Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tớ biết cậu sẽ như vậy mà, lúc đầu sau khi tớ nghe nói cũng có phản ứng giống như cậu. Chúng ta bị lịch sử lừa, sự thật lại bị mai một."

Harry an ủi vỗ vỗ vai Draco, cậu thừa nhận là cậu cố ý. Ai nói sư xà hai viện nhất định phải là đối thủ và kẻ thù, rõ ràng Sư Tổ và Xà Tổ là bạn bè cảm tình cực tốt, cho nên thay đổi quan hệ giữa hai viện liền bắt đầu từ cậu và Draco đi!

"Vẫn là không thể tin được, lời đồn đãi kia ngay từ đầu là ai truyền ra vậy?"

Draco rối rắm lời đồn ban đầu, rõ ràng sự thật không phải như thế, cuối cùng lại biến thành hai viện không ưa nhau.

"Trời biết a, không chừng ngay cả Xà Tổ sống lại cũng không thể tưởng tượng được ngài cùng với tổ tiên nhà tớ sẽ bị người ta đồn thành như vậy. Hơn nữa đáng ghét nhất là có mấy người còn cố ý làm gia tăng mâu thuẫn giữa hai viện."

Người Harry nói là Dumbledore, từ khi cụ tiếp nhận chức vụ hiệu trưởng quan hệ giữa hai viện càng thêm ác liệt. Trước kia còn có thể nói được mấy câu, hiện tại căn bản chính là vừa thấy liền phóng ác chú cho nhau, có đôi khi thậm chí quên mất bùa chú trực tiếp động tay động chân. Còn Voldemort thì bởi vì cụ mà trở thành Chúa tể hắc ám, trở thành kẻ mà toàn bộ Thế giới phù thủy cũng không dám gọi tên, Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy. Đương nhiên, trời sinh tính cách của Voldemort cũng có chút vấn đề.

Hắn đúng là không đoán được quan hệ giữa hai viện lại là coi đối phương như kẻ địch, Sara cau mày. Dumbledore sao? Có lẽ Hogwarts nên đổi hiệu trưởng, còn tiếp tục như vậy khả năng hai viện hòa giải sẽ không còn.

Nhưng Cứu thế chủ này quả thật không đơn giản a. Lời nói rõ ràng là cố ý, ít nhất người bên xà viện đều bị lời cậu ta nói hấp dẫn, một đám đều lộ ra biểu tình suy nghĩ sâu xa. Nếu nói không phải cố ý vậy vì sao không nhỏ giọng lại, vừa vặn khiến mọi người trong xà viện đều nghe được.

Về phần sư viện và giáo sư McGonagall, một bên là đám sư tử bị môn Biến hình tra tấn căn bản không rảnh bận tâm chuyện khác, một bên bị đám sư tử ngu ngốc chọc tức điên người, tự nhiên không có dư bao nhiêu sức lực đến quan tâm chuyện phát sinh bên xà viện này.

Cứu thế chủ sao? Có lẽ ngươi sẽ mang đến cho ta càng nhiều kinh hỉ, người nào đó buổi tối tính toán đi dạ du một chút nghĩ.

******

Sau khi hết khóa, Harry lại cùng bọn Draco cùng nhau đi đến phòng học môn Độc dược. Lúc này cậu có chuẩn bị, sẽ không để Snape trừ điểm nữa. Tuy đam mê của Xà Vương là trừ điểm Gryffindor, nhưng cũng là do nhóm sư tử con cho thầy cơ hội.

Lẳng lặng lật sách, đối với bài phát biểu uy hiếp cảnh cáo trên bục của Snape Harry tỏ vẻ cậu đã quen rồi. Nhưng những người khác lại không bình tĩnh được như cậu, nhóm sư tử nhỏ sắc mặt tái nhợt thật giống như bôi phấn lên mặt. (về phần lời nói của giáo sư tác giả không lặp lại, miễn cho mọi người nói tác giả gian lận số chữ!)

"Potter!"

Snape nhìn vị sư tử đang ngồi giữa bầy rắn bên dưới. Đối với Cứu thế chủ có tính cách kỳ quái đồng thời là con trai của người mình ghét nhất cũng như người mình thích nhất, Snape cảm thấy anh còn cần một đoạn thời gian nữa mới có thể chấp nhận một Potter như vậy.

"Vâng, thưa giáo sư."

Harry ưu nhã đứng lên, nếu không phải đồng phục khác biệt, mọi người còn cho rằng cậu là độc xà mà không phải là sư tử. Tất của Merlin! Sư tử làm gì có ưu nhã cao quý như vậy! (Nói bậy, rõ ràng sư tử là thật cao quý - Goddy trong bức họa tức đến giơ chân, làm Sư Tổ hắn vì mình và học viện của mình biện giải.)

"Nếu ta cho bột rễ lan nhật quang vào dung dịch ngải tây thì được cái gì?"

Sara nhẹ nhàng nhíu mày, hắn cảm giác được vị giáo sư Độc dược này ghét Harry. Cứu thế chủ đã làm cái gì sao?

"Cho bột rễ lan nhật quang và dung dịch ngải tây bỏ vào cùng một chỗ có thể phối chế thành một loại thuốc ngủ tác dụng cực mạnh, chính là Dược Sinh tử."

Harry nhẹ giọng nói, không hề có chút ngập ngừng. Snape ngẩn ra, anh không hề nghĩ đến Harry có thể trả lời được.

"Được rồi, chúng ta lại thử một chút xem xem Cứu thế chủ có phải hay không là nhờ vận khí tương đối tốt. Nếu ta muốn ngươi tìm cho ta một viên sỏi dê, ngươi sẽ đi đâu mà tìm, Potter?"

"Sỏi dê là một loại đá lấy ra từ trong dạ dày dê, có tác dụng giải độc rất mạnh."

Harry trả lời ngay không cần suy nghĩ, khiến Snape biết vấn đề như vậy không làm khó được cậu. Chẳng lẽ Potter thật sự kế thừa thiên phú độc dược của Lily? Nếu là như vậy việc anh ghét Potter có thể giảm bớt một phần.

"Rất tốt, ngồi xuống Potter."

Snape không làm khó được Harry cũng không tiếp tục khó xử cậu nữa, chỉ là cây muốn lặng nhưng gió chẳng dừng.

"Hừ, có gì đặc biệt hơn người. Nó mà là hậu nhân của Gryffindor sao, rõ ràng chính là một con rắn độc khiến người ta ghê tởm."

(Editor: sau khi beta lại thì mình quyết định để Ron gọi Harry là 'nó' khi nói xấu và mày-tao khi đối thoại trực diện nhé, vì sau những chuyện xảy ra sau bữa tối khai giảng thái độ Ron đối với Harry trở nên cực kỳ tệ, nếu bạn nào thấy không phù hợp hay phản cảm thì comment góp ý bên dưới nhé! Mình rất hiền, không cắn đâu ^.^)

Ron không thấy khuôn mặt đầy tươi cười của Harry. Theo y, chỉ là Harry may mắn vừa lúc nhớ rõ mới trả lời đúng. Ngay cả thói quen mỉm cười ưu nhã của Harry y đều cho rằng là rắn độc cười gian, không an tâm được.

Câu nói của y vừa phát ra, chẳng những đắc tội Harry mà còn đem toàn bộ Slytherin và Snape đều đắc tội. Các học sinh Slytherin và Snape đều cười lạnh nhìn Ron, Harry dám cam đoan gia đình Weasley sẽ bởi vì sự ngu xuẩn của Ron mà nghênh đón đả kích mang tính hủy diệt. Nên biết, tiểu xà Slytherin đều có xuất thân quý tộc, mặc kệ quý tộc lớn hay là quý tộc nhỏ đều mạnh hơn nhà Weasley bần cùng.

"Bụp."

Một âm thanh vang lên, Ron phát hiện y không nói ra tiếng được.

"Thanh âm của ngươi rất khó nghe, không phát ra thì tốt hơn."

Harry ngay cả mí mắt cũng không chớp một cái, phảng phất như người vừa sử dụng phép thuật không âm thanh không đũa phép không phải là cậu. Vì thế nhóm tiểu xà và tiểu sư tử may mắn được kiến thức sự cường đại của Cứu thế chủ. Merlin a, Cứu thế chủ mới 11 tuổi đi, vậy mà cậu đã có thể sử dụng phép thuật không âm thanh không đũa phép.

"Nhục mạ người thừa kế học viện, Gryffindor trừ 50 điểm."

Snape thật sự là vừa có cơ hội liền không buông tha việc trừ điểm Gryffindor, Harry không nói gì nhìn anh. Goddy, ta có lỗi với ngươi. Giáo sư Snape, thầy không cảm thấy trừ điểm Gryffindor trước mặt người thừa kế Gryffindor rất quái dị sao?

50 điểm, mới ngày thứ nhất Ron đã khiến Gryffindor bị mất 50 điểm, hơn nữa lúc này mới là lớp thứ hai. Vốn học sinh học viện Gryffindor tính tình đã không tốt, hiện tại vừa thấy Ron liền trừng mắt, không có người tình nguyện nói với y nhiều hơn một câu. Tuy nhiên Ron không hề thấy mình sai, hơn nữa y còn cho rằng là Harry hại y mất 50 điểm này, cho nên học sinh Gryffindor trừng y, Ron liền trừng Harry.

Đối với chuyện này, Harry đang ngồi ở đại sảnh dùng cơm trưa tỏ vẻ cậu nằm không cũng trúng đạn. Dù suy nghĩ của Ron cậu rất lý giải, nhưng cậu căn bản là lười đáp lại nộ khí và oán khí của y.

******

Bởi vì dạ dày Harry không tốt nên Goddy đã cho gia tinh chuyên thuộc của Gryffindor làm một ít món ngon thanh đạm từ cổ quốc phương Đông cho cậu. Thực đơn này là Goddy lưu lại từ ngàn năm trước. Bởi vì mẹ hắn là một vị Phượng hoàng thích ăn ngon nên bà dùng rất nhiều thời gian để nghiên cứu thực đơn của cổ quốc phương Đông.

Món ăn thanh đạm mà lại có dinh dưỡng làm Harry ăn thật ngon miệng. Không biết có phải vì thức tỉnh huyết thống Phượng hoàng hay không mà hiện tại đối với món ăn phương Tây cậu có chút bài xích, hương vị nửa sống nửa chín cảm giác không quá phù hợp với dạ dày của cậu lắm.

"Harry."

Draco đi tới, cậu đã sớm hẹn với Harry sau khi ăn cơm trưa xong sẽ cùng đi đến Hồ Đen hội hợp với Blaise và Pansy.

"Ăn no rồi sao? Nếu không thì ăn thêm một chút?"

Harry đang uống canh gà, bên trong còn cho thêm một vài loại dược liệu. Cũng không biết mấy gia tinh từ nơi nào biết được món ăn này, Goddy cũng biết, buổi tối hỏi hắn một chút.

"Đây là cái gì?"

Trong tay bị nhét vào một bát canh gà, tuy hương vị có chút kỳ quái nhưng rất dễ uống.

"Canh gà a, ngon không?"

Harry uống thật cao hứng, mỡ trên mặt canh đều bị gia tinh dùng phương pháp đặc thù loại bỏ đi. Cậu ngẩng đầu vừa lúc thấy được giáo sư Snape, Harry nghĩ nghĩ búng ngón tay tách một tiếng. Chỉ thấy bên tay phải Snape xuất hiện một bát canh gà, bên trong còn có thịt gà cùng một ít dược liệu. Hương vị thơm nồng khiến Snape không muốn chú ý cũng khó, anh âm trầm trừng bát canh gà đột nhiên nhảy ra này.

Harry cười cười, lại thêm một tiếng vang nữa trên bàn Snape xuất hiện một tờ giấy.

[Giáo sư Snape, đây là một chút tâm ý của con. Canh gà là dùng thảo dược từ cổ quốc phương Đông để nấu, giáo sư hẳn là sẽ thích.]

[Harry Potter.]

Trừng mắt nhìn Harry, Snape bưng bát lên uống, bằng vị giác của Đại sư Độc dược anh lập tức cảm giác được điểm khác biệt trong canh gà. Dược tính bên trong thảo dược hoàn toàn được khai phá, uống canh xong dạ dày anh ấm hẳn lên. Loại canh gà này dưỡng thân vô cùng tốt, dùng trong thời gian dài đối với người có cơ thể gầy yếu có ích rất lớn.

Snape quyết định lát nữa tìm Potter hỏi một chút canh gà này là dùng loại thảo dược nào nấu ra. Còn phối phương nữa, anh hi vọng có thể lấy về nghiên cứu một chút, nếu còn phối phương khác thì càng tuyệt vời hơn.

Dumbledore nhìn Snape đem bát canh uống vào bụng, không biết vì cái gì cụ đột nhiên rất muốn uống a! Đáng tiếc, Harry không thích cụ.

Động tác nhỏ của Harry không có gạt ai, cho nên mọi người đều thấy được cậu đưa canh cho Snape. Dù sao dãy bàn giáo sư rất nổi bật, người phía dưới ngẩng đầu là có thể nhìn thấy. Càng làm cho mọi người kinh sợ là, lão dơi già thế mà lại cầm bát lên uống mà không hề nói gì, cũng không phun nọc độc về phía Harry.

"Har... Harry."

Lá gan của cậu rất lớn nha!

Draco cầm bát nhìn bạn mình lấy khăn tay lau miệng, ngay cả cha đỡ đầu cũng dám trêu, lá gan này cũng không phải lớn bình thường đâu.

"Uống xong thì đi đi!"

Harry lôi kéo Draco đi, phía sau là một đám học sinh giáo sư Hogwarts ánh mắt phức tạp. Mặc kệ là độc xà hay sư tử tất cả đều dùng ánh mắt sùng bái nhìn Harry, không hổ là Cứu thế chủ, ngay cả lão dơi già cũng không sợ. (Ê ê ê, chuyện này cùng với Cứu thế chủ có liên quan gì sao?)

******

Đi ra đại sảnh không bao xa, ở một góc ngoặt Harry va phải một người ngã xuống đất.

"Ai nha."

"Đau."

Thanh âm một nam một nữ vang lên.

"Harry, cậu không sao chứ?"

Draco nhanh chóng đỡ Harry đứng lên, đồng thời trừng về phía người làm Harry ngã.

"Ngươi đi đường không có mắt sao?"

"Thật xin lỗi, vừa rồi tôi đọc sách quên nhìn đường."

Người cũng ngã trên đất kia ngẩng đầu, Harry và Draco thấy được khuôn mặt của cô gái.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro