Chương 1: Vị chua (Phần 2: Kẹo cam)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


                Chiều tan học.

Thảo đi về cô thở dài.

"Chừng nào hắn ta mới chịu đưa điện thoại cho mình đây."- Thảo thầm nghĩ.

  _Ê nhóc con. -Tiếng Huy nói.

Thảo quay  người nhìn Huy.Cô nói.

_Chuyện gì?

Huy cười thầm

_ Đi ăn với tôi chứ.

_ Tối được không .

_ ok.

   Tối đến.

Reeng reeng. Chiếc điện thoại của Thảo reo lên. Thảo mở ra. Một tin nhắn mới

"Xuống đây đi chúng ta cùng đi ăn."

_ What. - Thảo tự hỏi là ai. Cô ngó nhìn phía ngoài cửa sổ.

•Là Huy• Làm sao mà cậu ta có thể biết được điện thoại dưu phòng này chứ. Thảo lo

lắng.

_ Cậu là ai. Thảo nhắn tin hỏi.

Lúc sau tin nhắn được gửi lại với nội dung như sau.

_Cô thừa biết tôi mà, xuống mau lên không tôi vào nhà của cô đấy.

_ Chờ tôi 20 phút.- Thảo chạy nhanh vào nhà vệ sinh. Một lúc sau cô bước ra trong

cùng chiếc váy màu vàng lụa rất đẹp. Thảo chạy vội xuống dưới lầu.

_ Con gái đi đâu vậy.

_Con có hẹn với bạn thưa mẹ. - Thảo chạy vội đi.

Thảo chạy ra ngoài.

_Cô lâu quá đấy.

_Xin lỗi.

Huy khẽ cười.

_Cô muốn đi đâu.

_Anh nói đi ăn mà -Thảo nói bằng giọng lạnh.

Xong Thảo miễn cưỡng leo lên xe và cùng Huy đi chơi. Tới hội chợ đêm Thảo phấn

khởi bước theo sau Huy. Bất chợt Thảo kéo tay áo của Huy

_Tôi muốn ăn kem. -Tay Thảo chỉ về quầy kem đố diện.

_Không được đâu.

_Vì sao? -Thảo hỏi.

_Vì trời lạnh lắm. Câu nói của Huy làm cho Thảo cảm thấy chút thân quen. Thảo đỏ

cả mặt.  

_Chúng ta đi xem phim nhé bù lại việc tôi không mua kem cho cô.

_ Thật chứ. - Thảo tỏ ra vui mừng.

    Nhưng việc xem phim rạp đối Thảo thật sự chả có gì thú vị, cô chỉ xem cho vui, vào

được chừng 15, 20 phút là Thảo bắt đầu gục lên gục xuống.

_Tôi biết ngay mà em chẳng có hứng thú gì việc xem phim cả. - Huy nhìn Thảo ngủ

cậu cười thầm.

Phim chiếu xong Huy rung tay Thảo, Thảo tỉnh dậy.

_ Hình như cô ngủ ngon lắm nhỉ. -Huy nói.

_Cho tôi xin lỗi, tôi không nhớ là mình đang xem phim.

_ Thôi được rồi.

   Huy đưa Thảo về đến nhà.

_ Cầm đi điện thoại của cô đó.

Thảo cầm trên tay chiếc điện rồi quay đi vào trong nhà. Nhưng mẹ của Thảo đã nhìn

thấy Huy bà thầm cười.

      Sáng hôm sau

Thảo nằm lăn lóc trên giường, cô ngủ ngon lành mặt cho đồng hồ cứ reo.

_ Con gái không dậy đi học à.

_Mẹ xin cho con nghĩ một ngày đi con muốn ngủ

_Thôi được.

Mẹ Thảo bước lên phòng Thảo, bà chợt nghe tiếng điện thoại reo.

_Alo

_ Bác Lam.

_ Huy, là cháu sao.

_Dạ là cháu đây. Tối nay cháu quq nhà bác nhé, bác có chuyện muốn nói.

_ Vâng ạ.

     ~Tối đến~

Huy tới nhà của Thảo cậu không thăm Thảo mà là đến để bàn chuyện.

_Lâu rồ chưa gặp bác nhìn bác trông xinh hơn - Huy khen tía lia.

_ Lâu rồi mới gặp cháu, dạo này cháu sống ra sao, sao.cháu chẳng liên hệ gì với nhà

bác. - Bà Lam hỏi

_ Cháu đã đi đến nước Anh để tìm Thảo nhưng mọi tung tích cháu chẳng tìm được gì

khi rãnh cháu cũng có tìm cách liên lạc với bác nhưng đều không thể kết nối được.

Với lại Thảo đã từng mất trí nhớ bác có biết chuyện đó không.

_ Gì chứ con bé chẳng nói gì cả. - Bà Lam sửng sốt.

_Cháu đang cố gắng làm cho cô ấy nhớ lại bác đừng la cô ấy nhé. Cháu phải về rồi.

Bà Lam sửng sờ, nét mặt có chút run.

"Chuyện gì đã diễn ra khi con đi Anh du học vậy Thảo" - bà Lam thầm nghĩ.

            *Đừng quên bình chọn cho truyện của mình nhé.*

Xin đừng sao chép truyện của mình qua trang khác có gì thì bàn với tác giả nhé!

                                                                    Tác giả

                                                                Trang NyKyn.

  ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~THANK YOU~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro