Chương 62

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ron!"

Cặp song sinh hét lớn đánh gãy lời nói bậy của em trai. Bọn họ quả thật không thể tin được người dương dương tự đắc nói những lời không lọt tai trước mắt này lại là em trai họ.

"Sao lại là hai người, chẳng lẽ lại muốn ngăn cản ta nói ra sự thật sao?"

Hiện tại tính tình Ron càng ngày càng quái đản, nhìn thấy anh trai chào cũng không thèm chào.

"Ron, thái độ của em là sao?"

Âm dương quái khí, trên mặt còn mang theo cừu hận. Y là coi anh trai như kẻ thù sao?

"Thái độ gì? Thái độ gì chẳng lẽ các người còn không biết?"

Cười lạnh một tiếng, hiện tại y nhìn thấy George và Fred liền nổi nóng. Y mới là em trai của bọn họ, vì cái gì bọn họ đều đứng về phía Cứu thế chủ kia? Một Cứu thế chủ giả vậy mà mọi người đều tin tưởng, vì sao không ai nghi ngờ nó không phải là Cứu thế chủ chứ? Đây là do chính miệng hiệu trưởng Dumbledore nói đấy.

"Ron, sao em có thể nói chuyện như vậy với các anh?"

Fred có chút thương tâm, bọn họ vất vả đều là vì ai? Em trai không hiểu chuyện làm cho bọn họ thật sự hoài nghi công sức của mình.

"Ta nói đến như vậy các ngươi còn muốn thế nào? Ta không giống loại anh trai chỉ biết giúp người ngoài như các ngươi. Cho rằng nịnh bợ Cứu thế chủ thì có thể trải qua ngày lành sao? Nói cho mấy người biết, Cứu thế chủ chỉ là hàng giả thôi. Cứu thế chủ chân chính là Neville mới đúng, Harry Potter bất quá chỉ là một kĩ nữ. Tiện nhân dâm đãng chỉ biết trèo lên giường Xà Tổ dạng chân ra mà thôi!"

(Thiện tai, con đang edit, không phải tạo khẩu nghiệp, xin đừng quật con.)

Lời Ron vừa nói ra giống như lưỡi dao đâm vào trái tim cặp song sinh, làm cho bọn họ càng thêm thương tâm khổ sở. Đồng thời họ cũng vì Ron nhục nhã Harry mà phẫn nộ. Rốt cuộc là Ron có được tin tức này từ chỗ nào? Harry mới lớn bao nhiêu, Xà Tổ dù có thích cũng sẽ không làm chuyện như vậy. Hơn nữa hai người đối với tình cảm đều rất thản nhiên, bọn họ chưa từng có che giấu, nhưng chỉ cần là người có mắt đều có thể nhìn ra. Xà Tổ coi Harry như bảo bối, quan hệ của bọn họ tuyệt đối không dơ bẩn như Ron nói.

******

Xem đến đây, Sara tức đến bật cười. Nụ cười trên mặt làm toàn bộ học sinh và giáo sư có mặt ở đây đều kinh hãi. Xà Tổ không tức giận mọi người đều coi hắn thành mèo bệnh. Lần trước Dumbledore bởi vì đồng ý cho Bộ Phép thuật phái Giám ngục đến bảo vệ Hogwarts cho nên cụ phải rời khỏi trường. Lần này hiển nhiên Xà Tổ càng thêm tức giận, không biết Ron Weasley sẽ phải nhận lấy hình phạt gì.

Hình ảnh còn chưa chiếu xong, mọi người tiếp tục xem đoạn kế tiếp.

******

"Ron, em biết rõ bản thân đang nói cái gì sao?"

Trong mắt George đều là mỏi mệt cùng thống khổ, người trước mắt này từng là đứa em trai mà hai người và các anh trai yêu thương nhất, rốt cuộc từ lúc nào mà Ron biến thành cái dạng này? Không rõ đúng sai, phỉ báng người khác. Ron không còn là đứa em trai hoạt bát đáng yêu kia của bọn anh nữa.

"A, lỗ tai các ngươi điếc sao? Hay là nói các ngươi nịnh bợ Cứu thế chủ giả rồi lời người khác nói thì làm như gió thoảng mây bay?"

Ron cười lạnh một tiếng, đối với vẻ mặt đau khổ của các anh trai làm như không thấy. Y chỉ cảm thấy các anh trai phản bội mình chứ không hề nghĩ đến nguyên nhân là từ trên người y.

"Ron!!!"

Ginny rất sợ hãi trốn một bên nhìn anh trai nhỏ và hai anh trai lớn khắc khẩu, anh trai nhỏ biến thành như vậy cô cũng có trách nhiệm. Nếu không phải cô hận hai anh trai thường xuyên cản trở cô tìm Harry thì cô sẽ không ở trước mặt anh trai nhỏ nói bậy, còn cố ý xúi giục anh trai nhỏ đối nghịch với hai anh lớn, anh trai nhỏ cũng sẽ không biến thành như hôm nay. Cô thật sự kinh hoảng.

******

Xem đến đây Harry nhịn không được nhìn về phía Ginny, cậu cảm giác việc này có quan hệ với cô.

"Ngươi nhìn đi đâu vậy?"

Sara xoay mặt Harry về phía mình.

"Đừng nháo, việc này có quan hệ với Ginny."

Sự tình tiếp theo mọi người đều biết, cặp song sinh tuy đau khổ nhưng cũng không có động tay với em trai. Mà là Ron nghe được cặp song sinh muốn y đến chỗ Harry giải thích, nhịn không được ra tay. Hai anh trai mỗi người đều bị đánh vài cái. Cặp song sinh vẫn luôn yêu thương em trai, chưa từng nghĩ tới có một ngày em trai sẽ hướng nắm đấm về phía họ.

"Có liên quan tới cô ta?"

Ánh mắt lạnh lẽo của Sara dừng trên người Ginny, hắn vẫn luôn cảm thấy con gái nhỏ nhà Weasley không đơn giản, hiện tại xem ra trực giác của hắn là đúng.

"Ron có ngốc cũng sẽ không ngốc thành như bây giờ, khẳng định là có người thường thường ở bên tai xui khiến hắn. Hiện tại nhìn dáng vẻ chột dạ không dám nhìn cặp song sinh kia chắc chắn người đó chính là cô ta."

Harry vẫn rất lý giải Ginny, cô là người có tâm kế nhất trong nhà Weasley trừ cặp song sinh. Kiếp trước Harry đã biết, chỉ là từ trước đến nay cậu không vạch trần mà thôi. Vốn tưởng rằng tâm kế của Ginny chỉ dùng trên người có uy hiếp đến cô cho nên trước kia Harry đều giả vờ không biết khuôn mặt thật ấy. Thế nhưng khiến cậu không thể hiểu nổi là Ginny lại đem phần tâm kế này dùng lên người anh trai mình, hay là nói cậu chưa từng chân chính hiểu rõ cô?

"Cậu Ron Weasley, nếu chán ghét ta như vậy vậy thì mời cậu rời khỏi học viện của ta. Còn nữa, Hogwarts cũng không chào đón cậu. Mời cậu ngay ngày hôm nay rời khỏi trường. Hiệu trưởng Snape và các vị giáo sư, các vị không có ý kiến gì đi?"

Harry xoay người hỏi vài vị giáo sư, chỉ thấy bọn họ gật đầu cam chịu quyết định của Harry. Đối với Ron Weasley bọn họ dạy không được, cũng không muốn tiếp tục dạy nữa. Không thể để một viên phân chuột như y làm hỏng cả nồi cháo, ý kiến của mọi người về Ron nhóm giáo sư đều xem ở trong mắt.

"Không, mày không thể làm như vậy!"

Ron hoảng sợ, lúc này y mới phát hiện ánh mắt mọi người nhìn y có chút không thích hợp.

"Không, ta có thể. Ta đương nhiên có thể. Ngươi quên hiện tại họ của ta là Gryffindor sao?"

"Tao không sẽ rời đi, Hogwarts không phải là trường học của một mình mày."

Ron còn đang giãy dụa trước giờ chết. Cho dù không thể ở lại Gryffindor thì Ravenclaw cùng Hufflepuff vẫn có thể nhận y mà? Nhìn về phía hai vị viện trưởng, y phát hiện bọn họ đều quay đầu không muốn nhìn y. Ron tuyệt vọng, chẳng lẽ y thật sự phải bị đuổi ra khỏi Hogwarts? Trong nháy mắt y có chút hối hận, nhưng rất nhanh ghen tỵ cùng hận ý chiếm thượng phong.

Nhìn thấy Ron đến chết cũng không đổi tính, toàn bộ giáo sư đều buông tay. Cặp song sinh cũng buông tay. Giữ lại Ron cũng sẽ có chuyện nữa, còn không bằng để cha mẹ mang em trai về nhà dạy dỗ.

Làm phó hiệu trưởng kiêm viện trưởng, giáo sư McGonagall gửi cho Arthur và Molly một phong thư gọi bọn họ nhanh chóng đến trường học làm thủ tục thôi học cho con trai, thuận tiện giải thích thêm một chút tình huống của Ron. Dù sao bắt con trai người ta thôi học cũng phải có lý do a!

******

Arthur cùng Molly rất nhanh chạy đến. Hiện tại Arthur đang thất nghiệp, mỗi ngày ở nhà cùng vợ làm việc cho nên chú không cần xin nghỉ với cấp trên. Nếu không phải cặp song sinh và vài người con đã tốt nghiệp thường thường gửi cho chút tiền thì một nhà Weasley thật sự phải chết đói.

"Giáo sư McGonagall, thật sự không thể nương tay sao?"

Molly lấy khăn tay lau mắt, bà không hề nghĩ đến có một ngày con trai út sẽ bị đuổi khỏi trường học.

"Không thể. Molly, hành vi của em Weasley đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến toàn bộ trường học, tình tiết cực kỳ nghiêm trọng."

Giáo sư McGonagall không có nửa điểm chần chờ lập tức cự tuyệt. Đừng nói bà không có quyền ngăn cản quyết định của người thừa kế học viện, cho dù có bà cũng không muốn cầu xin cho Ron. Hành vi của Ron đã làm tổn thương trái tim của vị Nữ vương Sư tử công chính, trước đây bà còn nói đỡ thay cho Ron đấy.

"Sỉ nhục người thừa kế học viện, đánh anh trai ruột của mình. Ta thật sự không thể tin được con trai nhỏ của hai người lại là người như vậy."

"Giáo sư McGonagall..."

Arthur và Molly không biết phải nói gì đáp lại.

Lúc này Ron cùng anh trai em gái đi đến, nhìn thấy vết thương trên mặt cặp song sinh trong lòng Molly cũng giận con trai út. Sao Ron có thể đánh anh trai của mình như vậy, cặp song sinh tuy hơi bướng bỉnh chút nhưng Molly biết bọn họ đều là đứa trẻ ngoan. Biết gia đình khó khăn hai đứa nó đã cố gắng đẩy mạnh buôn bán đồ chơi đùa dai kiếm tiền mang về nhà. Ron tiêu xài tiền của anh trai lại ra tay đánh anh mình, Molly thật sự không thể chịu đựng được điều này.

Sao Ron có thể làm như vậy, hành vi đó quả thật chính là vong ơn phụ nghĩa. Mọi việc y làm không chỉ làm tâm cặp song sinh rét lạnh mà mấy người anh trai khác của Ron cũng rất đau lòng. Cặp song sinh còn bị như thế, bọn họ sẽ thế nào đều có thế nghĩ.

"Ron Weasley, mẹ và cha rất thất vọng về con."

Ron còn chưa kịp vui mừng khi thấy cha mẹ đến liền mẹ mình dội một gáo nước lạnh. Y vốn hy vọng bọn họ có thể cầu xin cho y. Hogwarts là trường học tốt nhất Thế giới phép thuật nước Anh, nếu y bị cho thôi học thì những nơi khác sẽ không nhận y.

"Mẹ!"

Ron trợn tròn mắt, y không nghĩ tới cha mẹ chẳng những không cầu xin cho y mà còn thật sự muốn mang y về nhà.

"Không cần, ta không đi."

Ron có ngốc cũng biết y rời đi đại biểu cái gì. Một phù thủy không tốt nghiệp từ trường phù thủy, ở Thế giới phép thuật làm gì có ai thèm để mắt tới? Ron lắc đầu, y xoay người muốn bỏ chạy không ngờ bị cặp song sinh hợp sức ngăn cản.

"Ron..."

"...Em nên trưởng thành."

Nếu chỉ đánh bọn họ thì bỏ qua đi, ai bảo Ron là em trai của bọn họ. Nhưng sỉ nhục người thừa kế học viện, hơn nữa còn không chỉ một hai lần, đã vậy còn xúc phạm tới Xà Tổ. Mấy lời nói kia bọn họ không dám kể cho cha mẹ, Ron như vậy đã làm bọn họ đau lòng rất nhiều, cũng thở dài nhẹ nhõm.

Ở lại trường không phải là chuyện gì tốt đối với Ron, mọi người đã bài xích y, chỉ có Ron vẫn chưa biết tình cảnh bản thân trong trường. Trừ con cái vài thành viên trung thành tới chết của Hội phượng hoàng thì không có ai muốn cùng y chào hỏi đùa giỡn.

"Các ngươi buông ra ta!"

Ron bị cặp song sinh hợp sức bắt giữ, muốn trốn cũng không phải là chuyện dễ dàng. Cặp song sinh bị Ron đánh vì Ron là em trai họ, họ không muốn đánh trả. Nhưng một khi bọn họ ở thế chủ động thì dù là ba hay năm Ron cũng không phải là đối thủ.

"Ron, nghe lời!"

Tuy rằng y luôn cãi lời anh trai nhưng cặp song sinh vẫn hy vọng Ron có thể sống tốt, hiện tại tiếp tục ở lại trường học không phải là chuyện tốt với y.

"Không đấy, George, Fred, các ngươi buông ta ra."

Ron trốn không được quay qua cắn anh trai, lại bị Molly cho một bạt tay.

"Mẹ đánh con?"

Ron không dám tin, tuy y vẫn cảm thấy mẹ thiên vị anh trai và em gái nhưng y cũng chưa từng bị mẹ tát.

"Ron, sao con lại biến thành cái dạng này?"

"Bởi vì y đố kỵ."

Harry cùng Sara đẩy cửa đi đến, đằng sau còn có nhóm giáo sư Snape. Đi phía trước là Xà Tổ, ai dám vượt lên a! Còn Harry là bạn lữ của Xà Tổ lại là người thừa kế học viện, tất nhiên phải khác. Về phương diện nào đó Snape cực kỳ chú ý.

"Harry?"

Giáo sư McGonagall cảm thấy kỳ quái sao lúc này Harry lại đến, không phải nói là giao cho bà xử lý sao?

"Chào hai người, ông bà Weasley."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro