Chương 53

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Sev đâu? Không phải vừa nãy mới thấy cậu ấy sao?"

Lúc ăn cơm không nhìn thấy giáo sư, Narcissa cảm thấy thật ngoài ý muốn.

"Cha đỡ đầu nói là có việc, đi trang viên Potter tìm Harry."

Draco buông dao nĩa nói với mẹ, đối với bữa tối phong phú hôm nay cậu cực kỳ vừa lòng, cho nên cậu quyết định ăn nhiều thêm một chút.

"Phải không? Mẹ còn tưởng cậu ấy sẽ ở lại dùng bữa tối."

Narcissa có chút thất vọng, cô còn vì Sev mà cố ý làm món sườn cừu anh thích.

"Ở chỗ Harry sẽ có bữa tối càng ngon hơn, không chừng Snivellus vui đến chết."

Nói tới giáo sư, Sirius sẽ không nói lời tốt, đương nhiên ngược lại giáo sư cũng như vậy. Chỉ là gọi biệt hiệu của giáo sư trước mặt một nhà Malfoy khiến họ rất có ý kiến với Sirius.

"Sirius, em muốn chị nói với Harry là em không chuyên tâm học tập sao?"

Lucius khó mà nói ông, nhưng Narcissa lại không bận tâm. Uy hiếp Sirius đối với cô chỉ nhẹ nhàng giống như uống một ly nước mà thôi. Cho nên đối mặt với chị họ hay bao che khuyết điểm nhưng đối tượng được bao che không phải là mình, Sirius cũng chỉ có thể đem bất bình và căm hận đối với giáo sư chôn trong lòng.

Vì cái gì mọi người đều bảo vệ Snivellus, hắn thì có cái gì tốt a.

"Không cho em mắng thầm trong lòng."

Sirius cả kinh, lập tức chuyên tâm ăn sườn cừu trước mặt. Chú không thích sườn cừu, bít tết mới là món chú thích.

******

"Giáo sư, thầy xem này?"

Harry đặt một chuỗi trân châu màu đỏ nhạt trước mặt giáo sư. Trân châu nghiền thành bột cũng có thể làm độc dược, không biết trân châu của Giao nhân sẽ làm cho đọc dược có hiệu quả thế nào.

"Sẽ không giống, ma lực càng mạnh hơn một chút."

Bên trong tài liệu độc dược đều có chứa đựng ma lực, vấn đề là nhiều hay ít.

"Chỗ con có một hộp, thầy cầm về dùng đi. Tin tưởng trân châu này ở trong tay thầy sẽ có ích hơn trong tay con."

Sara cũng có cho cậu một hộp, hơn nữa còn là loại tốt nhất. Lúc rời trang viên Slytherin Tiểu Ngọc và anh chị của cô còn tặng một đống lớn thứ gì đó cho bọn cậu. Đương nhiên chuỗi hạt trong tay Harry tuyệt đối là tốt nhất trong tốt nhất, cho nên cậu vẫn luôn đeo trên cổ tay phải để che khuất ấn ký hình Vũ xà.

"Không hối hận?"

Giáo sư nhận chiếc hộp, một hộp lớn như vậy anh có thể sử dụng rất lâu. Hơn nữa bởi vì chất lượng tốt cho nên lượng tiêu hao có thể giảm xuống một chút.

"Đương nhiên, bởi vì thầy là giáo sư nha!"

Cho nên tặng cho thầy mới không đau lòng, bởi vì thầy biết làm sao để phát huy tác dụng lớn nhất của chúng.

"Đây là dược Dinh dưỡng, bà Pomfrey nói ngươi có chút suy dinh dưỡng."

Giáo sư liếc mắt nhìn Xà Tổ, đặt một cái hộp không gian chứa đầy đồ vật lên bàn. Bên trong không chỉ có mỗi dược Dinh dưỡng, còn có thuốc cầm máu, dược Làm dịu vân vân. Có hơn mười, hai mươi loại độc dược, hơn nữa xuất từ tay giáo sư thì tuyệt đối là tinh phẩm.

"Harry, vì sao không nói cho ta biết?"

Nghĩ đến sức ăn của Harry giống hệt như mèo, Xà Tổ cảm thấy cậu bị suy dinh dưỡng không phải không có lý do.

"Bản thân ta còn quên mất, làm sao mà nói cho ngươi."

Mỗi hai tháng bà Pomfrey sẽ kiểm tra sức khỏe, thế mới biết cậu đã suy dinh dưỡng từ lâu, cũng không phải gần đây mới bắt đầu có.

"Ta sẽ nhìn chằm chằm hắn uống xong."

Xà Tổ tin tưởng độc dược Snape nấu, dù là hắn nấu thì cái tốt nhất cũng không vượt qua được, cho nên hắn không có tính toán nấu thêm cái khác. Hắn chỉ cần nhìn chằm chằm Harry uống hết là được.

"Hi vọng đầu óc của Xà Tổ sẽ không đột nhiên ngu xuẩn như quỷ khổng lồ."

Hiện tại giáo sư đã không còn tôn kính Sara như lúc ban đầu, ai bảo hắn già mà không nên nết đánh chủ ý lên Harry. Càng đáng giận hơn là bởi vì khế ước linh hồn nên giáo sư căn bản không thể tách hai người ra. Nhìn đến khuôn mặt tươi cười không hề phát giác của Harry, mặt Snape liền đen thùi như cặn độc dược dính dưới đáy nồi.

"Yên tâm, ta không phải là cái tên nghịch tử nhà Black kia."

Khóe miệng Sara giật giật, không lẽ trong lòng Snape hắn và quỷ khổng lồ là cùng một cấp bậc sao?

"Sara, đừng nói Sirius như vậy."

Harry bất đắc dĩ nhìn hắn, người này có ý kiến với Sirius lớn như vậy sao? Có lẽ là do liên quan đến cậu, Sirius chọc cậu tức giận cho nên Sara không quá thích chú.

"Hừ hừ."

Quay đầu, Sara hiếm thấy không chịu nghe lời Harry. Đối với người chọc Harry tức giận ở trong lòng hắn đều là kẻ thù. Đương nhiên Sirius còn chưa có đến mức đó, thế nhưng đùng mơ nhận được ý tốt từ chỗ hắn. Ai bảo hắn dám trêu tức bạn lữ của Vũ xà, không biết các Sinh vật huyền bí đều bao che khuyết điểm sao?

"Hai người các ngươi nếu muốn liếc mắt đưa tình xin mời trở lại phòng mình tiếp tục. Không cần ở đây làm ô nhiễm ánh mắt của ta, Potter!"

Mỗi khi giáo sư tức giận sẽ gọi cậu là Harry Potter, tất nhiên giáo sư biết rõ hiện tại phải gọi là Gryffindor mới đúng. Kỳ thật gọi Potter cũng được, chỉ là hiện tại mọi người đã từ từ quen với việc gọi Cứu thế chủ là Gryffindor mà không phải Cứu thế chủ Potter.

"Giáo sư, thầy đừng nói bậy bạ!"

Harry trừng đôi mắt tròn vo, có thể vì còn đang ở thời kì phát dục cho nên đôi mắt còn mang theo nét tinh xảo và đáng yêu đặc trưng của trẻ con. Bởi vì câu nói của giáo sư mà hai má của Harry đều đỏ rực. Dáng vẻ đáng yêu làm Sara thiếu chút chảy nước miếng, còn giáo sư thì tức đến trợn mắt.

Xem ra Harry cũng không phải không có cảm giác, nếu thật sự không thích cũng không có khả năng ký thành khế ước linh hồn với Xà Tổ.

"Hừ."

Giáo sư lười giải thích với nhóc quỷ khổng lồ này, dù sao sau này người đau đầu chỉ có Xà Tổ, anh chỉ cần ngồi đợi xem kịch vui là được. Nếu không thể ngăn cản vậy nhất định phải khiến Xà Tổ biết, cho dù là Phượng hoàng cũng không phải dễ lừa gạt như vậy.

******

Sắp xếp cho giáo sư ở lại trong trang viên xong, Harry mệt mỏi đi vào phòng ngủ của mình. Ban ngày bị Sara chộp tới bắt học cách đấu, té lên té xuống một ngày cả người đều đau muốn chết.

Ngâm mình trong nước ấm, Harry tựa đầu vào cạnh bể nhắm mắt lại. Bởi vì nước được dẫn từ suối nước nóng cho nên có ngâm lâu cũng sẽ không bị lạnh. Chỉ là vì sao trang viên Potter có suối nước nóng thì Harry chỉ có thể nói phép thuật khiến mọi thứ đều thành có thể. Hơn nữa đối với Phượng hoàng mà nói đương nhiên sẽ lựa chọn nơi có sức nóng mà ở.

"Harry?"

Sara mặc áo ngủ đẩy cửa đi vào liền nhìn thấy một bức mỹ nhân xuất dục đồ (Mỹ nhân đang tắm). Đương nhiên mỹ nhân này tuổi có chút nhỏ, bất quá bổ mắt là được.

Đối với Phượng hoàng căn bản không tồn tại chuyện không thể ngâm lâu trong nước nóng, làm gì có ai từng gặp qua Phượng hoàng sợ nóng? Nhưng cũng không có nghĩa là Harry có thể ngâm trong nước thời gian dài, bởi vì da cậu đều bị ngâm đến nhăn nheo.

Sara lấy một cái khăn tắm bọc Harry lại rồi ôm cậu đi ra khỏi phòng tắm. Trên đường đi Harry vẫn không tỉnh lại, khí tức của Sara cậu đã quá quen thuộc. Hơn nữa khế ước linh hồn vốn có tác dụng trấn an bạn lữ, cho nên Sara thân cận với Harry hoàn toàn không gặp trở ngại.

Đem người thả trên giường, lại dùng khăn tắm lau khô nước trên người cậu, sau đó đem chăn kéo lên che. Tuy rằng thích nhìn thấy người ta lõa thể nhưng Sara cũng không phải biến thái, hắn sẽ không xuống tay với thân thể của một đứa nhỏ.

Tắt hết đèn trong phòng ngủ, chỉ chừa lại một ngọn đèn nho nhỏ ở đầu giường. Nương theo ngọn đèn mỏng manh nhìn khuôn mặt đang ngủ của Harry trong chốc lát, sau đó Sara mới lưu luyến không rời rời đi.

Sau khi hắn rời đi, trong phòng ngủ của Harry, trừ tiếng hít thở thản nhiên thì mọi thứ còn lại triệt để tiến vào trầm tĩnh.

******

Ngày hôm sau Harry tỉnh lại, phát hiện bản thân nằm trên giường thì trong nháy mắt có chút mơ hồ.

"Sara, tối hôm qua ngươi ôm ta về giường sao?"

Phòng của cậu ngoại trừ Sara thì những người khác đều không có khả năng đi vào, vì phòng gia chủ có phép thuật bảo hộ.

"Đúng vậy. Tối hôm qua ngủ ngon không?"

"Ngủ ngon lắm, cám ơn ngươi."

Harry tự mình rót một tách cà phê cho Sara, còn cậu thì là một ly sữa. Cơ thể vẫn còn nhỏ, mấy loại thức uống như cà phê đều bị cấm.

"Ta có để cú mèo của trang viên Slytherin mang chút hạt ngô đồng đến đây, đợi lát nữa đưa cho ngươi."

"Thật sao? Nga ~ Sara, ta yêu ngươi nhiều lắm."

Harry bổ nhào vào người Sara, người thanh niên vui vẻ ôm lấy bạn lữ nhỏ tuổi tự chui đầu vô lưới.

"Phải không? Như vậy ngài Gryffindor nhỏ, ta có thể yêu cầu một nụ hôn vào buổi sáng không?"

Sara cười cười hỏi cậu.

"Đương nhiên có thể."

Harry không nghĩ gì nhiều hôn lên mặt Sara một cái.

Niềm vui ngoài ý muốn a! Sara tâm tình rất tốt kéo Harry ngồi bên cạnh hắn, lấy cho cậu một phần bánh bao và một miếng thịt muối, hắn còn đem sữa đặt ở vị trí thuận tay cho Harry. Hành động tri kỷ đến mức buồn nôn, có thể thấy được tâm tình của hắn không phải tốt bình thường.

Bất quá Harry đã quen rồi, cậu nhận đồ ăn Sara đưa qua là ăn ngay. Ăn no xong, cậu kéo giáo sư đang ở trong phòng độc dược ra dùng bữa sáng, sau đó lại đuổi vị giáo sư một đêm chưa ngủ sắc mặt vàng vọt đi ngủ một giấc. Kỳ thật theo Sara, sắc mặt của giáo sư vẫn luôn vàng như vậy, thật không biết là Harry làm cách nào mà phân biệt ra sắc mặt giáo sư tốt hay không tốt.

Phun cho Harry nọc độc đầy mặt, sau đó dưới sự giám thị của Harry giáo sư không thể không trở về phòng nghỉ ngơi. May mà độc dược của giáo sư đã hoàn thành, không thì dù cho nằm trên giường anh cũng sẽ vì trong lòng nhớ thương độc dược mà nghỉ ngơi không tốt.

Đuổi giáo sư đi xong Harry mới nhớ tới cậu còn chưa có làm bài tập hè. Giật giật khóe miệng lấy tất cả bài tập ra khỏi rương, sau đó dưới nụ cười gian của Sara mà làm bài tập. Dù cho linh hồn đã trưởng thành thì đối với bài tập hè Harry vẫn tuyệt đối không thích.

Tốn nửa ngày làm xong toàn bộ bài tập hè, Harry lại lấy ra luận văn Phép thuật Hắc ám Sara giao. Mấy bài trước thì rất nhanh đã làm xong, nhưng vừa đến bài tập của Sara động tác của Harry liền chậm lại, thường xuyên phải dừng lại lật sách thật lâu mới có thể viết mấy hàng. Sau đó lại lật sách, lại viết thêm mấy hàng. Cứ lặp lại như vậy, một bài luận văn ước chừng phải mất một buổi chiều mới viết xong. Đã vậy cậu còn phải viết đến chục bài, tất cả đều dài đến mấy chục tấc Anh.

Cậu không thể thỉnh giáo Sara, bởi vì đây là bài tập hắn giao, nhưng cậu có thể tìm giáo sư, dù chắc chắn cậu sẽ bị phun nọc độc đầy đầu, thế nhưng đáp án thì cậu vẫn chiếm được. Phải biết giáo sư cũng là một Đại sư Phép thuật Hắc ám, chỉ là người biết chuyện này rất ít. Bình thường mọi người đều chỉ chú ý tới cái danh hiệu Đại sư Độc dược kia mà thôi.

Mấy nhóc Draco vốn rất khó chịu khi thấy Harry nhàn nhã, dựa vào cái gì bọn họ mỗi ngày đều bị bài tập hè áp bức mà Harry lại có thể chạy đến trang viên Slytherin nghỉ phép. Cho nên một đám tiểu quỷ trong lòng bất bình, bất quá khi bọn hắn nhìn thấy Harry phải giải quyết chồng luận văn chất cao như núi thì tất cả mọi người đều rất vui vẻ. Như vậy mới đúng nha, học sinh thì phải làm bài tập hè, giáo sư Slytherin làm đúng lắm.

"Oán niệm của mọi người ngươi cũng thấy rồi đó, bảo bối mau đem đống bài tập viết xong đi."

Sara nghiêm khắc tuyệt đối sẽ không vì Harry là bạn lữ của hắn mà nương tay. Hắn cho rằng nương tay chính là không có trách nhiệm với sinh mệnh của Harry. Harry thân ở giữa nguy hiểm, chỉ chút vô ý thôi thì phía trước chính là vách núi. Cho nên phương diện này Sara không chỉ tuyệt đối nghiêm khắc với Harry mà ngay cả một chút sai lầm cũng không cho phép. Giáo sư vốn có chút ý kiến với Xà Tổ cũng đành cam chịu, vì thế trong toàn bộ kỳ nghỉ hè Harry chỉ thấy một tuần sinh nhật mình là nhẹ nhàng nhất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro