Tỏ tình?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã hơn một tuần, Oh Sehun và Byun Baekhyun không nói chuyện với nhau. Tình trạng căng thẳng kéo dài đến mức các thành viên cũng bắt đầu mất hết kiên nhẫn, đỉnh điểm là vào cuối tuần, Kyungsoo và Luhan phải treo biển "miễn làm phiền" ngoài cửa ngăn hai kẻ kia cứ nửa đêm đến xin tá túc. Tối đó, Jongdae và Minseok mỗi người một bên nắm lấy tay Sehun cùng Baekhyun lôi vào phòng, cẩn thận đóng cửa để hai người có không gian riêng, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của những ông anh lớn.

Trong căn phòng thiếu vắng hơi người đã lâu, Baekhyun và Sehun chia nhau ngồi hai bên giường, không ai nhìn ai, không khí im lặng tĩnh mịch bao trùm không gian vắng vẻ.

Baekhyun nắm chặt tay, trong lòng mơ hồ chờ đợi Sehun sẽ lên tiếng, như lúc trước an ủi, nhẹ nhàng xoa đầu cậu mà dỗ dành. Chờ đợi giọng nói dịu dàng, bờ vai vững chãi và cả lồng ngực ấm áp mang hương vị đặc biệt chỉ riêng Sehun có.

Nhưng dù bao nhiêu chờ đợi, người phía trước cũng không hề có ý di chuyển. Baekhyun cắn chặt môi, cười nhạt. Cậu đã quá hy vọng vào những điều tưởng chừng như nhỏ bé lại quá đỗi lớn lao ấy, hy vọng vào thứ tình cảm vốn không thể nào xuất hiện ở một chàng trai trưởng thành hoàn toàn bình thường.....

Baekhyun khẽ thở dài, quay người muốn nằm xuống giường chìm vào giấc ngủ, muốn quên đi thứ cảm xúc đã bén rễ từ lâu trong lòng cậu, muốn ngăn chặn nó ngày càng trở lên mãnh liệt.

Ngay lúc ấy, thân hình bé nhỏ của Baekhyun rơi vào vòng ôm ấm áp của Sehun, bên tai cậu nghe thấy tiếng thở quen thuộc, tiếng trái tim hai người đồng điệu hòa chung một nhịp đập.

- Baekhyunie, thật xin lỗi.

Sehun nhẹ giọng than từng tiếng, siết chặt vòng ôm như sợ rằng chỉ một giây sau thôi, Baekhyun của cậu sẽ tan biến mất.

- Baekhyunie, đừng không quan tâm em nữa. Xin anh đấy. Đừng tránh nhìn vào mắt em, đừng bỏ đi mỗi khi trông thấy em, đừng dừng việc làm nũng với em như lúc trước. Em nhớ anh lắm. Nhớ đến phát điên rồi.

Sehun nghẹn giọng, cắn nhẹ lên đôi vai Baekhyun, vừa như trách móc lại vừa như truyền tải tâm trạng rối bời và bức bối lâu nay đã đè nặng trong lòng.

Baekhyun lặng người, cậu cảm nhận được hơi ấm quen thuộc, cảm nhận được nỗi nhớ nhung đến đau đớn, cảm nhận được tình cảm sâu nặng của Sehun dành cho bản thân.

Trong hai người, từ trước đến nay, vốn dĩ ngay từ vạch xuất phát, đã không có ai sai. Tình yêu làm gì có lỗi, kẻ trong cuộc mệt mỏi, khổ sở và dằn vặt, đấu tranh từng ngày vì nó lại càng vô tội.

Sehun và Baekhyun không ai muốn mở lời về thứ tình cảm khác thường ấy, bởi họ đều sợ rằng nếu nói ra, mọi chuyện sẽ kết thúc. EXO chỉ vừa mới debut thôi, giấc mơ của họ còn chưa được hoàn thành, những đam mê, hoài bão âm nhạc vẫn đang còn dang dở...

- Sehun à, chúng ta.....

Baekhyun nghiêng đầu, đặt môi áp lên bàn tay với những vết chai sần vì luyện tập của Sehun, khẽ nói.

- Chúng ta cứ như vậy, không phải tốt lắm sao?

Thân hình nhỏ bé của Baekhyun rời khỏi vòng ôm ấp áp, cậu nghe thấy tiếng Sehun có chút run rẩy vang lên.

- Ý hyung là gì?

Baekhyun cố chấp quay lưng, nhất quyết không chịu đối mặt với ánh mắt nóng bỏng đầy tổn thương kia.

- Là anh em. Baekhyun là hyung của Sehun. Chúng ta....

- Byun Baekhyun!

Từ lúc nào, Sehun đã quay người Baekhyun đặt xuống giường lớn, tiến lên phía trước đè ép lên thân thể nhỏ bé, chống một tay làm điểm tựa, tay còn lại nâng đầu Baekhyun. Giữa hai người lúc này, khoảng cách vật lý giường như bằng không.

Não Baekhyun ngưng trệ, khuôn mặt nhỏ bé nóng bừng, vệt hồng lan ra đến tận mang tai. Cậu lắp bắp, nhất quyết nhắm chặt hai mắt.

- Se... Sehun....

- Baekhyunie, mở mắt ra. Nhìn em này.

Giọng nói Sehun vang lên dịu dàng như nước, thành công khiến Baekhyun hé đôi mắt tròn xoe ươn ướt như cún con, cảnh giác.

- Baekhyunie, nói cho em nghe, anh muốn trở thành gì của em?

Baekhyun nghĩ nghĩ thật kỹ, không dám nói bừa, đành hạ kế thăm dò.

- Anh muốn thành,.... người thân thiết nhất của Sehunie...

Sehun chép miệng, không chần chừ ép trán mình áp lên trán Baekhyun, mũi hai người cũng đã chạm vào nhau, hai thân thể dán sát, nhiệt độ trong phòng cũng tăng cao từ lúc nào.

- Nghe rõ đây, Byun Baekhyun. Từ nay về sau, đừng giận dỗi lung tung nữa, trong EXO người em quan tâm và yêu thương nhất chỉ có anh mà thôi. Cũng không cho phép anh không quan tâm đến em. Càng không được thân thiết cùng các thành viên khác như hai chúng ta, đặc biệt là Chanyeol hyung, hyung có biết là mấy đứa con trai nguy hiểm và xảo trá lắm không? Hyung thì ngây thơ, dễ thương như thế, bị lừa rồi phải làm sao?

- Nhưng các thành viên đâu phải kẻ xấu?

Baekhyun rụt rè nằm trong lòng Sehun nêu lên ý kiến.

- Đấy là em cảnh báo trước thế. Đề phòng mọi trường hợp xảy ra. Baekhyunie, em muốn trở thành người thân thiết nhất của anh, muốn bảo vệ, chăm sóc và là điểm tựa của anh mỗi khi mệt mỏi. Vì vậy, đừng đẩy em đi nhé? Em sẽ điên mất!

Baekhyun cắn môi, ngắm nhìn đôi mắt chân thành của Sehun, lắng nghe giọng nói đầy tính chiếm hữu pha lẫn đôi chút sợ hãi mơ hồ. Bất giác, cậu mỉm cười hạnh phúc.

Sehun vẫn không nói ra, nhưng có lẽ, im lặng thế này sẽ tốt hơn. Chỉ cần họ ở bên cạnh nhau, điều này đã thật tuyệt vời.

Đôi bàn tay nhỏ nhắn đưa lên ôm lấy hai má Sehun, Baekhyun gật mạnh đầu.

- Ừ. Chỉ cần Sehun không thích, anh sẽ không làm.

Trái tim Sehun đập mạnh, không tự chủ được nhảy bang bang trong lồng ngực. Sehun cúi xuống áp đôi môi mỏng lên mắt Baekhyun, nụ hôn trong sáng nhẹ phớt như cánh hoa rơi trên mắt, ngọt ngào mà dịu nhẹ, lại vô tình kích thích những cảm xúc chân thật ấy trở nên điên cuồng.

Cùng lúc ấy, ở bên ngoài, có mười cậu thiếu niên đang tập trung xếp vòng tròn ngồi quanh cửa phòng, ai cũng giỏng tai, đề cao cảnh giác, tập trung nghe ngóng tình hình bên trong.

- Thế nào rồi? Ôm rồi sao nữa??? Không phải Baekhyun sẽ quay lại đánh Sehun đấy chứ?? Phải ngăn tên họ Byun lại, bảo vệ maknae đáng thương của chúng ta!!!!

Thành viên của cẩu hội Park Chanyeol lên tiếng, kích động thúc giục quần chúng.

Kyungsoo ngồi đối diện không khỏi tức giận, lườm Chanyeol một cái, gắt giọng.

- Ngồi im đi. Baekhyun không bạo lực như cậu đâu. Nếu thực sự muốn biết đến vậy thì vào thẳng trong đấy mà nhìn.

Chanyeol nhận thấy ánh nhìn đối địch của Kyungsoo, cau chặt mày.

- Xem ai đang nói kìa, có phải cái kẻ bỏ đồ vào tất rồi quăng lung tung với ý đồ ám sát anh em không? Phải không?

- Còn không phải do cậu nhét vỏ bánh dưới gối tôi à????? CÓ BIẾT LÀ TRÊN GIƯỜNG TÔI CÓ BAO NHIÊU CON KIẾN KHÔNG?????

Kyungsoo đang ngồi im một chỗ bỗng bùng nổ cơn giận, không quản nhiều xông thẳng tới muốn túm cổ Chanyeol mà đánh.

Junmyeon hiền lành đáng thương ngay lập tức bị Chanyeol lôi ra làm bia đỡ đạn, một bên luống cuống cản Kyungsoo lại, một bên hét lớn.

- PARK CHANYEOL!!!!!!!!

Các thành viên như cảm thấy ký túc xá chưa đủ náo loạn, vây xung quanh hò hét cổ vũ, quên mất bản thân đang ngồi rình trộm trước cửa phòng cậu út.

Hội trưởng Kim Minseok rốt cuộc cũng bùng nổ, đập mạnh lên tường, lần đầu bộc phát quyền uy tối cao của người lớn tuổi.

- MẤY CÁI ĐỨA NÀY CÓ IM NGAY KHÔNG??? Làm cái trò gì thế? Rình trộm còn đánh nhau??? Đã bảo nhỏ miệng thôi mà nói mãi không nghe. Còn đứa nào lên tiếng nữa cẩn thận anh đấy.

Các thành viên EXO cũng thức thời im lặng, lo lắng nhìn hội trưởng hé mở cửa phòng, cố gắng nhìn vào bên trong.

- Minseok hyung.......

Minseok bực bội nhìn Tao, gằn giọng.

- Cái gì? Có trật tự để.....

- MẤY NGƯỜI ĐANG LÀM CÁI GÌ THẾ???

Anh cả còn chưa kịp dứt lời đã thấy một bàn chân xuất hiện, ngay sau đó tiếng hét có dexiben ngang với Kim Jongdae lúc tức giận vang lên, đẩy lùi mọi lời giải thích của các thành viên. Tức thì không ai hẹn nhau, tất cả đều náo loạn lao thẳng về phòng, ký túc xá bị một phen chấn đông lớn nhất từ trước đến nay.

Sehun kiểm tra một lượt các cửa phòng lúc này đã đóng chặt, dở khóc dở cười quay người. Cậu chán nản gãi tóc, không biết nên vui vì được các anh quan tâm hay buồn vì họ nhiều chuyện đến mức đó.

Sehun dựa người vào cửa ngắm nhìn Baekhyun, người lúc này đang cuộn mình nằm tròn trong chăn, một mình xấu hổ đỏ mang tai. Cậu tiến vào phòng, mở chiếc chăn thích thú nhìn bảo bối của mình bối rối, lại khẽ đưa tay chạm lên má Baekhyun, cười rạng rỡ, nhanh chóng ôm chặt lấy Baekhyun vào lòng, cưng chiều thỏa mãn nói.

- Baekhyunie, đi ngủ thôi nào!

Baekhyun nằm gọn trong ngực Sehun, hai tay nghịch ngợm làm bừa, trong lòng không khỏi cảm thấy ngọt ngào. Mùi hương của Sehun vẫn quen thuộc và dễ chịu như ngày nào...

Nhưng,..... thế này có được gọi là ngày đầu yêu nhau không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro