Nguy hiểm đến gần

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sáng sớm, Trình Hiển tiễn cô cùng Trịnh Mẫn ra ga. Trong lúc chờ tàu đến, Trịnh Mẫn khát nước nên đi mua, chỉ còn hai người bọn họ

" Khi nào anh về nhà "

Thanh Lam vừa nói vừa nghịch viên đá dưới chân, giọng cô có chút mong chờ

" Tết dương lịch sẽ về "

Tết dương lịch tận bốn tháng nữa, lâu như vậy, Trình Hiển cũng muốn nhanh chóng gặp lại cô, nhưng công việc vẫn cần anh xử lý

" Về đến nơi nhớ báo cho tôi"

" Được"

 
Trịnh Mẫn mua nước xong tàu cũng vừa đến. Hai người tạm biệt anh rồi lên tàu. Qua ô cửa sổ, Thanh Lam thấy anh vẫn nhìn về hướng cô, tàu bắt đầu lăn bánh, bóng anh cũng khuất dần

Vương Đình vừa khai trương vài cửa hàng thời trang mới ở khu mua sắm. Những cửa hàng này sẽ chuyên trang phục của các thương hiệu nổi tiếng trên thế giới. Hoạt động này Thanh Lam được giao chuẩn bị tiệc teabreak cho buổi khai trương

Khách mời lần này toàn những phu nhân giàu có, vẻ bề ngoài toàn phủ những thứ đắt tiền.
 

" Phu nhân không sao chứ ạ"

 
Trương Lệ Mai hơi chóng mặt, dạo này sức khoẻ bà rất kém. Vừa lúc có cô gái này đỡ bà ngồi lên ghế
 

"  Cảm ơn cô, tôi không sao "

 
Đây là lần đầu Trương Lệ Mai gặp cô gái này, nhưng bà lại nảy sinh cảm giác gần gũi, cô rất xinh, mặt mũi thanh tú, lại lễ phép. Cô khoảng hai mươi mấy tuổi, nếu con gái bà còn sống, có lẽ cũng trạc tuổi cô.

Vị phu nhân nhìn cô bằng ánh mắt rất đỗi dịu dàng, Thanh Lam lấy ly nước trên bàn đưa tới

" *Phu nhân mời dùng ít nước ạ*"

Trương Lệ Mai cầm ly nước trên tay, không hiểu sao bà lại muốn bắt chuyện cùng cô nhiều hơn
 

" *Cháu làm việc ở đây à"

" Vâng, cháu làm thư ký, hôm nay khai trương nên được phân công qua đây giúp ạ*"

Trên môi cô nở nụ cười, lúm đồng tiền trên má càng đậm. Trương Lệ Mai sững sờ, Phương Mỹ của bà cũng có lúm đồng tiền trên má, đôi mắt cũng to tròn lanh lợi thế này. Nghĩ đến con gái, bà liền rơi lệ

 
Thanh Lam nhanh tay lấy khăn giấy cho bà
 

" Phu nhân, người có tâm sự ạ"

" Không giấu gì cháu, dì có đứa con gái mất tích, dáng vẻ của cháu rất giống nó, nhìn cháu liền không kiềm lòng được"

 
Thanh Lam cũng cảm động với câu chuyện của người phụ nữ này, bà rất hiền từ, lại thương nhớ con, trên mặt mang vẻ bi thương
 

" Mẹ"

Phát ra âm thanh này là một người đàn ông, Thanh Lam không nghĩ tới người trước mặt lại là mẹ anh ta

 
Lâm Chí Phong từ xa đã nghe hai người trò chuyện, cô gái này nhìn có chút quen mắt, tại buổi tiệc hôm ấy, anh ta vẫn không nghĩ ra được. Lúc nãy nghe những lời từ Trương Lệ Mai, anh ta đã nhận ra cô giống ai

Không thể có chuyện trùng hợp như thế, Lâm Phương Mỹ đã hoàn toàn biến khỏi cuộc sống này. Suốt  mười mấy năm qua, nhà họ Lâm luôn tìm kiếm nhưng vẫn không có tung tích. Trong lòng họ đã ngầm chấp nhận sự thật này

Nhưng hôm nay, cô gái này lại khiến cho mẹ anh ta nhớ lại chuyện cũ, Lâm Chí Phong trong lòng tự nhủ, anh ta sẽ không để Lâm Phương Mỹ thứ hai bước vào cuộc sống này.
 

Thấy con trai vừa đến, Trương Lệ Mai liền vui vẻ kéo tay anh ta

" Chí Phong, con nhìn xem cô gái này thật giống Tiểu Mỹ, đúng không"

 
Thanh Lam thấy được vẻ lạnh lẽo trong mắt anh ta, rất nhanh người đàn ông này khôi phục lại dáng vẻ ung dung khi nãy.
 

" Nhìn qua có hơi giống, nhưng người ta lại mang vẻ đẹp nổi tiếng của con gái Đông Xuyên mẹ à"

 
Thanh Lam hoảng sợ, tại sao anh ta lại biết, người đàn ông quả thực rất nguy hiểm. Cô không biết anh ta còn âm thầm giở trò gì

Từ xa Thanh Lam thấy được Trình Hải đang tiến đến, anh giống như phao cứu sinh của cô lúc này, đối diện với người đàn ông nguy hiểm kia, cô rất sợ.
 

" Chào bác Trương, cảm ơn bác đã đến tham dự"

Trình Hải nói xong liền nhìn về phía cô căn dặn

" Cô ra xe đợi tôi"

 
Thanh Lam cảm thấy nhẹ nhõm, cô chào mọi người rồi nhanh chóng rời đi. Trương Lệ Mai nhìn theo bóng cô có phần luyến tiếc.

Trình Hải trở lại, thấy cô đang đợi anh. Trong xe, Thanh Lam có vài chuyện muốn hỏi

" *Vị phu nhân vừa rồi là mẹ của Lâm tổng à*"

Trịnh Hải không đáp vội, anh lấy hộp bánh bên cạnh đưa cho cô

"Cũng không hẳn là mẹ, sao mọi người lại gặp nhau"

Thanh Lam không hiểu ý trong câu nói của anh, cô kể lại chuyện vừa rồi

" Dì ấy chóng mặt, tôi đứng bên cạnh ra tay đỡ, còn bảo tôi giống con gái mất tích, có vẻ dì ấy hơi xúc động "

Tay trái đang cầm gậy của Trình Hải nổi gân xanh, dáng vẻ khi nãy của Lâm Chí Phong chắc chắc đã nghe được điều này. Trình Hải hơi lo sợ, nếu Thanh Lam bị cuốn vào âm mưu lợi ích của anh ta, không biết cô sẽ nguy hiểm thế nào. Anh tuyệt đối không để chuyện ấy xảy ra

Trở lại văn phòng, Thanh Lam nhận được tin nhắn của Tuệ Di, hai người lâu rồi chưa gặp nhau, hôm nay cả hai đều rảnh, cùng hẹn nhau xem phim.

Tan tầm, Thanh Lam đang chờ xe thì có một chiếc Porsche màu đen quen thuộc dừng trước mặt cô, cửa được hạ xuống

" Lên xe, tôi đưa cô về"

Tuệ Di đỗ xe trước nhà Thanh Lam, hai người hẹn nhau bảy giờ, nhưng trên đường tan tầm Trịnh Mẫn có nhờ cô đem giỏ lê này cho Thanh Lam, vì thế nên ghé qua sớm

Qua kính chiếu hậu, tầm mắt Tuệ Di rơi vào chiếc xe Thanh Lam vừa bước xuống. Tay trên vô lăng bỗng siết chặt

Thanh Lam không biết Tuệ Di lại đến sớm như vậy, vẫn chưa tới giờ hẹn. Cô đưa tay gõ cửa xe. Một giỏ lê vàng ươm được đưa tới trước mặt cô. Thanh Lam đoán được là ai gửi, ý cười trên môi càng đậm
 

"  Tiểu Lam, tối gặp lại"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro