Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ta ghét tóc dài."

Harry cũng biết hiện tại tóc cậu không thể cắt, trong truyền thừa của Phượng hoàng hình như mọi người đều có tóc dài. Harry cố gắng lắm mới không để cho tóc trở nên càng dài hơn, nhưng chỉ dài như bây giờ cũng khiến cậu đau đầu.

"Ngoan, đừng cắt. Tóc có ma lực, cắt sẽ tổn thất một phần ma lực, không có lời."

Lời Sara nói giống như lời nhóm Goddy khiến Harry chỉ đành buông tha cho kế hoạch cắt tóc.

"Nói thì nói như vậy, thế nhưng vẫn chán ghét."

Để biểu đạt oán niệm của bản thân, Harry còn gật đầu một cái.

"Nghe lời."

Niết mặt Harry một chút, phát hiện quả nhiên thật non thật mềm, rất tốt để niết a! Nhóc con thật là đáng yêu, làn da mềm mềm niết đến nghiện không nỡ buông tay.

"Lại niết ta."

Bụm mặt, Harry trừng mắt nhìn Sara. Này là cái thói quen xấu gì a! Gần đây còn niết đến nghiện.

"Hai người các ngươi đừng ở chỗ này liếc mắt đưa tình có được không? Chọc mù mắt chúng ta rồi a."

Pansy và Hermione nhìn không vừa mắt, hai người này chỉ cần đến gần nhau liền coi mọi người như không khí. Độ tồn tại của bọn họ yếu như vậy sao?

"Pansy!"

Mặt Harry đỏ lên, cậu nói cái gì vậy a.

"Hì hì, Harry đừng nóng giận. Pansy đâu có nói sai, các cậu vừa gặp nhau liền rơi vào thế giới hai người, bọn tớ quen bị bỏ quên rồi."

Hermione ôm một tác phẩm vĩ đại thật dày, độ dày kia khiến Harry cùng mấy vị nam sinh khác đều nhịn không được nuốt nuốt nước miếng.

"Hermioneeee"

Hiện tại Harry đã không chỉ là mặt đỏ, dùng 'thẹn quá thành giận' để hình dung tương đối thỏa đáng. Vén tay áo, cậu tính toán tự mình giáo huấn đám bạn bè một chút. Draco, Blaise, đừng cho là tớ không thấy các cậu đang cười trộm!

"Harry, đừng nóng giận."

Sara ôn hòa ôm lấy cậu, nhóc con xù lông phải nhanh chóng vuốt lông.

"Đều tại ngươi."

Harry có chút ủy khuất. Theo lý thuyết linh hồn cậu tuổi đời không nhỏ, nhưng vừa gặp được Sara liền nhịn không được muốn làm nũng với hắn. Rõ ràng tuổi của Sara và số tuổi kiếp này của cậu là bằng nhau, nhưng ở trước mặt hắn Harry cảm thấy mình là vãn bối mới đúng, có chuyện gì cũng đều nhịn không được muốn nói hết với hắn.

"Đúng, đều do ta. Đợi lát nữa Harry cần phải ăn nhiều một chút, đại tiệc Halloween chính là đặc sản của Hogwarts đấy."

Sara nhịn cười nói, vãn bối nhỏ tuổi gì đó rất thú vị.

"Này cùng với chuyện trách ngươi có quan hệ gì?"

Harry không hiểu làm sao, cứ có cảm giác trong lời Sara có ẩn ý.

"Về sau ngươi sẽ biết."

Sara vỗ vỗ đầu Harry kéo cậu đi đến bàn dài Gryffindor, đưa người đến vị trí thủ tịch học viện xong mới trở lại bên Slytherin. Đương nhiên hắn không có bỏ qua ánh mắt trêu tức của ba người Draco, Sara chỉ phớt lờ đi.

Harry biết bản thân có thể chất hay gặp xui xẻo trong Halloween, cho nên vừa ngồi xuống liền bưng bát ăn ngay, tốc độ so với bình thường còn nhanh hơn một chút. Đương nhiên động tác của Harry không vì tốc độ nhanh hơn mà thất lễ, vẫn ưu nhã vẫn luôn dễ nhìn. Nhìn thấy thủ tịch nhà mình đẩy nhanh tốc độ ăn cơm, đám sư tử hết thảy lấy thủ tịch làm tiêu chuẩn cũng đều tăng tốc. Cũng may bọn họ còn nhớ rõ duy trì lễ nghi, không thì sau hai tháng yên tĩnh mọi người lại có thể nhìn thấy dáng vẻ sư tử chết đói.

Quả nhiên, không bao lâu sau Quirrell nghiêng ngả lảo đảo chạy vào.

"Quỷ khổng lồ... đã thoát khỏi hầm ngục... thiết nghĩ mọi người nên biết."

Nói xong liền ngã uỵch xuống đất ngất đi. Harry vừa kịp uống xong một ngụm canh cuối cùng, sau đó cầm khăn tay nhẹ nhàng xoa xoa khóe miệng. Trong phòng ăn nhất thời hỗn loạn, Dumbledore không thể không sử dụng phép thuật khiến mọi người bình tĩnh lại.

"Các huynh trưởng, lập tức đem học sinh học viện của mình về ký túc xá!"

Đến bây giờ cụ vẫn không thừa nhận chế độ thủ tịch của Gryffindor, mỗi lần đều thích sai bảo huynh trưởng.

Trải qua hơn một tháng dạy (dỗ), hiện tại Gryffindor cũng không phải là Gryffindor trước kia, Harry không động cũng không ai dám lộn xộn. Chỉ thấy cậu đứng lên, học sinh bốn viện đều nhìn cậu. Hiện tại Harry không chỉ là thủ tịch học viện Gryffindor, còn là Cứu thế chủ.

"Nơi nào cũng không cần đi, cứ đợi ở trong này. Ai biết quỷ khổng lồ hiện tại đang ở chỗ nào? Nếu các học sinh xảy ra chuyện hiệu trưởng Dumbledore có thể gánh trách nhiệm sao?"

Đời này Hermione không vào Gryffindor, tự nhiên cũng không quen biết Ron, đương nhiên cũng sẽ không bị y chọc tức đến mức trốn trong nhà vệ sinh nữ ngồi khóc.

"Harry, con trai của ta. Hiện tại chúng ta cần đi xử lý quỷ khổng lồ, giữ các học sinh ở lại đại sảnh cũng không an toàn."

Dumbledore trưng gương mặt hiền lành, rất nhiều học sinh nhìn thấy Bạch phù thủy vĩ đại nhất thế kỷ nói như thế trong lòng cũng vô cùng tán đồng. Chỉ là...

Slytherin sẽ không động, mà Gryffindor là không dám động, Ravenclaw cùng Hufflepuff tự nhiên cũng sẽ không động. Tán đồng là trong chốc lát, thế nhưng khiêu khích uy nghiêm của Cứu thế chủ lại là một chuyện khác.

Khai giảng hơn một tháng khiến mọi người hiểu được Cứu thế chủ cũng không phải dễ ở chung như vậy. Không chọc cậu thì tốt, nhưng dám mạo phạm cậu, tin tưởng Ron Weasley là tấm gương cho bọn họ.

Đương nhiên Ron rất muốn ủng hộ Dumbledore, chỉ là vô luận mở miệng như thế nào đều không phát ra được chút âm thanh. Harry đã sớm đoán được y sẽ như vậy cho nên ngay từ đầu đã sử dụng một thần chú cấm thanh.

"Không cần, chuyện hiện tại cụ cần làm là ngẫm lại xem phải giải thích chuyện này như thế nào cho nhóm giáo đổng. Còn nữa, ta lấy thân phận người thừa kế học viện yêu cầu cụ đưa ra lời giải thích. Vì sao quỷ khổng lồ có thể tiến vào Hogwarts mà cụ thân là hiệu trưởng một chút cũng không biết?"

Harry lạnh lùng nói xong thì không nhìn cụ nữa. Không để người khác nhận ra mà hướng về phía giáo sư gật đầu một cái để thầy không cần lo lắng, sau đó chỉ thấy cậu lấy ra đũa phép vung về phía trần đại sảnh. Toàn bộ cảnh tượng của Hogwarts đều xuất hiện phía trên đại sảnh, mọi người rõ ràng nhìn thấy được quỷ khổng lồ đang ở tầng hầm, lầu ba và lầu bốn.

"A~"

"Quá xấu a~"

Các học sinh sợ hãi há to miệng, ánh mắt nhìn về phía Harry càng thêm sùng bái. Này chính là Cứu thế chủ a, đi cùng cậu rất có cảm giác an toàn. Không nghe lời Dumbledore nói là đúng, nhóm Slytherin vừa đi ra chắc chắn phải cùng quỷ khổng lồ đánh nhau. Mà Gryffindor cùng Ravenclaw cũng trốn không thoát, thời điểm mọi người bị chặn tại cửa cầu thang càng nguy hiểm hơn. Hơn nữa mọi người còn phát hiện, có một con quỷ khổng lồ đang đi thẳng đến đại sảnh, chỉ cần mọi người vừa ra khỏi cửa sẽ gặp phải nó.

"Harry, hiện tại phải làm thế nào?"

Giáo sư McGonagall trừng mắt nhìn Dumbledore, may mắn bà không có nghe lời cụ. Nếu nói sự kiện quỷ khổng lồ này không có cụ cho phép, hệ thống phòng ngự của Hogwarts làm sao có thể mở ra cho quỷ khổng lồ tiến vào.

"Harry."

Snape và McGonagall cùng nhau đi tới, hiện tại bọn họ cảm thấy tin lão ong mật còn không bằng tin người thừa kế học viện. Người thừa kế học viện, thấy thế nào cũng đều đáng tin hơn so với Dumbledore.

Viện trưởng ưng viện và hoan viện cũng lại đây, bọn họ đối với mệnh lệnh không đáng tin kia của Dumbledore cũng có một chút chống cự. Nếu mọi người tin cụ, mấy đứa nhỏ sẽ gặp nguy hiểm. Tuy rằng các giáo sư có thể bảo vệ mọi người nhưng người nhiều dễ gặp chuyện không may. Hơn nữa số lượng học sinh lớn hơn giáo sư rất nhiều, đến lúc đó khả năng xảy ra chuyện ngoài ý muốn rất lớn.

"Không cần lo lắng, không có việc gì. Các giáo sư cứ canh giữ đại sảnh và quản lý nhóm học sinh, em đi giải quyết quỷ khổng lồ."

Harry đối với Quirrell nằm trên mặt đất giả chết nhẹ nhàng run run đũa phép, một bùa hôn mê khiến hắn triệt để ngất xỉu mới thuận tiện cho hành động kế tiếp của Harry.

Thu hồi đũa phép, Harry hóa thành một đường sáng đỏ, lợi dụng hình ảnh phía trên đại sảnh, đầu tiên là đi đến hầm. Quỷ khổng lồ gặp ánh sáng đỏ ngay cả tiếng kêu thảm thiết còn chưa kịp phát ra đến liền bị đốt thành tro bụi. Mọi người đang canh giữ đại sảnh kinh hô, ngọn lửa thật là khủng khiếp.

Lửa Phượng hoàng, thiêu rụi tất cả tà ác.

Quỷ khổng lồ ở đoạn giữa tầng ba và tầng bốn cũng bị đốt thành tro, cuối cùng ánh sáng đỏ lại bay đến bên cạnh quỷ khổng lồ ngoài đại sảnh. Ánh sáng đỏ hóa thành một dải ánh sáng đỏ thật dài, đem quỷ khổng lồ trói lên thiêu đốt sạch sẽ từng chút một. Cho đến khi một hạt bụi cũng không còn sót lại, ánh sáng đỏ mới một lần nữa biến trở về bộ dáng Harry rơi xuống đất.

"Harry!"

Sara xông ra ngoài đại sảnh trước tiên, sau đó liền đến lượt các giáo sư và nhóm Draco.

"Harry!"

Ôm lấy Harry nằm trên mặt đất, Sara liên tiếp tung bùa chú lên người cậu. Thậm chí bên trong còn có một ít là Phép thuật Tinh Linh làm các giáo sư đằng sau đuổi tới phải trợn mắt, ánh mắt hoài nghi của họ không ngừng quét lên trên người Sara. Từ lúc nào mà học sinh năm nhất lại biết được phép thuật cao thâm như vậy? Chuyện này ngay cả viện trưởng của Sara, Snape, đều thật hoài nghi thân phận của hắn.

Sau một phen kiểm tra, ngoại trừ thân thể thiếu dinh dưỡng thì chính là cạn kiệt ma lực. Lúc này Sara mới nhẹ nhàng thở ra, cầm một chiếc khăn tay lau tro bụi trên mặt Harry, sau đó từ trong túi không gian lấy ra mấy bình độc dược cho Harry uống, độc dược bổ sung ma lực còn đặc biệt đổ hai bình.

"Sara, mang ta rời đi."

Sau khi ma lực được bổ sung, Harry liền từ trong hôn mê tỉnh lại, thế nhưng thân thể cậu lại không tự chủ được mà phát run.

"Harry?"

Sara vốn có chút lý giải vì sao Harry bảo mình dẫn cậu đi, nhưng hắn còn chưa hỏi rõ ràng thân thể Harry liền bắt đầu hóa nhỏ, cuối cùng biến thành một con Phượng hoàng nhỏ xíu. Tiểu Phượng hoàng chỉ có mấy cọng lông tơ muốn bay cũng khó, đành vô lực ngồi phịch trong lòng Sara.

"Chiêm chiếp ~~"

Tiểu Phượng hoàng cúi đầu, cậu biết sẽ như vậy mà.

"A ~ dễ thương quá!"

Hermione và Pansy ôm lấy nhau, nếu không phải ánh mắt Sara thật sự dọa người, không chừng các cô đã xông lên ôm lấy tiểu Phượng hoàng Harry.

"Đây là Phượng hoàng?"

Trong mắt vài giáo sư đã từng may mắn gặp qua Forks lộ ra nghi hoặc, sao không giống Forks gì hết vậy? Tuy rằng còn rất nhỏ, nhưng quả thật so với Forks còn xinh đẹp hơn, thần khí hơn.

"Không phải là loại phượng hoàng mà các ngươi nghĩ, đây là Thần điểu Phượng hoàng. Chỉ có phương Đông thần bí mới có Thần điểu, không cần đem cái loại chim xấu xí đó nhập làm một với Thần điểu."

Sara một tay ôm Harry lên, đây là điển hình của việc sau khi sử dụng lửa Phượng hoàng sinh ra suy yếu, sau đó không duy trì được hình dạng nhân loại cho nên mới biến thành nguyên hình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro