường thường dùng thuốc tăng năng suất.

Thuốc tăng năng suất!
Thuốc tăng năng suất!

Thuốc! Tăng! Sản!
Thuần khiết như khi còn bé Draco, làm sao có thể biết nông mục trường lũ thú nhỏ muốn thế nào tăng năng suất!!
Draco khóc không ra nước mắt.
Sao bây giờ nó mới nhớ ra chứ?
"Lại đây." SNAPE thanh âm trầm thấp khàn, kéo Draco lực chú ý, SNAPE một tay ôm Draco eo, một tay kia ở Draco trên mông nhéo hai thanh, thầm than lần này xúc cảm không sai, chính là rất ngây ngô, không quá hội phối hợp.
Thấy Draco còn chưa có phản ứng, SNAPE không kiên nhẫn mà đem Draco kéo lại, thuận tay đánh hai cái trên mông Draco.
"Ba, ba "
Thanh âm thanh thúy mà mờ ám.
Draco hô hấp bị kiềm hãm!
SNAPE khóe môi nhất câu, búng tay một cái, trong phòng đèn đuốc đều tắt.
..........................................
Xong việc, ăn khô lau sạch.
Hai người đối diện.
SNAPE mỉm cười, thấp giọng nói:
"Bảo bối, lại đến một lần."

%

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro