Chương 49

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hogwarts, xin đáp lại lời kêu gọi của ta."

Harry đứng ở giữa bốn đồ đằng hình động vật của bốn học viện, tay trái giơ lên cao, tay phải cầm đũa phép. Cả bốn đồ đằng đều sáng lên, bốn đầu sỏ đứng bên cạnh nhìn Harry chăm chú. Hôm nay Hogwarts nói với bốn đầu sỏ ma lực nó cần đã đủ. Vì thế buổi tối hôm nay Harry sẽ mở ra hệ thống phòng ngự và hệ thống tự khôi phục của Hogwarts. Trước kia thứ này cũng có, chỉ là vì ma lực không đủ cho nên phương diện phòng ngự và tự chữa trị đều không trọn vẹn. Nếu ở thời chiến Hogwarts đã bị hủy không biết bao nhiêu lần.

Hiện tại Harry muốn mở ra hệ thống phòng ngự và chữa trị, cho dù thời điểm Hogwarts lọt vào công kích nó cũng có thể tự bảo vệ bản thân. Harry còn được Sara giúp đỡ khởi động hệ thống tấn công. Cậu nhớ rõ sau khi tù nhân Azkaban tập thể vượt ngục Bộ Phép thuật cử Giám ngục bao vây bên ngoài. Rất nhiều học sinh đã bị thương, Harry cũng là một trong số đó.

Có hệ thống tấn công này, chỉ cần Harry hoặc người sáng lập mở miệng Hogwarts sẽ tự động tấn công. Cho dù nhóm Goddy đã biến thành bức họa cũng có thể điều khiển, bởi vì bọn họ cũng không hoàn toàn là bức họa.

Ô ~~

(Thứ lỗi cho editor, sống trên Trấi Đất hai mươi mấy năm chưa từng nghe tiếng phượng hoàng kêu, méo biết dịch sao luôn T.T)

Một tiếng Phượng hoàng kêu vang, thân thể Harry đột nhiên biến hóa. Không phải là Tiểu Phượng hoàng Sara từng gặp qua trước đây, mà là một Phượng hoàng thành niên. Lông vũ sáng mượt và ngọn lửa đỏ rực theo đồ đằng càng ngày càng sáng mà trở nên càng thêm xinh đẹp.

Một chiếc lông đuôi thật dài rơi xuống và bay về phía Sara, nhắm ngay trái tim hắn mà bay vào. Dưới ánh mắt khiếp sợ của nhóm Goddy, Sara biến thành Vũ xà. Ngay chỗ trái tim hắn có một mảnh vảy bong ra bay về phía Harry phiên bản Phượng hoàng, cuối cùng xâm nhập vào trái tim Harry.

Hai sợi dây một đỏ một bạc quấn quanh người Phượng hoàng và Vũ xà, cuối cùng ẩn vào thân thể hai người họ. Thời điểm hai người khôi phục hình người, bọn họ song song nằm trên đồ đằng bốn học viện. Trên cổ tay phải của Harry có một ấn ký Vũ xà hai màu xanh bạc, mà trên cổ tay trái Sara có một ấn ký Phượng hoàng màu đỏ. Tay phải tay trái hai người nắm chặt nhau, cho dù hôn mê bọn họ cũng không hề buông tay nhau ra.

"Không ngờ là khế ước linh hồn, hơn nữa còn là khế ước bạn lữ linh hồn."

Rowena buông lời cảm thán. Năm đó ba người bọn họ đều đi tìm bạn lữ, chỉ có Sara vẫn không hề động đậy. Hắn chỉ đứng một bên nhìn ba người bạn chung sống cùng bạn lữ, mỗi lần khuyên hắn tìm một người hắn đều nói còn chưa đến lúc. Thì ra hắn nói không sai, quả thật còn chưa đến lúc. Chỉ là điều làm cho bọn họ cảm thấy ngoài ý muốn đó là bạn lữ của Sara vậy mà sống ở ngàn năm sau, còn là hậu đại của Goddy.

"Bạn lữ định mệnh, cho dù cách xa nhau ngàn năm cũng sẽ gặp nhau."

Goddy vậy mà nói ra một câu phi thường có tính triết lý, khiến Rowena và Hel nhìn hắn với cặp mắt khác xưa.

"Thì ra ngươi cũng có thể nói ra lời như vậy a, Goddy."

Hel rất ngạc nhiên, trong mắt những người khác Goddy thuộc loại sáng chói như ánh mặt trời nhưng tuyệt đối không phải là loại người giàu tính triết lý.

"..."

Goddy bị đả kích lập tức biến mất trong bức họa, hắn không muốn ở chung với hai người phụ nữ này nữa. Ngàn năm trước hắn là đối tượng bị ức hiếp, sau khi thành bức họa hắn vẫn bị các nàng ức hiếp. Goddy không thể chọc các nàng, trực tiếp biến mất tỏ vẻ bản thân bất mãn.

"Không biết vì sao mỗi lần khi dễ Goddy xong tâm tình của ta sẽ đặc biệt tốt."

Rowena ở trong bức họa phe phẩy chiếc quạt lông vũ, trên mặt là nụ cười trí tuệ ưu nhã quen thuộc nhất.

"Nói không sai, ta cũng cảm thấy như thế."

Hel hiểu ý cười. Các nàng chính là thích xem dáng vẻ không thể làm gì được hai nàng của Goddy. Thời gian ngàn năm quá dài, các nàng muốn tìm chút niềm vui, cho nên Goddy trở thành đối tượng các nàng thường xuyên trêu đùa. Ai bảo hai người đều không thích ra ngoài chơi, Goddy lại thường xuyên chạy mất bóng. Làm bạn bè thân thiết của hắn thật sự là không thể chịu đựng được loại hành vi chuồn êm không chịu trách nhiệm này.

"Các ngươi khi dễ hắn, cẩn thận về sau hắn không về nữa."

Sara lắc đầu ngồi dậy, đương nhiên còn không quên dịu dàng ôm Harry vào lòng.

"Ha ha ha... ngươi yên tâm đi, Goddy cũng không đi thẳng một mạch giống ngươi đâu. Hắn tuyệt đối sẽ quay lại, bởi vì hắn lo lắng."

Lời này của Rowena tuyệt đối là đang chỉ trích Sara. Ai bảo ngàn năm trước hắn đi dạo giải sầu, kết quả dạo tới ngàn năm sau, làm cho ba người bọn họ phải đợi tới ngàn năm mới đợi được hắn. Cục tức này không nói ra thật sự khó có thể tiêu trừ sự phẫn nộ của mọi người.

Sara nghe vậy trầm mặc một lúc lâu, "Thật xin lỗi."

"Sara, chúng ta không phải đang chỉ trích ngươi. Chỉ là chúng ta vẫn luôn lo lắng cho ngươi, cho đến khi sinh mệnh của chúng ta đi đến hồi kết chúng ta vẫn sẽ lo lắng."

Không thì cũng sẽ không trở thành bức họa, ngàn năm chờ đợi chỉ một từ cô tịch sao có thể hình dung.

"Sara, ngươi có thể trở về đối với chúng ta chính là an ủi lớn nhất, Goddy cũng nghĩ như vậy."

Hel ở trong bức họa không ngừng lau mắt. Nàng, Rowena và Goddy, nghìn năm qua ba người vẫn luôn hối hận vì đã xem nhẹ Sara. Bởi vì chỉ lo cho gia đình, bọn họ để bạn tốt cảm thấy cô đơn, cho nên mới một mình giải sầu trong Rừng Cấm.

"Ta không hối hận vì gặp được Harry."

Chỉ là thật xin lỗi vì khiến các ngươi đợi lâu như vậy.

"Harry sắp tỉnh rồi, ngươi mau dẫn hắn trở về đi!"

Rowena lắc lắc đầu, người bạn này của nàng đã hãm sâu rồi. May mà Harry là đứa trẻ khiến người thương, còn là hậu bối của Goddy, huyết thống cũng cực kỳ thuần khiết. Không biết con của hai người sẽ có dáng vẻ thế nào? Rowena bắt đầu mong đợi.

"Hôm sau ta sẽ đến thăm các ngươi."

Ôm lấy Harry, Sara mở mật đạo trực tiếp đi đến căn phòng trên tháp.

******

Goddy vừa lúc ở trong bức họa trong phòng, hắn nhìn thấy Sara ôm Harry đi vào liền hiểu ý cười, sau đó xoay người rời đi. Hiện tại Sara cần ở một mình với Harry, chỉ là Sara còn phải đợi thêm vài năm.

Đối với vấn đề đứa nhỏ nhà mình có thể áp đảo Xà Tổ được hay không, Sư Tổ tỏ vẻ hắn không ôm một chút hi vọng nào. Năng lực chiến đấu của Harry rất cao, nhưng trên phương diện tài năng bẩm sinh cậu lại thua một bậc. Lại nói kĩ xảo cách đấu của Sara Harry cũng không thể so bằng, hơn nữa giáo sư của cậu chính là bản thân Xà Tổ.

Nhẹ nhàng đặt Harry lên giường, Sara thuận thế nằm bên cạnh cậu. Cầm tay phải Harry, hai ấn ký trên hai cổ tay lập tức quấn lấy nhau.

Một xà một phượng giống như đang sống, không ngừng chuyển động trên cổ tay hai người. Khi màu sắc của chúng càng tiên diễm, đại biểu thân thể của đối phương khỏe mạnh, khi bọn nó biến thành sắc thái ảm đạm, đại biểu thân thể bọn họ không tốt. Bạn lữ linh hồn có thể dựa vào ấn ký mà biết được tình huống sức khỏe của đối phương, là khỏe mạnh hay là suy yếu. Biết đối phương không tốt một nửa khác mới có thể kịp thời cứu chữa.

Đương nhiên tác dụng của ấn ký không chỉ có như vậy, một tác dụng khác là cảm nhận cảm xúc của đối phương. Đối phương đang đau lòng, phẫn nộ hay vui sướng, ấn ký đều có thể cảm giác được. Thời điểm cảm xúc của một bên đạt đến đỉnh điểm, ấn ký sẽ phát ra các loại độ ấm để biểu hiện. Lúc vui sướng là ấm áp, thương tâm là lạnh lẽo, phẫn nộ là nóng rực.

Bạn lữ linh hồn là mục tiêu theo đuổi cả đời của rất nhiều phù thủy. Nhưng một phù thủy và một Sinh vật huyền bí được thừa nhận cũng không nhiều, Sara và Harry chính là một cặp may mắn trong số đó.

******

"Hermione?"

Harry và Sara cùng nhau đi đến lớp Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám thì thấy được Hermione, người luôn cảm thấy thời gian không đủ để học tập vậy mà lại đi về phía Hồ Đen.

"Ta đi xem cô bé, ngươi đi đến phòng học trước đi."

Sara giữ chặt Harry, hiện tại Harry qua đó sẽ chỉ làm Hermione càng thêm xấu hổ.

"Vậy ngươi đừng mắng cô ấy, cô ấy vẫn còn nhỏ."

"Yên tâm, ta có chừng mực."

Nghe được Sara nói như vậy trong lòng Harry có chút lo lắng. Tính tình của Xà Tổ cũng không được tốt lắm, hắn sẽ không nhẫn tâm thế nhưng nếu tức giận sẽ dùng ma áp. Hi vọng Hermione sẽ không khiến Sara dùng đến ma áp, không thì dù cho cậu ấy có là nữ phù thủy nhỏ lợi hại nhất cũng không chịu nổi cơn giận của Sara.

Mang theo chút bất an, Harry tiếp tục đi về hướng phòng học Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám, mà Sara thì đi về phía Hồ Đen. Hắn đến không phải là muốn làm giáo sư tâm lý, chỉ là Harry để ý hắn cũng chỉ có thể quan tâm chút. Trước kia công tác này đều là Goddy làm, bởi vì hắn tương đối biết ăn nói, đen cũng có thể nói thành trắng.

******

"Ngươi muốn nhảy xuống sao?"

Hermione nhìn Hồ Đen thất thần, ánh mắt trống rỗng tuyệt không giống lúc bình thường mạnh mẽ.

"Em không có, là Harry gọi thầy đến sao, giáo sư Slytherin?"

Nghe được thanh âm quay đầu, lại phát hiện Xà Tổ đứng sau lưng cô. May mà cô đoán được thân phận thật của Xà Tổ, Harry lại không có sửa miệng, vẫn gọi hắn là 'Sara' như cũ cho nên đoán được rất dễ dàng.

Nhưng mà hiện tại mọi người sẽ không gọi như vậy. Sau khi biết thân phận của hắn, ngoại trừ Harry, làm gì có ai còn dám gọi hắn là Sara.

"Nếu biết thì đừng làm mấy chuyện khiến Harry lo lắng."

Sara tựa vào gốc cây bên hồ, nhìn Hồ Đen ngàn năm không thay đổi. Không, có lẽ có thay đổi, chỉ là biến hóa nằm ở đáy hồ cho nên các phù thủy không chú ý tới.

"Em thật xin lỗi, ngày đó không nên nói những lời như vậy với Harry."

Mấy ngày nay Hermione vẫn luôn một mình, mấy người Pansy bình thường có quan hệ tốt với cô bây giờ dù có chạm mặt cũng không để ý tới.

Sau khi trở về cô đã tự hỏi vài ngày, vẫn cho rằng Xà Tổ không nên động tay với học sinh. Nhưng một đàn chị bình thường có quan hệ không tệ với cô nói cho cô biết, giáo sư cũng là người, cũng biết tức giận. Chuyện Weasley làm rất tổn thương người khác, Xà Tổ không ra tay chắc chắn Harry sẽ ra tay. Là thủ tịch học viện, nếu cậu ấy ra tay tính chất sẽ không giống. Hơn nữa lời Weasley nói quả thật rất quá đáng, y cho rằng y là ai? Dựa vào cái gì cho rằng Harry có lỗi với y, còn liên lụy cha mẹ Harry. Làm con, nếu Harry nhịn xuống thì sẽ bị người khác xem thường.

Tuy vị đàn chị kia lúc ấy không ở hiện trường, nhưng căn cứ lời thuật lại của mấy động vật nhỏ có mặt ở đó, là Ron sai. Y không chỉ một lần như vậy, mà là từ khi Cứu thế chủ tiến vào học viện vẫn luôn tranh với Harry. Lòng đố kỵ của y mọi người xem ở trong mắt, vì thế Gryffindor thường xuyên bị các giáo sư trừ điểm. Hơn nữa y còn từ chối thừa nhận là lỗi lầm của bản thân, mỗi lần đều đẩy trách nhiệm lên đầu Harry. Mà lần nào Harry cũng đều không so đo với y, nhiều lắm là các giáo sư biết được chuyện sẽ trừ học viện của y một ít điểm.

Chỉ có lần này, Harry cam chịu động tác của Xà Tổ. Nếu cậu muốn cho Ron một chút dạy dỗ thì từ năm nhất đã bắt đầu rồi. Ron cũng từng nói những lời quá đáng, thiếu chút nữa làm Harry bạo động ma lực. Nếu không phải Xà Tổ ra mặt ngăn cản, một khi Phượng hoàng bạo động ma lực cũng không phải là tình huống các giáo sư có thể ngăn cản.

"Có phải Harry đang giận em?"

Không thì làm sao sẽ để giáo sư đến.

"Không có, hắn là học sinh thì phải lên lớp."

Sara không nói là hắn ngăn cản Harry lại đây, sớm biết cô bé này đã nghĩ thông hắn sẽ không nhiều chuyện. Chỉ là hắn có chút tò mò, với tính cách của Hermione không có khả năng nhanh như vậy đã nghĩ thông suốt, cô bé có bao nhiêu cố chấp Sara đã sớm kiến thức qua.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro