[NSFW] Bakugo Katsuki : Bitch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh báo : từ ngữ thô tục, cân nhắc trước khi đọc.

- - -

- Sao mày lại ở đây? Bây giờ mày đi làm đĩ hả Y/n???

Ánh mắt hắn đỏ ngầu, trợn tròn nhìn em. Em mím môi sợ hãi, chẳng biết phải nói gì cả.

Em và hắn học cùng lớp ở Cao Trung. Khoảng thời gian đó, đối diện nhà em có một quán cà phê. Trường em thường chia giờ học làm hai buổi, nên thời gian nghỉ trưa học sinh có thể về nhà ngủ hay làm gì đó nghỉ ngơi. Em cũng thế, em hay về nhà buổi trưa lắm, và cả hắn cũng vậy. Nhà cả hai không gần nhau, và em biết rất rõ rằng hắn có một thói quen. 

Bakugo Katsuki thường hay về nhà ngủ trưa vào giờ đấy. 

Nhưng mà kì lạ. Hôm đó, em vẫn thế, rảo chân về nhà sau một buổi sáng mệt mỏi cùng những tiết học. Trong lúc đang dọn dẹp ở phòng khách thì em đã vô tình phát hiện bóng dáng ai đó trông rất quen thuộc. Mái tóc hắn màu vàng tro, nhìn có vẻ rất xơ xác. Dáng người hắn cao lớn, trông có vẻ rất có cơ bắp. Mà đúng thật, cơ bắp hắn săn chắc lắm đấy. Cậu ta cũng là học sinh trong hàng top của khoa Anh Hùng UA mà. Những ngày tháng Cao Trung ấy, em cũng chỉ là một cô gái bình thường, học lực bình thường, năng lực cũng bình thường. Cuộc sống em lúc đó thật sự rất là nhàn hạ. 

Cơ mà, sao hôm nay Bakugo Katsuki lại ở quán cà phê đối diện nhà em thế nhỉ? Bình thường cậu ấy hay ngủ trưa mà. Bất giác, em cầm điện thoại lên, quyết định nhắn tin hỏi. 

12:15 AM 

Y/n :

Nè Bakugo, cậu đang bên Jurer đó hả? 

Bakugo Katsuki :

Làm sao?

Y/n : 

Thấy lạ lạ thôi à, bình thường giờ này cậu hay ngủ trưa mà.

Sao nay có hứng đi cà phê thế?

Bakugo Katsuki :

Nay trời nóng, tao không muốn bị nướng trong chính căn nhà của tao đâu.

Y/n :

Ủa, nhà hông có điều hòa hả?

Bakugo Katsuki :

Hỏng rồi.

Mày hỏi lắm thế con nhãi này?

Y/n : 

Thì thấy lạ hỏi thăm xíu thôi mà.

*gửi kèm sticker Usagyuuun nằm co chân lăn qua lại*

Em nhìn chằm chằm dòng chữ "đã xem" dưới sticker em gửi. Cậu ta xem mà chẳng thèm rep nữa. Em cứ nhắn thêm vào chữ, rồi lại thôi, xóa và không muốn nhắn gì thêm nữa. 

Về phía Bakugo. Hắn cứ nhìn biểu tượng typing cứ nhấp nhô, hiện lên rồi biến mất mà chẳng có tin nào nữa. Hắn thở dài rồi để điện thoại sang một bên, khẽ liếc mắt sang căn nhà đối diện quán. 

Không biết, em đang làm gì nhỉ?

Y/n ấy. Em muốn nhắn hắn để rủ đi học cùng. Em muốn lát nữa được cùng hắn đi học. Em thích hắn lắm, thích đến đau cả đầu. Nhưng ấy thế, tay em cứ soạn tin rồi lại xóa, chẳng thèm gửi đi nữa. Em biết rằng, dẫu có yêu hắn nhiều đến đâu đi chăng nữa thì những gì em nhận lại chỉ toàn là sự cọc cằn và những lời miệt thị mà thôi. 

Em thương hắn nhiều lắm, nhưng thứ em chọn lại là lùi về sau để nhìn hắn tỏa sáng. Trong đầu em luôn nghĩ rằng chắc chắn em và hắn sẽ không thể ở bên nhau được, mà có ở bên nhau rồi cũng sẽ chẳng đi nổi một tháng đâu. Và, em cũng sẽ chẳng bao giờ xứng để sánh bước cùng hắn. Vậy nên lựa chọn an toàn nhất là giấu cảm xúc này vào trong mà thôi. 

Nhiều năm sau, khi đã tốt nghiệp. Em lui về sống một cuộc đời nhàn hạ, em quyết định không làm anh hùng nữa, khả năng của em không đủ để trở thành anh hùng. Nhưng khi làm người bình thường thì cuộc sống cũng không dễ dàng như thế. 

Ba em mất, để lại cho em một số nợ khủng. Thêm nữa, mẹ em cũng lâm bệnh, viện phí là quá đắt. Một cô gái nhỏ như em gánh trên vai khoảng tiền nong khổng lồ như thế, thật là quá bất hạnh. 

Đến đường cùng, Y/n chợt phát hiện một ứng dụng, một ứng dụng dành cho những con đĩ. Nơi mà em có thể tự đăng hồ sơ lý lịch và rồi tự đến địa điểm khách hàng yêu cầu và làm theo những gì họ muốn. Sau đó nhận tiền và được đánh giá trên trang cá nhân. Giống những app giao hàng dành cho shipper vậy, tuy nhiên đây không phải ngành shipper, đây là ngành làm đĩ. Đây là cơ hội duy nhất em có thể kiếm được nhiều tiền. Công việc giờ có xin lắm, cứ đi làm mướn thì chừng nào mới hết nợ đây. 

Buổi trưa hôm đó, trời khá lạnh, em mím môi, cắn răng mà nhập thông tin trang cá nhân, đăng lên cái ứng dụng tình dục chết dở đó. 

Đau đớn thật, cuối cùng người như em lại phải lâm vào tình cảm này.

Thật nhục nhã.






Đã bảy năm kể từ khi tốt nghiệp Cao Trung, sự nghiệp của Bakugo Katsuki rất thuận lợi. Hắn bây giờ đã có nhà, có tiền, có sự thành công. 

Nhưng hắn lại không có em, L/n Y/n.

Hắn đã tìm em suốt bảy năm trời ròng rã, cuối cùng lại chẳng thấy tung tích gì. Cũng chẳng biết bây giờ em có còn sống không. Hắn thương em, nhưng hắn là một con người cọc cằn, còn em lại là kẻ tự ti và nhát cáy. Em không dám làm gì khi hắn cọc cằn hay thậm chí là bắt nạt em. Nhưng trong thâm tâm, hắn chỉ muốn em chú ý đến hắn. Hắn ghen với cách em đùa giỡn cùng Midoriya Izuku, ghen với những lời khen em dành cho Todoroki Shoto, ghen với sự ngây ngô và ngốc nghếch em phô ra với những thằng cùng lớp khác như Kirishima hay Iida, Kaminari, vâng vâng. Hắn ghen với mọi kẻ khác giới mà em tiếp xúc. Tuy nhiên, em lại chẳng mảy may để ý, thậm chí là chẳng biết hắn đã luôn để ý em, miễn là em trong tầm mắt hắn. 

Bakugo vừa quay về nhà sau một ngày mệt mỏi. Hôm nay không có tội phạm, chỉ có hàng tá thứ giấy tờ cần xử lý, vậy nên chỉ đầu giờ chiều hắn đã quay về nhà. Bất giác, hắn nhớ đến cái ứng dụng tình dục chết tiệt mà mấy thằng đồng nghiệp cứ bàn tán xôn xao mấy ngày nay. Cùng với sự tò mò và cái độc thân đã lâu, hắn liền tìm kiếm rồi tải thử thứ ứng dụng đó. 

- Tch, nhảm nhí thật.

Lướt một lượt, hắn toàn thấy những bức ảnh show cơ thể khỏa thân. Hắn chả có hứng thú gì cho những thứ hình ảnh này. Vốn trong đầu hắn chỉ có một người. Hắn muốn ôm người đó, hôn người đó, muốn yêu người đó, và muốn làm tình với người đó. Mà người đó lại là Y/n.

Một suy nghĩ chạy qua đầu Bakugo Katsuki. Hắn bất giác vào mục tìm kiếm rồi gõ tên em.

"L/n Y/n, chưa có đánh giá."

Chết dở, cái đéo gì thế này?

Đồng tử Bakugo teo lại còn chừng như một hạt đậu, mày hắn nhau lại, nhăn mặt bất ngờ. Hắn chỉ thử tìm kiếm thôi mà? Tại sao lại có hồ sơ mang tên em, hay chỉ là trùng hợp?

Linh tính mách bảo, Bakugo nhanh chóng nhắn cho hồ sơ đó để hẹn lịch.

17:39 PM

Ẩn danh :

Xin chào, cô là Y/n?

18:22 PM

L/n Y/n :

Vâng, anh muốn đặt lịch sao?

Ẩn danh :

Ừ, ngay đêm nay.

Có được không?

L/n Y/n :

Tôi chưa có kinh nghiệm nhiều, anh có thể tự ra giá.

Ẩn danh :

Địa chỉ cô để cũng gần đây, tôi sẽ gửi định vị.

20h tối nay.


L/n Y/n :

Ồ vâng, tôi sẽ đến.

Cảm ơn anh.

Ẩn danh :

Cô không cần tiền cọc sao?

L/n Y/n :

Tiền cọc?

Cần tiền cọc ạ?

Hắn bất giác cười khẩy. Sự ngốc ngếch này, hắn đã thầm mong đây không phải Y/n mà hắn yêu. Tuy ngốc cũng giống đấy, nhưng một tia nào đó đã trấn an hắn lại.

Y/n bé nhỏ của hắn sẽ không như thế này đâu.

Ẩn danh :

Không phải cần hay không.

Cô không sợ tôi sẽ quỵt cô à?

L/n Y/n :

Tôi cũng sợ, tại anh để ẩn danh.

Nhưng buộc phải thế thôi, khách hàng là thượng đế mà.

Ẩn danh :

Được rồi, nhớ đến đấy.

L/n Y/n :

Vâng!

Xong, hắn gửi định vị cho em. Về nhà hiện tại của hắn. Một căn hộ to nhưng lại đầy mùi cô độc.

Hắn thật sự rất muốn, kẻ sống ở căn hộ này cùng hắn sẽ là em, là L/n Y/n. Nhưng hắn không mong kẻ tối nay sẽ đến nhà hắn thật sự là em.

Nhưng nếu là em thật, hắn sẽ điên lên mất. Rồi cứ trằn trọc mãi, hắn ngồi trên sofa thiếp đi lúc nào không hay.

Ping poong.

- Có ai ở nhà không? Tôi đến rồi.

Bakugo chợt tỉnh giấc, có lẽ người tên L/n Y/n đó đến rồi. Hắn khẽ đến bếp, rửa mặt rồi đến gần cửa.

- Có ai ở nhà không ạ, tôi đến r–

Chưa kịp nói xong, cánh cửa đã mở từ từ ra.

Bakugo với gương mặt còn vương lại vài hạt nước, một tay đang vuốt ngược tóc lên nhau mày lại. Ánh mắt hắn trở nên bất ngờ, rồi đến hoang mang, đến giận dữ.

Phía bên kia cánh cửa, mái tóc mềm mịn được xõa xuống, thoang thoảng mùi dầu gội thơm lừng. Em chọn cho mình một chiếc đầm body màu đen ngắn, ôm trọn lấy đường cong chữ S quyến rũ kia. Làn da em trắng hồng, có chút ửng đỏ vì thời tiết. Và, gương mặt em, làm sao Bakugo có thể quên được gương mặt xinh đẹp này.

- B-B-Bakugo...

Giọng em run rẩy, lắp bắp từng chữ. Hắn không nói gì, lập tức lôi em vào nhà, đóng cửa mạnh. Một tiếng "rầm" oai oán vang lên, hắn đang ở đỉnh điểm của sự giận dữ.

Hắn lôi em vào, đẩy mạnh em xuống sofa. Em đau đớn, la lên một tiếng. Hắn lập tức chống tay lên thành ghế, ép sát em, em không thể bỏ chạy được.

- Sao mày lại ở đây? Bây giờ mày đi làm đĩ hả Y/n???

Ánh mắt hắn đỏ ngầu, trợn tròn nhìn em. Em mím môi sợ hãi, chẳng biết phải nói gì cả.

- Bảy năm qua, tao đi tìm mày, tao đã nghĩ tao vô vọng. Bây giờ mày lại tự động đến bên tao với tư cách một con đĩ sao?? Tại sao vậy hả Y/n? NÓI!!

Hắn quát lên. Em chập chững mở miệng, lắp bắp nói.

- Tớ không còn sự lựa chọn nào khác hết.

Hắn nghe được. Chất giọng vốn ngọt ngào, hồn nhiên, và trong trẻo của em nay lại tràn ngập sợ hãi. Giọng em run lắm, lúc này Bakugo mới ý thức được vấn đề. Hắn hít thở sâu, đứng thẳng dậy, tay rời khỏi thành ghế.

Dự định hắn sẽ lấy lại bình tĩnh để nói chuyện đàng hoàng với em. Nhưng như bắt được cơ hội, em dùng chân đạp hắn. Mất đà, hắn ngã ra sàn. Ngay lập tức em bỏ chạy lên lầu, tìm một căn phòng rồi đi vào khóa cửa lại, sợ hãi trốn đi.

Em không chạy ra cửa, bởi vì đó là hướng mà hắn ngã xuống, nếu chạy ra đó, cỡ nào em cũng bị tóm lại mà thôi.

Căn phòng Y/n vào có lẽ là phòng ngủ của Bakugo. Em vội khóa cửa, rồi ngồi bệt xuống đất, cố gắng xâu chuỗi những gì đang diễn ra. Y/n tự hỏi, sao cuộc đời em lại oái oăm thế này. Em không hề muốn gặp lại Bakugo Katsuki, và dường như là đã sắp quên được anh ta. Trừ những bản tin về vị anh hùng Dynamite trên báo hay tin tức, ngoài ra thì em chẳng tìm hiểu gì về hắn nữa. Suốt bảy năm qua, em luôn cố gắng thay đổi cuộc đời, cố xây dựng một cuộc sống bình thường hết mức có thể. Để rồi, tạo hóa lại trêu đùa em, ông trời không muốn cuộc sống em tốt đẹp. Khoảng tiền em đang phải gánh trên vai em là quá lớn, cứ đi làm công thôi thì em chẳng thể nào trả hết được, huống chi em còn lo phí sinh hoạt rồi phí phòng trọ, rồi còn phải chăm sóc cho người mẹ đang nằm viện kia.

Làm đĩ là cách duy nhất Y/n có thể nghĩ tới ở đường cùng này. Em không thể làm gì hơn nữa đâu.

Cớ sao, số phận trớ trêu thế này. Buổi hành nghề đầu tiên, em lại gặp phải Bakugo Katsuki. Kẻ mà em không muốn gặp nhất. Nhưng tại sao Bakugo lại dùng ứng dụng này chứ? Em không thể hiểu được.

À, phải rồi. Hắn ta là đàn ông, hắn cũng phải có nhu cầu chứ. Bakugo đã nói, bảy năm qua hắn luôn tìm em sao? Tìm em thì dùng app tình dục làm gì chứ. Mà tìm em thì để làm gì.

Dối trá.

- Mở cửa ra con nhãi, tao biết này trong đó.

Giọng nói Bakugo vang lên, lôi Y/n ra khỏi đống suy nghĩ rối bời trong đầu. Em nhanh chóng đứng dậy, loay hoay ngó ngược ngó xuôi tìm chỗ trốn.

- Tch, con nhãi lì lợm.

Bakugo đập mạnh vào cửa một cái. Em có thể nghe rõ tiếng "Rầm" đầy giận dữ mà cái cửa vừa nhận lấy. Mồ hôi rơi rớt trên trán người thiếu nữ, nếu không nhanh lên em sẽ chết mất.

Tiếng chìa khóa va vào nhau leng keng, Bakugo lấy chìa khóa phòng sao?

Thật ra, hắn thừa biết em đang ngồi ngay cửa. Hắn nhớ rõ, hắn vẫn mở rèm ban công trong phòng, ánh đèn đường hắt vào phòng chắc chắn sẽ thấy hơi sáng ở khe cửa. Tuy nhiên, luồn ánh sáng hiu hắt ấy lại bị một bóng người nhỏ bé che đi. Nếu hắn đạp cửa xông vào, sợ sẽ làm đau em mất.

- Tch, cứ để tao phải chửi là thế nào đây hả.

Bakugo mở cửa, nhưng hắn không thấy em. Hắn nheo mắt, dồn sự chú ý vào một bên rèm ở ban công bị kéo lại, và cái cửa ban công đang đóng.

Hắn thở dài đi đến, mở ra. Đúng, em đang ngồi ở đó, hai chân co lại, tay bịt miệng không dám lên tiếng.

- Đứng dậy, đi vào trong nhanh.

Em cúi đầu, không dám nói gì, cũng không dám làm gì. Người em run lên, một phần vì lạnh, một phần vì sợ. Bakugo tức điên người, nắm lấy cổ tay em kéo lên.

- Tao đã bảo ĐI VÀO TRO–

Vừa lớn tiếng, hắn ngay lập tức dừng lại khi nhận ra. Cô gái nhỏ của hắn đang khóc. Phải, em đang khóc. Em sợ lắm, em đang ở tận cùng của sự khổ cực mà hắn lại giận dữ thế này.

Bakugo nuốt nước bọt, hắn hít thở sâu để bình tĩnh rồi ngồi xổm xuống trước mặt em.

- Nói tao nghe, Y/n. Mày đang làm cái quái gì vậy hả?

Bakugo nhỏ giọng, hắn đang cố dùng những từ ngữ bình thường nhất, cố không để bản thân mất kiểm soát mà làm em sợ nữa. Cô gái của hắn khóc mất rồi, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy em khóc.

Y/n là một đứa con gái nhỏ nhẹ nhưng rất kiên cường, dù bị Bakugo bắt nạt đến thế nào đi nữa, em đều sẽ không khóc. Vậy thì điều gì đã khiến em trở nên yếu đuối thế này hả Y/n? Nhìn em khóc thế này, lòng hắn cũng đau lắm.

- Tớ hết sự lựa chọn rồi Bakugo... Tớ chỉ còn cách này thôi.

Giọng em nghẹn ngào, nghe mà chua xót. Hắn thương em lắm, hắn đã sai rồi. Sai từ khi nắm lấy tay em lôi mạnh vào nhà như thế, chắc em đau lắm.

- Đây là lần đầu tiên mày đi tiếp khách đúng không?

Em gật đầu. Lòng hắn trở nên an tâm hơn một chút. Hắn bỗng thấy may mắn vì hắn là kẻ đầu tiên đặt lịch với em, thật may vì lúc đó hắn đã thử tìm kiếm tên em trên app tình dục đó.

Bakugo khẽ xoa đầu Y/n, rồi hắn ôm lấy em, nhấc bổng em lên mang vào phòng.

- Tại sao mày lại lâm vào đường này, kể tao nghe đi Y/n.

Hắn đặt em lên giường, bản thân thì lại quỳ gối dưới đất, trước mặt em, nhẹ nhàng hỏi.

Em lấy tay lau đi nước mắt, rồi giọng run run kể lại.

- Gia đình tớ đến đường cùng rồi Bakugo. Ba tớ mất, mẹ tớ bệnh, nợ nần lẫn viện phí đều là tớ lo, tớ không trả nổi nên chỉ còn cách này thôi.

Đôi ruby đỏ lặng quan sát em.

- Tại sao không làm anh hùng? Tại sao mày lại xóa thông tin liên lạc? Suốt bảy năm qua mày ở đâu?

Bakugo thấy, hàng mi em nhẹ rung. Gương mặt em đỏ ửng lên, nhưng nó khác lắm. Không phải do trời lạnh, dường như có một tác nhân nào đó đã khiến Y/n mềm nhũn ra và khiến mặt mày em đỏ tía lên như thế.

- B-Bakugo... t-tớ...

- Nè, mày bị cái đéo gì thế?

Hắn nhận ra điều bất thường. Một mùi ám mụi xộc lên trong tâm trí hắn.

- Tớ ban đầu nghĩ đến đây chỉ để cho người khác làm tình, ai ngờ đó lại là cậu. T-Tớ...

- Mày làm sao?

Dưới ánh sáng nhỏ nhắn từ đèn đường và từ cái đèn ngủ kia, hắn thấy được gương mặt em dường như đang trở nên thu hút hắn hơn bao giờ hết. Mắt em đỏ lên vì những giọt nước mắt khi nãy, đôi môi em mấp máy giải thích vấn đề.

Chết tiệt, Bakugo nghe chữ có chữ không. Đôi môi căng mọng của em được tô lên một lớp son đỏ quyến rũ, hắn muốn cắn đôi môi đó chết đi được.

- T-Tớ đã uống thuốc kích dục, loại tác dụng chậm... Tớ nghĩ nó sẽ giúp tớ hoàn thành công việc thật tốt. N-Nhưng mà...

- Cuối cùng khách hàng của mày lại là tao, đúng không?

Hắn nhìn em chăm chăm, khẽ nuốt nước bọt. Bakugo Katsuki không chịu được nữa rồi.

- Nè, dù sao tao vẫn là khách hàng của mày, và này vẫn đang là một con đĩ nà đúng không Y/n?

Em mím môi, khẽ gật đầu. Hắn cười khẩy một cái, rồi nắm lấy cổ tay em.

- Đứng dậy.

Y/n ngoan ngoãn, nhanh chóng làm theo. Hắn ra lệnh cho em quỳ xuống sàn, như cách từ nãy đến giờ hắn an ủi em. Còn hắn lại ngồi vào mép giường, nơi mà khi nãy chính tay hắn đã ân cần đặt em ngồi ở đó.

Tư thế em và hắn vẫn như thế, chỉ có điều là đổi chỗ cho nhau. Nhưng tại sao từ một khung cảnh lãng mạng lại trở nên dâm dục thế này.

- Tao đã không định làm những chuyện này, nhưng là do mày câu dẫn tao đấy thôi Y/n à. Mày lỡ uống thuốc kích dục, vậy thì mày vẫn phải làm tròn trách nhiệm của một con đĩ rồi.

Vừa nói, tay hắn vừa khe khẽ kéo cạp quần, để lộ côn thịt to lớn kia ẩn sau lớp vải từ nãy đến giờ. Hắn đã thật sự chỉ định gọi đến để xác thực xem em có phải Y/n mà hắn thầm thương trộm nhớ suốt những năm tháng dài đăng đẳng kia hay không.

Ấy vậy mà đúng thật.

Rồi hắn đã định tha cho em, bởi hắn quá thương em rồi. Hoàn cảnh của em cũng quá đáng thương, hắn không nỡ đè một đứa con gái đã lâm vào đường cùng như em ra chịch được. Từ lúc hắn thấy em mặc cái đầm body ngắn đó, cơn dục vọng dâng trào đã sớm làm hắn lên nòng. Tuy nhiên, bởi nhân cách hắn đã cản lại, hắn không muốn làm em sợ.

Và rồi, chính gương mặt dâm đảng bởi thuốc kích dục của em đã phá đi sự phòng vệ cuối cùng mà hắn đang cố giữ. Bắt buộc hắn phải làm thôi.

Đêm nay, Bakugo Katsuki này phải chịch Y/n tàn bạo nhất có thể, phải làm cho con nhãi này đi không được đứng cũng không xong.

- Bú đi.

Như dính ngãi. Y/n lập tức làm theo lời hắn. Tay em chạm đến cự vật kia, khẽ xoa xoa rồi há miệng. Lưỡi em khẽ chạm đầu khấc đỏ hỏn kia, liếm liếm rồi mút nhẹ, sau đó em liếm từ dưới lên, rồi mới ngậm hẳn con cặc đang cương cứng của hắn vào mồm.

Cơn khoái cảm dâng lên, Bakugo khẽ gầm gừ. Cô gái của hắn là chuyện này tốt quá, sướng chết hắn mất. Cái lưỡi nóng ẩm của em phối hợp cùng khoang miệng và lòng bàn tay, nhấp nhô lên xuống lên tục cự vật của hắn.

Chết tiệt, sướng đéo chịu nổi.

Hắn nắm lấy tóc em kéo ra, như muốn em dừng lại. Miệng em bị lôi ra khỏi côn thịt vừa to vừa dài kia. Thú thật, em không thể ngậm hết nó. Con cặc hắn quá to lớn so với vòm miệng bé nhỏ của Y/n. Em nhả cự vật ra, kèm theo đó là một sợi chỉ bạc luyến tiếc giữa khoang miệng và đầu khấc.

Em ngước lên nhìn hắn. Gương mặt em đầy ham muốn nhìn hắn, gợi cảm chết đi được.

- Chết tiệt, mày dâm quá đấy, lên đây.

Nghe lời hắn, em leo lên giường, leo lên người hắn. Hắn lật ngửa em, đè người em xuống giường. Bàn tay thô ráp của hắn chạm vào đùi em, mơn trớn xoa xoa rồi luồn vào trong váy.

Bakugo lột bỏ cái mảnh vải đen trơn đang bó sát cơ thể em. Váy gì mà vừa mỏng vừa ít vải thế không biết, nhờ nó mà hắn nứng chết đi được.

Y/n ngại ngùng, bởi vì cái váy đó có sẵn mút nên em không hề mặc áo ngực. Cái váy vừa được cởi xuống, đôi gò bông trắng hồng liền phô trước mắt Bakugo.

- Ha, con nhãi này. Mày ra đường không mặc cả áo ngực cơ đấy.

- T-Tại cái váy đó có mút sẵn m– Ah!

Em chưa kịp nói xong, hắn dùng tay véo đầu ti mạnh một cái.

- Nhưng tao thích.

Hắn cúi xuống, mút lấy một bên ngực. Bakugo mạnh bạo, mút đầu ti đến sưng đỏ. Bên ngực bị hắn ngậm phát ra những tiếng "chụt" ngại ngùng. Phần còn lại, hắn dùng tay xoa nắn đủ kiểu hình hài, ngón tay hắn thuần thục mơn trớn trên đầu ti, gây cho em cơn khoái cảm tê dại.

- Ư-Ưm... Nhột quá, Bakugo.

Hắn liếc mắt lên nhìn em, rồi cắn nhẹ đầu ti một cái, khiến em phải rên lên một tiếng lớn.

- Thích không?

Hắn mút đầu ti một cái, rồi nhả ra.

- Có.

Em khẽ đáp.

Có được câu trả lời đúng ý, Bakugo nhếch mép cười. Tay kia vẫn đang mát xa trên ngực, nhưng tay còn lại đang nhanh chóng lướt từ kẽ ngực, xuống chân ngực, rồi lướt dọc qua một bên eo, xuống phần bụng dưới, và cuối cùng là đậu lại bên ngoài âm hộ của em. Hắn nhanh chóng, cởi bỏ mảnh vải cuối cùng trên cơ thể em, là cái quần lót ren màu đen này đây. Cảm nhận được ngón tay thon dài lành lạnh đang đến với phía dưới, em khẽ rên lên một tiếng.

Bakugo thích tiếng rên của em. Nó kích thích hắn cực kì.

- Mới đây mà ướt thế rồi sao? Coi mày dâm đảng chưa kìa.

Không để em đợi, ngón tay hắn nhanh chóng làm việc với nơi tư mật. Hắn xoa xoa bên ngoài âm hộ, hắn trêu đùa với hạt đậu, rồi chèn ngón tay vào giữa hai vách thịt mà chọc ghẹo.

- Hư-ưm... Bakugo...

Tiếng gọi của em như chìa khóa kích hoạt ngón tay hắn. Lập tức, hắn đẩy ngón tay vào bên trong hạ huyệt. Ngón tay lành lạnh do khí hậu hiện tại của hắn cứ thọc ra thọc vào bên trong em rất thuần thục. Thấy không đủ, hắn liền cho nốt ngón tiếp theo vào, tiếp tục khuấy đảo.

Y/n rên rỉ, tận hưởng luồn khoái cảm hắn mang lại, giải tỏa phần nào cái thuốc kích dục chết tiệt đã khiến em trở nên dâm đảng đến thế.

Ngón tay Bakugo banh nhẹ ra, tách hai vách thịt bên trong em, hắn thọc ra thọc vào thêm vài cái nữa, trêu ngươi cô gái nhỏ dưới thân đang ưỡn ẹo vì sung sướng.

- B-Bakugo, t-tớ ra, ư-hưm–

Dòng thủy dâm nóng ẩm trào ra, hắn cong ngón rồi rút tay ra khỏi âm hộ. Nhìn dòng nước nhớp nháp em ra trên tay hắn, hắn cười thõa mãn.

Y/n mệt nhoài, thở hổn hển trên giường. Nhưng thú thật, bấy nhiêu đó vẫn chưa đủ. Thứ em muốn là cái đó, con cặc vừa to vừa dài nổi đầy gân xanh đang cương cứng của hắn.

- Tch, mày cứ mời gọi thế sao tao chịu nổi đây.

Hắn dùng bàn tay đã chứa dâm thủy nhớp nháp vuốt vuốt cự vật. Rồi hắn cạ cái thứ côn thịt to lớn kia vào âm hộ.

Bakugo Katsuki chết tiệt này rõ là đang muốn trêu ngươi em mà.

- B-Bakugo... Đừng thế nữa mà–

Em khẽ thủ thỉ. Sự trêu đùa của hắn đang khiến bên trong em trở nên ngứa ngáy vô cùng.

- Hở? Muốn gì sao? Nói nghe xem nào.

Hắn muốn nghe em cầu xin hắn để cái lỗ nhỏ kia được thõa mãn.

- Bakugo, cho tớ đi, làm ơn.

- Gọi tên tao đi.

Em chịu không nổi, thở hỗn hễn, dùng ánh mắt gợi tình nhìn hắn.

- Katsuki, cho tớ con cặc của cậu đi.

Bakugo cười khẩy. Một tay cầm lấy thứ Y/n mong muốn đặt ngay ngắn trước cửa âm hộ.

- Ngoan lắm bé con.

Hắn thúc một cái mạnh, một cú lút cán vào trong em.

- Hự-ah! Đ-Đau quá, t-từ từ thôi, c-chậ-m thôi, Katsuki!

Cầu xin cũng vô ích. Con quái vật đã vào hang rồi thì làm sao có thể kiềm chế được nữa. Hắn mạnh bạo ra vào bên trong em, một ít máu tanh hòa cùng dâm thủy bên trong đã bám lấy côn thịt hắn, chảy dài xuống ga giường. Nhưng, Bakugo không nhận ra. Lời van xin của em đã đánh cắp lí trí cuối cùng mà hắn giữ lại. Giờ đây, hắn sẽ mặc kệ tất cả lời van xin của em mà đụ em một cách tàn bạo nhất có thể.

- Urgh, thả lỏng đi bé con. Bên trong mày sướng chết đi mất.

- Ư-ưm! H-ah... ch-chậm thôi, đau quá... đ-đau! Ưm-hư! Hưm-argh–

Tiếng rên rỉ của em hòa cùng tiếng "bạch bạch" ngượng ngùng của da thịt va vào nhau vang khắp căn phòng.

Má nó, sướng chết mất thôi.

Bakugo cúi đầu, hắn khẽ hôn lên trán em, rồi hôn lên chóp mũi, hôn lên cổ, rồi hôn đến xương quai xanh. Từng cái hôn của hắn đầu mang nặng sự dịu dàng, nhưng phía dưới thì lại mạnh bạo như muốn thao em đến chết mới thôi. Hắn há miệng, cắn trên vai em một cái, sau đó là tạo thật nhiều vết hickey trên vùng cổ và vai em, mặc do phía dưới vận động không ngừng nghỉ.

Âm đạo Y/n đau, đau kinh khủng. Em không hề cảm thấy sung sướng một tí nào. Có lẽ, nguyên nhân do đây là lần đầu của em mà hắn thì lại bạo lực như thế.

Bỗng, nhân lúc em đang rên rỉ, hắn nhìn thẳng vào gương mặt dâm đảng rồi ngậm lấy đôi môi Y/n. Lưỡi hắn dễ dàng tách môi em ra, rồi luồn vào trong, tham lam thưởng thức hết mọi ngóc ngách trong khoang miệng em.

Đồng thời, phía dưới hắn bắt đầu chạy nước rút.

Hắn rời môi em sau một cái mút. Khẽ gầm gừ vì sự sung sướng ở hạ thân.

- Y/n, tao yêu mày.

Đồng tử em mở to, bất ngờ vì câu nói đó. Hắn bày tỏ tình cảm với em trong tình cảnh này đây sao?

Hắn yêu em, Bakugo Katsuki yêu em. Yêu cả cách em rên rỉ dưới thân hắn.

- Tao muốn mày là của tao, mọi khó khăn của mày tao đều sẽ lo tất. Tao tìm mày bảy năm qua, và tao đã yêu mày suốt mười năm trời đăng đẳng.

Phải, Bakugo yêu em từ cái nhìn đầu tiên. Hắn yêu em từ ngày nhận lớp, vào ngày đầu tiên của ba năm Cao Trung. Bakugo ôm tương tư em suốt ba năm, hắn chỉ hận rằng bản thân hắn không đủ can đảm để bày tỏ, và cũng chẳng biết phải biểu hiện thế nào cho em nhận ra thứ tình cảm ấy. Và rồi bỗng, sau tốt nghiệp, hắn mất liên lạc với em. Hắn tìm em suốt bảy năm trời, để rồi giờ đây, hắn gặp lại em trong tình trạng em đang làm đĩ qua một app tình dục.

- Nói đi Y/n, đã bao giờ mày có tình cảm với tao chưa?

Em e dè, rũ mi xuống. Con tim này không cho phép em bỏ lỡ mối tình này được.

- Tớ cũng yêu cậu, Katsuki.

Nghe em trả lời, hắn lại cười. Một nụ cười hài lòng hơn bao giờ hết.

Ngón tay hắn mơn trớn, chỉ lên phần bụng dưới của em, nơi mà ở trong đó không chỉ có cổ tử cung của em, mà hiện còn chứa cả con cặc to lớn của hắn.

- Vậy, mày sẽ là của tao. Tao đánh dấu chủ quyền đây.

Vừa nghe hắn dứt lời, em hoảng hốt muốn chống cự. Tuy nhiên, Bakugo đã nhanh hơn một bước. Hai tay hắn chộp lấy tay em, ghì chặt hai bên đầu.

Cự vật hắn đang tích cực vận động bên trong nay đã chạm đến cổ tử cung Y/n, phóng thích tất cả vào trong đó.

- Chống cự là bụng bự.

- Cậu ra vào bên trong hết rồi sao?

- Yên tâm, đẻ đi tao nuôi.

Hắn lôi con mãnh thú đã thõa mãn kia ra khỏi âm đạo. Dòng tinh dịch trắng đục ấm nóng đang từ từ chảy ra ngoài, hòa cùng với đó là dâm thủy và máu.

Bakugo khẽ hôn lên môi em, một cái hôn thật dịu dàng. Ngay sau đó hắn liền nhận ra những giọt nước mắt đang thoát khỏi đôi ngươi xinh đẹp của nàng thiếu nữ.

- Bakugo à, tớ không thể có con bây giờ được đâu, t-tớ...

Giọng em bắt đầu nghẹn lên.

- Khoảng nợ trên vai tớ là quá lớn, tớ quá áp lực rồi, không thể đâu.

Em khóc nấc lên, khiến cho Bakugo bắt đầu trở nên lúng túng. Hắn vội vàng đỡ em dậy, ôm lấy em, khẽ vỗ vào lưng em.

- Đừng có khóc chứ con nhãi này! Nợ nần gì chứ, tao đã bảo mày là của tao rồi mà. Tất cả những gì của mày đều là của tao, nợ của mày tao lo, con mày đẻ ra tao nuôi được. Đừng có khinh thường kinh phí của một anh hùng chứ.

Em dụi đầu vào hõm cổ hắn, thút thít khóc. Hắn khe khẽ xoa đầu, ôm chặt lấy em.

- Ngoan nào, bấy lâu nay mày chịu khổ nhiều rồi. Về với tao đi, Y/n. Tao thương mày, tao muốn được lo cho mày về tất cả mọi thứ.

Bakugo không biết em có nghe được tiếng lòng của hắn không, nhưng hắn bây giờ thật sự rất buồn đấy. Rốt cuộc cô gái của hắn đã trải qua bao nhiêu sóng gió thế này, hắn thật cảm thấy hổ thẹn khi không tìm được em sớm hơn.

Y/n cứ thút thít trong lòng hắn cho đến khi em ngủ say. Bakugo đã lau sạch phía dưới cho em, mặc cho em một cái áo ấm của hắn, và mang ga giường ra ngoài, sau đó lập tức quay lại và ôm em cùng chìm vào giấc ngủ.

Vậy là không cần phải sợ nữa rồi. Y/n của hắn đang ở đây, ở bên hắn. Và hiện giờ, hắn biết rõ, em là của hắn. Hắn có trách nhiệm với em, hắn sẽ không để vụt mất em thêm lần nào nữa.

- - -

5779 words.

Tớ đã biến hóa chap truyện này từ một giấc mơ của tớ. Tớ chỉ nhớ mơ hồ thôi, và kết hợp với trí tưởng tượng của mình để tạo nên một chap truyện như thế này, và những chap truyện sau cũng sẽ được tạo dựng từ những giấc mơ tương tự như thế này.

Mong các cậu sẽ thích.

Cảm ơn vì đã bỏ thời gian ra đọc chap truyện này nhé!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro