Mở

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bởi vì ở cách Trái Đất hàng triệu năm ánh sáng. Vậy nên khi chúng ta nhìn lên những ngôi sao sáng rực trên bầu trời, thực chất, chúng ta chỉ là đang nhìn về quá khứ

Nhìn về một mảnh hồi ức người vô tình lãng quên

@-banananana

______

L.HEESEUNG K.MINJEONG

Kim Minjeong as Kim Minjeong

Kẻ kiếm tìm

Có thể yêu, có thể hận

Có thể chạm, cũng có thể nhìn

Nhưng trớ trêu thay, em lại chẳng có cách nào để nhớ được anh

⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀
⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀⠀ ⠀ ⠀

Lee Heeseung as Lee Heeseung

Người lãng quên

Khoá chặt miền kí ức vào một chiếc hòm rỗng tuếch phủ đầy bụi bặm, để từng đợt sóng biển lợn cợn cuốn trôi về nơi chân trời xa

Những gì cần phải kết thúc thì chắc chắn sẽ phải kết thúc. Không có cách để quên, vậy thì tốt nhất cũng đừng gắng gượng để nhớ

Học cách buông bỏ, học cách chấp thuận

Quá khứ dù cần thiết hay không cần thiết, tất cả đều sẽ chỉ còn lại lãng quên

⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀

Dreams

Khổ sở, dày vò, mệt nhoài cùng đớn đau. Tựa dòng thác lũ hung bạo chảy xiết đập vào từng lớp đá mòn, kí ức của Kim Minjeong cứ thế phai nhạt dần theo năm tháng

Hơi thở em hỗn loạn len lỏi trong cái giá buốt của mùa đông lạnh, suối tóc đen mượt tự khi nào nay đã bết dính đầy mồ hôi. Em dùng bàn tay tì mạnh lên chiếc ga giường thẫm đỏ màu máu, toàn thân run rẩy cuốn quanh bốn lớp chăn bông dày. Tròn một tuần những cơn ác mộng nhập nhoằng bắt đầu bủa vây lấy em, giống như thứ bóng tối sẫm đặc xé toạc tâm can, nhấn chìm trí óc đang chật vật giằng xéo xuống đáy biển sâu xanh thẳm. Cho dù có cố gắng vùng vẫy biết bao nhiêu lần đi chăng nữa, dường như mọi nỗ lực đều sẽ bị mắc kẹt dưới dòng chảy của thời gian

Mường tưởng, nhưng lại không thể nắm lấy. Cảm thấy, nhưng lại càng chẳng thể nhớ ra

Thật ra điều tàn nhẫn nhất đối với Kim Minjeong không phải là việc lãng quên. Một đời người chu du phông bạt, cái gì cần nhớ tự khắc bản thân sẽ đều phải nhớ, cái gì muốn nhớ tự khắc trái tim liền sẽ nâng niu trân trọng. Chỉ là, phần hồi ức vốn dĩ đã từng thuộc về mình, nay lại nhẹ buông theo gió cuốn trôi, phiêu lãng với đêm dài

Ngày ngày sống trong bịp bợm cùng dối lừa, càng cố để tìm, em lại càng khó nhọc để quên

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro