Chap 4 H

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi đợi thuộc hạ giải quyết xong đám người xông vào rừng trúc xung quanh căn nhà Nhật Minh nhẹ nhàng dìu Ngọc Hải đi xung quanh hít không khí trong lành

.

.

Ngọc Hải: Nhật Minh, không phải nay ngươi phải tiếp sứ thần muốn dâng cống phẩm cho phủ Thiên Vương hay sao

.

.

Nhật Minh: bọn họ dâng cho bổn vương rất nhìu cống phẩm và 30 cô gái ăn mặc thiếu vải

.

.

Ngọc Hải cau mày, tỏ vẻ bực bội, hai hàng lông mày dày xộm nhíu lại như sắp dính thành một hàng thẳng, lấy tay hất hai bàn tay của người đang dìu mình đi ra

Ngọc Hải: sao không chọn lấy một người rồi ngủ ở phủ luôn đi

.

.

Nhật Minh: ha ha ha, mặt ngươi giận thật mắc cười đó Ngọc Hải

.

.

Ngọc Hải: cười đi ta sẽ bẻ răng nhà ngươi

.

.

Ngọc Hải: ưhm.......

.

.

Nhật Minh tiến về phía trước, kéo thân thể người đang giận dỗi mình lại, hai gương mặt song song nhau, đặt vào đó một nụ hôn nồng nàn, quyết liệt, mút chặt lấy hai bờ môi ngấu ngiếng, cắn vào đó một cái thật mạnh

.

.

Ngọc Hải: au..... sao ngươi cắn ta

.

.

Nhật Minh: ngươi thấy trong phủ bổn vương có thiếu mỹ nữ không, trong khi đó ta cứ bám lấy ngươi như hình với bóng, bọn họ chẳng qua vào phủ giám sát ta thôi, giải quyết đám nữ nhân phiền phức đó, ta giao cho em gái ngươi rồi

.

.

Ngọc Hải: em gái ta vào phủ khi nào

.

.

Nhật Minh: Sáng nay khi ngươi còn ngủ, bổn vương đã đích thân đến Lý gia trang, ra mắt nhạt phụ đại nhân

Ta còn tặng ông ấy một món quà, coi như là hồi môn của ngươi.

Bổn vương ra một ý chỉ, giao toàn quyền mua bán giao thương trong thành cho ông ấy, rồi rước em gái ngươi về phủ

Các em trai của nhà ngươi đang học tại từ đường cũng được đặc cách vào phủ Thiên Vương học trong "Điền Môn Các" (phòng sách tại Vương Phủ)

.

.

Ngọc Hải: ta cũng muốn đến "Điền Môn Các"

.

.

Nhật Minh: không được, không ai được biết đến vị trí của ngươi trong lòng bổn vương

.

.

Ngọc Hải: này ta đến đó để học cùng với các em trai ta mà Nhật Minh

.

.

Nhật Minh: "Điền Môn Các" cách "Thiên Minh Điện" không xa, ngươi ở đó học, sao ta có thể ngồi yên sử lý chính vụ, lỡ bổn vương không thể kìm nén tâm tình ta không biết mình lại làm ra chuyện gì đâu Ngọc Hải

.

.

Ngọc Hải: Nhật Minh ta muốn dạy các đệ đệ mình học trong "Điền Môn Các" ta là người biết rõ vị trí cũng như hiểu nhất về những cuốn sách khó trong đó.

.

.

Ngọc Hải: Nhật Minh

.

.

Nhật Minh: không được, ngươi xuất hiện tên hoàng đế sẽ đi điều tra ngươi

.

.

Gương mặt ủ rủ cùng đôi mắt u buồn của Ngọc Hải nhìn Nhật Minh rồi lửng thửng bước đi

.

.

.

Ngọc Hải: không phải khi nãy có người muốn giết ta sao

.

.

Nhật Minh: người bọn họ muốn ám sát là ta, hôm nay sau khi rước muội muội ngươi về phủ, ta đã đi mua chút đồ cho ngươi, lấy cớ là đi về căn nhà sau núi

Bọn người đó bên ngoài rừng trúc đốt mê hương nghĩ là ta bên trong trúng mê hương nên men theo vị trí các cẩm vệ trúng mê hương gục dưới đất xông vào

Ngươi lại mặc đồ của bổn vương nên bọn chúng nghĩ ngươi là ta, nên dốc toàn lực ám sát

.

.

Ngọc Hải: ha ha bọn ngốc ta không có trúng mê hương, cơ thể ta được sư phụ luyện bách độc bất xâm

.

.

Nhật Minh: nhưng giờ ngươi một chút linh lực cũng không có, võ công thì

.

.

Ngọc Hải: kiếm thuật ngươi biết ta cũng biết đó tiểu tử

.

.

Nhật Minh nhặt cành trúc dưới đất quănh cho Ngọc Hải nhoẻn miệng cười rồi nói

Nhật Minh: này Ngọc Hải, ngươi trụ được đã hãy tính, nếu thắng được bổn vương, tối nay bổn vương cho ngươi muốn làm gì làm

.

.

Ngọc Hải và Nhật Minh mỗi người cầm một nhánh trúc như hai thanh kiếm trong tay, thoăn thoát, cùng nhau luyện kiếm thuật, Nhật Minh xoay nhành trúc, dùng lực đẩy Ngọc Hải ra sau,

Ngọc Hải lướt trên không rồi đáp xuống đất bằng hai chân để giữ thăng bằng,

Một cảm giác đau buốc từ cút huyệt tràn đến do lực trụ của chân khá là chắc và mạnh, Ngọc Hải run rẩy ngã người về phía sau

.

.

Nhật Minh dùng khinh công tiến về phía trước, vòng tay qua eo đỡ lấy rồi cười ma mãnh trêu chọc:

Nhật Minh: ta đã đoán ngươi không trụ được mà, để bổn vương cỏng nhà ngươi về

.

.

Ngọc Hải nhăn nhó nhảy lên lưng Nhật Minh, choàng 2 tay ôm lấy cổ

Ngọc Hải: Nhật Minh bao giờ ngươi mới hết ức híp ta

.

.

Nhật Minh: bao giờ ta yêu ngươi ít lại, ta sẽ không ức híp ngươi nữa

.

.

Ngọc Hải: không được, Nhật Minh ngươi có thể ức híp ta, không được hết yêu ta

Ngọc Hải cúi đầu xuống ngoạm lấy tai của Nhật Minh cắn thật đau

.

.

Nhật Minh: á... ta sai được chưa, bổn vương yêu ngươi thôi, yêu nhất cái tên vừa khờ vừa nghịch ngợm nhà ngươi

.

.

Ngọc Hải: hừm ..................................

.

.

Nhật Minh: Ngọc Hải chúng ta qua cái đình hóng gió đằng trước ngồi nha

.

.

Ngọc Hải: ngươi đang cỏng ta mà, muốn đi đâu chẳng được

.

.

Nhật Minh đặt Ngọc Hải xuống ghế rồi ngồi xuống kế bên, nâng Ngọc Hải ngồi lên đùi mình

Nhật Minh: Ngọc Hải xoay mặt qua nhìn bổn vương đi

.

.

Ngọc Hải: không

.

.

Nhật Minh luồn tay vào áo Ngọc Hải, kéo toạt 1 bên áo xuống trong sự hoảng hốt của người bên trên

Ngọc Hải: a....... ngươi

.

.

Nhật Minh dùng tay đẩy mặt Ngọc Hải xoay qua, ngoạm lấy đôi môi mềm mại, tay còn lại xoa nắn nhũ hoa của Ngọc Hải một cách nhiệt tình

Ngọc Hải: ưhm........ ưhmmm......

.

.

Ngọc Hải trong tư thế bị trói chặt, hai chân đang bị Nhật Minh kẹp chặt, gương mặt nhăn nhó của Ngọc Hải đang bị Nhật Minh giữ chặt bởi nụ hôn nồng ấm quyết liệt, hai hơi thở nóng ấm phả vào mặt nhau

Ngọc Hải vòng tay ra sau luồn từng ngón tay thưa thớt vào mái tóc suôn mềm

Nhật Minh buông tha bờ môi mềm mại, thả hai chân Ngọc Hải ra để Ngọc Hải xoay người lại, ngồi xuống dựa lưng vào cột đình, gác hai chân lên người Nhật Minh

.

.

Nhật Minh: Ngọc Hải ta..........

.

.

Ngọc Hải: Nhật Minh, chúng ta không thể cứ gặp nhau là quấn lấy nhau như thế này, ngươi xem ngươi làm gì y phục ta này

.

.

Nhật Minh: chúng ta về phòng đi Ngọc Hải

.

.

Nhật Minh cỏng Ngọc Hải về phòng, đặt Ngọc Hải lên chiếc ghế dài trong phòng rồi đóng chặt cửa lại

Nhật Minh tiến lại gần Ngọc Hải, hơi nóng từ cơ thể Nhật Minh hừng hừng phát ra, Ngọc Hải choàng tay lên ôm cổ Nhật Minh

Không để Ngọc Hải phải đợi lâu, Nhật Minh tuột nhẹ nhàng y phục trên người Ngọc Hải, từ từ luồn tay từ dưới chân lên đùi rồi tiến dần đến bộ phận nóng ấm hừng hực ngay giữa chân của Ngọc Hải.

Ngọc Hải đưa bàn tay vuốt ve khuôn ngực săn chắt của Nhật Minh, vì đôi môi mềm mại đang bị mút chặt nên chỉ có thể phát ra âm thanh từ họng với những âm thanh đơn thuần của dục vọng

Ngọc Hải: ưhmm..........

Nhật Minh ôm gọn hai viên bi của Ngọc Hải vào các ngón tay, dùng sức lực vừa đủ vuốt lên vuốt xuống, nhẹ nhàng, mơn trớn.

Cảm giác đê mê lan tỏa khắp tất cả các dây thần kinh cảm giác khiến Ngọc Hải không phân biệt được là bàn tay Nhật Minh nóng rực hay thân thân thể mình đang nóng dần lên.

Tiếng rên từ họng Ngọc Hải ngày một lớn dần, chiếc lưỡi nghịch ngợm của Nhật Minh cũng đã tìm tòi, thám hiểm từng ngóc ngách và quấn chặc lấy chiếc lưỡi mềm mại của Ngọc Hải

Bàn tay Nhật Minh từ từ mơn trớn nhẹ nhàng hai hòn bi, rồi tiến dần lên cây thịt nóng rực của Ngọc Hải trượt lên trượt xuống, chậm chậm rồi nhanh dần

Nhật Minh kéo Ngọc Hải ngồi lên đùi mình, một tay mơn trớn trượt nắn cây thịt nóng hổi một tay từ từ tiến vào thám hiểm cút huyệt

.

.

Ngọc Hải: a...... a...... a......... a....................... Nhật Minh........ ta nóng....... a............

.

.

Ngọc Hải choàng tay qua cổ, ôm chặt lấy bờ vai người đang dùng hết sức, và tập trung cao độ vừa mơn trớn cây thịt của mình, vừa cố chọc ngoái mọi ngóc ngách trong cút huyệt của mình đến khi nó trơn ướt, nhầy nhụa

Ngọc Hải: a...... a....... a.......... Nhật Minh......... lấp đầy ta đi....a........... ta chịu hết nổi rồi........ a...........

Ngọc Hải giật giật người,bắn ra từng chút từng chút sền sệt, tràn đầy bàn tay của Nhật Minh

Nhật Minh nhấc bổng Ngọc Hải lên, tiếng đến giường, đặt nhẹ nhàng thân thể trần trụi của Ngọc Hải xuống giường rồi cởi bộ y phục đang mặc trèo lên giường, sau đó trượt tay chầm chậm lướt qua đầu nhũ hoa rồi mơn trớn xoa nắn khắp cơ thể rắn chắt của người bên dưới

.

.

Nhật Minh: Ngọc Hải, cơ thể ngươi thật tuyệt, từng múi, từng múi săn chắc

.

.

Bàn tay thì xoa nắn bên trên, đôi môi Nhật Minh thì bất ngờ ngoạm lấy cây thịt vừa mới bắn ra chất dịch còn dính nham nhỡ trên đó, khiến Ngọc Hải không chịu được mà rên rỉ ngày một lớn hơn

Ngọc Hải: ư....... ư....... ư......... ư...... đừng, bẩn lắm..... ư.......... ư........ ư.........

Ngọc Hải càng rên Nhật Minh càng mút chặt hơn, những ngón tay chọc ngoái vào cút huyệt ngày một sâu hơn, mạnh hơn

Ngọc Hải: Nhật Minh ........... ta muốn ngươi......... gậy của ngươi........... ư.......... ư........ ư.............

.

.

Nhật Minh: Ngọc Hải ta vào đây

.

.

Sau lời yêu cầu của Ngọc Hải là một cây thịt nóng hừng hực như than hồng lửa đỏ tiến thẳng vào cút huyệt, lấp đầy mọi ngóc ngách trong cơ thể Ngọc Hải

Nhật Minh cứ mơn trớn, hừng hừng đẩy ra đẩy vào cây thịt nóng ấm xâm chiếm toàn thể mọi khoảng trống của cút huyệt

Ngọc Hải: a...... a.......ư ....... a..... ư...... a.......ư....... a........ ư........ a........ư....... a...........ư........ a....... ư........ a...........

Ngọc Hải rên rỉ trong dục vọng dân tràn, giơ tay bấu chặt lấy vai Nhật Minh, tiếng rên nức nở, đê mê theo từng nhịp đẩy của Nhật Minh

.

.

Nhật Minh: Ngọc Hải, ngươi rên thế này, ta không làm chủ nổi bản thân đâu

.

.

toàn bộ dây thần kinh dục vọng đã chiếm lấy lý trí của đến mức Ngọc Hải đã thốt ra những lời khiến ngọn lửa dục vọng của ai kia bùng cháy hừng hực

.

.

Ngọc Hải: không cần kiềm chế...... ta....... muốn......a......a......a...... hơn như thế này...... a........ ư...... a....a.......a...... ư......

.

.

Ngọn lửa dục vọng trong Nhật Minh như được đổ thêm dầu, bùng phát dữ dội, Nhật Minh giật mạnh làm mảnh vải lụa được cột theo tấm rèm rách toạt thành một dãi lụa dài rồi dùng nó quấn vào hông Ngọc Hải, treo lơ lửng trên không ngang tầm với cây thịt nóng rực của Nhật Minh

.

Nhật Minh dùng hết kỹ năng đưa thật sâu, thật mạnh cây thịt vào lấp đầy cút huyệt, Ngọc Hải đung đưa theo nhịp tiếp xúc, âm thanh va chạm da thịt vang vọng khắp phòng, nhẹ dần rồi mạnh dần, mạnh dần mạnh dần, kèm theo tiếng rên rỉ trong dục vọng của cả hai, đê mê, tuyệt đỉnh

Nhật Minh: hưm...... hưm......hưm...... a...... a....a.........

Ngọc Hải: a....... a....... a...... ư...... ư.... a.........a......a......a...... mạnh hơn..... a........ ư...... a....a.......a...... ư......

.

.

Ngọc Hải nhướng người dậy ôm lấy cơ thể rắn chắt của Nhật Minh, dùng lực đẩy sâu, choàng hai chân quấn lấy hông, siết chặt cơ thể ấm nóng của Nhật Minh, tư thế này làm cút huyệt của Ngọc Hải xiết chặt vào cây thịt ấm nóng Nhật Minh trong khi nó đang dốc toàn lực, mạnh mẽ xâm chiếm lấy cút huyệt của Ngọc Hải bị xiết chặt

.

.

Nhật Minh: chặt quá Ngọc Hải......... a....... a...... a........ của ngươi thật chặt a................

Nhật Minh xuất thẳng vào cơ thể Ngọc Hải. Xuất xong lại vào tiếp, cứ thế cuồng nhiệt quấn vào nhau, triền miên nồng nàn đến khi cả hai không còn sức lực, nằm bẹp xuống giường, chìm sâu vào giấc ngủ

Nhật Minh: Ngọc Hải bổn vương không muốn rời xa ngươi một giây phút nào

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro