Mở đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Hươu

Làn gió thoảng hòa quyện cùng bụi cát, mùi máu tanh và xác xơ hoang tàn, cậu mệt nhoài ngóng lại phế tích chiến trường, khi đám đông dần tan để lại mọi thứ sao thật trống trải.

Cậu trông thấy những người mình yêu thương, những người còn sống trao nhau ôm ấp, tựa vào vai nhau, nhấm nháp đau thương mất mát trong chốn điêu tàn sau tiệc mừng chiến thắng. Cậu chợt nhận ra nơi đây đã không còn chỗ để mình ở lại nữa.

Rõ là cậu cũng muốn ăn mừng với mọi người, dẫu sao nguồn gốc của tấn bi kịch đã bị xóa sổ rồi, sẽ không còn ai gieo rắc bóng tối và nỗi ám ảnh nữa, đây chính là điều cậu hằng mong mỏi suốt bảy năm qua từ khi đặt chân vào thế giới này. Thế nhưng vào thời khắc này, cậu lại thấy một góc nào đó trong trái tim mình đang dần bị bào mòn bởi trống trải giá lạnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro