TIẾT TỬ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Happy birthday Má Hào nha ~~~ Chúng ta hãy cùng nhau đi hết còn đường này nha ~~ EXO WE ARE ONE!!!

Đêm, trong quán bar “Phi”  tọa lạc giữa khu vực thành thị phồn hoa, nam nữ loay hoay lắc lư điên cuồng, đây vốn là những con người trong xã hội thượng lưu, buổi tối phủ xuống, họ sẽ biến thành đám cầm thú, dơ bẩn không ngớt?Trong một căn gác nhỏ trên đỉnh lầu hai của quán bar, hai nam tử chăm chú ôm lấy nhau nằm ở trên giường, trong đó một người đã ngủ, mà người kia thì mở to mắt nhìn bảo bối tâm can say giấc trong lòng, bảo bối của hắn, thật là hoàn mỹ, thế nhưng, cuối cùng, có thể thuộc về ta không, ~ khóe miệng giơ lên một tia cười khổ, nhẹ nhàng xê dịch thân thể, xoay người xuống giường, an bài chiếc chăn cho người kia, mặc xong quần áo đi tới cửa, tay đặt ở nắm xoay cửa, nghĩ chỉ cần chuyển động cái này một chút, đi ra khỏi cánh cả này, sau này, còn có thể trở lại không? ! Không muốn nhất thời tràn đầy lòng dạ hắn, buông cánh cửa trở lại bên giường, quỵ ngồi dưới đất, nhìn khuôn mặt tinh xảo của người đang ngủ say trên giường, vươn tay vuốt ve hai hàng lông mày, từ lông mi đến đôi mắt rồi qua cánh mũi, đều thật hoàn mỹ, “Bảo bối, tha thứ ta phải rời xa ngươi, thế nhưng, xin hãy tin tưởng, ta nhất định sẽ trở về, sẽ lấy một người hoàn toàn mới nhìn mặt ngươi, bởi vì ta nghĩ bản thân hiện tại, thực sự không xứng với ngươi, ” Chàng trai dừng một chút, lại tiếp tục nói rằng “Biết không bảo bối, từ khi gặp ngươi, ta đã cho rằng không bao giờ làm chuyện xấu xa nữa, ta vốn cho rằng tâm ta đã chết, thế nhưng ngươi lại hồi sinh nó dậy, ta cho rằng cơ thể của ta chỉ là một cái xác, thế nhưng ngươi lại thổi vào đó một linh hồn, ta cứ nghĩ ta căn bản không bao giờ rơi nước mắt, thế nhưng ngươi lại khiến nó chảy, ta cứ nghĩ nhiều chuyện lắm, nhưng đều bởi vì ngươi mà thay đổi, a, bảo bối, ngươi muốn ta làm gì mới tốt đây?” Trên mặt chàng trai vì nhớ lại chuyện cũ mà toát ra biểu tình ngọt ngào, nhưng rất nhanh trở lại hiện thực: “Nhớ kỹ, phải chờ ta, được không? Thế nhưng, nếu như ngươi thực sự không muốn đợi, vậy ngươi cũng có thể buông tay, ta sẽ không cưỡng cầu ngươi, chỉ cần ta yêu ngươi là được rồi, ” Nhẹ nhàng hôn gương mặt đang ngủ say kia rồi xoay người ly khai.Hắn vừa ly khai, người trên giường liền mở mắt, lệ từ viền mắt chảy xuống, cậu chặt cắn môi, không cho phép bản thân phát sinh một chút thanh âm nào, thế nhưng lòng cậu quá đau, run rẫy đôi môi nói rằng: “Ta chờ ngươi, ta nhất định sẽ chờ ngươi trở về, chỉ cần ngươi trở về, ta sao có thể rời xa ngươi được? ! Ta tuyệt đối sẽ không buông tay, Lộc Hàm ta đời này chỉ yêu một người con trai, Ngô Thế Huân, nếu ngươi yêu ta, nhất định phải trở về được không, ” Những lời này như là nói với không khí, cũng như là nói với Ngô Thế Huân, cậu hiện tại rất muốn đuổi theo ra ngoài, sau đó ôm lấy Thế Huân, xin hắn đừng đi, thế nhưng, có tác dụng sao? Lệ lại rơi xuống, thế nhưng Lộc Hàm khóc không có thanh âm, cậu đã cho rằng bản thân rất mạnh mẽ, nhưng hết lần này tới lần khác gặp gỡ Thế Huân, sự kiên cường của cậu đều bị hắn hủy, ở trước mặt hắn, cậu tự do khóc rống, thế nhưng hắn hiện không có ở nhà, cho nên, cậu phải kiên cường, cho dù khóc, cũng không thể có thanh âm.Thế Huân đi ra cửa sau của “Phi”, đứng ở đầu đường, sóng người bắt đầu khởi động, nhắm mắt lại, cảm thụ được không khí xung quanh, hít sâu, lại thở ra, lần thứ hai mở mắt ra thì, trong mắt lóe sáng, như là hạ quyết tâm, đi đến một con đường hầm sâu, đột nhiên đường hầm quay mấy vòng, nếu như người bình thường, nhật định sẽ hôn mê, nhưng Thế Huân chỉ cảm thấy bình thường, đến một cánh cửa, bắt tay chạm vào hình khắc ở cạnh cửa, rất nhanh cửa liền mở, bên trong rất tối, cái gì đều thấy không rõ, chỉ là mơ hồ thấy nơi sâu nhất có một nam nhân đang ngồi ở trên ghế cao nhìn bao quát phía dưới, Thế Huân xiết chặt hai tay, từng bước một đi về phía trước, người ngồi ở chỗ cao cảm giác được có người tới gần, mở mắt, nghiền ngẫm nhìn, chỉ là trong mắt phát tia âm độc đến cực sợ, Thế Huân đi tới phía trước nam nhân kia, quỳ xuống, “Chủ thượng, ta trở về lĩnh phạt, xin chủ thượng trừng trị, ” Người ngồi trên cao nghe Thế Huân nói như vậy, khóe miệng câu dẫn ra một vòng cung, từ phía trên trực tiếp nhảy tới trên mặt đất, bước đi thong thả đến chỗ Thế Huân đang ngồi, lấy tay ôm lấy cằm của Thế Huân, nâng đầu Thế Huân lên: “U, đứa em trai thân yêu của ta, ta sao lại có thể nhẫn tâm trừng trị ngươi? Da ngươi mịn màng như thế, sao chịu được cực hình của ta đây?” Nói, tay không an phận sờ loạn trên khuôn mặt Thế Huân, mặt cũng hướng về môi Thế Huân chậm rãi tới gần, Thế Huân nhìn chằm chằm nam tử cười đến vẻ mặt yêu mị trước mắt, quay đầu đi chỗ khác: “Chủ thượng, ta là nói ngươi giao nhiệm vụ ta hoàn thành không được, ta cam nguyện bị phạt, ”“Xích. . . Cam nguyện? Ngươi nói ngươi cam nguyện bị phạt? Ha ha ha, thế nhưng ta không đành lòng phạt ngươi a, ” Nam nhân nghe Thế Huân nói càng bật cười, nhưng tiếp theo liền thay đổi sắc mặt, ôm trụ cổ áo Thế Huân, đem hắn từ trên mặt đất đứng lên tựa trên tường,“Chủ thượng, ngươi…”“Không nên gọi chủ thượng, gọi tên của ta, ” Nam nhân đột nhiên quát,“Nga, K… Kris” Thế Huân kỳ thực không sợ ai, nhưng lại sợ nhất tên anh trai cùng cha khác mẹ này, hắn âm hung ác lạt Thế Huân đều biết, cũng thực sự bị dọa rồi.“Hanh, ngươi đồ vô dụng này, giao cho ngươi làm một chuyện đều làm không xong, còn dám quay về” Nam nhân tên Kris nhìn Thế Huân giận dữ hét: “Ta không hiểu, tiện nam kia có cái gì tốt đẹp, gọi là Lộc Hàm phải không, ngươi chờ coi, ta ngày mai tìm người bắt hắn, lúc đầu ta thật không nên tin tưởng ngươi.”“Không, không được, ngươi đừng như vậy, Kris, ngươi xử phạt ta thế nào cũng được, nhưng xin đừng làm hại tới Lộc Hàm được không?” Thế Huân nhìn Kris đang tức giận, khẩn cầu nói, hắn thực sự Lộc Hàm bị đả thương.“Câm miệng! ! Đừng để ta nghe cái tên kia nói ra từ mồm ngươi, được, ngươi nói xử phạt thế nào cũng được là thật không?” Kris lại nở nụ cười, chỉ là tiếu ý này làm cho người nhìn thấy sợ: “Yên tâm, ta sẽ không để ngươi chết, chỉ là, ngươi phải trả giá. ”
Cánh môi hồng phát ra những lời độc địa tàn nhẫn, cũng không khống chế được đâu lòng trong tâm can.
Yêu, đáng sợ.
Yêu, tàn nhẫn.
Mặc kệ, ta nguyện trao hết trái tim mình cho người kia.
========================= Chính văn là hồi ức ==============================

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro