Chương 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thần điểu Phượng hoàng, có khác gì sao? Trong đầu mọi người không hẹn mà cùng chợt lóe ý nghĩ này, đương nhiên không có ai nói ra. Mọi người không phải không có mắt, họ đều nhìn ra được Harry biến thân thành Phượng hoàng không giống với Forks, tuy rằng còn nhỏ nhưng uy nghiêm Thần điểu đã có.

"Đối với việc quỷ khổng lồ xông vào Hogwarts ta hi vọng Dumbledore ngươi có thể cho ta một lời giải thích, để các phù thủy nhỏ rơi vào nguy hiểm là sỉ nhục của tất cả phù thủy."

Sara lạnh lùng nhìn Dumbledore đứng giữa McGonagall và bà Pomfrey, lão lại một lần nữa khiêu chiến kiên nhẫn của hắn. Nhìn Harry ngay cả hình người cũng duy trì không nổi, Sara cảm thấy hắn không cần phải khách khí với Dumbledore nữa.

"Mày là ai a, dựa vào cái gì phải giải thích với mày? Hiệu trưởng Dumbledore là Bạch phù thủy vĩ đại nhất, còn mày chỉ là con rắn độc làm tay sai cho Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy mà thôi."

Lúc này Ron lại xông ra, phép thuật Harry sử dụng thời gian hạn định đã qua, cho nên y vội vàng nhảy ra biểu hiện một chút chất giọng của mình.

Harry ở trong lòng Sara bị Ron lớn giọng chấn đến mức choáng váng đầu. Cậu hiện tại chỉ là một Tiểu Phượng hoàng, âm thanh hơi lớn một chút với cậu mà nói đều là tra tấn. Không có biện pháp a, ai bảo sau khi biến thành Phượng hoàng thính giác của cậu cũng trở nên nhạy cảm hơn.

"Cút!"

Sara che chở Tiểu Phượng hoàng trong lòng, nhẹ nhàng một tiếng 'cút', Hogwarts động một chút Ron liền bị ném ra ngoài. Lời Ron nói khiến hắn cực kỳ tức giận, mắng hắn là độc xà còn chưa tính, còn dám nói hắn là tay sai của Voldemort, Harry nhỏ cũng bị dọa. Đem người vứt ra còn tính nhẹ, này là hắn thấy Ron còn là phủ thủy nhỏ.

"Aaaaa!!!"

Ở đây mấy nữ sinh có chút nhát gan đều sợ tới mức hét rầm lên.

"Chiếp chiếp?"

Harry đáng yêu nghiêng đầu nhỏ nhìn Sara. Vừa mới phát sinh chuyện gì nha? Nếu cậu không có nhìn lầm, hình như Hogwarts cử động phải không phải không phải không?

"Ron!"

Cặp song sinh cùng Percy chạy đến bên Hồ Đen tìm em trai của mình, không biết lần này y ngã có bị thương hay không.

"Ngươi là ai?"

Trong mắt Dumbledore lóe lên hàn quang, cụ không hi vọng có ai có thể gây nguy hiểm đến địa vị của cụ ở Hogwarts. Có thể khiến Hogwarts nghe lời, chẳng lẽ hắn là người thừa kế Slytherin? Nghĩ đến nón phân viện kích động lúc Sara phân viện, Dumbledore nghĩ rằng cụ đã thấy rõ chân tướng.

"Hừ, ta là ai? Ngươi không biết sao?"

Rõ ràng Sara chỉ nhẹ nhàng liếc mắt nhìn cụ, nhưng Dumbledore cùng người chung quanh lại cảm giác được nhiệt độ không khí xung quanh đều hạ xuống.

"Chiêm chiêm chiếp ~~"

Ta cũng muốn biết ngươi là ai a? Harry mổ hắn một ngụm. Không đau, nhưng thật ngứa.

"Ha ha Harry, ngươi phải tự mình tìm ra."

Sara cười khẽ, vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve đầu Harry. Cảm giác mềm mềm khiến Sara yêu thích không buông tay, Tiểu Phượng hoàng xúc cảm quá tuyệt.

"Chiếp!"

Trực tiếp mổ một ngụm, lần này cũng không phải là nhẹ nhàng mổ một chút cho xong việc. Từ cái vết hồng hồng đỏ đỏ trong lòng bàn tay Sara cũng đủ thấy, một ngụm này của Harry là dốc hết sức lực.

"Rất đau a!"

Sara cười tủm tỉm nói.

Gạt người, đau mà còn có thể cười. Đây là ý nghĩ thể hiện trong ánh mắt Tiểu Phượng hoàng.

"Ha ha ha, cười cũng không có nghĩa là không đau a."

Sara ôm Harry trực tiếp rời đi, đối với viện trưởng nhà mình và những giáo sư khác đều không thèm nhìn. Đối Sara mà nói, trừ Harry, những người khác đều không thể làm hắn động một chút.

Không hiểu. Trong ánh mắt Harry phát ra ý tứ như vậy, vì sao đau còn muốn cười. Harry thật sự không rõ, sau khi trùng sinh cậu chỉ biết là tuyệt đối không thể nương tay với người tính kế mình hãm hại mình.

******

Sara đi thật tiêu sái, nhưng cục diện rối rắm hắn và Harry lưu lại khiến Snape nổi điên. Một tên hai tên đều là như thế này. Buổi tối hôm nay Snape bị Harry cấm đi ra ngoài, trừ hầm cùng đại sảnh nơi nào cũng không cho đi. Anh biết đây là Harry lo lắng cho mình, sợ anh giống kiếp trước bị chó địa ngục cắn. Nhưng tên nhóc quỷ khổng lồ kia có thể tin tưởng anh một chút được không. Kiếp trước phạm sai lầm, kiếp này anh biết trước mà còn muốn tái phạm thì chỉ số thông minh của anh có khác gì quỷ khổng lồ.

Bất quá ý tốt của Harry Snape vẫn nhận, tuy rằng về mặt tâm lý còn có chút không được tự nhiên, nhưng anh cũng không phải là người không biết phân biệt tốt xấu. Hơn nữa kiếp này anh cũng không có mâu thuẫn với Harry, đối với lời Harry nói anh vẫn nghe lọt.

Công tác giải quyết hậu quả bị ném cho Snape, anh để thủ tịch từng năm của xà viện và sư viện mang theo học sinh của mình trở về. Lại để huynh trưởng của ưng viện và hoan viện dẫn học sinh của mình trở về, sau đó mới đến phiên Quirrell còn hôn mê nằm trên mặt đất.

Nghĩ đến chủ hồn bám vào trên đầu hắn, Snape tức giận mà không biết nói sao, bảo hai học sinh năm lớn sử dụng bùa Trôi nổi (Wingardium Leviosa) đưa hắn đến bệnh xá. Đương nhiên trong quá trình vận chuyển sẽ phát sinh chuyện gì thì anh không thể đoán trước. Tỷ như nói không cẩn thận đụng vào đầu, hoặc là đụng vào mặt, tay, chân và những nơi khác.

Cho nên lúc bà Pomfrey nhìn thấy, có thể nói Quirrell hoàn toàn thay đổi đến mức có chút dở khóc dở cười. Đến tột cùng mấy đứa nhỏ này đối với hắn oán niệm có bao nhiêu lớn a! Bà mới không tin học sinh năm lớn mà ngay cả một bùa Trôi nổi cũng dùng không tốt, tuy rằng người được vận chuyển là một phù thủy trưởng thành thể trọng không nhẹ.

"Các em có thể trở về nghỉ ngơi."

Bà Pomfrey nói với hai học sinh Slytherin năm lớn.

"Vâng, thưa phu nhân."

Hai con rắn nhỏ trả lời rồi quay đi. Một chữ a, thích.

Snape an bài học sinh đưa Quirrell đi xong, lại đi kiểm tra học sinh các học viện có an toàn trở lại ký túc xá hay chưa. Bận rộn đến khuya mới xong việc, đương nhiên anh phải đến phòng hiệu trưởng báo cáo cho Dumbledore.

Tất cả giáo sư Hogwarts đều ở đây, nhìn thấy anh tiến vào mọi người đều ngồi ngay ngắn. Uy danh của Snape không phải chỉ có học sinh mới biết, có là giáo sư thì thỉnh thoảng vẫn rất sợ anh.

"Toàn bộ đều an bài xong."

Từ trước đến nay Snape đều không nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp nói ra ý đồ.

"Làm phiền anh rồi Severus, con trai của ta. Mặc dù có chút xin lỗi nhưng vẫn muốn hỏi một chút về học sinh học viện Slytherin gọi là Sara Slyn."

Dumbledore xoa xoa mắt, lúc trước chính cụ cũng đã tra qua tư liệu của Sara nhưng không thu hoạch được gì. Cuối cùng không thể không đem nhiệm vụ này giao đến tay viện trưởng xà viện, so với người hiệu trưởng là cụ, Snape càng hiểu rõ học sinh xà viện.

"Không cần gọi ta là con trai, ta không phải con trai của cụ. Chuyện của Slytherin Slytherin tự giải quyết, nếu hiệu trưởng không có gì để nói thì ta muốn đi nghỉ ngơi."

Snape nói xong xoay người rời đi. Áo choàng phù thủy gợn lên như ngọn sóng khiến khóe miệng các giáo sư ở đây rốt cuộc nhịn không được giật vài cái, này cũng coi như là một trong những đặc sản của Hogwarts. Có thể không nể mặt Dumbledore như vậy, tại Hogwarts trừ McGonagall cùng bà Pomfrey, cũng chỉ còn lại viện trưởng Snape.

"Ta còn muốn đến xem đám sư tử nhỏ, bây giờ hiệu trưởng nên ngẫm lại phải giải thích như thế nào với Harry đi!"

Hiện tại giáo sư McGonagall đã lười rống cụ. Vài lần Dumbledore làm việc gần đây khiến vị giáo sư chính trực này thật sự không thể chấp nhận được. Lúc này đưa quỷ khổng lồ vào quả thật chính là khiêu chiến dây thần kinh của giáo sư McGonagall. Nghĩ đến nếu không phải Harry nhúng tay không biết sẽ có bao nhiêu học sinh bị thương, tâm tình giáo sư McGonagall liền không xong.

"Minerva..."

Dumbledore bị chuyển biến gần đây của giáo sư McGonagall và Snape làm đau đầu. Nhìn giáo sư McGonagall học theo Snape không chút do dự xoay người rời đi, hiện tại cụ vô cùng lo lắng cho Hội Phượng hoàng.

Mấy giáo sư khác thấy thế cũng đều rời đi. Gần đây chuyện phát sinh trong trường học bọn họ không phải không thấy. Mọi người đều sẽ xem, đều sẽ tự hỏi. Vài hành vi kia của Dumbledore tự nhiên cũng từng chút một bị bóc ra, sau đó mọi người nhìn thấy được chân tướng mà trước kia bọn họ không thể nhìn thấy. Thì ra Dumbledore, vị Bạch phù thủy vĩ đại nhất thế kỷ mà họ vẫn nghĩ là đại diện cho chính nghĩa này, cũng không phải mọi mặt đều chính nghĩa. Cụ cũng sẽ dùng thủ đoạn đi hãm hại kẻ thù hoặc là vì bản thân tranh thủ lợi ích.

Kho vàng gia tộc Potter bị thiếu Galleon mọi người cũng không phải hoàn toàn không biết, ngược lại thời điểm McGonagall chất vấn Dumbledore còn có mặt các giáo sư khác ở đây. Dumbledore luôn luôn tự cho là công chính lại đào trộm kho vàng của học sinh, chuyện này nếu lộ ra hậu quả sẽ không tưởng tượng nổi.

Đến bây giờ Harry vẫn không có truy cứu không có nghĩa là cậu quên, mà là cậu còn có càng chuyện quan trọng hơn muốn làm. Đương nhiên, cậu tin tưởng giáo sư McGonagall công chính sẽ không quên chuyện này, đợi đến khi bà không nhịn nổi nữa cũng chính là lúc Dumbledore phải trả giá.

******

"Ngươi đang cao hứng cái gì?"

Sara ôm Harry trở lại ký túc xá. Bởi vì số học sinh bị lẻ cho nên một mình hắn một phòng, mấy con rắn nhỏ khác đều là hai người một phòng. Kiếp trước Harry còn không ít lần oán giận đãi ngộ của Slytherin còn tốt hơn Gryffindor.

"Chiếp chiếp chiếp ~~"

Harry cao hứng ở trên tay Sara kêu tới kêu lui. Tuy rằng biến thành Tiểu Phượng hoàng có rất nhiều bất tiện, nhưng vừa nghĩ đến cái mặt già của Dumbledore hiện tại rầu đến nhăn lại Harry liền cao hứng. Chỉ cần Dumbledore mất hứng cậu liền vui vẻ.

"Ta đoán xem? Harry khẳng định là vui vẻ vì Dumbledore khó xử, ngày mai lão sẽ phải đối mặt với chất vấn của các đổng sự. Nếu không đưa ra được một đáp án vừa lòng ..."

Sara cười giống hệt hồ ly tinh, hắn và Harry có cùng ý tưởng, Dumbledore xui xẻo bản thân liền vui vẻ.

"Chiếp!"

Đúng là nó. Tiểu Phượng hoàng gật gật đầu, Sara thật thông minh, đoán một lần là trúng.

"Ha ha, quả thế, xem ra ta đoán đúng rồi."

Nhìn thấy Tiểu Phượng hoàng gật gật cái đầu nhỏ Sara liền vui vẻ. Cái đầu nhỏ chỉ lớn hơn ngón cái của hắn một chút gật lên gật xuống làm hắn thật lo lắng, sợ Harry dùng lực quá lớn ngã lộn mèo.

"Chiếp chiếp."

Ta mệt mỏi, Harry ngã vào trên tay Sara nhắm mắt lại. Hôm nay cậu vì giết chết quỷ khổng lồ mà sử dụng lửa Phượng hoàng. Kiếp trước cậu ở trên người quỷ khổng lồ ăn mệt đời này đương nhiên muốn trả thù, cho nên cũng không quản chúng nó có phải sinh vật được bảo hộ hay không, giết chết bớt việc lại bớt sức. Chỉ là biến trở về hình thái Phượng hoàng là chuyện cậu không ngờ tới, chim non muốn bay cũng rất khó khăn.

"Ngủ đi!"

Sara đặt Harry lên gối đầu của mình, lại thay một cái chăn nhỏ đắp lên người cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro