Văn án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Một tiếng tiêu, dẫn người lạc bước...

Một cái liếc nhìn , ôm trọn mối tình si đằng đẵng mười mấy năm....

    "Huấn Cao , vì chàng ta sẵn sàng phụ tẫn thiên hạ"

Viên quản ngục - Nguyễn Phúc Cảnh ( Anh Duệ thái tử ) thái tử điện hạ khuynh quốc khuynh thành , tài năng xuất chúng , uy phong lẫm liệt , có tài thao lược , được vạn người mê say , nhưng lại chỉ khăng khăng mối tình đơn phương với người tử tù (Huấn Cao) . Chàng vì người mà mặt dày theo đuổi , mưu toan tính kế ,không ngại hạ thấp mình thành viên quản ngục , đổi lại chỉ mong được một ánh mắt , một nụ cười của mỹ nam , si tâm bất hối....

Một đóa hoa hỏa liên tỏa sáng giữa chốn ngục tù lạnh lẽo , rực rỡ đến chói lòa....

Một bàn tay ấm áp , sưởi ấm giữa gian nhà giá lạnh

Một viên đường , ngọt ngào đến tận tâm can....

 "Viên quản ngục , ngươi vì sao lại đối đãi với ta tốt như vậy? vì lẽ gì luôn làm tâm ta dao động?"

 Huấn Cao - con người đạp trời quấy nước , hiên ngang ngay thẳng không sợ quyền uy thế lực nào trong cuộc sống .Cầm đầu một nhóm phản loạn chống lại triều đình , chàng bị bắt tạm giam và kết tội tử hình... Vì một người mà sự sống bây giờ trở nên quan trọng hơn bao giờ hết ,vì một người mà lần đầu tiên chàng biết thế nào là hạnh phúc

Nhưng...Nước mắt rơi , oán hờn cùng bất lực...

 Kiếm vung, máu chảy đầm đìa , tuyệt vọng , hối hận ...dày xéo tâm can...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro