Chapter 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

***

Mày là một tên cầm thú khốn nạn không biết hối cãi, Remus à.

***

Tiếng lách tách ngon lành của thịt xông khói trên chảo gang.

Tiếng xèo xèo vui tai của trứng gà trên dầu nóng.

Teng!

Những lát bánh mì sandwich nóng giòn đã sẵn sàng ra lò.

Tiếng ấm nước reo vang, hơi nóng trắng toát xình xịch thoát ra.

Mùi hương chocolate nóng ngọt lịm và hương vị cà phê đen nóng đắng nghét, hòa quyện vào nhau, thơm lừng cả không gian.

Hai đĩa thức ăn mãn nhãn với bốn quả trứng ốp lết hoàn hảo, thịt xông khói nâu mật ong xém cạnh cùng rau xà lách và cà chua bi tươi ngon, mọng nước, kết hợp với hai lát bánh mì giòn rụm.

Một bữa sáng tuyệt vời để bắt đầu một cuối tuần khoái trá, hạnh phúc.

Đấy là cuối tuần trước đó của Remus John Lupin.

Còn cuối tuần hôm nay, tâm trí anh ngập ngụa sự đờ đẫn, ngập tràn trong cảm xúc không thể tin nổi, được che giấu hoàn hảo sau vẻ mặt trầm tĩnh, trưởng thành. Tay thoăn thoắt đến thuần thục đổ cà phê và chocolate ra hai ly trắng riêng biệt.

Vừa đặt hai ly lên bàn ăn, cùng lúc ấy, tiếng nước trong phòng tắm ở cuối hành lang, ngừng lại.

Rất nhanh, một cậu trai trẻ tuổi tóc đen còn ẩm ướt, đi ra, thong thả tới gần bàn ăn, im lặng ngồi xuống ghế tựa, đã được săn sóc đặt sẵn gối mềm.

"Buổi sáng tốt lành. Hi vọng sẽ hợp khẩu vị cậu."

Anh ngồi xuống đối diện với cậu trai, nở một nụ cười thân thiện.

"Buổi sáng tốt lành. Cảm ơn anh vì đã chuẩn bị bữa sáng."

Cậu trai tóc đen gật nhẹ, lịch sự nói.

"À. Quần áo cùng tư trang cá nhân của cậu, tôi đã để chúng trong phòng ngủ."

Thỏa mãn nhấp một ngụm chocolate ấm, anh nói tiếp.

"Anh thật chu đáo."

Cậu trai thả ly cà phê đen xuống, nhếch mép nhìn anh.

Một lời khen lịch sự cất giấu một tia trêu đùa như có như không.

Chiếc áo thun đen vừa vặn với Remus, lại quá khổ với cậu trai, dài đến giữa đùi. Cổ áo rộng rãi lộ cả mảng trắng mịn phía trước, tô điểm dày đặc các vết hickey đậm nhạt khác nhau cùng nhiều vết răng rõ ràng trải dài mọi chỗ, đến nơi không thể nhìn thấy được, bị che khuất bởi áo thun.

Có vẻ quần thun cũng không khác gì, nên cậu chỉ mặc quần lót tứ giác màu trắng. Đôi chân thon dài thẳng tắp cũng lấp đầy hickey, vết cắn, và vết dấu tay bầm tím rõ ràng. Ở phần bắp đùi săn chắc mềm mại còn đặc biệt nhiều hơn các nơi khác.

Ngồi trong nhà anh, thân thể đầy dấu tích được anh yêu thương mặc quần áo tự tay anh chuẩn bị, đá mắt ngấm ngầm khiêu khích anh.

Con mẹ nó chứ.

Không thể không nói, thật sự rất thành công.

Tay cầm ly chocolate nổi đầy gân xanh, con ngươi màu lá bị con ngươi thuần đen thu hút đến gắt gao.

Bỗng nhiên cậu trai như cảm thấy đã chơi đủ, liền dời mắt, tiếp tục tập trung vào bữa sáng ngon lành trước mắt. Không quan tâm, không thấy ánh mắt nóng rực của người đàn ông đối diện.

Remus chửi thầm nâng ly nhấp môi, cố gắng trấn tĩnh tâm tư xao động.

Dùng xong bữa sáng, cậu trai rửa sạch chén dĩa, rồi mới về phòng ngủ thay đồ.

Remus đã gọi sẵn taxi trước cửa, lịch thiệp tiễn cậu ra cửa.

Bất ngờ thay, trước khi anh kịp vặn tay cầm, cậu trai vốn im lặng theo sau lưng anh, đột ngột ép anh lên cửa, nhiệt tình như lửa hôn anh.

Ai lại từ chối mỹ vị tự dâng tới miệng cơ chứ?

Bỏ qua các loại suy nghĩ rối tung phiền toái ban đầu, thì cậu trai trước mắt hoàn toàn là gu của anh.

Khốn kiếp thật, nghị lực của mày đâu rồi, Lupin!?

Suy nghĩ cuối cùng của Remus trước khi chìm đắm vào say mê từ cậu trai nhỏ. Đảo khách thành chủ, chủ động nếm lấy hương vị đắng chát của cà phê vương lại trong miệng cậu.

Tiếng mút liếm ngân vang. Hơi thở nóng ẩm phả vào má nhau, khiến sống lưng cả hai râm ran, tê dại ở nơi da thịt tiếp xúc.

Tạm ngưng để bổ sung hơi thở, cậu trai một tay xoa gáy anh, một tay vuốt hết mái tóc hơi rối của bản thân ra sau. Thân thể lười biếng ngả vào lòng anh, dựa vào tay anh mà đứng vững. Liếm đi vệt nước bóng loáng trên môi anh, khàn khàn thì thầm.

"Hình như anh rất thích?"

Nụ hôn này?

Khiêu khích buổi sớm với thân thể xinh đẹp ấy?

Có thể là trận làm tình bắt đầu từ cửa, vào tới phòng khách rồi thỏa mãn kết thúc ở phòng ngủ đêm qua?

Cũng có thể là khoảng khắc cả hai chạm mắt nhau, tán tỉnh nhau ở quán bar của hôm qua?

Hay khuôn mặt và cơ thể của cậu trai không chỉ hợp gu mà còn tương thích với tay và thân thể anh?

Ai biết được cậu đang ám chỉ cái quái nào?

"Thích."

Vì anh thích tất.

Hôn lên vành tai trắng mịn, như tình nhân mà ngọt ngào thầm thì bên tai cậu.

Reng! Reng! Reng!

"Sh*t!"

Bầu không khí ám muội tan tành.

Anh chỉ có thể thầm luyến tiếc thả chiếc eo thon, nhận cuộc gọi từ tài xế taxi.

Người cũng đã đi, phòng khách chỉ còn anh.

Bước chân vào phòng ngủ, trên ga giường ngăn nắp là bộ quần áo thể thao đen xếp gọn.

Remus phát hiện.

Cậu cầm theo quần lót của anh đi luôn.

Lại nhớ tới bờ vai trắng lộ ngoài không khí đầy vết hôn, dưới nắng sớm còn hiện rõ mồn một, khiến vài người đang đi dạo gần đó trố mắt nhìn chằm chằm.

Vẻ mặt lạnh lùng, thần thái cấm dục thong dong đi ra xe taxi, hoàn toàn không sợ người ngoài phát hiện tối qua cậu đã làm gì.

Một trời một vực khi ở trong nhà anh.

Thế mà cậu chỉ mới mười chín tuổi.

Mẹ nó chứ, một ông chú gần đầu ba mươi chơi ONS với một cậu trai nhỏ hơn mười tuổi.

Mày là một tên cầm thú khốn nạn không biết hối cãi, Remus à.

Dưới dòng nước lạnh rào rào từ vòi sen, dùng tay giải quyết lửa nóng ở thân dưới, anh phỉ nhổ chính mình.

•••

Cậu trai sau khi trả tiền cho tài xế taxi, chầm chậm đi vào tòa chung cư cao bảy tầng, mất tầm một tiếng hơn để tới.

Vừa vào tới phòng khách, một chàng trai tóc bạch kim chỉ độc mỗi cái quần thể thao xanh lá đi ra khỏi phòng.

Vừa thấy cậu trai tóc đen mệt mỏi thả người ngồi ngả đầu trên ghế sô pha, liền tặc lưỡi lại gần, mặt sát mặt.

"Chậc, chậc, chậc. Hoang dâm vô độ. Chết thật chứ, bạn thân tôi."

Giọng điệu tiếc nuối, nhưng khuôn mặt ẩn ý cười thấu hiểu. Trông cực kỳ mời gọi người khác đến đánh bầm mắt cho bõ tức.

"Thế mông và hông cậu thế nào rồi? Ấy, tôi hỏi thừa rồi, nhìn dấu vết tình yêu này xem. Quả nhiên đã chọn, Severus liền chọn con hàng to béo, tốt nhất của binh chủng đã xuất ngũ cơ đấy."

Chàng trai tóc vàng gác cằm lên vai cậu trai tóc đen đang nhắm mắt nghỉ ngơi, tiếp tục nói.

"Lucius thân mến, tình bạn của anh thật cao cả. Thánh nhân sẽ ban phước lành bằng cách nguyền rủa một kẻ chó chết như anh."

Cậu trai tóc đen tên Severus liếc mắt nhìn tên khốn bạch kim đẩy cậu tới tình trạng này.

"Còn không phải vì anh ta là gu cậu, khiến cậu mê mẩn? Chỉ là hi sinh chút thôi mà. Không sướng phía trước thì sướng phía sau, đều sướng cả, không phải sao?"

Lucius tràn đầy ý xấu, cười dâm liếc vai cậu bạn thân.

"Tôi tin James sẽ vui vẻ với lời này của anh, Lucius. Không cần cảm kích."

Đẩy đầu tóc bạch kim đang đè nặng cút khỏi đầu vai, Severus đứng dậy rời khỏi phòng khách trong tiếng rên rỉ đau khổ của Lucius.

"À, Severus. James đã gửi địa chỉ phòng thuê mới qua mail cho cậu. Nhớ xem."

Dù đang quằn quại thở dài, Lucius vẫn không quên việc Severus đã nhờ.

"Ừ, nhớ rồi."

Severus cộc lốc trả lời, đi về phòng ngủ.

"Chinh chiến vất vả rồi. Tối thuận đường mua cháo cho cậu dưỡng thân ha."

Đáp lại tràng cười trêu ngươi cực mạnh là tiếng đóng cửa vang to vì va đập mạnh.

Vì đã tắm rửa sạch sẽ ở nhà người đàn ông kia, Severus chỉ cần vệ sinh cá nhân, thay đồ thoải mái là xong.

Treo bộ đồ tối qua vào tủ, Severus lần nữa cảm thán người kia quá chu đáo và lịch thiệp rồi.

Không chỉ quần áo được giặt sấy sạch sẽ, thơm mùi oải hương mà quần lót cậu cũng sạch sẽ không kém.

Lướt đầu lưỡi qua răng nanh ngưa ngứa, Severus vuốt phẳng vết nhăn nhỏ trên quần áo, cất quần lót vào tủ riêng.

Vươn vai, duỗi lưng rồi tùy ý quăng minh lên chiếc giường màu lá thông, Severus ngáp dài, nghĩ nghĩ trước khi đánh một giấc thật ngon.

Chắc anh ta chết dí trong phòng tắm rồi.

Ha, anh ta như một con trâu, cày cuốc trên người cậu như đách biết mệt mỏi là gì.

Dù biết cậu là lần đầu...

Chút khiêu khích này còn chưa khiến cậu hả giận đâu.

Chậc, lăn lộn tí là quần lót tuột tới đùi rồi.

Hừm, cà phê pha không tồi.

Nghĩ nghĩ ngợi ngợi cho đến lúc tâm trí dần đi vào cõi mơ hồ vì buồn ngủ. Mùi sữa tắm xa lạ quấn quýt khắp thân thể, rồi lan ra thấm nhuần vào gối chăn của cậu. Hương vị cà phê đắng chát gây nghiện lưu lại tư vị ở nơi đầu lưỡi. Quần lót mềm mại to lớn xộc xệch liên tục, nên Severus mặc kệ luôn.

Thật lâu, thật lâu rồi, mới ngủ ngon thế này.

•••

Ngày đầu tiên của tuần mới.

Hiện tại là sáu giờ bốn mươi lăm phút sáng.

Lật bảng hiệu gỗ chibi chú chó sói xù xù ôm chữ CLOSED ngủ say sưa, là chibi chú chó sói bù xù nằm ườn trên chữ OPENED lười biếng phơi nắng, được treo lủng lẳng trên cánh cửa gỗ lắp kính thủy tinh.

Bắt lấy ánh nhìn của những người đi dạo buổi sáng ngang qua bằng nét dễ thương, đáng yêu vô cùng.

Chỉ cần là người sống ở đây thì sẽ biết đến quán cà phê đã mở cách đây ba năm này.

Quán cà phê mang phong cách cổ điển ấm áp không kém phần đơn giản, thanh nhã với gam màu nâu, vàng và đen. Bảng hiệu gỗ vàng sáng rực rỡ dưới nắng với cái tên Gezelligheid cháy đen do khắc bằng lửa.

Dưới bảng hiệu là cửa sổ bằng kính trong suốt to lớn có thể nhìn thấy bên trong thiết kế như một căn phòng khách ấm cúng, dưới hình vẽ tán cây lá phong phấp phới, những dòng chữ hoa mỹ xinh đẹp màu trắng ngà được tỉ mỉ viết.

Gezelligheid.

"Sự ấm áp thoải mái vào mùa đông khi ở bên người yêu và bạn bè lâu ngày gặp lại, cùng nhau sưởi ấm bên bếp lò."

Quán sẽ nghỉ vào hai ngày cuối tuần.

Buổi sáng, quán thường đón tiếp những vị khách đi làm từ sớm cần năng lượng tỉnh táo cho ngày dài. Buổi trưa, sẽ có thêm vài vị khách lớn tuổi tới hoài niệm, kể vô vàn câu chuyện thú vị về cuộc đời. Tầm chiều cho đến tối, đa số sẽ là các sinh viên từ trường đại học tụ tập để làm bài tập, hẹn hò hay tán gẫu chuyện trên trời dưới đất.

Vì quán cà phê Gezelligheid chỉ cách trường đại học duy nhất ở nơi đây hai con đường và mười phút đi bộ.

Quán cà phê Gezelligheid nổi tiếng với bốn thứ.

Thứ nhất, chủ quán bí ẩn Remus Lupin, mọi người đồn đại rằng người đàn ông điển trai ôn hòa, dịu dàng như gió xuân này là binh chủng đã xuất ngũ.

Thứ hai, chocolate. Các loại đồ uống, bánh kẹo liên quan đến chocolate đều ngon bùng nổ đến không tưởng, vì chủ quán là một kẻ nghiện chocolate chính hiệu.

Thứ ba, cà phê. Hương vị chỉ thua mỗi chocolate tại quán. Kinh ngạc là chủ quán ghét nhất là cà phê đấy.

Cuối cùng, hai người bạn thân của chủ quán, giáo sư Black phong lưu lãng tử và giáo sư Riddle thư sinh anh tuấn. Chỉ cần ba người tập trung ở quán cà phê, y như rằng ngày hôm đó quán cà phê phải đóng cửa sớm để tránh lượng khách hàng quá tải, dẫn đến sập quán.

Bảy giờ hai mươi phút sáng.

Mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng để đón những vị khách hàng thường nhật.

Buổi sáng chỉ có Remus trông quán, tầm chiều mới xuất hiện Ares và Apollo, hai sinh viên chuyên ngành Văn Học, làm thêm tại quán anh.

Còn mười phút nữa, người thuê phòng sẽ đến theo giờ hẹn.

Phía trên quán cà phê còn có ba tầng cách biệt hoàn toàn. Remus ở tầng một. Tầng ba là sân thượng trống trải. Tầng giữa thì cho thuê.

Người thuê trước đó là một sinh viên ôn hòa tên Cedric, sau khi tốt nghiệp đã chuyển tới Mỹ.

Xoay người, cầm ly chocolate đã hết sạch đi rửa, nghe tiếng leng keng của chiếc chuông treo trên cửa ra vào, Remus theo thói quen nói.

"Buổi sáng tốt lành. Chào mừng tới Gezelligheid. Xin đợi một chút, tôi sẽ ra ngay."

Quay đầu lại, vừa thấy người đứng bên quầy, Remus liền trầm mặc.

Không phải đây là đối tượng lăn giường với anh vào hôm qua sao?

Chỉ mới hôm qua thôi đó!!!!

"Xin chào. Anh là Remus Lupin?"

Người kia bình thản, chủ động lên tiếng trước.

"Vâng, là tôi. Cậu là Severus Snape, người thuê phòng mà James nhắc tới?"

Thấy cậu trai lãnh tĩnh gật đầu, như thể chuyện hôm qua chưa từng xảy ra.

Remus không khỏi nhớ đến cái quần lót của bản thân bị trộm đi vào ngày hôm qua.

Quả nhiên, nhìn người không thể chỉ nhìn vẻ bề ngoài.

Nhìn cậu sinh viên trẻ tuổi cao ráo, đẹp sắc nét như được điêu khắc tỉ mỉ. Quần tây đen cùng dây nịt da bạc, phối với áo sơmi đen rộng rãi xắn cao tay áo, sơ vin thắt ra eo thon không chút mỡ thừa. Chân mang bốt đen cổ cao kết hợp với quần tây bó, tôn lên đôi chân dài thẳng tắp. Sống mũ đeo kính gọng vàng mỏng, khí chất lạnh lùng cấm dục mười phần thu hút ánh nhìn xung quanh, đồng thời có sự khó gần đáng sợ ẩn ngầm khiến người khác không dám tới gần.

Người đẹp thế này lại đi trộm luôn quần lót của anh đấy chớ.

Remus ngứa răng, thầm nghĩ.

Cả hai đều là người nhanh gọn nên việc xem phòng ở, lập hợp đồng, ký tên, đặt tiền cọc và tiền thuê nhà, mọi thứ xong xuôi chỉ trong bốn mươi lăm phút.

Đồng hồ điểm tám giờ mười phút.

"Giờ cậu đi học luôn phải không?"

Remus chủ động khách sáo hỏi.

"Ừm. Tiết một bắt đầu lúc tám giờ rưỡi."

Severus cất hợp đồng vào cặp, quay sang nhìn anh trả lời.

Một bầu không khí im lặng tới nghẹt thở bao trùm chỉ sau hai câu nói. Và kéo dài cho đến khi Severus đeo cặp rời khỏi quán cà phê để tới trường.

Vậy là bắt đầu từ ngày mai, đối tượng ONS sẽ ở chung nhà với anh, và điều này sẽ kéo dài trong một năm hoặc lâu hơn, cũng có thể là tới khi cậu ấy tốt nghiệp chăng?

Remus cảm thấy bản thân tiêu rồi.

Mỗi ngày nhìn thấy một sự khiêu dâm đẹp mắt hợp gu đi qua đi lại, cám dỗ bạn mau mau bắt lấy và chơi người đó sướng đến khóc lóc, van xin bạn ngừng lại vì không chịu nổi nữa. Khi bạn ngừng lại thì lại cọ xát khiêu khích, đòi hỏi nhiều hơn.

Như một chú mèo đen tinh ranh xinh đẹp đến mùa động dục vậy.

Có là Thánh nhân cũng không thoát được con trăng này, huống chi là một kẻ người trần mắt thịt có ham muốn dục vọng như Remus.

Remus quyết định uống một ly cà phê đáng ghét để thanh tỉnh tâm hồn, gột rửa suy nghĩ về người thuê phòng mới của anh.

*ONS: One Night S*x

To be continued.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro