Hừ , em mãi là của tôi - Chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Về nhà , tôi tự nhiên lại hiện ra cái cảnh mà An đang đưa cho tôi con búp bê ở trên phòng An , tôi ngã xuóng , nhìn thấy cảnh An đỡ tôi lúc ngã bổ nhào , càng nhiều thứ hiện ra , tôi cố đứng lên , đi được vài bước , người tôi nhẹ bễnh , tôi nghe thấy tiếng hét của cô giúp việc :

        - AAAAAA , cô chủ bị ngã rồi , cậu kia mau tới đây !!!!! - Rôi có một người bế tôi lên , tôi cứ nửa tỉnh nửa mơ , ngất đi , tôi tỉnh dậy , chớp chớp mắt ngồi dậy , thì An ấn tôi xuống nói :

        - Nằm nghỉ đi ! - Tôi lại nằm xuống , mắt cứ dính vào An , ko ngờ nhìn nghiêng thế này An lại đẹp trai tới như vậy , một lúc tôi lại thiếp đi , dậy cũng gần trưa rồi , An cũng ra khỏi phòng tôi rồi . Tôi rón rén ra ngoài , mới ko thấy dép của tôi đâu , quen đi dép trong nhà rồi , lại quay trở về phòng ,tôi mệt mỏi nghĩ về những hình hiện rả trong đầu , cố sắp xếp theo trình tự , rồi tự nhiên hiện ra cảnh tôi và.............AN TẮM CHUNG >"< Tôi cứ nghĩ , rồi lấy ra quển vở vẽ ko nghĩ về ......, thời gian trôi qua cũng 11 giờ , An mang một bát cháo cho tôi , tôi định cầm bát nhưng An giật lại nó :

        - Em cầm đổ thì sao , anh đút cho ăn ! - An nói thế tôi cũng chẳng biết nói gì , An lúc đút cứ nhìn chằm chằm vào mặt tôi , cáo đã nóng mà mặt tôi đỏ bừng lên , mặt tôi sắp tan chảy , tôi lấy cớ :

        - Em đi vệ sinh ! - Tôi lao phòng vệ sinh , rửa mặt , vỗ vỗ má , tôi tự nhủ :

        - Bình tĩnh lại , Ánh ! Chỉ là anh em , chỉ là trách nghiệm của anh thôi mà !!!! - Tôi ra ngoài , An cứ cười và nhìn về tôi , tôi đỏ mặt , ngồi về chỗ , An đút cho tôi cháo , cháo ngon thật ! Chốc lát hết một bát ô tô , tôi vào phòng vệ sinh rửa mặt , An cầm bát xuống , tôi ngồi trên giường , An lên phòng và cầm theo dép của tôi , An đặt dép xuống , tôi xuống giường , xỏ dép vào , đi ra , thì An nói :

        - Ánh giống công chúa quá ! - Tôi giật mình , câu này quen quen hình như An cũng từng nói và đút cháo cho tôi , cả việc lấy dép nữa , tôi loạng choạng , dựa vào tường , đây dõ dàng là An muốn hòi kí ức lại cho tôi , nhưng......đau đầu quá !

Tôi đi một cách khổ sở , được một lúc tôi bị An bế lên , cơn đau đầu như biến mất , tôi mở to mắt nhìn An , An nói : 

        - Nằm yên một chỗ đi , ngốc ! - Tôi lại nằm , chán nản ,  chẳng bao lâu tôi cũng ngủ , rồi cũng tối , và An cũng đút cháo cho tôi , cũng như buổi trưa mặt tôi nóng bừng bừng , hết cháo tôi đi tắm , ai ngờ An bảo là tắm cho tôi , suýt ngất , nhưng An bảo : 

        - Nếu ko để anh tắm , thì tối nay anh sẽ ngủ với em ! - TÔi cố chấp nói :

        - Cũng được ! - Tôi lấy bộ váy màu tím , tắm xong , An cũng thay quần áo và lấy thêm một cái gối , tôi trợn tròn mắt nói :

'        - Anh làm thật à ? - An cũng mở to mắt nhìn tôi nói :

         - Em nghĩ anh nói đùa à ? - Rồi An bế tôi lên giường , mắt tôi chuẩn bị lồi ra ngoài là vừa , An tắt đèn nằm cạnh tôi . Với tình trạnh này thì ko thể nào ngủ ngon rồi , rồi hình ảnh các ngày mà tôi và anh , thật khủng khiếp , tôi với anh rất thân với nhau , cố nhắm chặt mắt lại ngủ , một lúc tôi cũng ngủ .

Tôi dậy thì An cũng ra khỏi phòng rồi , rửa mặt đánh răng xong tôi xuống nhà , ko thấy ai , có mỗi An và thím giúp việc . Tôi ngồi xuống , ăn , An hỏi :

        - Hồi phục hết trí nhớ chưa ? - Tôi chán nản nói :

        - Anh cứ bình tĩnh , nếu em nhớ ra anh làm gì đó xấu với em thì em sẽ xử anh cho coi ! - Tôi giật mình khi nói xong câu nói này , rồi lại có quá nhiều thứ hiện ra , tôi vẫn cố bình tĩnh , rồi An dẫn tôi đi chơi . Tới khu vui chơi , mắt tôi sáng rực lên , chạy tới tàu siêu tốc , An mua vé tôi kéo An xồng xộc lên , ngồi được 2 vòng mọi thứ hiện ra , quá nhiều thứ , tôi cảm giác có chuyện chẳng lành , rồi bao nhiều thứ cứ quanh quẩn trong đầu tôi , vòng cuối , tôi tức tốc chạy ra ngoài , ra khỏi khu vui chơi , chạy , tôi ko biết tại sao tôi chạy nữa , An cứ đăng sau đuổi theo tôi , tôi chạy ra lòng đường , một chiếc xe ô tô phóng vù vù trên đường , tôi sợ quá đứng im như tượng , An chạy ra , đẩy tôi lăn ra lề đường , tôi nghe một tiếng : "DẦM" Tôi đứng lên , trán tôi rỉ máu , trời bắt đầu mưa , tôi chạy tới bên An , máu An cứ chảy , nước mưa hòa lẫn với máu , ddường dính máu be bét , tôi bật khóc nhìn An , tôi rút điện thoại ra , bấm số gọi ông , tôi ko biết tại sao tôi là gọi ông nữa , ông bắt máy tôi vừa nói vừa khóc :

        - Bố...ơi ....A....n b...ị tai..nạ..n r..ồi ! - Tôi nói đứt quãng , ông nói :

        - Con bình tĩnh , bây giờ con đang ở đâu ? - Tôi ngước lên nhìn :

        - Ở ....... khu vui chơi ... Ước Mơ ! - Tôi chắc nịch nói , ông ừ rồi cúp máy , nước mắt tôi chảy ròng ròng , chẳng mấy chốc xe cứu thương tới , một chú bế tôi lên đặt vào trong xe , tôi nhìn An , tay tôi dính đầy máu , chính tôi đã khiến An ra nông nỗi này , tôi và An ướt nhẹp . Tới bệnh viện thì tôi được cô y tá băng vết thương , cửa bị bật ra , tôi thấy ông và bà ấy vào , bà cầm một cái túi , bà đưa cho tôi cái túi ân cần nói :

        - Con thay quần áo đi ! - Tôi được cô y tá đưa vào phòng vệ sinh , thay quần áo cho tôi , về lại phòng , ông hỏi tôi :

        - Sao An lại bị tai nạn vậy con ? - Giọng ông bình tĩnh , nhưng tôi ko kìm được nước mắt , nó rơi lã chã xuống , tôi nói :

        - Là do con , An dẫn con đi chơi , con chơi tàu siêu tốc , nhưng khi tới vòng cuối,....con cảm thấy điều chẳng lành rồi quá nhiều thứ hiện ra ! Con chạy ra khỏi khu vui chơi , rồi con chạy ra lòng đường , một chiếc xe ô tô phóng tới , con....sợ quá đứng im tjai chỗ , A.....n vì cứu con nên mới vậy ! Huhu - Lúc đo bác sĩ vào nói là An đã tỉnh lại , tôi ko dám vào đó , khoảng 15 phút sau , bà vào bảo tôi :

        - Ánh à , vào đi An muốn gặp con ! - Tôi đứng lên vào phòng An , ông và bà vào , An liếc mắt ý bảo ra ngoài , tôi tới bên giường , tôi khóc , An nhẹ nhàng nói :

        - Đừng khóc , xấu gái lắm ! - An lấy tay quệt nước mắt tôi , tôi vừa khóc vừa nói :

        - Do em , huhu , do em thì anh mới nằm viện ! - An chỉ cười nói :

        - Vậy thì em phải bảo vệ anh , hứa ko ? -  An đưa tay ra , tôi quệt nước mắt , hứa với An tôi nói :

        - Em sẽ bảo vệ anh suốt đời ! - Tôi nói xong An cười khúc khích , từ đó tôi học võ , bắn sung , luyện cách phi dao và tất nhiên tôi tự tạo ra cách đánh của mình rồi . Thời gian nhanh chóng trôi qua , bây giờ tôi cũng lên 14 tuổi rồi , võ và súng,... tôi cũng khá giỏi rồi , bà gọi tôi , chắc là bà gọi tôi dạy nấu ăn đây ( nhiều thứ học quá, tí nữa phải học karate nữa ) tôi dạ vội chạy xuống , bước xuống nhà cái tôi á một câu....trượt chân , dầm ! Cô giúp việc đỡ tôi dậy , tôi chỉ cười , rồi vào trong bếp và đúng như vậy , bà cười tươi nói :

        - Hôm nay mẹ sẽ dậy cách nấu sườn xào chua ngọt ! Nhìn cho kĩ , thím Đào à giúp tôi với ! - Tôi nhìn cách bà và cô Đào nấu , tới lượt tôi , lay hoay mãi mới xong một đĩa , tới tầm tối hẳn tôi bắt đầu đi luyện súng , vừa kéo cái xe đạp điện ra , An hỏi :

         - Em đi đâu thế ? - Tôi nói :

         - Tới nhà Nhã ! Em đi đây .- Tôi phóng xe đi , đúng là tới nhà Nhã nhưng tôi tới đấy rủ đi luyện luôn , tại 2 người đấy được ba tôi huấn luyện nhờ sự năn nỉ của tôi , họ học chậm hơn 2 tháng và ko biết các nhiều chiêu võ khác do ông ko dạy , bây giờ rủ đi luyện súng . Tới chỗ luyện đã gặp thầy giáo và ông , lúc bắn thầy Địch Mạnh Thiên bảo :

        - Mai chúng ta tập bắn bằng 1 tay  ! - Nói là thầy chú có 22 tuổi thôi , rất đẹp trai nhưng tôi ko có mê , cô bạn Nhã thân yêu của chúng ta lại yêu chàng trai hot boy của trường - Lục Trọng Lam , còn cô bạn Tiêu thì nhanh chóng quay phắt về Địch Mạnh Thiên - thầy giáo dạy võ , bắn súng,.... , nhưng dụt dè ko dám bảo cơ ! Tôi bảo thầy :

        - Em thích chơi kiém , ko chơi súng đâu ! - Mọi người ngơ ra nhìn tôi , thực sư trong khu này có mấy cây kiếm , tôi hay lén lấy ra nghịch , đẹp tuyệt vời , ông ngỡ ra một lúc rồi bảo Thiên :

        - Cậu cứ dạy cho nó ! Nó thích thì là tốt ! - Từ đó tôi được học kiếm , và ngày mai tôi sẽ nắm dữ một nửa người trong băng đảng của ông ! Tôi sẽ phải cố gắng hơn nữa , nhất định !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro