Chương 3: Cú mèo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một năm sau, một làn gió mùa hè khác lại thổi qua.

Bầu trời xanh ngắt như nét chấm phá tinh khiết nhất của màu sắc trên bàn vẽ, và những đám mây mỏng là những sợi bông lụa vụn. Ở phía đông bắc thổi làn hơi nhẹ nóng rực, nhưng bởi có làn gió đông nam từ Bắc Băng Dương thổi tới, nên trong không khí có rất nhiều mát mẻ sảng khoái.

Đồng cỏ thơm mùi lúa mì. Calais uể oải dựa vào đống cỏ khô bên cạnh chuồng ngựa, một tay chống cằm và tay kia cầm cuốn sách dang rộng trên đầu gối, thỉnh thoảng lật một trang. Những tia nắng mặt trời chiếu xuống mái tóc vàng nhạt của cô, làm nổi bật những sợi tóc lấp lánh như những viên kim cương trên phông nền.

Bìa của cuốn sách được làm bằng một loại vỏ cứng không rõ nguồn gốc. Nó dày cả trăm trang và cực kỳ nặng. Calais tin rằng nếu Mr.Carl bị trúng quyển sách này, chắc chắn nó sẽ phải nằm trong chuồng chó một tháng để lấy lại sức sống. Những trang sách ngả vàng, rõ ràng là đã cũ, nhưng mùi mực thoang thoảng khi lật giở, giấy không bị ố hay hư hại và được bảo quản rất tốt. Nét chữ trên những trang giấy cổ dày và nhiều màu sắc, có nhiều nét móc và độ dày khác nhau giữa chiều ngang và chiều dọc. Các phông chữ có vẻ đặc biệt lộng lẫy và thanh lịch, và bầu không khí cổ xưa bí ẩn của tầng lớp quý tộc được thổi vào mặt.

Tiếng Anh - Luân Đôn.

Chỉ những quý tộc Luân Đôn khuôn mẫu theo đuổi vẻ đẹp và sự sang trọng mới sử dụng loại phông chữ móc này (và bút lông có thể viết hiệu ứng này), chưa kể đến tiếng lóng khó hiểu của những vừng miền lâu đời, khiến cô cảm thấy ngày càng khó hiểu khi phải đọc nó.

Tiếng Anh của cô ở kiếp trước khá tốt vì cần sử dụng trong lúc làm việc, nhưng mà đó là tiếng Anh - Mỹ, không phải Anh - Anh. Cô cố gắng để có thể đọc một cuốn sách theo đuổi những lời lẽ hùng hồn và những câu văn hoa mỹ, nhưng chỉ vài trang, đầu cô đã bị bao quanh bởi những ám chỉ và những câu nói cổ điển dày đặc trong đó. Mắt bắt đầu bị co rút và đầu óc trở nên choáng váng.

À ... quên nói, tên của cuốn sách này là "Nguồn gốc của phép thuật".

Phần đầu của cuốn sách nói về cách một ông già anh tuấn tên Merlin khám phá ra phép thuật, và cách sử dụng phép thuật, sau đó giúp vua Arthur đẹp trai dũng cảm đánh bại cái ác, giành được quyền lực tối cao - loại câu chuyện này về hoàng tử chiến đấu với con rồng độc ác và cứu công chúa, trong kiếp trước cô đã được đọc rất nhiều lần. Nhưng vì Avery nói "đây là cuốn sách phải đọc đối với mọi phù thủy" nên dù có không thích lắm, cô vẫn kiên nhẫn đọc từng trang với tốc độ hai ngày một trang.

Thực lòng mà nói, cô vẫn cảm thấy "phù thủy" quá ảo tưởng.

Sau khi là đoàn viên thanh niên cộng sản được sáu năm, mười năm là đoàn viên và 28 năm theo chủ nghĩa duy vật Các Mác, bỗng một ngày có người nói với bạn: "Thực ra bạn là phù thủy...". Phản ứng đầu tiên của người bình thường là "Uống nhầm thuốc, chú ơi". Hơn nữa, kể từ sausự kiện " bạo động ma thuật" đó, cô chưa bao giờ gặp bất kỳ tai nạn nào về phép thuật nữa.

Bao gồm cả việc sử dụng phép thuật.

Calais vẫn nhớ khi Avery đã dạy cô đọc "Lumos" ( Bùa phát sáng) từng chữ một. Một lúc sau, không có động tĩnh gì, thậm chí không có một tia sáng phát ra. Lúc đầu, Avery nghĩ rằng đó là một lỗi trong cách phát âm, vì vậy Calais đã đọc lại cẩn thận, và kết quả là như trên. Khuôn mặt của Avery thay đổi ngay lập tức, không cam lòng mà muốn thử lại "Aguamenti" ( Bùa rót nước) và "Scourgify" ( Bùa tẩy rửa), và đích thân dạy cô cách tập trung tinh thần ... Thật không may, không một trong các bùa chú nào mà họ dùng thành công cả.

Avery nhìn vào mắt ánh mắt cô, lúc đó buồn không thể tả. Theo dự đoán, bản thân cô là một Squib, cộng thêm một nửa dòng máu của người thường, cho nên xác suất con gái sinh ra là một phù thủy thực sự rất thấp.

—— Ồ, từ ngữ "Squib" vẫn được Avery nói với cô ấy, dùng để chỉ những người mang trong mình dòng máu ma thuật nhưng không thể sử dụng ma thuật.

Rõ ràng, cô là một Squib đần độn. Bất kể sự kiện lần đó là do tai nạn, nói tóm lại, việc cô không thể sử dụng ma thuật là một sự thật đã được chứng minh.

Avery vô cùng thất vọng về điều này, cô vẫn hy vọng rằng con gái mình có thể lấy lại ánh hào quang của ma thuật. Calais lại không cảm thấy mất mát gì cả, cô chưa bao giờ có nó thì làm sao mất đi được. Turner thậm chí còn không quan tâm đến nó. Cả nhà bình an thì mọi thứ đều ổn.

Tuy nói không thểsử dụng ma thuật, nhưng vẫn phải nắm rõ lịch sử, cộng với việc Calais không muốn làm Avery thất vọng, nên cô xem đó là một thói quen để giải trí,mang theo một cuốn sách cổ xưa bên người, dù sao thì cũng thấy bản than có học thức hơn.

Ngay khi một trang tiếp theo được lật ra, có một tiếng hét ngây ngô và rõ ràng ở đằng xa, Calais ngẩng đầu lên và nheo mắt dưới ánh mặt trời quay lại—

Một bóng màu nâu đang vui vẻ chạy về phía bên này, hai bóng còn lại trắng như tuyết theo sau nó. Chỉ khi ba bóng dáng đó đến gần, cô mới thấy đó là một chú ngựa con và hai con chó to khỏe. Lông ngựa màu nâu sáng, mắt to, chân tay khỏe mạnh, lông đầy đặn. Nhìn vào là thấy một con ngựa con hiên ngang ngổ ngáo khó tả.

Ngựa con hí lớn, rồi vui vẻ chạy đến. Calais vội vàng đặt cuốn sách sang một bên, ngựa con đập một tiếng vang dội vào đống cỏ khô, tai nó run lên bần bật và đứng dậy. . Cô vừa thở phào nhẹ nhõm, nhưng lại thoáng thấy lên một bóng dáng trắng như tuyết hiện lên. Trong lòng cô gào thét, nhưng không phản ứng kịp. Cô đã bị va vào và rơi xuống đất với đầy ngôi sao bay quay trên đầu.

"Ha ... Ha ..." Không biết là thở hổn hển hay là tiếng cười trộm vang lên bên tai, một cái đầu lớn xấu xa dụi vào ngực cô, chân còn ấn vào mấy cái.

"Carl ..." Calais bí mật nghiến răng nghiến lợi, ôm đầu chậm rãi đứng dậy, lạnh lùng nói: "Xem ra mày dư năng lượng quá rồi. Vậy thì tối nay nhường hết thịt cho Barty nhé."

Mr.Batty đang tạo dáng một cách hiên ngang, sáng mắt và ngẩng cao đầu ngạo nghễ cho biết rằng nó rất vui lòng. Khi Carl nghe thấy điều này lập tức chán nản và ngồi sụp xuống một bên. Nó thỉnh thoảng liếc nhìn cô, tức đến mức rơm rớm nước mắt nhưng không dám túm lấy quần áo của cô chủ nhỏ, sợ rằng mất luôn phần thịt của ngày mai.

Calais chế nhạo xoay người. Con ngựa nâu đang trốn trong đống cỏ khô, vó ngựa của nó bào rơm tươi một cách thích thú. Khi cô gái quay lại, đôi mắt to của lập tức trở nên long lanh.

Calais thậm chí còn bất lực hơn.

Chú ngựa nhỏ này là hoàng tử Harry của công chúa Anna, được mười ba tháng hơn mười hai ngày tuổi. Đáng lẽ ra, thời gian Harry sinh ra không phải vào mùa xuân năm ngoái, nhưng vì tai nạn đó khiến Anna sợ hãi nên hoàng tử bé đã thành chú ngựa con sinh non. May mắn thay, cơ thể không bị yếu. Sau khi vượt qua một mùa đông bình yên, tính khí bướng bỉnh của nó bộc lộ, và rõ ràng giống y như cha nó, khiến Mr.Carl gặp rắc rối suốt ngày. Nó xứng đáng là con của hot girl Anna và người chồng cường tráng. Khả năng gây rắc rối gần như đã khắc sâu vào xương, và chúng có thể đánh chén cả thùng thức ăn chỉ trong một bữa. Những điều như thế ngày càng phổ biến và gia đình Malanxa, bao gồm gà, vịt, ngỗng, gia súc, cừu, ngựa và chó, đều cảm thấy bất lực về điều đó.

Có những sợi cây than mềm dính trên bộ lông sáng màu của Harry, có lẽ trước đó nó đã lăn lộn trong rừng. Calais vỗ nhẹ vào đầu Harry. "Đứng lên nào, để tao giúp mày phủi xuống."

Harry lắc mông đứng dậy. Dù mới hơn một tuổi nhưng nó gần như cao ngang đến ngực Calais. Calais năm nay 11 tuổi, cao 1,5 mét,cô cao hơn so với những đứa trẻ đồng trang lứa. Có thể thấy, chiều cao của Harry cũng được coi là nổi bật trong các chú ngựa cùng tuổi.

Sau khi giúp Harry nhặt cỏ, nó xoay người kiêu hãnh bước vào chuồng và chơi đùa với bố mẹ. Calais nhặt cuốn sách từ dưới bãi cỏ lên, thổi tro tàn vương vãi trên bề mặt cuốn sách rồi định quay vào nhà, nhưng Mr.Carl vốn luôn sôi nổi, đột nhiên đứng dậy sủa lên trời một cách bất thường, tiếng sủa có sự nghiêm túc và lo lắng.

Chuyện gì vậy? Calais ngạc nhiên nhìn lên.

Một đốm đen đang nhanh chóng bay đến đây, khi nó đến gần hơn, có thể nhìn thấy một đôi cánh mạnh mẽ, bộ lông màu đen xám, và một cái đầu to tròn hơi buồn cười ... Cú mèo?

"Flop--" Con cú bay ngang qua, sau đó ném thứ gì đó xuống trong tích tắc, sau đó dừng lại trên ống khói, nhìn chằm chằm vào cô không chớp mắt.

Calais muốn nói với nó rằng Avery đang nấu ăn trong nhà, ống khói sẽ phát ra khói than bất cứ lúc nào ... Nhưng nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của nó, cô dừng lại, quay đầu im lặng và nghe thấy một tiếng nổ, một làn sương mù đen lớn ập ra khỏi ống khói, làm cho con cú vừa mới hoàn thành nhiệm vụ choáng váng loạng choạng vài lần, té ngã xuống đất và ngất đi.

Carl phấn khích chạy đến, nó thích thú với sinh vật có cánh kỳ lạ này, dung cả 2 chân mà khều khều con cú. Calais sờ mũi. Thực ra, cô ấy cũng muốn nhắc nhở một chút ...

Calais bước tới và nhặt cái thứ rơi trong đống cỏ khô lên.

Một lá thư?

Phong bì vàng, dày và nặng, có lẽ nó được viết trên giấy da. Loại mực dùng để viết địa chỉ là màu xanh ngọc bích, Calais không tìm thấy tem trên bì thư.

Kỳ lạ ... Thời đại này có chim cú mèo bay truyền thư?

Calais ngạc nhiên lật bức thư lại, và cô nhìn thấy một con dấu bằng sáp màu tím với huy hiệu: một con sư tử, một con đại bàng, một con lửng và một con rắn tạo thành một chữ H lớn.

Đây là trò đùa của ai sao?

Cô lật bức thư lại một lần nữa, trên đó ghi rõ ràng "Cô Calais Malanxa, phòng nhỏ, 23 km về phía đông của Làng Sandborn, Dalarna, Stockholm, Thụy Điển".

Địa chỉ và tên là chính xác. Trò chơi khăm nào mà tiên tiến đến vậy, sử dụng con cú quý hiếm để gửi một lá thư?

"Gâu gâu ..." Carl hét lên vài lần để lôi kéo sự chú ý của cô chủ nhỏ. Dưới chân là Mr.Cú, đã tỉnh dậy sau khi bị ngất xĩu và giẫm lên.

"Đừng ồn." Calais trấn an Carl, và quay lại thì thấy Turner đang phân loại củi. Cô do dự một lúc, sau đó cẩn thận mở thư lấy giấy viết thư ra.

"HỌC VIỆN PHÁP THUẬT VÀ MA THUẬT HOGWARTS

Hiệu trưởng: Albus Dumbledore

(Huân chương Merlin đệ nhất đẳng, đại phù thủy, tổng Warlock, trọng nhân tối cao, Liên đoàn phù thủy quốc tế)

Kính gởi cô Calais Malanxa,

Chúng tôi lấy làm hân hạnh thông báo cho cô biết rằng cô đã trúng tuyển vào học viện pháp tuật và ma thuật Hogwarts. Xin vui lòng xem danh sách đính kèm về toàn bộ sách và trang thiết bị cần thiết.

Khóa học bắt đầu vào ngày 1 tháng 9. Chúng tôi đợi cú của cô chậm nhất là ngày 31 tháng 7.

Kính thư,

Giáo sư McGonagall

Phó hiệu trưởng.

HỌC VIỆN PHÁP THUẬT VÀ MA THUẬT HOGWARTS

ĐỒNG PHỤC

Học sinh năm thứ nhất cần:

1. Ba bộ áo chùng thực tập (màu đen).

2. Một nón đỉnh nhọn (đen) đôi ban ngày.

3. Một bộ găng tay bảo hộ (bằng da rồng hay tương tự).

4. Một áo trùm mùa đông (đen, thắt lưng bạc).

Lưu ý là đồng phục của tất cả học sinh đều mang phù hiệu và tên.

SÁCH GIÁO KHOA

Tất cả các học sin đều phải có các sách kiệt kê sau đây:

- Sách thần chú căn bản (lớp 1) của Miranda Goshawk.

- Lịch sử pháp thuật của Bathilda Bagshot.

- Lý thuyết pháp thuật của Adalbert Waffling.

- Hướng dẫn biến hình dành cho người nhập môn của Emeric Switch.

- Một ngàn thảo dược và nấm mốc có phép thuật của Phyllida Spore.

- Đề cương phép lạ và độc dược của Arsenius Jigger.

- Sinh vật huyền bí và nơi tìm ra chúng của Newt Scamander.

- Những lực lượng hắc ám: Hướng dẫn tự vệ của Quentin Trimble.

TRANG THIẾT BỊ KHÁC

- 1 cây đũa phép.

- 1 cái vạc (bằng thiếc, cỡ số 2)

- 1 bộ chai hũ ống nghiệm thủy tinh.

- 1 kính viễn vọng.

- 1 bộ cân bằng đồng.

Học sinh cũng có thể đem theo một con cú hoặc một con mèo hoặc một con cóc.

LƯU Ý PHỤ HUYNH LÀ HỌC SINH NĂM THỨ NHẤT KHÔNG ĐƯỢC PHÉP CÓ CÁN CHỔI RIÊNG."

( Bản dịch của Lý Lan trong tập Harry Potter và hòn đá phù thủy)

Hogwarts? Calais trầm ngâm, nghe rất quen. Cô đã nghe thấy nó ở đâu đó.

Trí nhớ quá dài, và những chi tiết của kiếp trước trở nên mờ nhạt. Calais lắc đầu và quyết định đưa toàn bộ bức thư cho Avery.

"Ôi chúa ơi..."

Avery ngạc nhiên thở dài, và vuốt ve chiếc phong bì nặng trĩu bằng những ngón tay của mình, dường như cô ấy nhớ nó vô hạn. Một lúc lâu sau, Avery ngẩng đầu lên, ánh mắt khá phức tạp, "Garr, con ... nghĩ thế nào?"

Rất tốt, đầu tiên là hỏi cô nghĩ gì thay vì đi hay không đi. Calais mỉm cười ngọt ngào, "Mẹ,không phải con là một Squib sao?"

"Không," Avery má ửng đỏ nói, "Chỉ những đứa trẻ có phép thuật mới có thể nhận được thư nhập học. Trong hàng ngàn năm qua, Hogwarts chưa bao giờ sai sót. Ta sợ ... ta đã dự đoán sai "

Hả? Calais ngạc nhiên nhìn Avery, ánh mắt phát ra một tia xấu hổ, sau đó dần dần trở nên bất an, lo lắng sau đó lại vui mừng, lẩm bẩm nói: "Chuyện này là thế nào? Đã có ma lực, tại sao ... tại sao ..."

Turner, người đang lắng nghe, vỗ vai vợ, ánh mắt động viên và thanh thản. Calais mỉm cười, "Mẹ, vì con không thể thi triển bùa chú, nên đến Hogwarts thì có ý nghĩa gì đâu?"

"Nhưng......"

"Con đã lên kế hoạch rồi." Calais nhẹ nhàng cắt ngang lời thì thầm của Avery, đôi mắt hơi sâu, "Mẹ, con muốn dựa vào nỗ lực của bản thân để được nhận vào Đại học Stockholm, sau khi tốt nghiệp sẽ đi du lịch Trung Quốc, sau đó tìm một công việc tốt, sau đó tìm một người tốt, kết hôn, và sống một cuộc sống ổn định. "

Avery sững sờ hồi lâu mới nhẹ giọng hỏi: "Con không thích ma thuật?"

Calais trong lòng thở dài, nhưng trên mặt lộ ra vẻ mất mát, "Không, mẹ, con không có." Sau một lúc dừng lại, cô nhìn Turner, và ánh mắt của cha là sự khích lệ, giúp cô có dũng khí để tiếp tục. "Tuy nhiên, dù không có nó, chúng ta vẫn sống rất tốt, phải không? Và trong tương lai, cuộc sống của chúng ta sẽ ngày càng tốt đẹp hơn."

Avery trông buồn bã, và một lúc sau, cô ấy đột nhiên hỏi, "Tại sao lại là Trung Quốc?"

Vì đó là quê hương, là hướng đi của trái tim tôi, là nơi tôi dồn hết yêu thương hận thù, là quê hương nơi tôi lưu luyến bao ước mơ.

Tuy nhiên, Calais không thể nói điều đó, cô chỉ có thể trả lời một cách ẩn ý, ​​"Người ta nói rằng ở đó đẹp, và con thích văn hóa ở đó."

Avery im lặng. Khi Turner nhìn thấy điều này, anh ngồi lại và đỡ vai Avery, nhẹ nhàng nói: "Con gái chúng ta nhạy cảm và có chính kiến ​​của mình. Con bé chưa bao giờ quyết định sai lầm. Hãy tin nó, dù sao đó con đường mà con bé lựa chọn."

Avery trầm mặc một lúc, thở dài, ngẩng đầu lên, nắm lấy tay Calais. Đôi mắt nâu đen của anh ấy bị thỏa hiệp và mất mát, nhưng nó nhẹ nhõm và tin tưởng hơn, "Đây là lựa chọn của con, Garr. Vì con đã chọn, nên con phải làm thật tốt, ta tin lời hứa của con, nhưng đừng làm bản than áp lực quá. Được chứ?"

Con gái cô là người rất có lòng kiên trì, nhưng chính vì kiên trì quá mà đôi lúc con bé tự hành hạ mình. Nhiều lần Garr phải đọc cuốn sách không ngừng nghỉ. Nếu gặp phải những thứ mà con bé không hiểu, con bé sẽ cố gắng tìm hiểu minh bạch mới thôi. Cô đã từng nhìn thấy Garr vì giọng Thụy Điển mà phát âm không rõ ràng, và cô bé tiếp tục luyện phát âm cho đến ba giờ sáng. Garr quá chăm chỉ, và đôi khi đôi khi điều đó sẽ khiến cuộc sống con bé khó khan hơn.

Avery hy vọng Calais có thể đối xử với bản thân tốt hơn và ngừng đặt áp lực lên chính bản thân.

Calais cảm thấy nhẹ nhõm và mắt cô sáng lên. "Tất nhiên rồi, mẹ."

Turner tinh nghịch nháy mắt với cô, và Calais cười toe toét.

Ma thuật và những thứ kỳ lạ khác cuối cùng đã tránh xa cô, và cô không cần phải đọc "Nguồn gốc của phép thuật" khó hiểu kia nữa.

( Edit: Xin lỗi vì cắt ngang mạch truyện, nhưng mà khúc này ức chế nữ chính vcđ, mé, một fan chân chính như chị thấy đây là sự sỉ nhục, phép thuật muốn có là có muốn bỏ là bỏ, né hơn né tà ??? Muggle ngu xuẩn, thấy hơi hối hận vì hứa dịch bộ này )

Thật không may, Thượng Đế không phải lúc nào cũng chiều theo ý muốn của con người.

............ ............

Khi người đàn ông mặc đồ đen đột nhiên xuất hiện ở cửa như một bóng ma, Calais đang đứng ở cửa, trên lưng đeo một giỏ trái cây dại, chuẩn bị vào nhà, cánh cửa hẹp, không thể tránh né, hai người phát ra tia lửa. .

Calais cảm thấy chóng mặt khi cô cảm thấy rằng cô đã va phải một thứ gì đó rất mạnh và đau âm ỉ (mãi sau này mới biết rằng đó là một cái đùi). Theo quán tính, cô lùi lại mấy bước, rồi ngồi bệt xuống nền đất cứng, quả dại trong giỏ sau cũng văng tứ tung trên sàn.

Lòng bàn tay nóng rát, có lẽ là da đã bị cọ xát. Calais buông tay ra, nhặt một quả dại đã rơi xuống, trên tay dính đầy tàn tro, có chỗ bị rách để lộ phần thịt màu trắng sữa.

"Ta không nghĩ rằng sẽ có người ở chỗ này." Lời nói thẳng thừng của người đàn ông vụt qua đầu cô.

Đáng tiếc giọng nói trầm thấp như nhung thật sự khiến người nghe thấy rất khó chịu ... Calais đứng dậy, vỗ tro trên quần, nhặt trái dại vương vãi, bình tĩnh đáp: "Tôi càng "không nghĩ" hơn, thưa quý ngài."

Đối phương im lặng một lúc, có vẻ hơi ngạc nhiên trước sự mỉa mai thông của một cô bé.

"Có ai ở bên ngoài à, Garr?" Một câu hỏi vọng ra từ trong nhà. Sau vài giây, cánh cửa mở ra. Avery xuất hiện sau cánh cửa. Khi cô ấy nhìn thấy người đàn ông ở cửa, vẻ mặt của cô ấy thay đổi ngay lập tức, kêu lên --

"Snape ??!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro