Part10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Là bởi vì cậu không tin tôi, tôi mới phải dùng hành động chứng minh cho cậu xem.”
“Không. . . Không cần. . .” Vị hôn thê kia của hắn bá đạo như vậy, ai biết mình sẽ gặp trả thù gì a! Lộc Hàm cười nói: “Tôi tin tưởng cậu là được rồi.”
Ngô Thế Huân khó có được nhíu mày, đang muốn nói tiếp, quản gia Trần Tân nhà hắn từ sân của yến hội đi ra.
“A! Đại thiếu gia, nguyên lai ngài ở trong này. . .” Trần Tân vội vội vàng vàng chạy đến trước mặt hắn.”Lão gia bảo ngài trở về.”
“Đã biết.” Ngô Thế Huân theo sát hắn , thời điểm đi đến sân, hắn bỗng dưng đối với Lộc Hàm đang đứng ở dưới hô lên: “Lộc Hàm.”
“A?” Đây là lần đầu tiên hắn hô to tên của mình,Lộc Hàm có điểm không thích ứng mà ngẩng đầu.
“Nhớ kỹ lời tôi nói, mặc kệ bao nhiêu thời gian, tôi sẽ chứng minh cho cậu xem!”
“. . .” Lộc Hàm dại ra nhìn hắn tiến vào yến hội , thẳng đến biến mất giữa tầm nhìn của mình . Y cảm giác LNgô Thế Huân đêm nay cùng bình thường thực không giống nhau, nhưng lại không thể nói rõ là không giống chỗ nào.
Tên kia lại còn nói thích y. . .
“Không thể nào. . .” Lộc Hàm lầm bầm lầu bầu: “Người như hắn điều kiện tốt như vậy, như thế nào sẽ thích mình a? Chính là đùa giỡn đi. . .”
Nhưng vạn nhất là thật . . . Lộc Hàm rùng mình một cái, y biết Ngô Thế Huân không phải loại người ăn nói lung tung . Mặt khác, y thực lo lắng đối phương thật sự sẽ áp dụng hành động “Chứng minh ” gì đó , đến lúc đó những ngày tháng của mình sẽ không còn yên tĩnh nữa.
Nhưng, lo lắng của Lộc Hàm là không tất yếu ,ngày tiếp theo, Ngô Thế Huân không có đi học. Ba ngày sau, y ở trong miệng Kim Chung Nhân biết được sự thật, Ngô Thế Huân đã bỏ học, đi Mĩ. Về phần hắn đi làm gì, khi nào thì trở về, Lộc Hàm cũng không quan tâm, hơn nữa cũng không có người nào biết.
Sau năm ngày Ngô Thế Huân ra nước ngoài , hậu cung của hắn —— lớp 11 khối tám, cũng chính thức tuyên bố giải tán, bọn họ cũng tự trở lại lớp cũ của mình.
Lộc Hàm trở về cuộc sống bình thường, Ngô Thế Huân này, cũng tạm thời biến mất giữa sinh mệnh của y. . .
End chương 2.
. . .
Chương 3
Bộ phim đang chiếu trên màn ảnh to lớn, đại người máy 3D hợp thành một cánh tay, đem máy bay chiến đấu trước mặt ném đi, tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc từ màn ảnh truyền đến . Bộ phim đang chiếu rất đặc sắc, thính phòng không còn chỗ ngồi.
Lộc Hàm nhìn chằm chằm màn hình không chuyển mắt , thỉnh thoảng phát ra vài tiếng tán thưởng.
“… Lộc Hàm,Lộc Hàm!Lộc Hàm” Nữ tử xinh đẹp ngồi bên cạnh y gọi y đã rất nhiều lần, nhưng y hoàn toàn ngoảnh mặt làm ngơ, chỉ lo hết sức chăm chú mà xem phim.
“Lộc Hàm! Em đang gọi anh đó! Không nghe thấy sao?” Nữ tử dưới tiếng phim ồn ào cao giọng hô.
“Nga…” Lộc Hàm có lệ mà lên tiếng, tầm mắt như trước nhìn chằm chằm màn ảnh. Nữ tử tức giận đến khuôn mặt vặn vẹo, cô rốt cuộc tức quá, đứng lên, từ chỗ người xem phía trước khác đang ngồi đi ra ngoài.
Lộc Hàm lúc này mới hồi phục tinh thần lại, vừa hô tên của đối phương vừa theo ra ngoài. Nữ tử rời đi thính phòng,đi thẳng tới cửa ra rạp chiếu phim, Lộc Hàm theo ở phía sau, im lặng vứt bỏ phiếu xem phim.
“Ai! Em làm sao vậy? Phim còn chưa có chiếu xong mà?”
“Vậy anh trở về từ từ xem đi! Tôi không muốn xem !” Nữ tử nghiến răng nghiến lợi nói.
“Em làm sao vậy ? Tự nhiên tức giận …” Lộc Hàm không biết làm sao hỏi.
Đối với sự ngu ngốc của y, lửa giận của nữ tử liền bạo phát, chỉ vào y mắng: “Anh còn không biết xấu hổ hỏi tôi? Đi hẹn hò, không phải xem đồ chơi chính là xem phim người máy, mỗi lần đều chỉ lo xem một mình, đem tôi trở thành người trong suốt cũng không thèm để ý một chút! Mị lực của tôi chẳng lẽ so ra còn kém mấy người … người máy đó sao! Anh đã lớn ! Thỉnh anh thành thục một chút được không!”
“Nhưng… Lúc trước là em chủ động theo đuổi anh a… Nói thích tính cách tiểu hài tử của anh a…” Lộc Hàm ủy khuất than thở .
“Tôi lúc trước là bị mù mới thích người như anh !” Nữ tử thẹn quá thành giận, hung hăng nói:
“Tôi đã hiểu rõ anh ! Quên đi! Chúng ta chia tay đi!”
“A… ?” Lộc Hàm thần tình khó xử.”Không cần đi…”
Y sợ! Nữ tử trong lòng mừng thầm, nhưng mặt ngoài vẫn là giả bộ tức giận. Chỉ cần thêm một chút , có thể làm cho y khuất phục , cô hừ một tiếng, rời đi.
“A! Từ từ…” Lộc Hàm đuổi theo.
Hai người đi đến đường cái, Lộc Hàm giữ chặt tay nữ tử , bị đối phương hết ra.
Hai người một trước một sau mà đi qua một tiệm đồ chơi mô hình,Lộc Hàm nguyên bản đang vội vàng đuổi theo bạn gái bỗng dưng thấy cái gì đó màu ngân bạch bày trên tủ kính, y phản xạ có điều kiện quay đầu lại —— đó là một khối mô hình người máy từ siêu hợp kim làm thành , hơn nữa mặt ngoài là màu ngân bạch , tương đương hiếm thấy. Hai mắt Lộc Hàm nhất thời sáng lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro