CHƯƠNG 6 : Hậu Quả (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thấy cậu bối rối, cụ Dumbledore mỉm cười. "Như tôi nghĩ. Trên thực tế trò không cần chịu trách nhiệm. Làm thế nào trò có thể nếu trò thậm chí không biết trò đã sử dụng câu thần chú nào?"

"Không!" Draco hét lên "Tôi phải chịu trách nhiệm!" Cậu rất kiên quyết. Đưa ra quyết định vào phút chót, Draco để những lời buộc tội tuôn ra khỏi miệng "Không ai khác có thể làm được điều này! Tôi thực sự có máu trên tay mình!" Cậu đưa tay về phía trước để nói rõ quan điểm của mình

Một lần nữa, ông già trước mặt cậu hoàn toàn gạt bỏ nó "Tôi phải yêu cầu trò bình tĩnh lại, trò Malfoy. Tôi giữ vững lập trường của mình - trò không phải là thủ phạm đằng sau việc hóa đá của trò Greengrass"

"Làm sao bạn biết điều đó?!" Draco cáu kỉnh

Lông mày của cụ Dumbledore nhíu lại,và một cái cau mày mỏng trở nên dễ nhận thấy. Cụ nghiêm khắc nói "Trò Malfoy, trò sẽ thấy rằng tôi thực sự biết trò vô tội. Hơn nữa, tôi có thể chứng minh sự vô tội của trò"

Draco định cắt ngang một lần nữa, nhưng cụ Dumbledore tiếp tục "Đầu tiên, trò thậm chí còn không biết về tình trạng thể chất của cô Greengrass - nếu trò là thủ phạm, chắc chắn trò sẽ biết sự khác biệt giữa việc cô ấy đã chết và bị hóa đá. Mở rộng điểm đầu tiên đó, trò đã nhanh chóng thử và nghĩ ra một câu thần chú hóa đá có thể được sử dụng trên cô Greengrass "sau khi" biết về tình trạng của cô ấy. Hơn nữa, trò thậm chí không thể cung cấp cho tôi một câu thần chú hợp lý, trò Malfoy! Và, khá thẳng thắn, hành vi của trò ở đây ngày hôm nay cho thấy rằng trò không phải chịu trách nhiệm về việc này"

Khuôn mặt của Draco méo mó vì tức giận. Cậu đứng đằng sau chuyện này, cậu biết điều đó! "Vậy ngài giải thích thế nào về máu? Có máu trên tường và bây giờ là máu trên tay tôi" cậu thì thầm

Cụ Dumbledore thở dài, một tiếng thở dài già nua và mệt mỏi và chìa tay ra cho Draco. Draco nhẹ nhàng đặt mu bàn tay của mình lên mu bàn tay của cụ Dumbledore, mặc dù rất do dự khi làm như vậy. Cụ Dumbledore kiểm tra lòng bàn tay của cậu trước khi lấy đũa phép ra và lau sạch vết máu, để lộ những vết xước sâu bên dưới. Draco cũng nhìn thấy máu chảy ra từ tay kia của mình, mặc dù tay đó có vẻ không bị thương

"Trò Malfoy, khi nào, tay trò bị thương thế này?"

Draco định mở miệng phản bác cụ Dumbledore một lần nữa, nhưng đột ngột dừng lại khi lời nói của người đàn ông được ghi nhận "Sau...Daphne" cậu lầm bầm

Cụ Dumbledore gật đầu khích lệ; cụ biết bây giờ Draco đã hiểu. Rất tiếc, Draco đã làm. Có cả núi bằng chứng và tất cả đều chứng minh rằng cậu chưa làm gì Daphne

"Giờ thì, nếu trò cho phép tôi kể lại những sự kiện gần đây: Daphne Greengrass được tìm thấy trong tình trạng hóa đá cách đây đúng một giờ 23 phút. Cô được tìm thấy ở hành lang tầng hai bởi Harry Potter, Ronald Weasley và Hermione Granger. Cả ba đã tham dự bữa tiệc Ngày tàn của Ngài Nicholas trước khi quyết định rằng họ cảm thấy mệt mỏi, tại thời điểm đó, tất cả họ bắt đầu hướng tới Tháp Gryffindor. Thật không may, khi họ tình cờ gặp cô Greengrass, có một thông điệp bằng máu trên bức tường ngay phía sau cô ấy"

Tại thời điểm này, Draco đã ngắt lời cụ"Máu ... có phải là ...?"

"Không. Đó không phải là máu của trò Greengrass"

Thở dài nhẹ nhõm, Draco giục cụ Dumbledore tiếp tục "Theo tôi hiểu, trò  Malfoy, trò rời Đại Sảnh Đường sớm" Draco rụt rè gật đầu"Trò có thể vui lòng cho tôi biết lý do tại sao trò rời đi sớm không? Trò không thưởng thức bữa tiệc sao?"

Draco lắc đầu "Bữa tiệc vẫn ổn" Tại thời điểm này, ký ức của Draco trống rỗng. Cậu dừng lại một giây lâu hơn, trước khi nói điều gì đó mà cậu biết là đúng "Tôi không được khỏe"

Trước khi cậu có thể giải thích thêm bất cứ điều gì - nói với cụ Dumbledore về những khoảng trống trong trí nhớ của cậu - người phù thủy kia cắt lời cậu một lần nữa, háo hức sắp xếp mọi thứ vào vị trí

"Trò có nó đấy, trò Malfoy. Trò  cảm thấy không khỏe và trò rời hội trường sớm - rất có thể là để đến khu bệnh viện. Tôi cho rằng trò Greengrass thấy trò đang gặp khó khăn và quyết định giúp trò. Hai người thân thiết phải không?" Draco gật đầu và cụ Dumbledore mỉm cười thanh thản. "Xuất sắc. Tôi cho rằng trò ấy bị tấn công dọc đường để đuổi kịp trò và có lẽ, trò cũng bị tấn công?"

Mắt cậu mở to. Cậu đã không nghĩ về nó như thế 'Lần cuối cùng trí nhớ của tôi trống rỗng, tôi đã ở gần Daphne. Chắc hẳn thủ phạm đã muốn tấn công cô ấy từ lâu rồi... nhưng điều đó không hợp lý. Tại sao cô ấy lại tránh mặt tôi sau sự cố đó? Và có máu trên tay tôi trước khi tôi cắt nó'

Suy nghĩ của cậu lấn át tâm trí của chính cậu. Có rất nhiều cách mà điều này có thể diễn ra và một nửa trong số các kịch bản đó không có ý nghĩa gì. Nếu cậu không làm điều đó tại sao cậu lại khiến Daphne sợ hãi? Draco cho rằng cậu có thể đã bị áp đặt hoặc bị lãng quên - điều này có khả năng cao hơn - nhưng ai lại làm điều đó với cậu? Đặc biệt là ở Hogwarts...

"Nghe này, trò Malfoy, tôi hiểu điều này thật khó cho trò. Một người bạn thân của trò chỉ là nạn nhân của một sự cố thương tâm và chính trò cũng có thể là nạn nhân. Nhưng trò phải giữ bình tĩnh và tránh đi đến những kết luận thái quá. Một học sinh năm hai như trò  không tham gia vào vụ việc này, tôi đảm bảo với trò về điều đó. Vì vậy, trò không cần phải cảm thấy tội lỗi về toàn bộ sự kiện này - đó không phải là lỗi của trò"

Trớ trêu thay, những lời của cụ Dumbledore lại khiến cậu cảm thấy tội lỗi hơn. Nó biết nói chuyện với người đàn ông đó là một sai lầm vì cụ Dumbledore không hiểu. Cụ không cho phép Draco đề cập đến những ký ức méo mó của cậu và bây giờ cụ sẽ không lắng nghe. Cậu đã hoàn toàn bị sa thải

Bản chất cốt lõi của cậu, Draco biết. Draco là thủ phạm, ngay cả khi cậu không nhớ mình đã làm hại Daphne như thế nào, hay tại sao cậu lại làm hại cô ấy. Thông thường, Draco không quan tâm đến việc "làm theo bản năng và tin tưởng vào trái tim mình" Không, cậu thích tin vào kiến ​​thức của mình hơn. Nhảy ngay vào mọi thứ vì bản năng là một xu hướng của Gryffindor và Draco Malfoy không phải là Gryffindor. Nhưng bây giờ, khi chỉ có những sự thật mơ hồ để bám vào, Draco chỉ còn lại cảm xúc của mình. Cho nên hắn biết chính mình làm chuyện này, hắn cũng biết hiện tại chỉ là bởi vì tin tưởng trái tim của mình, cho nên hắn vẫn không phải là Gryffindor. Bởi vì Gryffindor là những anh hùng, phải không? Và anh hùng không làm tổn thương những người họ yêu thương

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro