2. Phòng chứa Bí mật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tổng số thoại: 58 câu.

2-3.
"Con cú mà ba má mua cho Percy khi ảnh được làm Huynh trưởng."

Ron than:

"Nhưng anh Percy chẳng chịu cho mượn. Ảnh nói ảnh đang cần nó."

George trầm ngâm:

"Anh Percy cư xử rất quái dị suốt cả mùa hè này. Ảnh gởi đi rất nhiều thư rồi ảnh đóng cửa ở miết trong phòng... Nghĩa là ảnh dành hơi nhiều thì giờ để đánh bóng cái huy hiệu Huynh trưởng... Fred, anh lái hơi xa về phía tây rồi đó."

[...]
"...Mấy anh tụi bay, cả Bill, cả Charlie, cả Percy, không bao giờ làm khổ má như vầy."

Fred lầm bầm:

"Lại Huynh trưởng Percy."

Bà Weasley hét lên, chọc một ngón tay vào ngực Fred:

"CON MÀ HỌC ĐƯỢC MỘT GÓC CỦA PERCY LÀ PHƯỚC ĐỨC RỒI BIẾT CHƯA! [...]"

2-4.
...May là không ai nhìn thấy điều đó trừ Harry, bởi vì vừa lúc đó ông anh Huynh trưởng Percy bước vào. Anh đã ăn mặc chỉnh tề, huy hiệu Huynh trưởng cài trên áo khoác len.

Percy tươi tắn nói:

"Chào cả nhà. Hôm nay trời đẹp nhỉ?"

Anh ngồi xuống chiếc ghế duy nhứt còn trống trong nhà bếp, nhưng lập tức nhảy phắt dậy, lượm từ mặt ghế lên một vật mà Harry tưởng là cái chổi phủi bụi màu xám lông lá xơ xác – ít nhứt là cho đến khi Harry nhìn thấy vật đó thở, bấy giờ nó mới biết là một con cú.

[...]
Nó đón con cú què từ tay Percy và rút dưới cánh cú ra một lá thư.

[...]
...Tụi nó có hỏi Percy có muốn đi với tụi nó không, nhưng anh bảo anh đang bận. Tính từ hôm đến nhà Ron tới bây giờ thì Harry chỉ gặp anh Percy ở bữa ăn mà thôi; những lúc khác anh cứ đóng của ở miết trong phòng.

Fred nhăn nhó:

"Ước gì mình biết được ảnh bận cái gì? Ảnh không còn là ảnh nữa. Trước bữa Harry đến, thì ảnh nhận được kết quả bài thi của ảnh, mười hai P.T.T.Đ, mà ảnh cũng chẳng hả hê gì cả."

[...]
"...Không khéo nhà mình lại có thêm một Thủ lĩnh Nam sinh nữa đây. Mình thiệt tình không chịu nổi cái nhục thua kém mấy ảnh."

[...]
"Không biết ba má làm sao mà kham nổi chi phí mua sắm cho tụi mình nhập học năm nay. Những năm bộ sách Lockhart! Mà Ginny lại cần đồng phục mới và đũa phép và tùm lum thứ khác..."

[...]
Vào sáng ngày thứ tư đó, bà Weasley đánh thức bọn trẻ dậy sớm. Sau khi mỗi đứa ngốn nhanh sáu cái bánh mì thịt nguội, tất cả khoác áo vào, và bà Weasley lấy một cái chậu hoa từ trên mặt lò sưởi trông nhà bếp xuống, bà dòm vô chậu, thở dài:

[...]
"Vô chứ, nhưng phải tìm gia đình Weasley trước đã."

[...]
Harry và Hermione nhìn quanh: bươn bả giữa đường phố đông đúc như chạy đua nước rút là ông Weasley và mấy anh em nhà này: Ron, George, Fred và Percy.

[...]
...Harry rất khoái cuộc hành trình chóng mặt để đến được hầm bạc của gia đình Weasley; nhưng khi hầm bạc được mở ra, nó có cảm giác còn kinh khủng hơn khi nó bị lạc ở hẻm Knockturn.

[...]
Lúc trở ra bậc thềm cẩm thạch của ngân hàng, mọi người phân tán mỗi người mỗi ngả. Percy thì lẩm bẩm nghe không rõ về chuyện cần một cây viết lông ngỗng mới.

[...]
...Và trong một tiệm bán đồ đồng nát đầy nhóc những cây đũa phép gãy, những cái cân đồng lệch cán, và những cái áo trùm cũ dính đầy vết độc dược, tụi nó gặp Percy đang vùi đầu vào một quyển sách nhỏ cực kỳ chán ngắt là cuốn Những Huynh Trưởng Đạt Tới Quyền Lực.

Ron ngó vô bìa sau cuốn sách, đọc to:

"Một nghiên cứu về các Huynh trưởng Hogwarts và nghề nghiệp sau này của họ... Nghe cũng hấp dẫn đó chứ..."

Percy nạt:

"Cút ngay!"

Ba đứa bỏ đi, Ron nói nhỏ với Harry và Hermione:

"Phải rồi, ảnh đầy tham vọng mà, anh Percy ấy! Ảnh lên kế hoạch hết rồi... Ảnh muốn làm tới Bộ trưởng Pháp thuật..."

[...]
...Hóa ra không phải chỉ có đám anh em nhà Weasley, Harry và Hermione làm đám duy nhứt kéo tới đây.

[...]
Mỗi đứa nhanh chóng vớ lấy một cuốn Nghỉ Lễ với Phù Thủy rồi lẻn lên phía đầu hàng, chỗ anh em nhà Weasley đã đứng xí chỗ cùng ông bà Granger.

[...]
...Lão chụp hình thì bấm máy như điên, xịt khói mù mịt vào mặt những người trong gia đình Weasley.

[...]
...Nó đang tìm cách lỉnh về đứng chung với đám gia đình Weasley, thì Lockhart lại quàng cánh tay qua vai nó và kẹp chặt nó vào hông ông.

[...]
Họ vội vã đi ra phố, ông bà Granger run rẩy vì sợ, còn bà Weasley thì giận đến không tự chủ được:

"Một tấm gương hay ho cho con cái anh... Đánh lộn công khai... không biết Gilderoy Lockhart nghĩ thế nào..."

[...]
Tuy nhiên mọi người có phần lặng lẽ khi đi về tới lò sưởi quán rượu Cái Vạc Lủng, nơi Harry và gia đình Weasley cùng tất cả những thứ đã mua sắm, sẽ quay về trang trại Hang Sóc bằng bột Floo. Họ chào tạm biệt gia đình Granger, những người này sẽ rời quán rượu để ra đường phố của dân Muggle, đón xe buýt ở trạm bên kia đường.

2-5.
Harry không biết làm sao mà tám con người, sáu cái rương, hai con cú và một con chuột có thể chất hết vô trong một cái xe hơi nhỏ xíu hiệu Ford Anglia.

[...]
Cuối cùng, khi tất cả mọi người đã ngồi vào xe, bà Weasley liếc ra băng ghế sau, nơi Harry, Ron, Fred, George và Percy ngồi thoải mái bên nhau, bà nói:

[...]
Ông Weasley mở máy xe và chiếc xe lăn bánh ra khỏi sân. Harry quay đầu lại để nhìn ngôi nhà lần cuối. Nó chưa kịp nghĩ là bao giờ mới được nhìn thấy ngôi nhà lần nữa, thì chiếc xe đã quay đầu lại, bởi vì George bỏ quên hộp pháo hoa bung xòe ở nhà. Rồi năm phút sau nữa, xe lại đỗ xịch thêm một lần trong sân để Fred chạy vô lấy cây đũa phép. Và khi họ sắp ra tới xa lộ thì Ginny kêu ré lên là nó bỏ quên cuốn nhật ký. Đến khi cô bé leo trở lại lên xe, thì chiếc xe phóng đi trong trễ tràng còn mọi người thì sốt ruột phát điên lên được.

[...]
Thành ra họ đến nhà ga Ngã Tư Vua thì đã mười một giờ kém mười lăm.

[...]
"Con đi trước đi, Percy!"

Percy lanh lẹ sải chân tới trước và biến mất.

[...]
Ron đỏ mặt tía tai, nhe răng cười lỏn lẻn, nhưng Harry nhận thấy một người trông có vẻ không vui gì hết, đó là Huynh trưởng Percy nhô cái đầu cao quá đám học sinh năm thứ nhứt đang háo hức, dường như anh đang cố gắng đến gần để bảo chúng giải tán ngay. Harry húc vô be sườn Ron và hất đầu về phía Percy.

[...]
Percy nói:

"Đi lên phòng ngủ đi các em – khá mệt rồi."

[...]
...Trước khi đi, Harry còn gọi vói lại Hermione, cô bé đang đeo cái mặt cau có y như Percy.

2-8.
Cô bé Ginny, trông xanh xao hốc hác, bị Huynh trưởng Percy ép uống một liều.

[...]
Huynh trưởng Percy cũng điên cuồng gào thét với Fred và George.

2-9.
Harry chưa kịp khép cánh cửa nhà vệ sinh nữ lại thì tiếng thổn thức tỉ tê của con ma khóc nhè bị át đi ngay bởi một tiếng quát vang như sấm rền:

"RON!"

Huynh trưởng Percy đang đứng ngay đầu cầu thang, huy hiệu Huynh trưởng lóe sáng, gương mặt anh còn nguyên vẻ kinh dị:

"Đó là nhà vệ sinh nữ! Sao em..."

Ron nhún vai:

"Em chỉ ngó qua thôi, anh biết mà, tụi em đang tìm kiếm manh mối..."

Percy phùng mang trợn mắt lên khiến Harry nhớ ngay đến bà Weasley.

"Đi – ra – khỏi – chỗ – này – ngay!"

Percy sải bước về phía mấy đứa nhỏ, cánh tay vung vẩy, lùa chúng đi dọc hành lang.

"Bộ tụi bay không thèm để ý chuyện này "có vẻ" gì sao? Trong khi mọi người ăn tối thì tụi bay trở lại đây..."

Ron nóng nảy cãi lại, ngắt giọng Percy và quắc mắt nhìn anh:

"Tại sao tụi em lại không nên ở đây? Anh nghe cho rõ nè: tụi này không hề giơ tới một ngón tay đụng vô con mèo đó!"

Percy sôi gan:

"Anh đã nói với Ginny đúng như vậy, nhưng nó cứ lo là em sắp bị đuổi học tới nơi rồi. Anh chưa bao giờ thấy Ginny lo buồn đến như vậy. Khóc tới sưng bụp cả mắt. Em phải nghĩ đến nó một chút chứ. Tất cả học sinh năm thứ nhứt đều đang rất bức xúc về cái vụ này."

Ron đốp lại, mặt nó lúc này đã đỏ đến mang tai.

"Chính anh mới không nghĩ gì đến Ginny. Anh chỉ lo là em quậy quá thì làm hỏng cơ hội đạt danh hiệu Thủ lãnh khối nam sinh của anh mà thôi..."

Percy búng ngón tay vào cái huy hiệu Huynh trưởng, nói cụt ngủn:

"Trừ nhà Gryffindor năm điểm. Và anh hy vọng điều đó dạy cho em một bài học! Liệu hồn, đừng có bày trò trinh thám nữa, nếu không anh sẽ viết thư méc má!"

Nói xong, Percy bỏ đi, gáy cổ ảnh cũng đỏ ửng lên như vành tai của Ron.

Tối hôm đó, trong phòng sinh hoạt chung, Harry, Ron và Hermione cố gắng ngồi né Percy càng xa càng tốt.

2-11.
...Hai đứa nó chỉ chịu thôi cái trò đó khi Huynh trưởng Percy nổi khùng lên vì tức giận, dọa sẽ viết thư méc má là Ginny đang bị ác mộng.

[...]
Khi Harry đi ngang qua thư viện thì gặp Percy đang từ trong đó đi ra, trông vẻ mặt hớn hở hơn lần gặp nhau trước rất nhiều. Percy nói:

"A, chào Harry! Cú bay hôm qua thiệt là xuất sắc. Đúng là xuất sắc. Nhà Gryffindor nhờ vậy mà dẫn đầu trong cuộc thi đua Cúp Nhà, em kiếm được năm mươi điểm đấy!"

Harry hỏi:

"Anh có thấy Ron và Hermione ở đâu không?"

Nụ cười của Percy có hơi héo đi, anh nói:

"Anh không thấy. Nhưng anh hy vọng là thằng Ron không chui vô một cái buồng vệ sinh nữ nào khác nữa..."

Harry cố cười phụ họa câu nói đùa của Percy. Nó nhìn theo ánh cho tới khi khuất tầm mắt, rồi nhắm hướng buồng tắm nữ – lãnh địa của con ma khóc nhè Myrtle – mà bước tới.

2-12.
Percy cực lực phản đối hành động đó. Anh lạnh lùng mắng hai em:

"Đây không phải là chuyện đáng cười đùa."

Fred xua tay:

"Ôi, tránh đường giùm coi, anh Percy. Harry đang gấp lắm mà."

George hùa thêm:

"Đúng vậy, nó phải đi gấp tới Phòng chứa Bí mật để uống trà với đám tay chân đầy nanh nọc đấy!"

[...]
...Percy không tán thành những hành vi của tụi nó – những hành vi mà anh cho là trẻ con – nên ít khi anh có mặt trong phòng sinh hoạt chung Gryffindor. Anh đã nói với bọn trẻ một cách hơi vênh vang rằng anh ở lại trường trong kỳ lễ Giáng Sinh này chỉ vì nhiệm vụ Huynh trưởng của anh là phải hỗ trợ các thầy cô giáo trong thời gian khó khăn này mà thôi.

[...]
Fred đã làm phép biến phù hiệu Huynh trưởng của Percy thành Đinh trưởng, mà Percy thì không để ý, nên cứ lấy làm lạ và hỏi tại sao bọn nhỏ cứ rúc rích cười miết.

[...]
...Bỗng nhiên, một tiếng động vang lên đột ngột phía trước tụi nó.

Ron hồi hộp:

"Đó, rốt cuộc cũng kiếm được một đứa!"

Cái đứa đó từ trong một căn phòng lù lù đi ra. Tuy nhiên khi tụi nó đi vội tới gần đứa đó, thì tim tụi nó chùng xuống: Không phải một đứa Slytherin như tụi nó đang mong đợi, mà đó là Huynh trưởng Percy.

Ron ngạc nhiên hỏi:

"Anh làm gì tuốt dưới này vậy?"

Percy có vẻ như bị xúc phạm:

"Không mắc gì tới trò hết. Trò là Crabbe, phải không?"

Ron khựng một cái nhưng kịp đáp:

"Cái... Ơ... phải."

Percy nghiêm nghị nói:

"Vậy thì về phòng ngủ của trò ngay. Những ngày này mà đi lang thang trong những hành lang tối thì không an toàn chút nào đâu."

"Chứ còn anh..."

Ron cự lại, nhưng Percy đứng ưỡn ngực ra mà nói:

"Tôi là Huynh trưởng. Không có cái gì dám tấn công tôi hết!"

[...]
Malfoy liếc Percy một cách khinh miệt:

"Anh làm gì ở đây hả, Weasley?"

Percy nổi khùng:

"Trò phải biết tỏ ra tôn trọng một Huynh trưởng chứ! Tôi không thích thái độ của trò chút nào hết!"

[...]
Harry suýt mở miệng xin lỗi Percy, may mà kịp tự kiềm chế mình. Nó và Ron vội vã đi theo Malfoy. Khi quẹo qua một hành lang khác, Malfoy nói:

"Thằng Peter Weasley đó..."

Ron tự động sửa ngay:

"Percy."

Malfoy nạt:

"Tên gì cũng kệ xác! Tao nhận thấy dạo này thằng đó cứ rình rập quanh đây. Mà tao cá với tụi bây là tao biết nó muốn gì. Nó tưởng nó tài lanh chỉ một tay mà bắt được Người kế vị Slytherin à?"

Malfoy cười nhạo báng.

2-13.
Ron nhăn mũi một cách khó chịu:

"Tay này có vẻ giống anh Percy: cũng Huynh trưởng, Thủ lĩnh Nam sinh... và có lẽ cũng đứng nhứt ở mọi môn."

Hermione nói bằng giọng hơi bị tổn thương:

"Sao bồ nói như thể điều đó là tệ hại lắm vậy!"

[...]
Chợt lúc đó vang lên một giọng nói quen thuộc:

"Túm tụm ở đây làm gì hở?"

Huynh trưởng Percy xuất hiện. Harry gần phát điên lên, tìm cách chạy trốn cho lẹ, nhưng chú lùn đã kịp ôm chặt đầu gối nó, vật nó ngã xuống sàn.

[...]
Huynh trưởng Percy thì cố hết sức giải tán đám đông đang cười ngặt nghẽo, có người cười đến chảy nước mắt.

"Thôi đi đi, các em giải tán đi, chuông vào học đã reo năm phút rồi. Đi vào lớp ngay!"

[...]
Nhưng Percy nghiêm nghị bảo:

"Malfoy, đưa trả nó cho Harry!"

Malfoy vung vẩy quyển nhật ký trong tay khiêu khích Harry:

"Chừng nào tôi đọc xong đã."

Percy nói:

"Với tư cách Huynh trưởng..."

[...]
Percy hét:

"Harry, không được xài phép thuật trong hành lang! Anh sẽ phải báo cáo chuyện này, em có biết không?"

Nhưng Harry bất chấp.

2-14.
Ron thử đưa ra một manh mối khác.

"Riddle nghe ra cũng giống anh Percy lắm – Dù sao thì ai biểu anh ta chỉ điểm bác Hagrid chứ?"

[...]
...Nhưng nó không hẳn là không có được sự hướng dẫn nào. Huynh trưởng Percy rất nhiệt tình chia sẻ kinh nghiệm với nó. Anh nói:

"Tuỳ theo nơi mà em muốn tới, Harry à. Người ta bất cứ lúc nào cũng nên nghĩ về tương lai của mình; vì vậy anh giới thiệu với em môn Bói toán. Người ta hay nói môn Muggle-học là một bộ môn tầm xàm, nhưng cá nhân anh thì nghĩ phù thủy nên có sự hiểu biết thấu đáo về cộng đồng phi-pháp-thuật, đặc biệt khi mình hướng đến một nghề nghiệp sẽ phải thường xuyên tiếp cận với họ – Thí dụ như ba của anh, lúc nào ba cũng giải quyết những việc liên quan đến dân Muggle. Anh Charlie thì là loại người khoái chạy rông, bởi vậy ảnh theo đuổi môn Chăm sóc Sinh vật Huyền bí. Chơi theo sức mình thôi, Harry à."

[...]
...Sau lưng Lee là Percy ngồi lặng yên trong một chiếc ghế, lần đầu tiên không tỏ ra hứng thú ra mặt hay phát biểu ý kiến. Trông anh nhợt nhạt và bị choáng váng nặng.

George nói thầm với Harry:

"Anh Percy bị xúc động ghê lắm. Nữ sinh bên nhà Ravenclaw bị tấn công ấy, chị Penelope ấy, chị cũng là một Huynh trưởng. Chắc Percy đang bị sốc vì con quái vật đã tấn công mọi người,  không tha cả Huynh trưởng."

2-16.
Ginny hít sâu một hơi và đúng lúc cô bé sắp bắt đầu nói thì Huynh trưởng Percy xuất hiện, trông mệt mỏi xanh xao hết sức:

"Nếu em đã ăn xong rồi thì nhường chỗ cho anh, Ginny à. Anh đang đói chết được đây. Anh vừa mới xong ca trực tuần tra canh phòng ban đêm."

Ginny nhảy bắn ra khỏi ghế như thể bị điện giựt. Cô bé nhìn trộm Percy với ánh mắt hoảng sợ, né tránh và lỉnh nhanh đi chỗ khác. Percy ngồi xuống, thò tay vói lấy cái bình trà đặt giữa bàn.

Ron tức tối nói:

"Anh Percy! Ginny sắp sửa nói tụi em biết một chuyện quan trọng."

Percy vừa hớp nửa ngụm trà thì ngừng lại như bị mắc nghẹn. Anh húng hắng ho:

"Chuyện bá láp gì hả?"

"Em vừa mới hỏi nó là nó có thấy cái gì bất thường không, và nó sắp sửa nói thì..."

"Ôi, cái chuyện đó hả, chẳng có dính dáng gì tới Phòng chứa Bí mật hết."

Percy gạt phắt đi. Ron nhướn lông mày hỏi:

"Làm sao anh biết?"

"À, ờ... em phải biết là hôm nọ Ginny... ờ... tình cờ bắt gặp anh đang... đang... mà thôi, đừng bận tâm chuyện đó nữa, vấn đề là nó bắt gặp anh đang làm một chuyện mà anh, ờ..., anh nhờ nó giữ kín giùm, đừng có nói lung tung cho mọi người biết. Anh phải công nhận là Ginny rất kín miệng, biết giữ lời. Mà thực ra cũng không có gì, thực ra thì anh nên..."

Percy có vẻ khổ sở hết sức, Harry chưa bao giờ thấy anh tỏ ra như vậy.

Ron toét miệng cười, gạn hỏi:

"Lúc đó anh bị bắt gặp đang làm gì hả anh Percy? Nói đi mà, tụi em không cười anh đâu."

Percy cũng không thèm cười:

"Harry, đưa dùm anh mấy ổ bánh mì. Anh sắp chết vì đói rồi."

[...]
...Percy không có mặt trong phòng. Anh đã đi gởi cú cho ông bà Weasley rồi tự giam mình trong phòng ngủ.

[...]
"...Điều nó biết không phải là một chuyện vớ vẩn nào đó của anh Percy đây. Chắc chắn là nó đã phát hiện ra điều gì đó về Phòng chứa Bí mật. Đó mới là lý do tại sao nó bị..."

2-17.
Anh Tom ơi, anh Percy cứ nói em xanh xao hốc hác và trông có vẻ khác thường. Em nghĩ ảnh nghi ngờ em.

2-18.
"Ginny ơi, em đã thấy anh Percy làm chuyện bí mật gì mà ảnh không cho em kể lại với tụi anh vậy?"

"A, chuyện đó hả?"

Ginny cười khúc khích mãi.

"Ôi, chuyện đó... Anh Percy có bồ."

Fred sửng sốt buông cái túi đựng sách, rớt cả xuống đầu George:

"Cái gì?"

Ginny nói:

"Bồ của ảnh là chị Huynh trưởng bên nhà Ravenclaw, chị Penelope ấy! Suốt mùa hè năm ngoái anh Percy chỉ toàn lo viết thư cho chị ấy, mấy anh nhớ không? Tới chừng vô trường học, hai anh chị vẫn thường bí mật gặp nhau. Có một lần em đang đi tới thì bắt gặp hai anh chị đang hôn nhau trong một phòng học trống. Mấy anh không thấy sao, anh Percy buồn khổ biết chừng nào khi chị ấy bị hóa đá."

Ginny kể xong lại lo lắng nói thêm:

"Mấy anh đừng có chọc ghẹo anh Percy nha!"

Fred rạng rỡ như thể sinh nhật của nó được tổ chức sớm:

"Dạ, tôi không dám mơ tưởng tới chuyện đó đâu cô!"

George phụ họa với niềm vui ngầm kềm nén:

"Dĩ nhiên là không chọc rồi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro