Sunshine In The Rain

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Khi anh ở Berlin thì em đang đến Luân Đôn

Lúc anh ở New York thì em bận ở Rome

Những đêm si mê mình dành cho nhau

Như giọng nói trên điện thoại vậy

Mong rằng chúng ta có thần giao cách cảm

Anh ước vậy trong những tối chán chường

Mong rằng chúng ta có thể chuyển hướng được đường đi

Anh và em đã có thể tìm thấy ngôi nhà cho đôi ta

Em có cảm thấy không những hạt mưa rơi trên sa mạc

Em có thấy không những tia nắng trong đêm (Em có nhớ anh khi đêm đến?)

Em có thấy tình anh khi anh đang vắng mặt

Người vẫn đang sát cánh cùng em dù cho xa cách vạn dặm

Ánh dương trong cơn mưa

Tình yêu vẫn như vậy

...

P/S: Ánh dương là Đế quân, cơn mưa là anh Katsura, chuẩn tinh thần của cặp này.

Dưới đây là một số câu chuyện hài hước trùng hợp là rất liên quan, đọc cười ẻ:

Apollo và Daphne: Sự tích cây nguyệt quế

Daphne là một nữ thần rừng, một nữ thần cây, người đã tìm thấy ý thức về bản thân trong rừng; tên của nó có nghĩa là "nguyệt quế". Về phần mình, Apollo là một trong những vị thần quan trọng nhất của thần thoại Hy Lạp; Anh ấy là một trong những vị thần Olympic. Con trai của thần Zeus và Leto, anh em sinh đôi của Artemis, anh ta gắn liền với nghệ thuật và âm nhạc, cung tên, có tài tiên tri. Anh ta cũng là một vị thần của cái chết bất ngờ và bệnh dịch, điều đó không ngăn cản anh ta trở thành một vị thần của vẻ đẹp và sự hoàn hảo. Chắc chắn, Apollo có lẽ là vị thần Hy Lạp quan trọng nhất sau cha của ông là thần Zeus; và điều này, thêm vào nhiều đặc điểm của hắn, đã khiến hắn có vô số đền thờ để vinh danh.

Chuyện xảy ra sau khi Apollo hạ được con quái Python, đang trên đường về ăn mừng chiến thắng, Cupid bay lại chúc mừng chàng, trên lưng nó là đôi cánh bé tẹo, nhưng lại đeo một bộ cung tên vàng-đồng lẫn lộn. Tiểu thần bé nhỏ tỏ vẻ hờ hững lơ đãng, không lấy gì làm trầm trồ, nói chi đến ngưỡng mộ chiến công lừng lẫy trước mắt của thần Apollo vĩ đại, càng không buông nổi một lời ca tụng. Vốn có tính hiếu thắng và kiêu ngạo, lại thêm tài thiện xạ vô địch, ngang ngửa người chị yêu quý Artemis thì Apollo không nhận ai ngang hàng với mình. Apollo nóng mắt, cất lời chế giễu Eros:

"Này cậu nhóc nghịch ngợm, cậu nghĩ mình làm gì được với thứ vũ khí quyền lực đó? Thứ vũ khí đó tốt nhất nên ở trên vai ta. Cung tên của ta có thể gây ra bệnh dịch chết người, làm thú dữ bị thương, giết kẻ thù, mà gần đây nhất là con mãng xà Python hung tợn. Mũi tên vớ vẩn của cậu chỉ khuấy động được chuyện yêu đương thôi, chẳng thể so sánh với vinh quang của ta được."

Thần tình yêu hẳn nhiên nghe không lọt tai những lời ngạo mạn này nên buông lời đe dọa đáp trả: "Mũi tên của ngươi có thể xuyên thấu tất cả những thứ khác, Apollo. Nhưng mũi tên của ta sẽ đâm xuyên trái tim ngươi. Con người nhỏ bé phải quy phục thần thánh như thế nào thì vinh quang của ngươi cũng nhỏ bé hơn quyền năng của ta như thế thôi."

Nói rồi, Eros vỗ cánh bay đi. Cậu nhóc bay lên ngọn núi Parnassus gần đấy, chuẩn bị hai mũi tên, một bằng vàng sắc sảo và một bằng chì cùn mòn. Eros lặng lẽ bắn mũi tên vàng khơi dậy tình yêu xuyên qua tấm ngực trần săn chắc của Apollo mà vị thần này không hề hay biết. Mũi tên chì thứ hai giết chết mọi xúc cảm yêu đương, Eros nhắm vào một nàng tiên tên Daphne đang dạo chơi gần đó. Xong xuôi, vị thần tình yêu đắc chí rời đi.

Daphne, vốn là một tiên nữ có nhan sắc nổi bật. Giống như Artemis, nàng yêu thích việc săn bắn, khám phá núi rừng hơn là chuyện yêu đương và thậm chí còn được trao danh hiệu "aemula Phoebes" (đối thủ của nữ thần Artemis). Mặc cho rất nhiều người cầu hôn, đồng thời lại được cha ra sức khuyên nhủ, Daphne vẫn một mực xin không lập gia đình, giữ trọn trinh tiết như thần nữ Artemis. Sự kiên định của nàng khiến Peneus đành miễn cưỡng ưng thuận. Một cô gái kiên quyết chối bỏ tình yêu như vậy là đối tượng phù hợp cho sự trả thù của Eros.

Về phần Apollo, vị thần này vừa xuống núi, dự định mang chiến lợi phẩm đầu Python về tặng mẹ, thì bất chợt nhìn thấy tiên nữ Daphne xinh đẹp tuyệt trần đang tắm ở con suối gần đó. Apollo vừa nhìn thấy Daphne đã ngay lập tức yêu say đắm nàng tiên kiều diễm này. Ngọn lửa tình yêu bùng cháy dữ dội trong trái tim vị thần kiêu ngạo. Ovid cho rằng Daphne chính là nàng trinh nữ đầu tiên mà Apollo đem lòng yêu mến. Nhưng trớ trêu thay, ngọn lửa chán ghét tột độ cũng bùng lên trong trái tim Daphne ngay thời điểm nàng vừa nhìn thấy vị thần mặt trời danh tiếng.

Apollo tình nguyện bỏ mặc mọi thứ để theo đuổi Daphne, dùng những lời đường mật cầu xin cô đáp lại tình yêu mãnh liệt của mình. Daphne chạy vào rừng trốn, Apollo cứ thế dí theo. Daphne là tiên nên chạy rất nhanh, nhưng Apollo đang yêu rạo rực nên khí thế hơn, vừa rượt Daphne vừa đọc thơ tình cho nàng nghe (Lãng mạn dữ dội =))). Nhưng bất kể mọi nỗ lực tán tỉnh lẫn tỏ tình, Daphne vẫn phũ phàng từ chối chàng.

Trông thấy thần mặt trời sắp đuổi kịp, Daphne biết mình đã kiệt sức. Nàng ngẩng đầu tuyệt vọng cầu xin cha giúp mình giữ vững tấm thân trinh trắng: "Giúp con cha ơi, Peneus! Hãy mở mặt đất ra ôm lấy con, hoặc biến con thành một hình hài khác hoặc phá hủy nhan sắc này để con không phải chịu nguy hiểm nữa. Hãy giải thoát con khỏi người đàn ông này từ giờ về sau!"

Đáp lại lời cầu xin khẩn thiết của con gái, thần sông Peneus hóa phép biến Daphne thành cây nguyệt quế. Ngay lập tức, sự tê cứng nặng nề bao trùm lấy tay chân nàng, đôi tay biến thành nhánh cây còn đôi chân cắm xuống đất thành bộ rễ. Khuôn ngực mềm mại trước đây bị bao phủ bởi lớp vỏ cây mỏng, mái tóc bồng bềnh nay biến thành tán lá sum suê. Apollo không kịp phản ứng, bất lực nhìn cô gái mình yêu dần trở thành một cây nguyệt quế. Chàng hôn lên thân cây càng khiến nó rung lắc và co rúm lại. Đau khổ tột cùng xen lẫn hối hận và tiếc thương, Apollo đành ngồi dưới gốc than khóc vì bi kịch tình yêu này.

Bất chấp sự khước từ cho đến chết của Daphne, thần Apollo vẫn thề nguyện yêu cô mãi mãi: "Mặc dù em không thể trở thành cô dâu của ta, nhưng em sẽ trở thành loài cây của ta. Mái tóc ta, đàn lyre của ta, bao đựng cung tên của ta đều sẽ gắn em theo bên mình." Thần mặt trời dùng phép thuật của mình mang lại sự bất tử và thanh xuân vĩnh cửu cho nàng Daphne – cây nguyệt quế. Vì lý do này, lá của cây nguyệt quế không bị phân hủy.

Thần Mặt Trời Apollo đáng thương hay đáng trách?


CHUYỆN TÌNH ĐỒNG GIỚI CỦA APOLLO VÀ HYACINTH - SỰ TÍCH CÂY DẠ LAN HƯƠNG

Chuyện kể rằng, Hyacinth là hoàng tử út xứ Sparta. Anh chàng này mới vừa tròn mười sáu, đang độ xuân thì, cúc hồng chớm nở. Hyacinth đẹp trai mơn mởn đến nỗi cậu ta được những hai vị thần theo đuổi. Đó là Apollo đập chai và thần gió Tây Zephyrus. Có lời đồn rằng thậm chí thần gió Bắc Boreas cũng ham hố tán tỉnh anh này.

Hyacinth lựa chọn Apollo. Cũng phải thôi. Apollo vừa tài giỏi, đàn hay, trình độ bắn cung thượng thừa, đẹp trai nhất trong các thần Hy Lạp, lại có một cái ghế vàng trên đỉnh Olympus (thuộc top 12 vị thần tối cao) thì đương nhiên là một anh thần gió ất ơ nào đó như Zephyrus không có cửa.

Như vậy là Hyacinth cặp kè với Apollo. Hai người quấn quýt lấy nhau suốt đêm ngày. Nhưng trên đời hồng nhan thì bạc mệnh. Việc Hyacinth cặp kè với Apollo làm cho Zephyrus nóng mắt. Thế là một ngày đẹp trời, Apollo và Hyacinth rủ nhau đi chơi trò ném đĩa. Canh lúc Apollo trổ tài, Zephyrus bèn làm nổi lên một cơn gió mạnh. Cơn gió điều khiển cho chiếc đĩa bay với tốc độ cao và nhằm trúng đầu Hyacinth mà lao tới. Thế là Hyacinth bị chấn thương lăn ra chết ngay tắp lự.

Apollo vừa đau khổ vừa hối hận, vì vị thần nghĩ rằng chính mình đã lỡ tay giết chết người yêu, nên anh ta ôm xác Hyacinth khóc lóc thảm thiết. Cuối cùng, để tri ân người tình bạc mệnh, Apollo biến Hyacinth thành một loài hoa tuyệt đẹp, đó chính là cây Dạ Lan Hương (Lý do vì sao hoa Dạ Lan Hương mang ý nghĩa là "lời xin lỗi").

Kể ra thì Apollo cũng khá là đáng thương, vì tuy vị thần có nhiều cuộc tình nhưng chưa bao giờ có cuộc tình nào kết thúc tốt đẹp cả. Về sau Apollo có rủ Hermes đi uống rượu giải sầu. Apollo đem chuyện than thở với Hermes rằng: "Daphne và Hyacinth là hai niềm đam mê lớn của ta, nhưng một người thì ghét ta đến mức biến thành cây. Còn Hyacinth thì bị ta giết. Giờ ta chẳng còn gì ngoài hoa với lá."

Sau đó Hermes đã vỗ vai Apollo và nói rằng: "Hyacinth là người trần thì sớm hay muộn mà chả chết, anh buồn bã làm gì. Còn Daphne thì vốn từ đầu đã không thuộc về anh rồi!"

-Morpheus-


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro