CHƯƠNG 5 : Những thắc mắc của cô ấy (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ông Malfoy ở lại" giọng nói của Snape cắt ngang bước chân của Draco. Buổi học độc dược đã kết thúc và Draco đã hi vọng tránh được giáo sư lâu hơn một chút bằng cách lẻn ra khỏi lớp giữa những học sinh Slytherin khác. 'Snape chết tiệt và kỹ năng quan sát của ông. Người đàn ông đôi khi quá sắc sảo'

Draco gật đầu với Pansy và Blaise- nói với họ rằng họ có thể đi thẳng đến Đại sảnh đường để ăn trưa thay vì đợi cậu. Họ gật đầu đáp lại cậu và tiếp tục trò chuyện vui vẻ khi họ bước ra khỏi lớp

Khi mọi người cuối cùng đã rời đi- và Potter ném cho họ một cái lườm đặc biệt buộc tội- Snape nhìn cậu với một cái cau mày sâu. Cậu nhăn mặt- đây là một Snape tức giận. Draco không đặc biệt thích cha đỡ đầu của mình khi ông tức giận. Nhất là khi ông giận "cậu"

"Có muốn giải thích tại sao trò lại tránh mặt ta không?" Snape cười khẩy. Ông sải bước đến bàn làm việc của mình và mạnh mẽ kéo ghế ra trước khi ngồi xuống. Ông sốt ruột chỉ vào chiếc ghế đối diện

Draco do dự tham gia với cha đỡ đầu của mình. Hai người họ ngồi đó trong im lặng một lúc lâu. Họ chỉ im lặng quan sát nhau và Draco cố gắng gạt bỏ hoàn toàn biểu cảm của mình

Đúng như dự đoán, Snape không phải là người dễ đọc. Thực sự, Draco không nhận được gì từ ông. Cuối cùng, Draco đã nhượng bộ "Tôi không tránh giáo sư. Gần đây tôi đang bận"

"Ta không biết đây là một cuộc nói chuyện trang trọng đấy Draco. Ta tin rằng chúng ta đang nói chuyện như cha đỡ đầu với con đỡ đầu" Snape nói, nhướng một bên mày với chàng trai tóc vàng

Draco nguyền rủa chính mình. Cậu nên biết Snape sẽ giải thích việc cậu sử dụng danh hiệu chính thức của mình như một chiến lược phòng thủ 'Chà, ông ấy không hoàn toàn sai ...'

"Xin lỗi Severus. Như tôi đã nói, hiện tại tôi có rất nhiều việc phải làm"

"Ồ thật sao, vậy thì bạn đang "bận tâm" với điều gì vậy?" Severus đặt câu hỏi. Draco thực sự ghét việc cha đỡ đầu của mình đôi khi quá giống Slytherin- sự điềm tĩnh mà ông ấy mang lúc này khiến Draco ghen tị

Draco nhún vai 'Hai người có thể chơi trò chơi này. Tôi cũng sẽ chỉ tỏ ra bình tĩnh... ngay cả khi ông diễn đoạn đó giỏi hơn tôi rất nhiều' Cậu hắng giọng "Chỉ là nhiệm vụ thôi. Tôi cũng đang nghiên cứu thêm...những thứ mà cha tôi muốn tôi nghiên cứu. Và tất nhiên tôi có một cuộc sống xã hội để duy trì"

Severus ậm ừ "Vâng, tôi cho rằng lúc đó bạn sẽ bận rộn. Tuy nhiên, nó không giải thích được tại sao bạn không thể ở lại sau giờ học để chào hỏi. Ngoài ra, bạn có vẻ mệt mỏi hơn. Chắc chắn bạn có thời gian để hoàn thành yêu cầu của cha bạn vào một ngày sau đó? Ông ấy sẽ không muốn bạn kiệt sức đến chết"

Miệng Draco cảm thấy khô khốc. Severus đã đúng. Cha cậu sẽ không bao giờ ra lệnh cho Draco làm hại sự nghiệp học tập hay xã hội của cậu ngay cả khi ông yêu cầu cậu làm một dự án phụ, ông sẽ không mong đợi Draco đặt nó lên trên các ưu tiên khác của cậu 'Nhưng... không phải cậu đã làm chính xác điều đó trong năm nay sao?' Tâm trí của Draco phản bác lại

'Không. Đây là điều quan trọng. Nó khác, bởi vì tương lai của gia đình tôi phụ thuộc vào nhiệm vụ này" Draco cố gắng giải thích với chính mình. Tuy nhiên, cậu không thể không nghĩ rằng học vấn và đời sống xã hội là chìa khóa cho tương lai của "cậu", rằng cha cậu cũng muốn tôn trọng cuộc sống của cậu - không chỉ di sản của cậu"Dù sao thì ông ấy cũng không biết tôi đang viết nhật ký" cậu nói thêm sau khi nghĩ lại

Gạt điều đó sang một bên, Draco quay trở lại hiện tại "Cậu sẽ không muốn điều đó" Draco đồng ý "Nhưng tôi biết nghiên cứu này có ý nghĩa rất lớn đối với ông ấy và tôi bắt buộc phải học nó trước kỳ nghỉ hè. Vào cuối học kỳ luôn có rất nhiều bài tập và sau đó là các kỳ thi nó khiến tôi phải lo lắng. Tôi không thể trì hoãn việc này. Bên cạnh đó, tôi muốn làm điều này cho ông ấy"

Một phần nhỏ trong tâm trí của Draco chúc mừng cậu vì cậu đã có thể pha trộn một chút sự thật vào chuyện này. Nó làm cho cậu nghe có vẻ đáng tin cậy. Đồng thời, cậu ghét việc nó khiến cậu vô tình đối mặt với cảm xúc của mình đối với cuốn nhật ký và nhiệm vụ nói chung. Nó khiến cậu băn khoăn về những gì Riddle đã làm với cậu- và cậu thực sự không muốn những suy nghĩ của mình đi đến đó

"Tôi rất vui vì bạn rất đam mê điều này. Nó cho thấy bạn quan tâm đến tương lai của mình và cha của bạn nhiều như thế nào" Severus thêm suy nghĩ vào phần cuối cùng.  Ông rõ ràng đã cho rằng nghiên cứu của cha cậu là thứ gì đó liên quan đến dòng máu thuần chủng

Severus xem xét Draco một lúc. Ông sẽ không tự lừa dối mình, cậu bé trông thật kinh khủng. Và ông cũng biết cậu đang nói dối - "Mặc dù không hoàn toàn" tâm trí ông bổ sung. Một người bình thường sẽ xem xét lời nói của Draco và nhượng bộ vào thời điểm này. Cậu đã làm rất tốt và có lẽ cũng có thể lừa được rất nhiều người lớn

Nhưng Severus không phải là một người bình thường, càng không phải là một người trưởng thành bình thường. Ông đã được đào tạo để tìm ra những lời nói dối và việc trở thành giáo sư Hogwarts chỉ giúp ông tiếp tục hành nghề. Đặc biệt là khi đối phó với Slytherin lén lút, Ravenclaws sáng tạo, Gryffindor cứng đầu và Hufflepuff trung thành

Tuy nhiên, ông biết Draco sẽ không nhượng bộ vào thời điểm này. Nhưng nó không có nghĩa là trận chiến đã kết thúc. Ngược lại, nó chỉ vừa mới bắt đầu. Thật không may cho Draco, Severus rất bướng bỉnh khi ông muốn. Và bây giờ? Ông muốn trở nên như thế. Bất chấp những lý do ban đầu để chấp nhận Draco là con đỡ đầu của mình, ông vẫn quan tâm đến cậu bé. Cậu đã lớn lên với ông. Ông đã hi vọng cậu có thể trở thành nhiều thứ hơn là bản sao của cha mình

Một cách miễn cưỡng, ông nói "Rất tốt. Hãy cố gắng quản lý thời gian của bạn hợp lý hơn để bạn không ngủ quên trong lớp học của tôi nữa. Lần tới khi bạn làm như vậy, bạn sẽ thấy kết quả sẽ không được dễ chịu cho lắm. Tôi tăng gấp đôi công việc lý thuyết trong một tuần"

Khuôn mặt của Draco hơi tái đi và cậu trông thực sự sợ hãi. Sau đó, cậu nhanh chóng cố nén cười "Bạn đang đe dọa tôi với công việc lý thuyết?"

"Bạn đang nói rằng bạn muốn làm việc lý thuyết? Trong một tuần?" Snape nhướn mày nói. Draco gật đầu lia lịa để đáp lại điều đó

"Không! Chắc chắn không! Lý thuyết làm tôi chán. Vào thời điểm đó, tôi cố tình ngủ quên trong lớp của bạn"

Severus mỉm cười. Ông không thường đùa với Draco như thế này, nhưng ông biết cậu bé đang gặp rắc rối lúc này. Cậu sẽ cần cái nó "Bạn phải tốt hơn. Hoặc là sẽ mất hai tuần" Draco cười nhiều hơn một chút về điều đó. Khi đã bình tĩnh lại, cậu đáp lại cha đỡ đầu bằng một nụ cười nhẹ

"Không, cảm ơn, Severus. Tôi sẽ nghỉ ngơi nhiều hơn, tôi hứa. Bây giờ xin phép được rời đi thưa "giáo sư"? Draco trêu chọc "Pansy và Blaise có lẽ đang khiến các Slytherin khác phát điên ngay bây giờ"

Severus do dự khi để cậu bé rời đi - ông muốn tìm hiểu xem điều gì thực sự đã khiến cậu đau khổ đến vậy. Tuy nhiên, ông biết rằng sẽ không lấy được gì từ cậu ngày hôm nay, ông nói "Được thôi. Bạn đã bị sa thải. Nhưng hãy giữ lời hứa đó. Tôi không đùa về công việc lý thuyết"

Draco cười khúc khích trước khi gật đầu với ông và cả hai trao đổi lời tạm biệt trước khi Slytherin bước ra khỏi lớp học độc dược. Severus thở dài khi cánh cửa phòng học nặng nề đã đóng lại "Lucius, nhân danh Merlin, anh đang làm gì với con trai mình vậy?" 

---------------------------

Kết thúc với 1544 từ, vì lâu rồi mình không Dịch thường xuyên được nên khi rảnh mình làm nhiều nhiều cho m. n đọc luôn

Nhưng nếu lượt tương tác cứ thấp thế này thì mình sẽ ngừng dịch tạm thời nha, vì dạo này mình bận lắm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro