(4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(3)
Trở về với Hương Khuê chúng ta. Tại nhà hàng, cả nhóm mở tiệc ( Hằng Ka ơi mau về đi, không ai buôn bán gì hết á. Hương của rủ bạn lại quẩy quài.) nay Hương vui cái gì không biết nữa mà đãi cả nhóm ăn toàn hải sán mắc tiền không nha. Lan Khuê thì bận biệu dọn đồ lên cho đám quậy này.

  - Trời ơi thơm quá điiiiii - Cả nhóm.

Phạm Hương: - Mấy con cua lớn này là sáng nay tao nhờ mấy người bạn ở phú quốc gữi gấp vào cho chúng ta đó. Nên con nào lớn nhất, ngon nhất, nhiều rạch nhất. Tao sẽ cho An Nguy, vì hôm nay là sinh nhật của An Nguy.

  - Hú hú hú - Cả nhóm hào hứng.

An Nguy: - Cám ơn cám ơn Phạm Tổng. Ta nói có người sếp như Phạm Hương là có phước rồi, cái gì tốt cũng nhường cho chúng ta.

Mai Ngô: - Dù sao tao cũng là em họ của mày, con thứ hai mày có thể cho tao chứ ?

Phạm Hương: - Con thứ ba dành cho người có công lao nhất, làm từ sáng tới giờ cũng chưa dừng tay.

  - Ạ Ạ Ạ ~ - Cả nhóm.

Phạm Hương nhìn Lan Khuê cười, kéo tay vào ngồi: - Ăn đi còn nóng đó.

Lan Khuê cũng cười lại: - Mọi người ăn trước đi, tôi lo xong mọi thứ rồi ra.

Lan Khuê đi vào bếp. Bên ngoài này những con người này bàn tán xôn xao. ( nói chung ai nói gì cũng cười tươi rôi rối )

Phương Anh: - Tổng à ! Chị làm lành với chị Khuê hồi nào vậy ? Tình cảm càng thấm thiết há :))

Phạm Hương: - Phải dỗ ngọt sao ?

Diệp Linh Châu: - Hương ! Chị ta không để tâm thân phận của ta sao ?

Phạm Hương: - Tóm lại vấn đề đã giải quyết xong rồi. Đừng có bận tâm nữa.

  - HAY QUÁ !! - Cả nhóm.

Diệp Linh Châu: - Nè nè chính mày đã nói câu này nha, chúng tao sẽ chờ rượu mừng của mày.

  - Phải đó, phải đó !! - Cả nhóm.

Phạm Hương ngăn lại: - Nè nè đừng có chọc Khuê Khuê quài. Tao vào Khuê chưa có ý định đó đâu.

Phương Anh: - Phải đó mọi người đừng chọc người ta hía hía.

Diệp Linh Châu: - Có đâu có chọc gì đâu à !!

Phương Anh: - Em buồn quá à, em vì tổng làm bao nhiêu chuyện giàu sinh ra tử đó, mà chị có đối hoài tới đâu.

Mai Ngô: - Kaka !! Tội quá.

Lan Khuê cũng xong việc rồi đi ra.

Lan Khuê : - Nè sao không ăn đi, để nguội không ngon đâu.

Phạm Hương: - Mọi người đang chờ em ra ăn cùng đí.

An Nguy: - Khuê Khuê ! Tôi nghe nói em làm bánh bao nhỏ ngon lắm, em có thể làm bánh bao nhân cua cho mọi người ăn không ?

Phạm Hương cười cười: - Phải đó, cô ấy là món đó rất tuyệt.

An Nguy: - Vậy sao ?

Mai Ngô: - Đúng rồi chị Khuê, cũng lâu rồi em không được ăn đó.

Lan Khuê: - Được rồi !! Mọi người ai muốn ăn đây ?

  - EM . . EM . . - Cả nhóm xôn xao.

Phạm Hương cũng đưa tay lên theo: - Cả chị nữa hê hê.

Lan Khuê phì cười: - Ai cũng được ăn, ngoài chị ra. - Nói rồi bỏ vào bếp. Còn con ngừoi kia bị chọc.

Mai Ngô: - Có người bị phạt không được ăn kìa.

- Kakakakkakakkakaa

Phạm Hương dù quê nhưng vẫn không nở nụ cười: - Được rồi cười đi. Tao vào phụ Khuê Khuê.

  - Dữ dằn há !!!!!

Nói xong cũng chạy lót tót vào theo, những hình ảnh vui vẻ đó thu gọn vào mắt của Huyềnh Thanh.
-------------------
Huyền Thanh đang rửa li thì gặp Lan Khuê, Lan Khuê gọi lại.

Lan Khuê: - Huyền Thanh, Huyền Thanh. Chị muốn nấu trà rừng cho mọi người, em bỏ rừng ở đâu vậy ?

Huyền Thanh mặt hơi hờn dỗi: - Cơ địa của chị An nóng, không thể uống trà rừng nhiều, sẽ thêm nóng đó.

Lan Khuê: - Vậy li trà của An chị sẽ vỏ ít rừng thôi.

Huyền Thanh nói tiếp: - Chị Hương chỉ cũng không có uống ngọt, uống cái gì chỉ cũng không để đường. Còn nữa bà Thiêng rất sợ nóng, nếu nước còn nóng sẽ không uống. Còn Phí Phương Anh thì sợ lên ảnh không được đẹp uống nước là không lấy đá và đường. Đắng như nước đắng cô ấy cũng uống được. - cái mặt càng khó chịu hơi.

Lan Khuê: - Cha sao uống nước mà mọi người đều khác nhau vậy ? Vậy lát nữa chị pha từng li vậy. À chị Hương thì nhiều đường, chị An thì ít rừng.

Huyền Thanh: - Không phải !! Chị Hương không uống ngọt mà.

Lan Khuê: - À À thôi em viêt ra giấy cho chị đi rồi chị sẽ pha.

Huyền Thanh hờn dỗi: - Thôi để em pha chế cho mọi người luôn đi.

Lan Khuê: - Sao em nóng nảy dữ vậy ?

Huyền Thanh biết mình hơi lố rồi, nên cũng dằn lại : - ừm Không có , dạo này công việc nhiều vật giá cũng tăng mà em không được lên lương nên em mới buồn bực thôi. Em đi nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro