CHƯƠNG 3 : Một hình vuông (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Draco tìm thấy ngăn của Weasley một cách dễ dàng. Và mọi thứ diễn ra hoàn toàn tốt đẹp cho đến khi cậu bước vào khoang. Đặt cái tên Potter trên đầu lưỡi của mình. Điều khiến cậu không thể thốt nên lời chính là những người trong khoang. Hay nói đúng hơn là thiếu người...

Ở đó, ngồi cạnh nhau là Hermione Granger và Ginevra Weasley. Không ai khác ở đó. Không có Potter. Không Ronald Weasley. Cậu đã không dự đoán được điều 

Granger ngước nhìn cậu, sự lo lắng trong mắt cô thay thế bằng sự bực bộ. "Malfoy. Chúng tôi có thể giúp bạn cái gì?" Granger hỏi, giọng điệu lịch sự giả tạo

"Granger" Cậu chế nhạo "Cuối cùng Potter và Weasley cũng nhận ra sự hiện diện của hai người khó chịu như thế nào đúng không? Cuối cùng cũng chịu bỏ rơi bạn? "

Granger giật mình. Nhưng rồi cô ấy thoải mái khi tự hào nâng cằm mình lên và nhìn chằm chằm vào bộ ba nhà Slytherin "Tay của bạn thế nào Malfoy?"

Lần này, Draco giật mình. Một cơn hoảng loạn tràn ngập trong anh. Cô ấy đã ... để ý? Điều đó đã được xác nhận sau đó- Draco vẫn phải đối phó với hậu quả của sự thất bại toàn bộ chiếc nhẫn

Trước khi cậu có thể nói bất cứ điều gì Weasley đáp lại "Tôi không nghĩ rằng bạn là tất cả Mafloy cứng rắn . Bạn chắc chắn đã không có vẻ như vậy khi cha bạn lôi bạn ra khỏi Flourish và Blotts " Cô nhếch mép cười và trong một giây Draco tự hỏi liệu có một Weasley ở Slytherin hay không. Cậu nhanh chóng gạt bỏ ý định khi nghĩ đến những người anh của cô gái. Nếu vị quận trưởng đó và cặp song sinh không phải là Slytherin... thì không đời nào cô ấy là một

Draco cau có rồi bước lại gần hai cô gái. Cả hai lần lượt đứng lên "Tay tôi không sao đâu, chỉ là một cái ... châm chích. Đối với cha tôi ... một người phải luôn luôn tôn trọng cha mẹ của họ. Mặc dù vậy, tôi sẽ hiểu tại sao cả hai bạn đều không hiểu được điều đó, vì ngay từ đầu, cha mẹ bạn đã không đáng được tôn trọng"

Granger và Weasley trông có vẻ bực bội. Và Draco gần như nghĩ rằng Granger sẽ ném một phép thuật nhức nhối vào cậu. Nhưng trước khi anh có thể tìm ra liệu cô ấy có muốn hay không, cậu đã nghe thấy tiếng ẩu đả ở phía sau

Draco không hề hay biết, cửa khoang đã được mở ra, không ai khác ngoài Fred và George Weasley bước vào khoang. Cặp song sinh đã chiến đấu với Crabbe và Goyle để đến được Draco. Nhưng tay sai của Draco không dễ dàng từ bỏ điều đó

Granger đã đứng trên đôi chân của cô trong một phút và cố gắng giải quyết sự hỗn loạn như Draco nghĩ 'Chà, đây không phải là điều tôi nghĩ ... nhưng tôi sẽ làm được'

Draco biết mình sẽ không còn nhiều thời gian, dù sao thì cặp song sinh cũng đang cố gắng đến gần cậu. Ginerva Weasley đã mắng Crabbe và Goyle và vì vậy Draco đã chọn thời điểm đó để lôi cuốn nhật ký ra khỏi áo choàng và nhanh chóng rút cây đũa phép của mình. Cậu thi triển câu thần chú, đồng thời tập trung vào chiếc hòm của Ginevra và cuốn nhật ký

Đúng như dự đoán, cậu cảm thấy ma thuật của mình bị kéo nhẹ - giống như một sự kháng cự. Đó là cách mà cuốn nhật ký đang làm, cậu biết điều đó. Mặc dù cậu đã vượt qua được rào cản đó, nhưng cậu vẫn cảm thấy đau bụng sau khi thử thách kết thúc

Hóa ra, Draco đã không hoàn thành quá muộn. Một trong những cặp song sinh cuối cùng đã quyết định chỉ đánh Crabbe và anh ta đã vượt qua Granger. Anh ta túm lấy áo choàng của Draco từ phía sau và đẩy Draco về phía trước của mình để Draco có thể thấy rõ sự giận dữ trong mắt Weasley

Nắm chặt lấy áo choàng của Draco phía trước, cặp song sinh đẩy anh ta vào cửa sổ và gầm gừ "Bạn muốn lặp lại điều đó Malfoy?"

Draco nuốt nước bọt. Cậu không muốn lùi bước. Nhưng theo logic, Draco biết rằng cậu sẽ không thể đánh bại cặp song sinh này về mặt vật lý, cũng như không thể đánh bại anh ta bằng phép thuật. Đây là năm thứ tư và Draco mới chỉ là năm thứ hai. Phép thuật của cậu rất mạnh, nhưng nó không mạnh như năm thứ tư

Tuy nhiên, Draco vẫn có một thứ láu cá gọi là niềm kiêu hãnh. Mặc dù cậu sẽ không làm bất cứ điều gì tồi tệ, cậu cũng sẽ không hoàn toàn phục tùng. "Tôi chỉ nói sự thật" Draco thốt lên

Người song sinh nằm im trước khi anh ta đấm vào mặt Draco. Draco cảm thấy đau trên má phải, và cậu nghe thấy Granger gọi tên Weasley trong sự phẫn nộ"Fred! Dừng lại! Snape sẽ có đầu của bạn! "

Fred dường như đã tỉnh táo trở lại sau đó. Anh ta ném cho Draco một cái nhìn tức giận cuối cùng trước khi buông cậu ra. Anh ta lùi lại một bước và giơ đũa phép về phía Draco 'Anh ta thực sự ngu ngốc đến mức lừa dối tôi? Sau những gì Granger nói? '

Hóa ra, anh ta không ngốc đến vậy. Fred Weasley gầm gừ trước khi sử dụng một câu thần chú không lời vào người thừa kế Malfoy. Draco cảm thấy tê dại ở má phải và sau đó một giây sau, cậu không còn cảm giác gì. Cặp song sinh đã chữa lành cho cậu

"Bạn không nói với Snape về cú đấm đó và tôi sẽ không nói với Mcgonagall về vụ quấy rối. Hiểu rồi?" Fred càu nhàu

Draco nín thở và trừng trừng trừng trừng nhìn Weasley trước mặt. Cậu không thích sự sắp xếp, nhưng cậu cho rằng mình đã không thua và dù sao cậu cũng đã hoàn thành những gì cậu đến đây để làm "Tốt thôi, đó là một thỏa thuận" Draco miễn cưỡng nói

Fred gật đầu và bước đến bên cạnh ngăn. Granger có vẻ nhẹ nhõm khi nhượng bộ. Crabbe và Goyle đã dừng lại nhìn Draco, chờ lệnh tiếp theo của cậu"Đi thôi" Draco nói, ra hiệu rằng hai con troll nên dẫn đường

Draco bước sang cô gái Weasley và đi ra khỏi khoang. Quay lại một lần, cậu nhận ra rằng Granger thực sự đang theo dõi cậu. Cô nheo mắt nghi ngờ. Trước khi cậu có thể suy nghĩ về nó Draco đã quay lại và đi về phía ngăn của mình

'Xong rôi. Tôi đã làm được 'Draco nghĩ. Đôi vai cậu buông thõng xuống thư thái. Cậu không còn cảm thấy áp lực nặng nề của cuốn nhật ký, hay mệnh lệnh của cha mình nữa. Cậu đã thành công. Và bây giờ, cậu chỉ có một bữa tiệc chào đón để tham dự và thưởng thức

-------------------------------

Hiện giờ tác giả "Sự Khởi Đầu Của Số Phận" chỉ mới ra đến Chương 6 và đã lâu không cập nhật, vì vậy mình sẽ dịch chậm để chờ Tác Giả ra Chương mới...mong là bộ truyện không bị Drop :((

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro