Chương 3: Xuyên không

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Như trong những câu chuyện xưa, bốn đứa trẻ mềm nhũn nằm ở trên giường phòng ngủ của tộc trưởng đại nhân của gia tộc Gryffindor, mấy tiểu bánh bao khiến Salazar cùng Godric động tâm, đúng là những người đã biến mất giữa lúc tranh đấu bảo vệ Hogwarts: Harry Potter, Severus Snape cùng hai cha con nhà Malfoy.

Hai câu Avada Kedavra phát ra, đánh vào nhau đã hình thành một vùng sáng màu lục, tựa hồ có tác dụng như một cánh cổng xuyên thời không, đem bọn họ từ Hogwarts ngàn năm sau trở về toà thành Gryffindor của ngàn năm trước. Người tỉnh lại đầu tiên lại là vương tử phong lưu phóng khoáng nhà Slytherin, Draco Malfoy. Sau khi mở mắt, thứ cậu thấy lại là sáu gương mặt xa lạ đang tò mò, cậu nhanh chúng lùi về phía sau, từ trên đùi Godric rơi xuống trên giường, cũng may là đệm giường mềm mại, cứu vớt mông của Draco bé bỏng.

Draco phát hiện đây lại là một căn phòng đậm chất Gryffindor, to lớn sáng sủa rộng rãi, trên trần nhà còn có một cái đèn trần, vách tường cũng có chân nến hình dạng giống một cây đuốc, tường cũng sơn màu vàng, trên đó còn có hoa văn cổ đại truyền thống mà hoa lệ.

Nhìn thấy trước mặt mình toàn là hơi thở truyền thống cổ đại mà tinh xảo, cùng với những người mặc trường bào với ma pháp cường đại, Draco đột nhiên mờ mịt, rốt cuộc là cậu đang ở đâu? Chẳng lẽ là phòng ngủ của Merlin với vua Arthur sao?

"Xin hỏi..." Draco hắng giọng một cái, đột nhiên cảm thấy thanh âm của mình tại sao lại trở nên...sặc mùi sữa thế này! Draco bỏ qua nghi vấn trong, dùng làn điệu quý tộc quen thuộc hỏi, "Thực xin lỗi, xin hỏi đây là đâu vậy? Còn có, các người là ai?"

"Oa, tiểu bảo bảo mấy tháng có thể nói, thật thần kỳ a, đây là lần đầu tiên ta thấy đó!" Godric lại đem Draco từ trên giường đến ngồi trên đùi mình, "Bất quá, sao cách nói chuyện của ngươi lại kỳ quái vậy?"

"Tiểu bảo bảo?" Draco nắm đúng trọng điểm, cúi đầu nhìn nhìn tay của mình, lại nhìn nhìn chân của , sau đó nhìn nhìn hai đứa bé đang ngủ trên giường, cùng với một cái đầu tổ chim đang ngủ vù vù trong lòng của một nam hài khác, khẽ thở dài. "Đây là di chứng của Avada Kedavra sao? Cư nhiên lại biến nhỏ!"

"Xem ra trên người vị tiểu thân sĩ này có không ít bí mật đâu, không sao, chúng ta có thời gian, ngươi cứ từ từ nói, chúng ta chậm rãi nghe ha!"

Phu nhân Gryffindor cười tủm tỉm tiến lại gần, đoạt lấy Draco trong lòng của Godric, ôm vào trong ngực mình cọ cọ. Draco bị hai mảnh mềm mại trước ngực nàng cọ thực thoải mái, cũng có chút ngượng ngùng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên, Draco thầm nghĩ, phỏng chừng Narcissa năm ấy cũng không mềm mại như vậy.

Phu nhân Gryffindor ôm Draco cọ được một chút, tiểu tử trong lòng Salazar cũng tỉnh, có vẻ là nghe được động tĩnh, tiểu tử kia liền nhanh chóng mở mắt.

Bất quá, khi cậu nhìn mọi thứ trước mắt, cũng may là cũng đã từng là Cậu Bé Vàng nhà Gryffindor, Cứu Thế Chủ của giới pháp thuật cũng không đến mức há to miệng.

Đây là chuyện gì đây? Harry nhìn đến Malfoy cũng bị biến thành trẻ con, bị một nam hài tóc vàng ôm, mà nam hài tóc vàng này, cậu hình như đã từng gặp qua người này rồi, nhưng hiện tại lại không thể nghĩ ra là ai.

Nhìn đứa nhóc trong lòng Salazar, phu nhân Slytherin cũng đứng dậy đi đến, đoạt lấy cậu ôm vào trong ngực chà đạp, miệng còn nói thật đáng yêu a thật đáng yêu, liên tục lặp lại những lời này.

Mà hai đứa nhóc trên giường kia cũng lục tục tỉnh dậy, Lucius Malfoy cùng Severus Snape nhìn tình cảnh của bản thân cùng với bộ dạng của đối phương, sắc mặt cũng không thể tốt.

"Sev, Sev!" Lucius bé nhỏ chọc chọc Severus bé nhỏ, vẻ mặt nghi vấn, "Hay là, Avada Kedavra còn có tác dụng thunhỏ người khác?"

Severus cố không phun nọc độc, trên thực tế đại não y đã vào trạng thái đình công, chỉ hơi lắc đầu, nói cho tiểu khổng tước lông bạch kim kia biết, y cũng không biết tình huống giờ như thế nào, đại khái chắc là đang mơ đi!

"Oa, hai đứa trẻ này cũng thật đáng yêu!"

Ánh mắt của phu nhân Slytherin cùng phu nhân Gryffindor sáng long lanh, hét lên một tiếng, đem hai tiểu bánh bao nhét vào trong lòng của Salazar và Godric, đi về hướng giường, ôm lấy Severus cùng vị quý tộc khổng tước lông bạch kim cọ cọ, Harry cùng Draco ở bên cạnh dùng ánh mắt thú vị nhìn hai người đang bị hai vị phu nhân ôm lấy cọ đi cọ lại, khó nói nhìn giáo sư độc dược khủng bố nhất Hogwarts cùng gia chủ Malfoy.

"Được rồi, được rồi!" Xem náo nhiệt một lúc, ngài Slytherin cùng ngài Gryffindor tốt bụng đi đến tách phu nhân của mình ra, "Bọn chúng còn nhỏ mà, sẽ bị các nàng phá hư mất!"

Severus cùng Lucius liếc mắt nhìn nhau, vô cùng đồng ý gật gật đầu.

"Khụ khụ khụ, tự giới thiệu một chút." Lucius không hổ là quen giao thiệu, dẫn đầu phục hồi lại tinh thần, "Ta là Lucius Malfoy, đây là con trai ta, Draco Malfoy, bằng hữu của tao Severus Snape, còn kia là Harry Potter. Xin hỏi, các vị là...?"

"A, nơi này là nhà của ta, toà thành Gryffindor." Godric sảng khoái đáp, "Ba ba của ta, tộc trưởng hiện tại của Gryffindor, ma ma ta, tộc trưởng phu nhân. Bên kia là tộc trưởng gia tộc Slytherin cùng phu nhân." Sau đó, Godric trước bộ dạng há hốc mồm của bốn đứa nhóc, vỗ vỗ ngực mình, ném xuống quả bom khổng lồ, "Ta là Godric Gryffindor, bên kia chính là huynh đệ tốt nhất từ nhỏ đến lớn của ta, Salazar Slytherin."

Bốn đứa nhóc đồng thời há to mồm, trừng mắt nhìn sáu người trước mặt, nhất là Godric cùng Salazar.

Harry cuối cùng cũng nghĩ ra, cậu từng nhìn thấy bức tranh của Godric ở hành lang bức hoạ tại trang viên Potter. Bất quá... Harry mắng thầm trong lòng, rốt cuộc là truyện truyền cho hậu thế như thế nào vậy? Rõ ràng Gryffindor và Slytherin là bạn tốt, rõ ràng Gryffindor và Slytherin có quan hệ tốt như vậy, rõ ràng bọn họ còn là thanh mai trúc mã, bất hoà cái gì, tức giận trốn đi cái gì, bọn họ lại kiếm chuyện nhiều năm như vậy, quả thực là ngu ngốc vô cùng!

"Khụ khụ khụ" Vẫn là Lucius phản ứng đầu tiên, y nhéo nhéo mặt mình một chút, ừm, có cảm giác, vì thế, ho nhẹ hai tiếng nói rằng, "Nói như vậy, chúng ta xuyên qua thời không, đi tới Anh quốc một ngàn năm trước."

"Một ngàn năm trước?" Hai nhà sáu người trăm miệng một lời hỏi.

Lucius gật gật đầu, y nhìn nhìn những người này, cảm nhận lại ma lực của bọn họ một chút, cho dù là Xà tổ và Sư tổ thời niên thiếu, ma lực trên người họ cũng hùng hậu đến mức họ không  kịp. Đừng nói là bọn y, cho dù là Chúa Tể Hắc Ám cùng Dumbledore thời kì hoàng kim, e chừng cũng không bằng một phần năm bọn họ.

Lucius cảm thấy, cũng chỉ có phù thuỷ ngàn năm trước mới có thể được như thế này. Cho nên, y bùm bùm đem chuyện một ngàn năm từ nay về sau đều nói ra, một chút cũng không giấu diếm. Harry ở bên cạnh cũng bổ sung, thuận tiện đem tình huống bốn người họ giới thiệu lại một chút, giúp mọi người có thêm hiểu biết về bọn họ.

"A, thì ra là như thế, các ngươi là trúng Avada Kedavra?"

Harry, Severus, phụ tử Malfoy đồng thời gật đầu, dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn thiếu niên tóc vàng cùng thiếu niên tóc đen, thì ra đó là Godric Gryffindor và Salazar Slytherin a, hai câu Lời nguyền không thể tha thứ này thật sự đánh giá, vui vẻ nhìn Sư tổ cùng Xà tổ.

Godric cùng Salazar nghe xong tiểu tử tên Draco Malfoy kể chuyện, cũng cảm thấy vượt ngoài tưởng tượng, thì ra mình sau này vĩ đại như thế, được nhiều người thích như thế a, nhưng mà thành lập một trường học cho phù thuỷ, đây đúng thật là mục tiêu của bọn họ.

Phu nhân Gryffindor cùng phu nhân Slytherin lại Draco và Harry, ôm bọn họ cọ đến cọ đi.

"Ai nha, tuổi nhỏ như vậy đã phải chứng kiến chuyện như vật, thật không biết đám người lớn đó nghĩ như thế nào, cư nhiên lại đẩy hết gánh nặng này lên người hải tử!" Nói xong, còn trừng mắt nhìn liếc Severus cùng Lucius đang ngồi ngẩn người ở trên giường.

Hai đứa trẻ lưu lạc giống nhau bất đắc dĩ thở dài, cái này không thể trách bọn họ, muốn trách thì phải trách hai lão bất tử Dumbledore cùng Voldemort ấy.

"Này không thể trách bọn họ." Godric cầm tay Lucius cùng Severus, "Hẳn là cái lão coi trọng đại cục với kẻ lấy danh nghĩa Sallie đi lừa bịp, ai khiến bọn họ rảnh rỗi sinh nông nổi chứ. Còn nói thanh trừ phù thuỷ gốc Muggle cùng máu lai..." Godric bĩu môi, "Nếu là ta quản lí trường học, tuy rằng sẽ không cấm những phù thuỷ gốc Muggle cùng máu lai đến trường, nhưng là...hẳn sẽ đề phòng bọn họ đi, ít nhất là ta sẽ không khiến cho Sallie tức giận bỏ đi. Học sinh dù có quan trọng như thế nào, cũng không thể quan trọng bằng Sallie trong lòng ta được!"

Salazar nghe xong ở bên cạnh khẽ cười, vươn tay chọc chọc Harry có chút mất hứng.

"Tức giận?" Salazar đem Harry đặt trên đùi của mình, nhéo cái mũi nhỏ xinh của Harry, "Vì sao?"

"Mẫu thân của ta cũng là xuất thân Muggle"

"Thời đại khác nhau, phương pháp xứ lý cũng không thể y hệt, đúng không?" Salazar xoa xoa mái tóc tuy mềm mại, nhưng đã bắt đầu lộn xộn, "Đặt ở thời điểm này, nhất định phải làm như vậy."

"Được rồi! Nếu như là ở thời điểm này, ta cũng sẽ không nói gì. Sallie, có thể gọi ngươi như thế sao?"

"Đương nhiên." Salazar lại nhéo cái mũi nhỏ của Harry, cảm thấy đứa bé này thật sự rất đáng yêu, làm đệ đệ mình thì tốt biết bao. "Harry, em có thể gọi ta như vậy."

"Anh so với hậu đại của anh tốt hơn nhiều, cũng không giống như mấy lời kể khủng bố thời chúng em." Harry đem đầu của mình vùi vào ngực Salazar, nhẹ nhàng cọ cọ, "Ừm, em thích anh."

Một câu "em thích anh" đánh vào phần mềm mại nhất ở đáy lòng Salazar, cũng làm cho anh quyết định, những ngày sau sẽ đem Harry, tiểu đệ đệ của anh sủng đến tận trời.

Severus ở bên cạnh nghe, y lần đầu tiên đồng ý với lời của Potter, so với Salazar Slytherin, Chúa Tể Hắc Ám quả nhiên cái gì cũng không bằng, xách giày còn không được. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro