Part38

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bốn người tới văn phòng của Ngô Thế Huân,Phác Xán Liệt lấy ra một cái đĩa.
“Cái gì vậy?” Ngô Thế Huân nhướng mày.
“Một bộ phim tình sắc.” Phác Xán Liệt nói: “Cậu có máy chiếu phim không?”
Dưới sự chỉ dẫn của Ngô Thế Huân,Phác Xán Liệt đem cái đĩa bỏ vào đầu DVD , Ngô Thế Huân cầm lấy remote, mở TV.
Hình ảnh đầu tiên, là một gian phòng rất nữ tính, tiếp theo là hình ảnh của một nữ nhân đang rên rỉ thở dốc , Lộc Hàm ngay từ đầu không nhận ra người này là ai, thẳng đến khi máy quay nhắm ngay mặt nữ nhân, y mới rõ ràng phát hiện, người kia là bạn học cũ của y Lư Hiểu Văn!
Y khiếp sợ mà nhìn về phía Phác Xán Liệt,Phác Xán Liệt cười lạnh. Bộ phim trên màn hình vẫn tiếp tục chiếu, Lư Hiểu Văn nằm trên người một nam nhân, máy quay chậm rãi di chuyển ——
“Ách… !” Lộc Hàm kinh hoảng mà nhìn mình xuất hiện trên màn ảnh , nháy mắt y nhớ tới chuyện  mời y đi ăn cơm ngày hôm qua, đối Phác Xán Liệt rống to: “Anh đã làm gì với tôi!”
“ Lộc tiên sinh, cậu làm gì là chuyện của cậu, tại sao lại hỏi tôi?” Ngô Hạo thay đổi biểu tình hiền lành ngày xưa, lạnh nhạt nói.
“Tôi đã làm cái gì!”
“Đừng nói với tôi cậu không nhớ rõ , chuyện kích thích như vậy, muốn quên cũng không dễ dàng như vậy.”
“Tôi chính là quên đó thì sao!” Lộc Hàm giận dữ.
Nam nữ trên màn ảnh vẫn ôm nhau, cởi bỏ quần áo lẫn nhau, hai người đều lộ cả thân người. Ngô Khởi Đình giả bộ che mắt lại: “Ai nha, anh thật xấu xa nha! Tại sao lại gạt người ta đến xem loại xem này chứ!”
Lộc Hàm tức giận mà trừng mắt hai huynh muội bọn họ, thần tình của Ngô Thế Huân lúc này lại rất là bình tĩnh.
“Ngô Thế Huân! Tôi…” Lộc Hàm đang muốn giải thích, Ngô Thế Huân lại nói: “Cái gì cũng đừng nói.”
Phác Xán Liệt cùng Ngô Khởi Đình thần tình đắc ý, như xem kịch vui. Câu tiếp theo của Ngô Thế Huân là: “Xem tiếp đi.”
“Ngô Thế Huân" Lộc Hàm vừa thẹn vừa giận, mặt trướng đến đỏ bừng.
Phác Xán Liệt tiếp lời: “Đúng vậy, tiếp tục xem đi, khúc sau mới phấn khích.”
Hắn mới vừa nói xong, bộ phim liền truyền tới âm thanh của nam nhân. Chỉ thấy màn ảnh lay động vài cái, tiếp theo rất nhanh liền ổn định . Lư Hiểu Văn nằm trên người Lộc Hàm bị hai gã nam tử mang đi .
Phác Xán Liệt không thể tin được trừng mắt nhìn, tiếp theo là nhìn thấy một nam nhân đưa lưng về màn ảnh, tóc dài tới vau đi đến trước mặt Lộc Hàm, nam tử xoay mặt lại —— trừ bỏ Ngô Thế Huân thì còn có ai?
“Này…” Phác Xán Liệt giật mình tới nghẹn họng.
Ngô Thế Huân trong phim chậm rãi đối với màn ảnh nói: “Phác Xán Liệt, cám ơn cậu đã an bài cho tôi một tiết mục thú vị như vậy.”
Lộc Hàm ở hiện thực lạnh lùng cười, ba người còn lại đều ngây ra như phỗng mà nhìn hắn. Lộc Hàm trong phim ôm lấy Lộc Hàm thần trí không rõ , bắt đầu hôn y nồng nhiệt ——
“Còn muốn xem sao?” Ngô Thế Huân hỏi.
Lộc Hàm mặt nóng tới sắp cháy thật vất vả mới kịp phản ứng, xấu hổ tức giận hô: “Mau tắt đi !”
“Được , về nhà từ từ xem .” Ngô Thế Huân ám muội nói với y, sảng khoái mà tắt bộ phim đi.
Ngô Khởi Đình thấp giọng truy vấn Phác Xán Liệt: “Anh! Anh làm sao vậy a!”
Đầu óc Phác Xán Liệt đã hỗn loạn tới nói không nên lời , Ngô Thế Huân đáp thay: “Cũng không có gì, tôi bất quá tìm một trăm vạn, mua người bên cạnh anh cô mà thôi.”
Phác Xán Liệt ngẩng đầu nhìn hắn, biểu tình rát phức tạp, như phẫn nộ lại tựa bi ai. Ngô Thế Huân lấy ra một cái máy ghi âm, mỉm cười nói: “Nơi này còn chút thú vị, muốn nghe hay không?”
Tuy rằng hắn hỏi như vậy, nhưng ba người còn lại còn chưa phát biểu ý kiến, hắn liền tự động bấm nút mở .
“Tôi cũng biết, muội muội của tôi tùy hứng lại dã man, căn bản không xứng với Ngô Thế Huân.” Đây là âm thanh của Phác Xán Liệt , Ngô Khởi Đình khiếp sợ mà nhìn về phía hắn.
Tiếp theo là âm thanh của Lộc Hàm : “Xứng hay không xứng đôi đều thế thôi, bọn họ cũng đã đính hôn .”
“Cậu chẳng lẽ tuyệt không để ý sao?”
“Tôi có tư cách gì mà để ý?”
“Cậu không phải là tình nhân của Ngô Thế Huân sao? Hay là nói, cậu không thương hắn? Trong lòng cậu đã có người khác?”
“… Thật có lỗi, tôi không muốn đàm luận về vấn đề này nữa.”
”Vậy sao ? Xin lỗi, tôi cũng thấy tiếc cho cậu với Ngô Thế Huân, kỳ thật cá tính của cậu là thích hợp với Ngô Thế Huân nhất, muội muội của tôi là loại Đại tiểu thư bị chiều chuông mà sinh hư, thật sự ủy khuất Ngô Thế Huân …”
Lộc Hàm nghe âm thanh của mình mới nhớ tới, đây là chuyện y và Phác Xán Liệt trong nhà ăn của ngày hôm qua, lúc sau y bị đối phương hạ dược, hôn mê bất tỉnh.
Ghi âm tới đây thì ngừng lại, Ngô Khởi Đình tức giận mà chất vấn Phác Xán Liệt: “Anh! Nguyên lai anh nghĩ em như vậy!”
“Anh chỉ là vì muốn y trúng kế mới làm như vậy…” hắn vội vàng giải thích, Ngô Thế Huân xen miệng vào nói:
“Còn có cái khác nữa, có muốn nghe không?”
“Không…” Phác Xán Liệt đang muốn ngăn cản, Ngô Khởi Đình cùng Lộc Hàm trăm miệng một lời mà trả lời:
“Muốn!”
Ngô Thế Huân lập tức ấn cái nút, đầu tiên nghe thấy chính là âm thanh hỗn tạp của nhạc jazz cùng tiếng người , còn có âm thanh ly rượu va vào nhau, địa điểm chắc là ở trong quán bar .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro