Part11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giày cao gót của nữ tử đi vài bước phát ra âm thanh cộp cộp, không nghe thấy tiếng giữ lại truyền đến từ phía sau . Cô cuống quít dừng bước lại, xoay người lại.
Đợi một hồi lâu mà, cũng không thấy thân ảnh Lộc Hàm đâu, nữ tử không thể tin được hô vài tiếng:
“Lộc Hàm,Lộc Hàm!!”
Y quả nhiên không có đuổi theo! Nữ tử tức giận, dùng sức dậm chân một cái, mắng to: “Lộc Hàm! Xem như anh lợi hại!”
Cô chạy đến ven đường, quắc một chiếc tắc xi, thở phì phì mà ngồi lên, đóng sầm cửa lại, xe rất nhanh khởi động, biến mất ở trong bóng đêm.
Lộc Hàm từ chỗ bán đồ chơi đi ra đem theo một gói to mô hình người máy, đã là chuyện của năm phút sau . Y nguyên bản lòng tràn đầy vui mừng, nhìn đến ngã tư đường dòng người thưa thớt
Lúc này mới nhớ tới mình đã quên một chuyện trọng yếu.
“Không xong …”
Lộc Hàm cúi đầu ngắm ngắm cái túi, bên trong chính là mô hình người máy bản siêu hợp kim cơ giáp vạn năng làm cho tất cả mọi người tha thiết ước mơ . Tuy rằng đêm nay y bị đá, bất quá y thu hoạch được một cái mô hình siêu khốc , Lộc Hàm nghĩ, tâm tình bi ai cũng tiêu tán một ít.
Bất quá… Bị đá như vậy cũng không phải biện pháp a… Chẳng lẽ mình thật sự không chịu nổi sao? Lộc Hàm không khỏi ở trong lòng tính toán , đây là lần thứ mấy mình thất tình .
“Uy uy… Vị mỹ nam tử kia!”
Lộc Hàm vô mục đích đi tới, một khi đắm chìm giữa thế giới của mình, sẽ đối với chuyện phát sinh chung quanh không hề sở giác.
“Mỹ nam tử! Vị tiểu mỹ nam tử mặc áo sơmi trắng kia ! Gọi cậu đấy!” Đối phương đề cao âm lượng.
“Ách?” Lộc Hàm bừng tỉnh đại ngộ, theo tiếng nhìn lại.
Một lão thái thái tóc bán bạch hướng y vẫy vẫy tay, cái bàn phía trước đối phương đặt rất đơn sơ , trên khăn trải bàn cũ nát thêu hai cái chữ “Bói toán” to đùng.
Nguyên lai y đã bất tri bất giác đi đến vùng “phố Thầy tướng số” nổi danh đi,Lộc Hàm sửng sốt một hồi lâu.
“Tiểu mỹ nam tử, có phải có phiền não gì không ? Lại đây tán gẫu vài câu đi.”
Lộc Hàm từ trước đến nay không thích cái này, y uyển chuyển cự tuyệt : “Cám ơn, không cần…”
“Cậu mới vừa thất tình có phải hay không?” Lão thái thái nói xong, Lộc Hàm sửng sốt một chút, vội gật đầu. Lão thái thái tiếp tục nói ra những điều kinh dị: “Nói trực tiếp một chút, có phải là cậu luôn luôn thất tình, hơn nữa lần này, hẳn là hơn mười lần rồi đi?”
“Đúng vậy… Bà thật lợi hại…”
“Vận thế của cậu , trừ bỏ đào hoa , mặt khác cũng không có gì trở ngại, học tập hay sự nghiệp đều thuận lợi …” Lộc Hàm đang muốn phụ họa một chút, lão thái thái thình lình toát ra một câu: “Bất quá tôi nhắc nhở cậu, vận xui của cậu sắp tới rồi.”
“A?” Lộc Hàm ngây ngốc .
“Kỳ thật nửa đời của cậu là trôi qua rất tốt , phúc khí nhiều , nhưng đầu tiên cậu phải trải qua một đoạn thời gian phi thường xui xẻo, nếu cậu qua được, từ nay về sau cậu có thể hưởng phúc, nếu không qua được…” Bà ấy nói đến trọng điểm thì dừng lại, Lộc Hàm khẩn trương hỏi:
“Nếu không qua được, sẽ như thế nào?”
Lão thái thái kề sát vào y, sắc mặt ngưng trọng nói: “Không qua được, sẽ không có gì tốt đẹp…”
Lộc Hàm hít một hơi.”Chẳng lẽ nói, tôi sẽ…”
Lão thái thái ngồi trở lại, thần bí nói: “Vấn đề này cũng chỉ có trời mới có thể quyết định .”
Lộc Hàm bị dọa không nhẹ, vội hỏi: “Nghiêm trọng như thế? Chẳng lẽ không có cách nào có thể hóa giải sao?”
“Hết thảy đều là số trời, này không tốt a…” Lão thái thái lời nói thấm thía.
“Không phải đâu…” Lộc Hàm vẻ mặt cầu xin.
“Nhưng tôi có thể cho cậu một lời khuyên.”
“Lời khuyên?” Lộc Hàm nín thở nghe.
“Cẩn thận cái gì đó màu trắng.”
“Màu trắng ?”
“Đúng, tất cả cái gì có liên quan đến màu trắng, đều phải tránh xa, bằng không, sẽ rất xui xẻo.”
Lộc Hàm nghe sợ nổi cả da gà, nuốt một ngụm nước bọt, tiếp tục hỏi: “Kia… Chỉ cần tôi tránh xa cái gì đó màu trắng , cũng không gặp vận xui ?”
“Đây cũng không phải.”
“A?” Mặt của y suy sụp xuống.
“Chỉ là giảm bớt cái xui cho cậu mà thôi, nhưng vẫn gặp xui xẻo.”
Nghe bà ấy nói như vậy, vận mệnh kế tiếp của mình là tránh cũng không thể tránh ? Lộc Hàm có chút uể oải, mình thất tình , như thế nào đến lời tiên đoán của thầy tướng số một chút cũng không hảo thế này? Không thể để cho y vui vẻ một chút sao?
Lão thái thái thấy y như vậy, an ủi: “Tiểu mỹ nam tử, cậu cũng không cần bi quan, bất cứ chuyện gì chuyện đều cũng có chuyển biến.”
“Ân? Cái gì chuyển biến?” Lộc Hàm lại được châm một chút hy vọng.
“Tuy rằng cậu sẽ có một đoạn thời gian rất xui xẻo , nhưng chỉ cần cậu gặp gỡ 『 ngôi sao may mắn』của cậu , có thể hoàn toàn đuổi xui xẻo đi.”
“Thật vậy chăng?” Lộc Hàm nháy mắt từ ủ rũ biến thành tràn ngập chờ đợi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro