Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Harry, ta không sao."

Sara nghe xong cười cười, Harry thật đáng yêu. Tuy rằng trong nháy mắt vừa rồi hắn thật sự có lo lắng, bất quá có thể trong thời gian ngắn bắt giữ được cảm xúc của hắn, còn nói lời an ủi, trách không được bọn Nana thích Harry.

"Vậy là tốt rồi."

Harry mỉm cười, cậu tuyệt đối không chán ghét Sara, ngược lại còn muốn thân thiết với hắn, cảm giác không khí xung quanh hắn thật thoải mái. Rõ ràng kiếp trước không có gặp qua Sara, còn lo lắng hắn sẽ gây bất lợi cho Hogwarts, hoài nghi thân phận của hắn. Hiện tại ngẫm lại, mình có thể trùng sinh, vậy vận mệnh có chút biến hóa cũng thật bình thường. Đương nhiên, nếu Sara muốn gây bất lợi cho Hogwarts thì dù Harry có thích hắn cũng sẽ đứng ra ngăn cản.

Sara không biết trong lòng Harry đang suy nghĩ về mình, hiện tại hắn đang bận suy ngẫm những chuyện khác. Đối với Hogwarts hiện nay hắn cực kỳ không hài lòng, đặc biệt là đối với vị hiệu trưởng và tên sư tử trong não chứa đầy sên nào đó.

******

Sau khi học xong lớp Biến hình tiếp theo là lớp Độc dược. Snape không hổ là giáo sư khủng bố nhất trong trường, anh vừa bước vào lập tức có rất nhiều sư tử nhỏ bị dọa đến khuôn mặt tái nhợt. Tỷ như Neville, trên trán đều bốc lên mồ hôi lạnh. Nếu không phải điều kiện không cho phép, tin tưởng cậu nhất định sẽ bị dọa chạy ra khỏi phòng học độc dược. Đương nhiên đời này, danh hiệu 'Sát thủ vạc' cũng vì mỗi lần Neville lên lớp đều nổ vạc mà thu được.

Suy xét đến lá gan của Neville và mấy học sinh năm nhất, Harry cũng sợ cậu ấy vì thân thiết với mình mà bị nhóm sư tử cô lập, cho nên tạm thời không có đi tiếp cận cậu ấy. Bất quá ngẫu nhiên gặp được, Harry cũng sẽ thoải mái tươi cười, đến khi Neville đỏ mặt không dám ngẩng đầu mới thôi.

"Ngươi lại khi dễ cậu ta."

Hiện tại Sara đang cùng Harry hợp tác, Draco bị Pansy kéo đi. Blaise nhìn trước nhìn sau cuối cùng đến nhập chung tổ với Draco và Pansy. Cậu đối với Sara có chút kính nhi viễn chi (cung kính nhưng tránh xa). Có lẽ là vì Sara làm người rất lạnh nhạt, trừ Harry không thấy hắn cười với ai.

"Ngươi nói cái gì? Ta nghe không hiểu."

Harry chớp mắt vô tội trả lời.

"Longbottom đáng thương."

Trong mắt Sara chợt lóe ý cười. Harry ngẫu nhiên nghịch ngợm khiến hắn thấy được bóng dáng của mấy người bạn tốt, lúc trước bạn tốt cũng thường chọc ghẹo các giáo sư và học sinh Hogwarts như thế này.

"Biết thì đừng nói ra, không thì không còn ý nghĩa nữa."

Nhanh nhẹn đem nguyên liệu độc dược cắt thành sợi bỏ vào vạc, Harry khuấy ba vòng thuận chiều kim đồng hồ, hai vòng nghịch chiều, sau đó một nồi độc dược liền hoàn thành, so với trên bảng viết còn nhanh hơn 20 phút. Cầm cái chai đem độc dược đổ vào, độc dược màu lam nhạt cùng với trong sách mô tả giống nhau như đúc, có lẽ còn tốt hơn một chút.

Sara thấy thế ánh mắt lóe lóe. Hắn phát hiện Harry khuấy độc dược khác với hướng dẫn viết trên bảng đen, hơn nữa thời gian cũng giảm đi rất nhiều, thế nhưng chất lượng lại tốt hơn. Chỉ là hắn tựa hồ không có nhận thấy cách mình thực hiện cùng với trên bảng khác nhau mà còn vô cùng vui vẻ đem độc dược nộp lên.

Nhìn phẩm chất của độc dược so với trên sách viết còn tốt hơn, Snape gật gật đầu cho hai người một O. Harry vui mừng, cười đến hai mắt cong cong. Có thể trong lớp Độc được của Snape lấy được một con O quả thật không dễ dàng. Ngay cả Hermione năm đó cũng chỉ được E, không nghĩ tới sau khi trùng sinh còn có niềm vui ngoài ý muốn. Hơn nữa quan hệ giữa cậu và giáo sư Snape cũng không giương cung bạt kiếm giống kiếp trước, ít nhất giọng nói đầy ác ý mắng cậu là quỷ khổng lồ cũng không có.

Hướng Snape hành lễ xong liền chạy về chỗ ngồi, Harry cười tủm tỉm khoe với Sara:

"Giáo sư cho ta một O nga! Lợi hại không?"

"Ta cũng là O."

Hai người chung tổ, đương nhiên không có khả năng một người O một người E.

"Xì, Sara không thể để cho ta vui vẻ trong chốc lát sao?"

Harry uể oải nói, cậu cũng không biết tâm tình hiện tại của mình có bao nhiêu phức tạp. Kiếp trước, dù cậu có làm đến bước cuối cùng cũng chỉ đổi được một điểm P, lại càng không nói bởi vì cùng Snape đối địch nên thành tích độc dược của cậu chỉ có thể nói là bình thường, không cho cậu D đã là tốt lắm rồi.

"Được a, lần sau ta sẽ nhớ rõ."

Sara mỉm cười đáp ứng, giọng điệu như một trưởng bối nhân nhượng trẻ nít.

"Không để ý tới ngươi."

Giờ khắc này Harry ngạo kiều, Sara gì đó thật đáng ghét.

******

Snape ở phía trên nhìn thấy tiểu xà học viện nhà mình cùng đứa nhỏ nhà Potter ở chung vui vẻ có chút không chấp nhận được, anh cực kỳ rõ ràng thái độ của Slytherin đối với người khác có bao nhiêu lạnh lùng và xa cách.

Bất quá, Harry quả thật không giống cha của cậu - James. Trừ mái tóc đen và đôi mắt xanh lục, thì cơ hồ không tìm ra được điểm tương tự giữa cậu với Lily và James, tính cách lại càng cách xa vạn dặm. Bên trong ổ sư tử lại sinh ra một tiểu độc xà, chuyện ngoài ý muốn này khiến Snape lúc đêm khuya yên tĩnh nghĩ đến vẫn là không thể tin được Harry lại là con trai của Lily và tên sư tử ngu xuẩn khốn kiếp kia.

Tuy rằng anh đối với Harry ý kiến không có lớn như vậy, bình thường vẫn âm thầm lưu ý. Thế nhưng nhìn thấy cậu cùng đám rắn nhỏ trong học viện của mình ở chung hòa hợp vẫn rất rối rắm. Vốn Harry và Draco quan hệ tốt đẹp đã thử thách trái tim của anh và Malfoy lớn lắm rồi, không nghĩ tới con sư tử thuần chủng kia thế mà dám nghĩ đến việc thâu tóm luôn cả xà viện.

Nhớ đến vài ngày trước Malfoy lớn chui ra từ lò sưởi trong hầm đến thăm, lại nói một loạt lời ca ngợi Cứu thế chủ, Snape thật muốn ném cho hắn mấy cái ác chú. Anh không biết bình thường Malfoy nhỏ viết thư nói cho cha mẹ cái gì, thế nhưng lập trường đâu? Còn dám nghênh ngang nói lời ca ngợi Cứu thế chủ, dù cho thằng nhóc đó có là người thừa kế học viện thì ngươi vỗ mông ngựa cũng quá đột ngột đi!

"Không không không, Sev. Ngươi không rõ, đối với quý tộc truyền thừa ngàn năm chúng ta mà nói, một quý tộc thức tỉnh huyết thống là sự cường đại mà ngươi không thể tưởng tượng được. Dù cho cậu ta là người thừa kế của Gryffindor, thì so sánh một người thừa kế học viện chính thức với một người thừa kế chỉ qua lời nói miệng, chỉ cần đầu có chút não cũng biết nên chọn ai. Sev, bạn tốt của ta. Ngươi không hiểu, đối các quý tộc mà nói, một quý tộc thức tỉnh huyết thống vô cùng quan trọng, hơn nữa loại huyết thống mà cậu ta thức tỉnh còn là huyết thống Phượng hoàng."

Sau khi đọc thư của con trai biết được Cứu thế chủ thức tỉnh huyết thống Phượng hoàng xong, nhà Malfoy liền có con đường thứ hai để lựa chọn.

Giữa quý tộc luôn luôn có đám hỏi với nhau, mọi người hoặc nhiều hoặc ít đều có quan hệ thông gia. Đem gia phả gia tộc Potter và gia tộc Black lật ra sẽ thấy, gia tộc Potter và Malfoy cũng có quan hệ thông gia, hắn và Cissy là anh rể và chị họ của Cứu thế chủ, còn Draco là cháu họ của Cứu thế chủ. Nếu Chúa tể hắc ám không có mất đi lý trí, hắn cũng không đưa ra quyết định nhanh như vậy. Nhưng nhớ tới thời gian lúc sau hành vi của Chúa tể hắc ám quá điên cuồng, khiến Malfoy lớn bắt đầu chần chờ.

Malfoy sẽ không thật sự trung thành với ai, bọn họ chỉ trung thành với gia tộc và người nhà của mình. Hiện tại có lựa chọn càng tốt hơn, đổi trận doanh gì đó thật không áp lực chút nào. Đương nhiên, không phải nói Malfoy sẽ nghiêng về phía Hội Phượng hoàng, mà là ủng hộ Cứu thế chủ. Hơn nữa Cứu thế chủ là một quý tộc thuần huyết, dòng dõi không thua thậm chí còn tốt hơn huyết thống Slytherin, vậy thì bọn họ còn muốn lựa chọn Chúa tể hắc ám mất đi lý trí để làm gì?

Lời Lucius nói khiến Snape thấy được thái độ của các quý tộc đang chuyển từ trạng thái đối địch sang trạng thái quan sát, đến bây giờ dường như có chút buông lỏng đối với việc đổi trận doanh. Gia tộc Malfoy đại diện hướng đi của đại đa số gia tộc, nếu hắn cũng nói như vậy, vậy thì rất nhiều quý tộc cũng đã đưa ra lựa chọn.

******

"Cậu Gryffindor, sau giờ cơm trưa đến hầm một chút."

"Vâng, thưa giáo sư Snape."

Harry đang cùng Sara dọn dẹp bàn, ai biết Snape đi tới nói với cậu giữa trưa đến hầm. Hơn nữa ngữ khí còn thật vững vàng, không có một chút ác ý hay chán ghét.

"Harry, cậu muốn đến hầm?"

Mấy người Draco xông tới, vừa rồi bọn họ cũng nghe được lời viện trưởng nhà mình nói. Vừa lúc tan học, cho nên ba người liền ghé qua.

"Đúng vậy, bất quá để tớ đi ăn cơm trước có được không? Bụng tớ đói lắm a!"

Harry sờ sờ bụng, khuôn mặt đáng yêu nhăn nhó.

"Harry, giữa trưa bọn tớ đi cùng cậu."

Pansy ôm lấy tay Harry, nữ sinh tri kỷ suy xét đến lời đồn khủng bố về viện trưởng của bọn họ, quyết định có phúc cùng hưởng có nạn cùng chịu.

"Ha ha Pansy, cậu sẽ không coi lời đồn là thật đi? Cậu yên tâm, giáo sư sẽ không đem tớ nấu thành độc dược."

Harry không có đẩy tay Pansy ra, sau khi quen biết bọn họ Harry mới phát hiện, kỳ thật rắn nhỏ cũng không phải đối với ai cũng đều phun nọc độc. Chỉ cần là thật tâm kết bạn, bọn họ cũng sẽ dùng cách thức của mình để thể hiện tình hữu nghị. So với tình bạn của Gryffindor, hữu nghị của Slytherin một khi đã định thì sẽ không thay đổi.

Nhớ đến kiếp trước bản thân mình bị học sinh Gryffindor cô lập, lại bị bọn họ đố kỵ hoặc là ngờ vực vô căn cứ, đời này Harry sẽ không thân thiết với nhóm sư tử nhỏ nữa. Cùng đám sư tử nhỏ giao tiếp mệt muốn chết, bọn họ vĩnh viễn chỉ dùng yêu thích của mình để đánh giá người khác. Làm sai không chịu nhận sai, sau khi sự thật bị vạch trần lại cùng Harry kêu bạn gọi bè, nhưng cậu không bao giờ nhận được từ họ một câu giải thích đàng hoàng.

Trong lòng bọn họ, Cứu thế chủ nên chắn trước mặt bọn họ, hoặc là nói Cứu thế chủ nên làm những chuyện mà những người khác không dám làm không thể làm. Khi Harry có những hành vi thật dũng cảm bọn họ sẽ thật cao hứng, như là khiêu chiến Snape, hoặc là đi khu cấm đi Rừng Cấm. Những chuyện này trong mắt học sinh học viện khác là chuyện rất nguy hiểm, thế nhưng Gryffindor đều chỉ coi là mạo hiểm. Từ trước đến nay bọn họ đều không nghĩ tới những mạo hiểm đó có thể phát sinh sự tình ngoài ý muốn gì hay không, nếu xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì sẽ như thế nào.

Nghĩ đến những chuyện ngu ngốc mà mình làm kiếp trước, Harry liền cảm thấy thật mất mặt! Sao cậu có thể bốc đồng như vậy chứ, cậu nhớ rõ ràng lúc ở nhà Dursley cậu không hề bốc đồng, cũng thật cẩn thận quan sát người và sự vật xung quanh. Như thế nào vừa đến trường học hành vi của cậu lại hoàn toàn biến thành một sư tử con lỗ mãng? Chẳng lẽ giống như lời giáo sư Snape nói, cậu chính là một tên quỷ khổng lồ không có não?

Giờ cơm trưa nhóm sư tử con dưới sự dẫn dắt của thủ tịch ngay ngắn trật tự đi vào đại sảnh, mà không phải giống như trước lo lắng không yên chạy vọt vào, sau đó lao vào bàn ăn uống như lũ quỷ đói. Vào một tháng trước quả thật không ai có thể tin được tiểu sư tử cũng sẽ có một ngày biết lễ nghi trên bàn ăn, nhìn thấy động tác của bọn họ tuy không ưu nhã nhưng cũng không mất lễ nghi, đám rắn nhỏ có chút bị đả kích.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro