Bước vào tim em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 
Trình Hiển đưa cô tham quan vườn rau của đơn vị, Thanh Lam vô cùng háo hức. Một mảnh đất rất rộng trồng đủ các loại rau và vài cây ăn quả. Vài cây lê đang vào mùa, Trình Hiển còn hái cho cô một túi

Thanh Lam lấy một quả lê trực tiếp đưa lên áo lau, cô cắn một miếng thật to, vị ngọt tươi mát nhanh chóng ập đến

" Ngon quá"

Vẻ mặt như trẻ con của cô làm anh muốn cưng chiều. Thanh Lam ăn một mạch tận ba quả, bữa trưa liền không ăn nổi

"Khi nào cô trở về"
 

" Sáng mai sẽ lên đường "

 
Trình Hiển lấy chìa khóa trong túi đưa cô

" *Chiều nay tôi có việc, cô cứ tới phòng tôi nghỉ ngơi, trở lại sẽ sắp xếp chỗ nghỉ cho cô"

Thanh Lam gật đầu, cùng anh trở lại chỗ Trịnh Mẫn.

Nghe tin vợ mang thai, trên mặt Kiều Tuấn nét  vui mừng thấy rõ. Hai người biết Thanh Lam đi cùng sư đoàn trưởng nên rất yên tâm. Thấy cô trở lại, Trịnh Mẫn còn trách không ở cùng nhau lâu hơn.

Thanh Lam cầm chìa khóa đi theo chiến sĩ phía trước, dẫn đường đến phòng Trình Hiển. Đây là một dãy nhà gồm bốn phòng, phía trước là một khoảng sân rộng, xung quanh được tường rào ngăn cách với khu tập thể của các chiến sĩ

" Phòng sư đoàn trưởng nằm đầu tiên, chị dâu có cần gì thì cứ nói với chúng em"

" Cảm ơn cậu"

Chiến sĩ này rất nhiệt tình, còn giới thiệu sơ qua cho cô các khu xung quanh, khu nhà ăn, căn tin, sân thể thao,..

Phòng Trình Hiển rất gọn gàng, bên phải là bàn làm việc, chính giữa để bộ ghế gỗ tiếp khách, chiếc giường được đặt cạnh kệ tủ ngay lối rẽ nhà vệ sinh. Cách bài trí đơn giản nhưng có quy tắt như chính con người anh

Thanh Lam cầm tấm ảnh trên bàn, hình này chắc là chụp lúc anh còn trẻ, nét cười rạng rỡ trên mặt anh thế này, cô chưa từng thấy qua. Đêm qua mất ngủ, buổi sáng lại đi đường có hơi mệt, Thanh Lam bây giờ cần nạp năng lượng

Nhìn chăn được gắp vuông vức như chiếc hộp, cô có chút không nỡ, nhưng cơn buồn ngủ kéo đến. Nhanh chóng bung chăn ra đắp, hương chanh thơm mát tràn vào mũi cô. Thanh Lam mỉm cười rồi từ từ tiến vào mộng đẹp

Trình Hiển kết thúc cuộc họp dưới tỉnh trở về, anh có mua một ít bánh gai, đây là đặc sản của Đông Xuyên. Nghĩ tới cô gái nhỏ, anh muốn nhanh chóng gặp cô. Nét mặt sư đoàn trưởng khác hẳn thường ngày, là vui vẻ giống như bọn Tiểu Lý gặp người yêu đến thăm, chiến sĩ phía trước âm thầm kết luận.

Thanh Lam ngủ một giấc tới chiều, tỉnh dậy tinh thần rất sảng khoái. Cô gấp chiếc chăn hơn chục lầnvẫn không được như cũ, nhưng cũng không đến nỗi tệ. Vào nhà vệ sinh rửa mặt rồi cô đóng cửa ra ngoài

Theo lời chiến sĩ trẻ, tìm đường đến căn tin kiếm ít đồ ăn, ngủ dậy bụng hơi đói. Dọc đường, từng tốp các chiến sĩ qua lại. Thấy cô ai cũng chào, cô còn nghe được những câu khen ngợi
 

" Bạn gái sư đoàn trưởng thật xinh đẹp"

" Đây là lần đầu tiên sư đoàn trưởng có bạn gái đến thăm"

"Tôi đoán cô ấy nhỏ tuổi hơn nhiều "

 
Thanh Lam cười thầm trong bụng, cô mua hai miếng bánh mì cùng hộp sữa rồi trở về phòng chờ Trình Hiển. Mới bước vào cổng cô đã thấy cửa phòng anh mở, chắc là anh đã về, liền vui vẻ bước vào

Trình Hiển vừa về đã tìm cô, nhưng cửa phòng vẫn khóa, nhìn tấm chăn trên giường, anh biết cô đã ghé qua. Nhưng đến chỗ Trịnh Mẫn vẫn không thấy cô đâu, trong lòng hơi bực.
 

" Anh về rồi à"

Trình Hiển nhíu mày nhìn cô gái vừa vào, tâm trạng bình tĩnh lại. Cô đặt đồ ăn bàn, bên cạnh là một thứ lâu rồi cô chưa được ăn

" Ôi bánh gai à"

Anh không nghĩ cô lại biết, gật đầu

" Trên đường về mua cho cô, đây là đặc sản vùng này"

Trình Hiển thấy cô nhìn anh cười tủm tỉm

" Bánh này mẹ tôi làm là ngon nhất, khi nào có dịp sẽ cho anh thử"

" Quên giới thiệu với anh, tôi là người Đông Xuyên"

 
Trình Hiển hơi bất ngờ, nhìn túi đồ ăn cô đặt trên bàn, anh đã đoán được cô đi đâu.
 

" *Buổi tối cô cứ ngủ lại đây, tôi sang phòng đồng đội"

" Được* "

 
Thanh Lam thấy anh mở tủ lấy ra chiếc chăn bông mới, đặt lên giường

" *Buổi tối trên núi nên sương hơi lạnh, trong phòng có nước nóng cô cứ dùng, lát nữa tôi sẽ mang cơm đến*"

Anh vừa nói vừa thay luôn ga trải giường mới, động tác rất nhanh gọn. Nhìn người đàn ông phía trước, Thanh Lam cảm thấy vô cùng ấm áp. Cô đã từng gặp qua nhiều người, chỉ có anh làm cô nảy sinh cảm giác rung động

Cô thuộc tuýp người mạnh dạn theo đuổi tình yêu, một khi đã xác định đối tượng thì theo đuổi đến cùng. Người đàn ông này, chính là đối tượng của cô
 

" Tôi mới tới, không quen thuộc nơi này, các phòng xung quanh đều không có ai, anh nói xem, nhỡ may nửa đêm tôi bị đau, biết tìm ai chứ"

Trình Hiển cũng nghĩ tới chuyện này, nhưng cô là con gái, không thể ở chung một phòng

" *Hay là để Trịnh Mẫn qua đây với cô"

" Vợ chồng họ lâu ngày gặp lại, tôi không muốn làm bóng đèn, hay là thế này, anh ngủ dưới đất, giường cho tôi, thế nào*"

Anh suy nghĩ về đề nghị của cô, sau một hồi đưa đủ lý do, Thanh Lam cũng khiến anh gật đầu

 
Cơm tối xong mới hơn bảy giờ, hai người ngồi xem thời sự. Bên ngoài có thể nghe được tiếng côn trùng, Thanh Lam cảm thấy cuộc sống thế này rất yên bình. Tin tức trên ti vi đã hết, Trình Hiển đem chăn trải dưới sàn, Thanh Lam vệ sinh cá nhân xong cũng leo lên giường
 

Không khí trong phòng trở nên im lặng, sương đã bắt đầu xuống nên hơi lạnh. Thanh Lam kéo chăn trùm đầu, bên trong vang lên giọng nói dịu dàng

" *Hôm nay tôi nghe được rất nhiều chuyện thú vị, anh muốn nghe không "

 
" Cô kể đi "

Tiết mục một người nói một người đáp diễn ra trong phòng

" Sư đoàn trưởng, mọi người nói tôi rất xinh, anh thấy đúng không "
 

" Đúng vậy"

"  Sư đoàn trưởng, anh chưa có bạn gái "

"Đúng vậy"

" Sư đoàn trưởng, mọi người nói anh già hơn tôi rất nhiều "

Trong phòng bỗng im lặng, Thanh Lam cố nén cười, rất lâu mới thấy anh lên tiếng

" Ngủ đi "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro