1. Sinh nhật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sehun và Lay đang ngồi trên sofa phòng khách xem ti vi, bỗng Sehun hỏi người bên cạnh:

- Hôm nay là ngày mấy vậy anh?
Lay tỉnh bơ trả lời rằng:

- Thì là ngày 12/4/2019 chứ còn ngày nào nữa.

Sehun nghe vậy thì thở dài một tiếng thật dài:

- À...

- Vậy hôm nay có là ngày gì đặc biệt với anh không? Cố sức dẫn dắt anh trả lời.

Lay nghe thấy thì quay nhìn Sehun, mỉm cười thật ngọt ngào, dịu dàng nhìn vào mắt cậu.

Trong lúc cậu tin chắc anh nhớ ra rồi thì anh lại nói một câu khiến cậu xuýt ngất đi tại chỗ:

- Còn không phải hôm nay là ngày nghỉ của anh và em sao, hôm nay chúng ta sẽ có thể ngủ cả ngày trên giường. Nói xong còn cười khoe má lúm đồng tiền đáng yêu.

- Anh...quên thật à!!!

- Anh quên gì cơ chứ?

- Em muốn tuyên bố với anh: Hôm nay Sehun giận rồi, Sehun của Lay nghỉ chơi với Lay rồi...

Khi Sehun tức giận trở về phòng đi ngủ làm y như lời anh nói thì một nụ cười mỉm trên môi anh xuất hiện.

- Đồ ngốc Sehun nhà anh, đúng là ngốc hết chỗ nói mà!

Nhưng chỉ mình anh được nói cậu ngốc thôi, anh không cho phép ai được phép mắng Sehun nhà anh ngốc, mặc dù có đôi lúc ngốc thật. Lay thành thật nghĩ vậy.

Trở về chuyện lúc nãy, anh là anh cố tình chọc cho Sehun giận đấy. Không chọc giận thì làm sao tạo được bất ngờ cơ chứ. Ngốc nhà anh cũng không biết nghĩ, anh cố tình nghỉ làm một là vì ai cơ chứ? Nhưng cũng nhờ đó mà kế hoạch tạo bất ngờ mới thành công được.

Mà bước quan trọng lúc này để tiến tới thành công là khóa trái cửa phòng. Làm vậy chi hả? Tất nhiên là đề phòng rồi! Để em ấy ra nhìn thấy hết thì chẳng phải mất công toi anh chọc giận em ấy rồi sao.

Bước thứ hai là trang trí nhà cửa. Nào là thổi bong bóng, nào là những sticker sinh nhật ngộ nghĩnh,...đều được anh dán lên khắp nhà cả

Bước thứ hai là nấu ăn này. Tuy lúc trước anh nấu không được chất lượng cho lắm nhưng sau ba tháng học tập thì cũng làm ra được một cái bánh kem cũng xem như tạm được. Bên cạnh cũng không quên món chính được. Anh và Sehun đều thích ăn lẩu nên anh đã chuẩn bị hết sức đầy đủ, nấu được một nồi nước lẩu ngon tuyệt. Nhìn thành quả của mình, anh nhịn không được nghĩ:

- Anh vì em mà làm bao nhiêu chuyện, tốt nhất thì Sehun nhà anh nhất định phải cảm động đến khóc luôn mới được.

Xong tất cả, anh thay áo đôi cùng mua với Sehun lúc trước, ngước nhìn đàn piano một chút. Thôi vậy, mặc dù thức ăn không phù hợp lắm, quần áo cũng không phù hợp nốt nhưng anh cũng sẽ đàn và hát cho em một bài.

Chuẩn bị xong tất cả cũng đã 4 giờ chiều, thật là mệt quá mà. Nhưng anh rất vui, ở này có điều gì hạnh phúc hơn làm cho người yêu mình vui vẻ cơ chứ.

Khi anh tiến bước đến cửa phòng định gọi ai kia thức dậy thì của phòng đột nhiên mở ra. Trùng hợp là, Sehun cũng mặc áo đôi giống anh, anh cảm thán, cũng thật là thần giao cách cảm quá rồi.  Anh mới tính bảo Sehun ra nơi anh chuẩn bị sinh nhật cho cậu thì Sehun đã cướp lời:

- Anh, em quyết định rồi, không giận anh nữa! Sehun ngượng ngùng nói.

- Thế thì sao? Lay đây cũng trưng ra bộ mặt vô tội hỏi lại.

- Thì anh phải đi chơi với em chớ sao. Hôm nay là sinh nhật em đấy. Sehun không định thăm dò anh nữa.

- Anh không đi!

- Anh...anh không nhớ sinh nhật em đã đành, anh còn không biết hối lỗi mà không chịu đi chơi với em ư? Lần này là dỗi thật rồi đấy.

Im lặng nhìn nhau 30 giây:

- Anh thật sự không đi chơi với em sao?

- Ừm! Anh không đi.

- Anh không đi thì em đi một mình. Nói rồi nhanh bước đi.

Đột nhiên một bàn tay kéo cậu lại:

- Em đi rồi thì ai ăn đồ ăn anh nấu, ai cắt bánh sinh nhật anh làm đây hả?

Sehun ngẩn ngơ 10 giây rồi chợt bừng tỉnh, hỏi ngây ngô:

- Anh nhớ sinh nhật em à, làm em cứ tưởng?

- Tưởng gì? Tưởng anh quên à? Chỉ có đồ ngốc như em mới nghĩ vậy thôi.

Nói rồi kéo tay cậu đi đến bàn ăn, bảo cậu ngồi xuống rồi mình chậm rãi đi đến bên đàn piano, đặt tay lên phím đàn, nhẹ nhàng ấn xuống, những giai điệu vang lên, đồng thời một giọng hát trong trẻo cất lên:

I want to call the stars
Down from the sky
I want to live a day
That never dies
I want to change the world
Only for you
All the impossible
I want to do

I want to hold you close
Under the rain
I want to kiss your smile
And feel the pain
I know what's beautiful
Looking at you
In a world of lies
You are the truth

And baby
Every time you touch me
I become a hero
I'll make you safe
No matter where you are
And give you
Everything you ask for
Nothing is above me
I'm shining like a candle in the dark
When you tell me that you love me

I want to make you see
Just what I was
Show you the loneliness
And what it does
You walked into my life
To stop my tears
Everything's easy now
I have you here

And baby
Every time you touch me
I become a hero
I'll make you safe
No matter where you are
And give you
Everything you ask for
Nothing is above me
I'm shining like a candle in the dark
When you tell me that you love me

In a world without you
I would always hunger
All I need is your love to make me stronger

And baby
Every time you touch me
I become a hero
I'll make you safe
No matter where you are
And give you
Everything you ask for
Nothing is above me
I'm shining like a candle in the dark
When you tell me that you love me

You love me
When you tell me that you love me...

( When you tell me that you love me - Westlife)

Nhìn ánh mắt cảm động của Sehun, anh nói thật to:

- SEHUN! ANH YÊU EM! CẢ ĐỜI NÀY ANH CHỈ YÊU MÌNH EM.

- EM CŨNG YÊU ANH, LAY CỦA SEHUN.

------
Nghi thức cắt bánh sinh nhật đã xong, ăn cũng đã xong, dọn dẹp cũng xong luôn rồi. Sehun kiên nhẫn đến lúc này quả thật không thể đợi được nữa, kéo tay anh, ôm anh, đưa anh vào những nụ hôn triền miên không dứt.

Nụ hôn càng lúc càng càng sâu, bàn tay to cũng càng ngày càng không thành thật, đưa tay kéo vạt áo anh ra, khẽ xoa khẽ bóp nhẹ eo của anh, làm anh phát ra những tiếng rên rỉ khó nhịn.

Lúc này đầu óc của Lay đã có phần mơ hồ, nhân lúc Sehun thả anh ra để cho anh hít thở không khí thì miễn cưỡng có một tia lý trí kéo lại:

- Sehun, mình vào phòng đi, được không? Giọng nói mang theo sự gợi cảm khó tả.

Thật ra Sehun muốn làm tại đây cho rồi, nghe lời anh nói sợi dây lí trí cuối cùng đứt bặt, đành nghe lời anh nói, nhanh chóng tiến vào phòng còn không quên nói khẽ vào tai anh:

-  Như lời anh nói.

Vào phòng, Sehun đẩy thật nhanh anh xuống giường, dứt khoát cởi bỏ quần áo của anh, cũng tiện tay vứt luôn quần áo của mình. Hai người không che đậy nhìn nhau say đắm.

Lay lúc này vô cùng xấu hổ. Đây là lần đầu của anh và Sehun nên có hơi hoảng hốt, nhưng cũng có chờ mong.
Anh chủ động quàng tay lên cổ Sehun, kéo cậu chạm môi mình, lặp tức Sehun phản ứng lại, biến bị động thành chủ động, hôn anh đến mức thở không thông.

Lay bị hôn đến choáng váng, khắp cơ thể đều là vết hôn của Sehun. Khi anh phát hiện có một ngón tay tiến vào, anh liền rên rỉ một cách khó nhịn. Lật lượt đến hai rồi ba ngón tay, các ngón tay ấy không những đi vào mà còn khuấy đảo bên trong, làm anh không nói nên lời.

- Ưm...ưm...Sehun...Sehun...

- Em vào nhé.

Nói xong không đợi anh phản ứng, lập tức công thành đoạt đất, làm anh đến nỗi mệt ngất đi.

Oh Sehun đã chứng minh cậu bình thường có dịu ngoan cỡ nào thì khi lên giường cũng có thể biến thành dã thú.

---------
Nhìn người say ngủ trong lòng, Sehun mỉm cười thỏa mãn.

Lay, em yêu anh.
Yêu anh đến bất chấp.
Yêu anh đến điên cuồng.
Yêu anh hơn những gì em có.
_________________^-^__________________
Mừng sinh nhật Sehun (12/4/2019).
Chúc anh sinh nhật vui vẻ...

Nhân ngày này cũng đánh dấu viết cảnh H (nhẹ thôi - đây là giới hạn của tui rồi) đầu tiên của tui.

Vỗ tay... 😂😂😂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hunlay