Hừ , em mãi là của tôi - Chap 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

        Tại căn nhà mới , có 2 tầng . Tầng 1 với gara khá rộng , nối thẳng với phòng khách , đằng sau là bếp , bên cạnh là phòng vệ sinh :3 . Tầng 2 với 3 căn phòng , mỗi phòng đều được ghi tên trước cửa . Phòng tôi giường sát mép tường bên tay phải , bên cạnh với trước bàn rộng to , đựng đèn ngủ và chiếc máy tính sách tay , phía bên trái với chiếc tủ quần áo và phòng vệ sinh . Đi lên phía trước là ban công , 3 ban công được nối với nhau . Xếp quần áo vào tủ và mấy thứ lặt vặt , xuống nhà tôi bắt đầu việc nấu cơm . Lau mồ hôi trên trán , tôi gọi :

        - An , Nhật Tử à , xuống ăn cơm thôi !!!!!!!!! - Cả 2 người cùng xuống một lúc , ngồi ăn , cả 3 chẳng nói gì cả .......... Ăn xong Tử rửa bát , tôi băt An lau nhà , tôi ngồi trên ghế ko khác gì một bà chúa . Trong lòng mà phơi phới , tới 12 giờ 30 tôi lên phòng lăn ra ngủ , tới 3 giờ tôi đã dậy . Tinh ngủ , tôi lên mạng tìm phim xem , cuộc đời nhàn quá đi mất . Tôi tìm được một bộ phim hoạt hình Nhật Bản , là Kuroshitsuji , cày phim , tới 5 rưỡi tôi lấy quần áo ra tắm rửa . 

        Sáng hôm sau tôi bắt đầu đi chơi với Tiêu và Nhã , ngồi trên quán cà phê mà buôn mãi ko hết , tôi nói :

        - Này Tiêu , cậu và Thiên sao rồi ? - Tiêu mặt bẽn lẽn , há há , vậy có kết quả rồi , Tiêu chuyển sang Nhã :

        - Cậu và Trọng Lam sao rồi ? - Nhã mặt đỏ như trái cà , vậy là 2 người này đã có được người đàn ông mình yêu rồi , tôi thì vẫn lẻ loi , hờiiiiiiiiiiiiiiii . Chuyện trên trời dưới biển chúng tôi lôi ra hết , chẳng biết chuyện gì nói , chúng tôi đi tới khu vui chơi , chẳng mấy chốc 9 giờ , ai về nhà nấy . Điện thoại tôi rung lên đùng đùng , lấy ra , tôi bắt máy :

        - Alo , có việc gì ? - Hắn ta nói :

        - Đã bắt được tên đó , cô mau tới đi ! - Tôi ừ  một câu , trèo lên xe máy , tôi phóng đi , dừng lại tại một xưởng bị bỏ hoang . Bước vào với khuôn mặt lạnh lùng , tôi bước tới chỗ hắn bị trói , cúi xuống nhìn hắn , bây giờ hắn chẳng khác nào một con chó , người hắn tả tơi , máu me đầy người , tôi khinh bỉ hắn , ánh mắt hắn tỏ vẻ sợ hãi , ngưỡi hắn rn lên , tôi bước tới gần , hắn cầu cứu tôi :

        - Tôi xin lỗi mà , tôi sai rôi , tha cho tôi đi ! - Càng ngày tôi càng kinh bỉ hắn hơn , tôi nói :

        - Ngươi nghĩ nói xin lỗi là xong ư ? - Tôi nhìn hắn mà muốn ói , hắn thật bẩn thỉu mà , hắn ta còn sợ hơn , hần nói :

        - Vâ....Vậy cô .....muốn l....làm....sao ? - Tôi cười khẩy :

        - Ngươi chết , thế thôi , ko đau đâu , ta sẽ làm nhanh thôi mà ! - Hắn tái xanh mặt , hắn dụ dỗ tôi :

        - Tôi.....sẽ cho cô thật nhiều tiền , quần áo , cô muốn gì tôi cho cô cái đó , xin cô đừng giết tôi ! - Tôi cười nhạt , hắn run lẩy bẩy lên , tôi nói :

        - Tiền ta ko thiếu , quần áo của ta đầy tủ , ta chỉ thiếu mỗi cái mạng ngươi thôi ! - Mặt hắn đã tái giờ lại còn tái hơn , tôi cười :

        - Rồi , chơi đùa thế là đủ , sử hắn , nhớ bịt miệng hắn lại ! - Tôi đi ra ngoài , hắn ta tla hét xin tôi cứu hắn , leo lên xe , phóng về nhà . Tôi mua đồ ăn ngoài về , vào nhà Tử đơ mặt nhìn tôi , tôi hỏi :

        - Sao nhìn ta ? - Hắn còn đơ hơn trước , tôi chẹp miệng , đi vào bếp . Lại lên trên mạng cày phim tiếp , chẹp chẹp cuộc đời nó thật nhàn và chán nản......

---------------------- 6 Năm sau -------------------

        Bước xuống từ chiếc máy bay , chưa thấy ai , tôi thấy hơi buồn . Tại tôi đã sang Nhật cùng với Tử 4 năm rồi , chẳng mấy khi liên lạc , nay tôi đã về mà chẳng thấy ai ra đón . Tôi cúi đầu xuống , Tử vỗ vai tôi an ủi , rồi một tiếng hét lớn :

        - Oa oa , Ánh ơiiiiiiiiiiiiiiii ! - Tôi giật mình nhìn lên , " DẦM " Tôi ngã lăn ra đất , nằm trên người tôi là Tiêu ? Ánh giúp Tiêu đứng dậy , Tiêu cầm tay kéo tôi lên , mắt Tiêu rớm rớm nước mắt , Tiêu nói :

        - Oa oa , bà ko gọi cho tui , quên tui rồi hả ? - Tôi xoa đầu Tiêu :

        - Bà nghĩ tôi có thể quên bạn bè sao ? Còn Nhã chẳng nhớ tôi hay sao đấy , buồn quá ! - Tôi vừa nói xong , Nhã khóc òa lên , :

        - Huhu , bà nghĩ tôi thế à ! Oe oe . - Tôi cười , đằng xa là An và ..... Hử ? Ko có 2 người đấy ?  Tôi ngơ ngơ ngác ngác nhìn , Nhã nhìn Tử , mặt bấu nó bảo :

        - Uầy , anh đẹp trai ra đấy ! - Tôi biết thừa là Trang bỏ Lục Trọng Lam quay ra Tử rồi , suốt ngày nói chuyện với Tử -_- Tôi chẳng còn gì để nói cái cặp đôi này , An đứng cạnh tôi bảo :

        - Giờ ,...kết hôn với anh được rồi đấy ! - Cái gì vậy , anh kéo tôi vào lòng , hôn tôi . Vậy là tôi và An đến với nhau thế đấy ! Chẳng mấy chốc , Tiêu và Thiên cũng tới với nhau , Nhã và Tử thì cứ ngại ngùng nói với mọi người . Vậy là chúng tôi đều hạnh phúc rồi :*

------------------------ End ------------------------

Ai đọc truyện đừng có đọc chùa nha , rất ghét mấy người như thế đấy . 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro