3. Tên tù nhân ngục Azkaban

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tổng số thoại: 50 câu.

3-1.
Ron Weasley là con nhà nòi thuộc một gia đình toàn phù thủy.

[...]
...Tên nó là Errol - con cú của gia đình Weasley.

[...]
"Chúng tôi sẽ xài số vàng trúng thưởng vào kỳ nghỉ hè ở Ai Cập, nơi đứa con trai lớn của chúng tôi, Bill, đang làm chuyên viên giải trừ nguyền ếm cho ngân hàng phù thủy Gringotts."

Gia đình Weasley sẽ ngao du một tháng ở Ai Cập, và trở về vào đầu niên học mới của trường Hogwarts, nơi mà năm đứa con nhà Weasley hiện đang theo học.

Harry chăm chú ngó cái hình nhúc nhích, miệng nó toét ra cười đến tận mang tai khi thấy tất cả chín người nhà Weasley đứng trước một cái kim tự tháp khổng lồ đang vẫy gọi nó một cách rất dữ dội. Nào là bà Weasley nhỏ còn mà mập mạp một cách phúc hậu, rồi ông Weasley hói đầu, cao lêu nghêu, cùng sáu cậu con trai và một cô con gái. Mặc dù tấm ảnh trên báo là đen trắng không cho phép thấy rõ, nhưng Harry vẫn hình dung được chín mái tóc của tất cả chín người trong gia đình này đều đỏ hoe lên.

[...]
Gia đình Weasley hết sức tử tế nhưng cũng cực kỳ nghèo, nên Harry thấy không thể có ai xứng đáng hơn họ được thưởng cho một đống vàng như vậy.

[...]
...Anh Bill dẫn tụi này đi chơi vòng vòng quanh những ngôi mộ.

[...]
Phần lớn số vàng đã được đem ra xài hết trong chuyến du ngoạn này, nhưng ba má vẫn còn đủ để mua cho mình một cây đũa phép mới cho niên học tới.

[...]
Gia đình mình sẽ trở về trước khai giảng niên học mới khoảng một tuần lễ và tụi này sẽ đi Luân Đôn để mua sắm sách mới và cây đũa phép cho mình.

[...]
...Anh Percy được bầu làm Thủ lĩnh Nam sinh. Ảnh mới nhận được thư báo tin hồi tuần rồi.

[...]
Anh Percy vào niên học tới sẽ là học sinh năm thứ bảy, năm cuối cùng ở trường Hogwarts. Trông anh cực kỳ bảnh chọe. Cái phù hiệu Thủ lĩnh Nam sinh đã được anh cài lên cái nón Thổ Nhĩ Kỳ hết sức ngộ nghĩnh trên mái tóc chải mượt ngay ngắn. Đôi kiếng gọng sừng của anh lấp lánh phản chiếu ánh nắng Ai Cập.

[...]
...Anh Bill nói nó là đồ nhảm nhí, để bán cho mấy du khách phù thủy và không đáng tin cậy chút nào, bởi vì khi cả nhà cùng ngồi ăn tối hôm qua, nó cứ liên tục nhá sáng miết.

[...]
...Bạn có nhìn thấy cái hình của Ron và gia đình bạn ấy trong số báo ra cách đây một tuần không?

[...]
...Ron nói anh Percy đã trở thành Thủ lĩnh Nam sinh. Mình cam đoan là anh Percy rất khoái. Nhưng Ron thì lại không có vẻ vui lắm về vụ này.

3-4.
Ron chống chế:

"Từ hồi anh Percy cho cháu thì nó đã thân tàn ma dại như vậy rồi mà."

[...]
...Tiếp đến là tân Thủ lĩnh Nam sinh Percy và cô em út đồng thời là cô con gái duy nhứt trong gia đình Weasley, cô bé Ginny.

[...]
...Tuy nhiên Percy lại giơ tay ra bắt tay Harry một cách trang trọng như thể mới quen nó lần đầu. Anh nói:

"Chào Harry, rất mừng được gặp em."

Harry cố nhịn cười:

"Chào anh Percy."

Percy bắt tay Harry với vẻ vênh vang như thể bắt tay ông thị trưởng:

"Hy vọng là em vẫn khỏe chứ?"

"Rất khỏe, cảm ơn anh."

Fred thúc cùi chỏ vô Percy để gạt anh ta ra, rồi làm động tác cúi chào thật thấp:

"Thiệt là tuyệt đỉnh được gặp chú mày..."

Nó chưa dứt câu thì đã bị George đẩy qua một bên. George chụp tay Harry lắc lấy lắc để:

"Tuyệt diệu! Cừ khôi hết chỗ nói!"

Percy cau có quắc mắt nhìn hai em.

[...]
"Harry cưng, bác chắc là cháu biết tin tốt lành của gia đình bác rồi hả?"

Bà chỉ vào cái huy hiệu bằng bạc mới toanh đang sáng lấp lánh trên ngực áo Percy:

"Thủ lĩnh Nam sinh thứ hai trong gia đình đó cháu!"

Bà cười rạng rỡ, nở cả mặt mũi vì niềm tự hào.

Fred làu bàu nho nhỏ:

"Và là người cuối cùng."

[...]
Percy nói với vẻ cao thượng:

"Ginny còn có những người anh khác để noi gương, má à. Con xin phép đi thay đồ để ăn tối..."

Percy vừa đi khỏi là George thở phào ra một cái. Nó nói riêng với Harry:

"Tụi này đã ráng nhốt ảnh vô một cái kim tự tháp. Nhưng xui xẻo là tụi này bị má bắt gặp."

[...]
Ông chủ quán Tom kê ba cái bàn sát với nhau trong phòng ăn để đủ chỗ cho bảy người trong gia đình Weasley, thêm Harry và Hermione cùng thưởng thức bữa tiệc năm món ê hề.

[...]
"Ngày mai mình đi ra nhà ga Ngã Tư Vua bằng cách nào hở ba?"

Ông Weasley đáp:

"Bộ Pháp thuật cấp cho chúng ta hai chiếc xe con."

Mọi người đều ngước lên nhìn ông. Percy tò mò hỏi:

"Sao mình được cấp vậy?"

George bèn biểu diễn một bộ mặt nghiêm trang:

"Đó là vì anh đấy, anh Percy. Và sẽ có cả những lá cờ nho nhỏ trên những cái nơ, kèm theo phù hiệu TLNS..."

Fred tiếp lời:

"... dành cho đức ngài Thủ Lĩnh Nằm Sình."

Mọi người, ngoại trừ Percy và bà Weasley, đều sặc ra món bánh sôcôla.

Percy vẫn hỏi lại, bằng giọng rất nghiêm trang:

"Thưa ba, tại sao Bộ Pháp thuật lại cấp xe cho mình?"

Ông Weasley nói:

"À, bởi vì mình đâu có chiếc xe nào nữa để đi... và bởi vì ba làm việc ở đó, nên họ giúp đỡ..."

[...]
"Cũng là việc tốt. Các con có biết chúng ta có bao nhiêu hành lý cả thảy không? Cứ tưởng tượng cảnh các con khệ nệ khiêng vác hành lý xuống ga xe điện ngầm của dân Muggle... mà ngán. Mà các con thu xếp đóng gói đồ đạc hết rồi chưa?"

Percy nói bằng giọng nín nhịn lâu rồi:

"Ron trước chịu bỏ những thứ mới mua sắm vô rương của nó. Nó còn để đồ vung vãi đầy trên giường của con."

Bà Weasley lập tức nói giọng xuống cuối bàn:

"Ron, con nên mau đi sắp xếp gọn gàng hành lý ngay đi, bởi vì sáng ngày mai chúng ta sẽ chẳng có nhiều thì giờ đâu."

Ron quắc mắt nhìn Percy đang cau có.

Sau bữa ăn tối ai ai cũng cảm thấy no nê và buồn ngủ. Từng người một đi lên cầu thang về phòng mình để kiểm tra đồ đạc cho ngày hôm sau. Phòng Ron và Percy ở sát bên phòng Harry.

Harry vừa mới đóng cái nắp rương lại và bấm khóa xong thì chợt nghe có những giọng nói giận dữ vang qua bức vách ngăn hai phòng. Nó bèn chạy qua phòng kế bên để xem chuyện gì.

Cánh cửa phòng số 12 hé mở và tiếng Percy vọng ra:

"Lúc nãy nó ở đây, trên cái bàn cạnh giường ngủ. Anh đã tháo nó ra để đánh bóng..."

Giọng Ron gào trả:

"Em không hề đụng tới nó, anh nghe không?"

Harry hỏi:

"Có chuyện gì vậy?"

Percy quay lại nói với Harry:

"Cái huy hiệu Thủ lĩnh Nam sinh của anh biến mất rồi."

Ron quăng đồ đạc trong cái rương của nó ra tứ tung, phàn nàn:

"Chai thuốc Bổ Chuột cho con Scabbers cũng biến mất! Mình nghĩ chắc là mình bỏ quên dưới quán..."

Percy thét:

"Em phải tìm cho ra cái huy hiệu của anh đã rồi mới hòng đi đâu thì đi."

[...]
Chai thuốc bổ chuột nằm dưới cái bàn mà hồi tối bọn Harry đã ngồi.

[...]
Fred và George đang thập thò trong hành lang tối, ráng nín cười khi rình nghe Percy lục tung căn phòng của anh và Ron để kiếm cái huy hiệu Thủ lĩnh Nam Sinh.

Fred thì thào với Harry:

"Tụi này đang giữ nó. Tụi này đang cải biên cái huy hiệu ấy."

Cái huy hiệu với hàng chữ Thủ Lĩnh Nam Sinh bây giờ đã thành ra Thủ Lĩnh Nằm Sình.

Harry ráng phì cười, rồi đem chai thuốc Bổ Chuột vô phòng cho Ron, sau đó tự giam mình trong phòng, nằm dài trên giường.

[...]
...Và ông Fudge còn phái hai chiếc xe tới chở cả đám nhà Weasley và Harry đến nhà ga Ngã Tư Vua vào ngày mai, để yên chí là gia đình Weasley sẽ chăm sóc Harry cho đến khi nó được an toàn trên tàu Tốc hành Hogwarts.

Harry nằm yên nghe những tiếng cãi cọ bị hãm thanh ở phòng bên, tự hỏi tại sao nó vẫn không hề thấy sợ hãi hơn chút nào.

3-5.
"...Ít nhất là ở Hogwarts mình còn có thể né được anh Percy. Bồ có tưởng tượng nổi không, bây giờ ảnh đang kể tội mình tới mục làm nhễu nước trà lên tấm hình của chị Penelope, bồ của ảnh."

Ron nhăn mặt làm điệu bộ, nói tiếp:

"Chỉ giấu cái mặt ra khỏi khung hình rồi, vì cái mũi của chỉ đã bị ố vết trà."

"Mình có chuyện muốn nói với bồ."

Nhưng Harry vừa mới bắt đầu thì bị George và Fred ngắt ngang: hai người này xông vô phòng để chúc mừng Ron vừa mới thêm một lần nữa chọc Percy giận điên lên.

[...]
Lúc đó Percy cũng vừa xộc vào phòng ăn nên Harry nói nhỏ:

"Để lát nữa."

[...]
...Mọi người đều bận rộn khuân vác những cái rương khổng lồ của mình xuống cầu thang hẹp té của quán Cái Vạc Lủng rồi chất đống chúng ở gần cửa. Trên đống hành lý đó là hai con cú, Hedwig và Hermes - con cú mèo của Percy - oai vệ đậu trên hai cái nóc lồng.

[...]
Harry chui vô băng ghế sau của một chiếc xe hơi, theo sau là Hermione, Ron và một người mà Ron chán ghét hết chỗ nói là Percy.

Hành trình từ quán Cái Vạc Lủng đến nhà ga Ngã Tư Vua nếu so với hành trình trên chiếc Xe đò Hiệp sĩ thì quả là không có sự cố gì đáng nói.

[...]
Cả bọn đến nhà ga Ngã Tư Vua trước giờ tàu chạy hai mươi phút để kịp chuẩn bị. Hai ông phù thủy tài xế của Bộ Pháp thuật đi kiếm cho bọn trẻ mấy cái xe đẩy tay, dỡ hành lý của tụi nó xuống, sau đó giơ tay chạm vành nón để chào ông Weasley rồi lái xe đi; xong, chẳng biết bằng cách nào mà hai chiếc xe đã nhảy lên tuốt được trên đầu hàng của dòng xe đang nối đuôi nhau chờ đèn xanh đèn đỏ.

[...]
"...Bây giờ chúng ta vô sân ga từng cặp một, bởi vì chúng ta đông quá. Tôi với Harry sẽ vô trước."

[...]
Percy và Ginny thình lình xuất hiện đằng sau lưng Harry. Cả hai thở hổn hển, có lẽ vì đã chạy xuyên qua cái hàng rào chắn. Nhưng Percy vuốt tóc lấy lại phong độ ngon lành và mặt lại ửng hồng:

"A, Penelope kìa!"

Ginny bắt gặp ánh mắt của Harry và cả hai đều quay mặt đi để giấu tiếng cười khi thấy Percy lật đật sải bước tiến đến bên cô gái có mái tóc xoăn dài. Cô ta chắc chắn không thể không nhìn thấy cái huy hiệu mới toanh sáng choang trên ngực áo Percy, vì anh bước đi với bộ ngực ưỡn ra một cách oai phong lẫm liệt.

[...]
...Mọi người bèn chuyển hành lý lên tàu, nhét cái lồng con Hedwig và cái rổ con Crookshanks vô ngăn đựng hành lý, rồi quay ra cửa tạm biệt ông bà Weasley.

Bà Weasley hôn tạm biệt các con, hôn cả Hermione và cuối cùng là Harry.

[...]
"Bác đã chuẩn bị bánh mì kẹp thịt cho tất cả các con nè; đây là phần của con, Ron..."

[...]
Bọn trẻ chồm qua cửa sổ vẫy tay chào ông bà Weasley vẫn còn đứng trong sân ga trông theo cho đến khi đoàn tàu mất hút ở khúc quanh.

[...]
Từ phía sau đám học sinh Gryffindor, Percy hô to:

"Cho vô, cho vô đi! Mật khẩu mới là Trúng Mánh Lớn!"

3-8.
...Có lẽ những lời an ủi vô tích sự nhứt là của Percy. Anh nói một cách trịnh trọng:

"Tụi bây cứ rối rít lên về chuyện đi thăm làng Hogsmeade, nhưng mà anh cam đoan với em, Harry à, nó chẳng được như lời tụi nó nổ đâu. Cũng đúng là tiệm kẹo khá ngon đấy, nhưng tiệm Giỡn của Zonko thì thiệt là nguy hiểm, và ừ, Lều Hét thì lúc nào cũng đáng ghé vô, nhưng quả thực Harry à, ngoài mấy thứ đó ra, chẳng có gì đến nỗi phải tiếc là không xem được cả."

[...]
...Bỗng vang lên giọng nói của Percy, anh đang chen qua đám đông với vẻ quan trọng:

"Làm ơn cho tôi qua. Việc gì mà dồn đống lại đây như vầy? Chẳng lẽ tất cả đều cùng nhau quên mật khẩu rồi sao? Xin lỗi, cho tôi đi qua, tôi là Thủ lĩnh Nam sinh..."

Và rồi sự im lặng lan qua đám đông, bắt đầu từ hàng đầu, và một cơn ớn lạnh tỏa xuống hành lang. Bọn học sinh nghe giọng Percy đột ngột đanh lại:

"Ai đó đi mời thầy Dumbledore, mau lên!"

3-9.
Giáo sư Dumbledore cho đưa tất cả học sinh nhà Gryffindor trở lại Đại Sảnh Đường.

[...]
Khi giáo sư McGonagall và thầy Flitwick đóng tất cả cửa vào Đại Sảnh Đường, giáo sư Dumbledore nói với học sinh:

"Các thầy cô và tôi cần hướng dẫn một cuộc kiểm tra khắp lâu đài. Tôi e rằng các con phải ngủ lại đây đêm nay vì sự an toàn của chính các con. Tôi yêu cầu các Huynh trưởng canh gác ở các lối vào Sảnh Đường và tôi giao trách nhiệm cho các Thủ lĩnh Nam sinh và Thủ lĩnh Nữ sinh, bất cứ động tĩnh nào cũng phải được báo cáo cho tôi ngay tức thì."

Cụ quay qua nói với anh chàng Percy đang ưỡn ngực một cách tự hào và long trọng:

"Phái một trong những con ma đi báo cáo cho tôi."

[...]
...Percy rao lên:

"Tất cả hãy nằm vào túi ngủ. Mau lên đi, không nói chuyện nữa! Mười phút nữa sẽ tắt đèn."

[...]
Percy hô lớn:

"Đèn sắp tắt ngay bây giờ. Tôi yêu cầu mọi người chui vào túi ngủ và không nói chuyện nữa."

Tất cả nến tắt phụt cùng một lúc. Ánh sáng duy nhứt còn lại là ánh sáng nhợt nhạt phát ra từ mấy con ma màu bạc đang trôi lãng đãng chung quanh trò chuyện với mấy Huynh trưởng.

[...]
Harry thấy cụ nhìn quanh để tìm Percy. Anh đang len lỏi giữa những túi ngủ, biểu mấy đứa nhiều chuyện đừng nói nữa. Lúc đó Percy chỉ cách Harry, Ron và Hermione mấy bước chân. Nghe tiếng bước chân cụ Dumbledore đến gần, cả ba đứa tụi nó bèn giả bộ ngủ say.

Percy thì thào hỏi:

"Thưa thầy, có thấy dấu vết gì của hắn không ạ?"

"Không. Mọi chuyện ở đây ổn hết chứ?"

"Thưa thầy, mọi chuyện đều ổn cả."

"Tốt. Bây giờ thì không cần dời tất cả mọi người đi. Thầy đã tìm một gác-dan tạm thời để canh cái lỗ chân dung nhà Gryffindor. Ngày mai con có thể đưa tất cả trở về tháp."

"Còn Bà Béo thì sao, thưa thầy?"

"Bà ấy trốn biệt trong bản đồ vùng Argyllshire ở tầng lầu hai. Rõ ràng là bà ấy đã không chịu cho Sirius Black vô vì hắn không có mật khẩu, cho nên hắn mới tấn công. Bà ấy vẫn còn buồn bực lắm, nhưng khi bà bình tĩnh lại thì chúng ta sẽ nhờ thầy Filch phục hồi bức chân dung."

[...]
...Cụ Dumbledore quay lưng về phía nó, nhưng nó có thể nhìn thấy mặt anh Percy đang mải mê chăm chú lắng nghe, còn thầy Snape thì trông ra điệu giận dữ lắm. Thầy Snape nói, miệng hầu như không mở ra, như thể không muốn cho Percy nghe được câu chuyện:

[...]
Percy hỏi:

"Thưa thầy, họ có muốn giúp đỡ ta không ạ?"

Cụ Dumbledore lạnh lùng:

"À, có chứ. Nhưng tôi e là sẽ không có một viên giám mục Azkaban nào được bước chân qua ngưỡng cửa tòa lâu đài một khi tôi còn là hiệu trưởng ở đây."

Percy có vẻ hơi bối rối.

[...]
Seamus Finnigan tức giận nói với Percy:

"Ổng phát khùng rồi. Chúng ta không thể kiếm người nào khác sao?"

Percy nói:

"Không một bức tranh nào khác chịu nhận công việc này. Ai cũng hỏi vía vì những gì đã xảy ra cho Bà Béo. Chỉ có ngài Cadogan là người duy nhứt đủ dũng cảm để tình nguyện nhận việc."

[...]
...Các giáo viên luôn kiếm được cớ để đi kèm nó dọc hành lang và Percy (Harry nghi ngờ anh làm theo lời má anh) thì cứ léo léo Theo đuôi nó ở khắp mọi nơi như một chú chó vệ sĩ cực kỳ vênh váo.

3-10.
...Cả Ron và Hermione đều quyết định ở lại trường Hogwarts, và mặc dù Ron nói là nó quyết định ở lại trường của nó là do nó không thể nào chịu đựng nổi Percy đến hai tuần lễ, và hôm Hermione thì nhấn mạnh là cô bé ở lại trường vì cần phải vào thư viện trường nghiên cứu; nhưng những điều đó khó mà lừa được Harry, nó biết tổng là hai người đó ở lại trường là để cho mình có bạn, cho nên Harry cảm động và biết ơn lắm.

3-13.
Trong khi Penelope xem xét Tia Chớp một cách tỉ mỉ thì Percy hăng hái bảo:

"Thôi, thôi, Penny, đừng có ngầm phá hoại nó nha."

Percy giải thích với đội banh:

"Penelope và anh đánh cá với nhau. Mười Galleon cho kết quả trận đấu đấy!"

Penelope đặt cây chổi thần Tia Chớp xuống, cảm ơn Harry và đi trở lại bản ăn của nhà Ravenclaw. Percy khẩn thiết thì thầm với Harry:

"Harry, nhứt định là em phải thắng nha! Anh không có mười Galleon để chung cá đâu! Ơi, anh đến đây, Penny!"

Và anh ta lật đật vọt đi sang bên ấy để cùng ăn với Penelope một miếng bánh mì nướng.

[...]
Phía dưới kia nó nghe tiếng hoan hô dậy rân đất trời của đám Gryffindor trong đám đông.

[...]
Percy tỏ ra vui sướng lắm:

"Giỏi lắm, Harry! Mười Galleon đã thuộc về anh! Phải đi tìm Penelope mới được! Xin lỗi nha..."

[...]
Nhưng Percy vội vã xông vào phòng sinh hoạt chung, vừa gài cái huy hiệu Thủ Lĩnh Nam sinh lên áo ngủ vừa nói:

"Mọi người lên lầu ngay!"

Ron nói giọng yếu ớt:

"?"Anh Percy... Sirius Black! Hắn ở trong phòng ngủ tụi em! Hắn có dao! Hắn đánh thức em dậy!"

Phòng sinh hoạt chung trở nên im lặng rợn người. Percy trông có vẻ sửng sốt:

"Tầm bậy! Chắc là tại em ăn nhiều quá đó Ron... bị ác mộng..."

"Em nói với anh là..."

"Thôi, anh nói đủ rồi là đủ rồi!"

Giáo sư McGonagall đã trở lại. Bà đóng mạnh tấm chân dung đằng sau lưng khi bước vào phòng sinh hoạt chung và nhìn quanh giận dữ:

"Tôi rất vui mừng là Gryffindor đã thắng trận đấu, nhưng mà như vầy thì quá lố bịch! Percy, tôi đã trông mong nơi trò nhiều hơn kìa!"

Percy đứng thẳng lên một cách phẫn nộ và nói:

"Thưa cô, con chắc chắn là không cho phép chuyện này rồi. Con vừa mới bảo các em về phòng ngủ! Em trai của con bị một cơn ác mộng..."

[...]
...Cả phòng sinh hoạt chung nín thở lắng nghe:

"Ngài Cadogan, có phải ngài vừa để cho một người đàn ông vào tháp Gryffindor không?"

[...]
Bên trong và bên ngoài phòng sinh hoạt chung cùng im lặng sững sờ.

[...]
Giáo sư McGonagall lại chui qua lỗ chân dung để đứng đối diện với đám học trò còn đang choáng váng.

3-15.
Còn kia là Huynh trưởng Percy, nhảy loi choi như một thằng điên, quên tuốt mọi vẻ chững chạc tôn nghiêm.

3-16.
...Percy thì chuẩn bị sẵn sàng cho kỳ sát hạch K.T.P.T.T.S (Kiểm tra Pháp thuật Tận Sức), trình độ cao nhứt ở trường Hogwarts. Bởi vì Percy hy vọng được tuyển vào Bộ Pháp thuật, anh ta phải cố sức đứng hàng đầu. Cả ngày anh ta càng tỏ ra cáu kỉnh, phạt thẳng tay bất cứ ai gây ra ồn ào trong phòng sinh hoạt chung vào những buổi tối. Thật ra chỉ có một người có vẻ lo lắng về chuyện học hành thi cử hơn Percy, đó là Hermione.

3-22.
Percy được danh hiệu N.E.W.Ts hạng tối ưu, Fred và George thì mỗi đứa cũng vớt được một cái bằng O.W.L.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro