Chap 10 : Bỏ môn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Amie mải viết bên kia quá chời nên bù 2 chap nha:<

===========================

Cả lớp đang tập trung trong phòng quanh, mọi người nói năng thì thào. Trong phòng có ít nhứt hai chục cái bàn tròn nhỏ bày biện lộn xộn, chung quanh đặt mấy cái ghế bành bọc vải hoa sặc sỡ và mấy cái gối nệm nhỏ mà dày. Mọi thứ được soi sáng bằng ánh đèn đỏ thắm. Tất cả màn cửa sổ đều kéo kín lại và nhiều ngọn đèn được chụp kín bằng những cái khăn quàng đỏ sậm. Căn phòng ấm một cách ngột ngạt, và dưới bệ lò sưởi chất đầy nhóc các thứ, một ngọn lửa đang đun một cái ấm đồng to tướng, tỏa ra một thứ mùi hăng nồng đến phát bệnh. Mấy cái kệ đặt dọc bức tường tròn quây chất lộn xộn những lông chim đầy bụi bám, những mẩu nến cụt, nhiều xấp bài lá te tua, vô số những trái cầu thủy tinh óng ánh bạc, và cả một đoàn quân tách trà hùng hậu.

Harry Potter và đồng bọn bước vào. Nhìn ngó xung quanh một lúc. Bọn cô liếc nhìn qua, có vẻ Draco chạm mắt ai đó rồi cúi đầu, cô liếc liếc qua tầm mắt đó có vẻ là tiểu thư Razifen/Joule.

- Thôi, bọn tớ về đây, nay chống tiết 1!

Nói rồi Blasie và Pansy bước ra khỏi lớp học. Draco và cô chọn một cái bàn xa bục giảng ngồi xuống. 

- Tớ lỡ đăng kí lộn môn này, chắc mai xin rút sau

Draco chống tay lên mặt nhìn cô.

- Chắc tớ cũng thế, tiên tri sao? Trước giờ tớ chưa từng tin vào thứ ma thuật này !

- Vậy cùng nghỉ ha!

Thình lình một giọng nói vọng ra từ bóng tối, một thứ giọng mơ hồ nhỏ nhẹ :

- Chào các trò. Thật hân hạnh được gặp các trò trong thế giới vật chất.

Gần như toàn bộ học sinh đứng dậy, chắc trừ cô và tên đần ngồi cạnh là chơ chơ cái mặt chán ghét. Trước giờ vốn kì thị gặp còn ừm ừm..thế đấy!!

Ấn tượng của hai Slytherin duy nhất đăng kí môn này là ngay lúc đó là về một loài côn trùng to tướng rực rỡ. Giáo sư Trelawney di chuyển vào vùng có ánh lửa soi, và bọn trẻ nhận thấy bà giáo ốm cà tong cà teo, cặp mắt kiếng làm phóng đại đôi mắt của bà to hơn kích thước tự nhiên rất nhiều lần, và bà quấn một cái khăn choàng đầu mỏng có dát trang kim óng ánh. Quanh cái cổ mảnh khảnh của bà là vô số những dây chuyền và chuỗi hạt, còn cánh tay, bàn tay và ngón tay của bà thì đeo đầy những vòng với nhẫn. Bà nói :

- Ngồi xuống đi các trò, ngồi xuống nào.

 Giáo sư Trelawney thì bước tới cái ghế bành trước lò sưởi tự mình ngồi vào . Bà nói :

- Chào mừng các trò đến với bộ môn Tiên tri học. Tên của tôi là giáo sư Trelawney. Trước đây có lẽ các trò chưa từng gặp tôi. Vì tôi thấy nếu xuống dưới thường xuyên bon chen chộn rộn của cái trường có thể làm mờ đi Nội Nhãn của tôi.

- Nội nhãn? Là gì vậy Ellie!?

- Biết chết liền á! Tớ chưa từng nghe về nó:)

Ngoại trừ tiếng thì thầm của bọn cô, không ai nói gì để đáp lại cái thông báo khác thường đó. Giáo sư Trelawney khéo léo nhẹ nhàng sửa lại cái khăn choàng rồi nói tiếp :

- Vậy là các trò đã chọn học môn Tiên tri, bộ môn khó khăn nhất trong các ngành nghệ thuật huyền bí...

- Là chọn nhầm á!

Draco nói đủ để tất cả mọi người đều nghe thấy, những tiếng khúc khích bên từ đâu đó vâng lên. Giáo sư nhìn qua nhìn " hai xanh lá" bằng cách "trìu mến" rồi tiếp tục:

- ..Tôi muốn lưu ý các trò ngay từ buổi ban sơ là nếu các trò không có cái NHÌN, thì tôi sẽ chẳng thể dạy dỗ các trò được nhiều điều gì cho lắm. Sách vở cũng chẳng giúp đỡ các trò bao nhiêu trong lĩnh vực này đâu. Nhiều phù thủy và pháp sư, mặc dù tài ba trong những lĩnh vực như nổ to, ước đoán giỏi và biến mất đột ngột, nhưng vẫn không thể nào nhìn xuyên qua được những bí mật bị che phủ của tương lai.

Bà ta liếc nhìn các gương mặt học sinh trong lớp học, bỏ qua khuôn mặc nhăn nhó của Draco khiến cô cười "suýt ra tiếng" và bị Draco phát hiện. Cậu giơ ngón cái bất lực nhìn cô.

- Đó là thiên phú, chỉ dành riêng một ít người mà thôi."

Đột nhiên bà nhìn Longbottom :

- Trò này, bà nội của trò có khỏe không? 

Cậu ta suýt té lăn ra khỏi đống gối nệm mà nó đang ngồi. Nụ cười khinh thường xuất hiện trên mặt Draco. Nó run run rồi đáp :

- Dạ, con nghĩ bà con khỏe ạ.

Giáo sư Trelawney lắc đầu, ánh lửa phản chiếu lấp lánh trên đôi hoa tai ngọc lục bảo bà đeo lủng lẳng, chầm chậm lắc đầu :

- Nếu tôi là trò, thì tôi không dám chắc như vậy đâu.

Giáo sư Trelawney vẫn điềm nhiên tĩnh tại trước sự sợ hãi của nhóc kia  :

- Chúng ta sẽ nghiên cứu những phương pháp cơ bản của bộ môn Tiên Tri trong năm học này. Học kỳ một sẽ dành để học cách đọc các lá trà. Học kỳ sau chúng ta sẽ tiến tới môn Coi Chỉ tay. Nhân tiện ta bảo cho trò này...

Giáo sư thình lình hướng cái nhìn vào Parvati Patil :

- ... Hãy coi chừng một gã tóc đỏ.

- Phải coi chừng đó n--

Cậu bị Ellie véo một cái, im lặng không nói nữa 

Parvati kinh ngạc quay qua nhìn Ron đang cách xa hai bàn, rồi đẩy ghế của mình xa ra. Giáo sư Trelawney vẫn tiếp tục :

- Trong học kỳ mùa hè tới, chúng ta học lên tới bộ môn nghiên cứu trái cầu pha lê - ấy là sau khi chúng ta đã hoàn tất được môn đoán điềm lửa. Thật không may là lớp học của chúng ta sẽ bị tạm ngưng vào tháng hai vì một trận cúm khó chịu. Bản thân ta sẽ bị mất giọng. Và vào khoảng gần lễ Phục Sinh, một người trong số chúng ta sẽ lìa xa chúng ta vĩnh viễn.

Sau lời tiên tri này là một khoảng im lặng căng thẳng, nhưng giáo sư Trelawney không có vẻ gì nhận thấy điều đó. Bà nói với Lavender Brown, người ngồi gần bà nhất và gần như đã co rúm lại trong cái ghế bành :

- Trò làm ơn đưa cho tôi cái bình trà bằng bạc lớn nhất đó.

Brown bèn đứng dậy, lấy cái ấm trà tổ chảng trên kệ xuống và đặt nó lên cái bàn trước mặt giáo sư Trelawney :

- Cám ơn trò. Tình cờ thôi, cái điều mà trò đang khiếp sợ... cái điều đó sẽ xảy ra vào thứ sáu, ngày 16 tháng 10. Bây giờ, tôi muốn các trò chia ra thành từng cặp. Hãy lấy tách trà ở trên kệ xuống, rồi lại đây ta rót đầy trà cho. Xong các trò ngồi xuống mà uống; uống đến khi nào chỉ còn lại bã trà trong tách. Dùng tay trái súc bã trà trong tách ba lần, rồi úp tách xuống dĩa; đợi cho trà kiệt đến giọt nước cuối cùng thì đưa cái tách của mình cho bạn của mình bói. Các trò sẽ theo trang 5 và 6 của quyển Vén Màn Tương Lai để diễn dịch ý nghĩa những dạng bã trà. Tôi sẽ đi quanh các trò để giúp đỡ, hướng dẫn. 

Cô đứng dậy nhấc Draco đang ngồi ì trên ghế. Tiến tới chỗ cái bình, trước cái nhìn của thiếu gia Malfoy, mọi người dạt ra đợi bọn họ rót trà. Sau đó cô tiến về chỗ ngồi. Cậu uống một mạch rồi nhíu mày :

- Tớ sẽ không bao giờ uống loại trà này nữa!

- Bình tĩnh nào Dray, đây sẽ là lần cuối chúng ta uống nó!

Rồi tụi nó súc cặn trà trong tách đúng như lời chỉ dẫn của giáo sư Trelawney, rồi úp ngược tách trà xuống cho ráo nước xong đổi cho nhau để bói. Cô lên tiếng:

- Cậu nhìn thấy gì?

- Đống bã trà kinh tởm!

- Để tớ. Ừm.. đó là một hình trái tim chăng, còn có...ờm bánh kem?

- Kiểm tra lại Nội nhãn đi Ellie! Thế quái nào lại có bánh kem được!?

- Hình trái tim đó chắc là cậu sắp có tình yêu của đời mình rồi!

- Ồ. Điều đó không dựa vào lá trà mà dựa vào cậu, lie lie bé!

- ...

==================================

Còn nữa:>>

_Amie_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro