11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cặp sách của Anna được bạn học nhà Ravenclaw mang về phòng sinh hoạt chung.

Xem ra James cũng biết bản thân đã làm ra việc khiến người khác phải xấu hổ.

Ngượng ngùng trực tiếp tới tìm mình sao? Anna hừ lạnh một tiếng.

Cô mặc quần jean Muggle ở bên trong, nhấp môi, hiện tại cô đối với mặc váy có chút bóng ma tâm lý.

Anna quyết định duy trì sự tức giận này lâu một chút, nhiều kéo dài một khoảng thời gian.

James · Potter cái này chán ghét quỷ.

Anna hầm hừ mà cầm theo cặp sách trở về phòng ngủ.

*

Anna gần đây đang nghiên cứu phân tích các ngôi sao.

Mỗi tối cô đều chạy đến tháp thiên văn, vẽ các ngôi sao quan sát được vào tấm da dê, lại ngẫm nghĩ một lượt, thử tiên tri các sự việc sẽ xảy ra vào mấy hôm tới.

Hoạt động đã kéo dài liên tục một tháng trời, hơn nữa còn không có chút tiến triển.

Thiên văn học cùng tiên tri đều là môn học dựa nhiều vào thiên phú, môn học này cần sự tỉ mỉ, tinh tế không phải dựa vào việc lặp lại đo lường tính toán có thể đạt được thành quả.

Anna viết xong nét bút cuối cùng, đem tấm da dê chậm dãi cuốn lên , nhét trở lại cặp sách.

Cô nhìn ánh trăng đã lên cao, cảm thấy chắc hẳn đã qua giờ cấm đi lại ban đêm.

Ngài Affond phỏng chừng đã bắt đầu đi tuần tra.

Anna không nhanh không chậm từ đài cao nhảy xuống, thu thập tốt đồ vật tùy thân, cầm đũa phép lên.

Nếu muốn nhìn ngôi sao thật rõ ràng thì phải chờ tới thời điểm hơi muộn một chút, nếu muốn phân tích nữa, thật dễ dàng liền vượt quá giờ cấm đi lại ban đêm.

Đây không phải lần đầu tiên, Anna cũng không thấy sợ hãi khi bị bắt vì đi lại trong lâu đài buổi đêm.

Lại nói tiếp, ai bảo chỉ Gryffindor là thích đi dạo đêm, kỳ thật Ravenclaw cũng là rất tích cực nha.

Đối với nhà Ravenclaw mà nói, ký túc xá cũng không thể đáp ứng yêu cầu nghiên cứu, bọn họ nếu cần một nơi rộng rãi và an tĩnh thì phòng học trống ban đêm chính là lựa chọn tốt nhất.

Nhà Ravenclaw luôn lên kế hoạch tỉ mỉ khi đi dạo đêm trong trường.

Anna từ các anh chị khóa trên đã biết như vậy kịch bản.

Ngài Affond sau giờ cấm đi lại ban đêm sẽ từ lầu một bắt đầu tuần tra, ổng tuổi tác đã cao, mỗi tầng lầu đều sẽ tốn mười lăm phút trở lên, đi được tới tháp thiên văn cũng phải hai giờ.

Anna dùng đũa phép nhìn nhìn thời gian, phỏng đoán lão quản sinh  hiện tại khả năng vừa mới đi đến cầu thang lầu năm

Cô có thể thực an toàn chạy về tháp Ravenclaw. Cô đi xuống tháp thiên văn.


Ban đêm Hogwarts yên tĩnh đến độ ánh nến trong hành lang không hề lay động. Ánh trăng xuyên thấu qua cửa kính chiếu đến trên sàn nhà, làm nền đá sần sùi được bọc một tầng ánh sáng thanh khiết.

Anna nín thở nhìn nhìn chung quanh, tựa hồ không có bất luận cái gì động tĩnh.

Cô dựa theo phương hướng, đi đến rìa phía tây.

Lúc này luôn cảm thấy Hogwarts rộng lớn vô cùng, Anna càng đi, càng cảm thấy thả lỏng cùng khẩn trương hai loại cảm xúc đan xen nhau xuất hiện, phía sau lưng có phần căng chặt.

Đang lúc cô đi ngang qua cầu thang trung tâm, đột nhiên nghe được lộc cộc tiếng bước chân.

Anna lông tơ đều dựng thẳng lên, cô giơ đũa phép  luống cuống tay chân lung tung chỉ vài cái, rốt cuộc tỉnh ngộ bản thân nên tìm một chỗ trốn.

Sirius đã dẫm lên nấc thang cuối cùng , anh nâng đầu, ánh trăng vừa lúc chiếu đến đôi mắt anh— ám màu xám, đôi mắt đạm bạc.

Thình lình có người xuất hiện ở đối diện làm Anna rùng mình.

Hai bên đều yên lặng một chút.

Remus cũng xuất hiện ở phía chân cầu thang, anh chàng quay đầu nhìn nhìn phía sau: “Chúng ta đi rất xa rồi, không biết —— Wildsmith?” Remus một bên nói chuyện một bên quay đầu lại, nhìn đến đứng ở phía trên phát ngốc Anna, anh cũng hoảng sợ, luôn luôn nhíu chặt mày đều cao cao dương lên.

Anna thế nhưng bình tĩnh chào hỏi: “Hi, Lupin, còn có Black.” Cô quơ quơ chính mình gắt gao niết ở lòng bàn tay đũa phép, xả ra một nụ cười khổ.

Cuộc đối thoại hòa bình không có tiếp tục, một quầng ánh sáng sắc lạnh từ tầng ngay dưới chiếu lên, tốc độ di chuyển rất thong thả, nhưng là theo hướng tới gần bọn họ.

“Ổng sắp qua đây.” Remus hạ giọng nói, “Mau ——”

Sirius sải một bước dài, lướt qua Anna vẫn đang đứng ì, vọt tới trước một bức tường, lung tung ấn vuốt, sau đó gõ gõ, duỗi tay kéo ra, một cánh cửa xuất hiện trên tường.

Remus túm lấy Anna nói: “Đi mau.”

Anna ngây thơ mà đi theo, trốn vào bên trong cánh cửa, nhìn Sirius chậm rãi đóng cửa, không có phát ra một chút tiếng vang.

Hogwarts quả nhiên là địa phương thần kỳ.

Anna đã từng vô số lần đi ngang qua này bức tường này, trước nay không nghĩ tới nơi này cất giấu một cánh cửa đi tới một căn phòng nhỏ.

“ Lumos.” Remus nhẹ giọng nói, đầu đũa phép  sinh ra một vầng ánh sáng tới, chiếu sáng căn phòng nhỏ hẹp.

Thoạt nhìn giống cái phòng chứa đồ, lung tung rối loạn những cái bàn, có ba bốn cái ghế chồng rất cao, còn có mấy cái cái chổi trụi lủi lăn lóc ở góc tường.

Sirius cầm cái chổi quét qua mặt ghế, một cơn gió nhỏ cuốn theo bụi bẩn, sau đó xoay quanh biến mất.

Cậu ta vỗ một chút góc áo, tùy tiện nhặt một cái ghế ngồi xuống.

Ánh sáng từ đũa phép của Remus chiếu lên khuôn mặt tinh tế của Sirius, ánh sáng màu lam nhạt làm ngũ quan của anh có vẻ thực u buồn.

Anna lúc này còn có thể nghĩ, trách không được rất nhiều nữ sinh thích Black, anh ta lớn lên cũng thật anh tuấn.

Sirius đã quen loại này ánh mắt, anh nhàn nhạt nhìn Anna liếc mắt một cái, hướng về phía Remus nói: “Đi rồi sao?”

Remus một tay giơ đũa phép, một bên kề sát cửa: “Tao cái gì cũng nghe không đến, từ từ đi.”

Remus lùi khỏi cửa, cũng tìm nơi ngồi xuống.

Anna lấy lại tinh thần, cô rốt cuộc cũng có thể phát huy một chút tác dụng của đũa phép, một vầng sáng vàng ấm áp  từ đầu đũa phép cô bắn ra, trôi nổi trên đỉnh đầu ba người.

“Cảm ơn.” Remus rốt cuộc có thể không cần giơ đũa phép anh hướng Anna báo lấy một cái lễ phép mỉm cười.

Anna cũng hướng anh cười cười.

Nói thật, Anna cùng bọn họ đều không thân, nhiều nhất chính là biết tên đối phương.

Gần như  không có giao lưu quá nhiều, như vậy ngốc một chỗ cùng nhau vẫn là lần đầu tiên.

Nếu không phải James là điểm giao nhau của bọn họ thì……

“James đi đâu vậy?” Anna đột nhiên ý thức được, bọn họ không phải là bốn người như hình với bóng sao? Đặc biệt là thời điểm này, nhất định là cùng nhau lắc lư.

“Chạy trốn có phần gấp gáp nên tách rời ra.” Remus sờ sờ cái mũi, lễ phép nhưng xa cách mà nói.

Bọn họ đều săn sóc không hỏi đối phương đi dạo đêm làm gì.

Anna nhíu nhíu mày: “Phải làm sao bây giờ?”

Remus nhìn Sirius liếc mắt một cái, Sirius còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, liên tiếp  tiếng gọi “Chân Nhồi Bông” phát ra từ trong túi áo anh.


Anna dựa vào âm thanh đều có thể nghĩ đến biểu tình của James, nhưng mà, như thế nào từ trong túi lại phát ra thanh âm?

Sirius từ trong túi lấy ra một mặt gương, để trước mặt: “Câm miệng.”

Kia đầu James mới ngừng nghỉ, tiếp theo lại là liên tiếp mà truy vấn: “ Bọn mày chạy đến chỗ nào rồi? Trốn đi? Affond  hiện tại ở lầu tám? Tao cùng đuôi trùn  ở lầu bảy chỗ tượng mụ phù thủy, tao đi tìm bọn mày?”

Anna tò mò nhìn kia mặt gương, nhưng lại cảm thấy chính mình biểu hiện quá mức rõ ràng. Nghiêng mặt đi, nhưng tầm mắt vẫn là nhịn không được dính chặt trên mặt gương —— kia chính là thấu kính hai mặt , cực kỳ trân quý.

Sirius chú ý tới ánh mắt nóng rực của Anna, anh nhìn Anna liếc mắt một cái, đem gương để ra ngoài.

James nhìn gương, mặt Sirius đột nhiên biến mất, đầu bên kia gương xuất hiện một vầng sáng ấm áp, mặt gương chói lòa bởi ánh sáng.

“Phải đưa cho Mộng Mơ à?” Anh hỏi một câu, như cũ nhìn chằm chằm mặt kính.

Gương chậm rãi rõ ràng , bên trong thong thả xuất hiện mặt Anna, đôi mắt cô tràn ngập tò mò, đối diện James tầm mắt, cười một chút.

Vốn dĩ ánh sáng yếu ớt, lại là chiếu từ trên xuống, mặt Anna có phần bị khuất bóng, mơ hồ , cười rộ lên kia kêu một cái âm trầm khủng bố.

“An an an an Anna……?!” James vốn dĩ gần đây liền sợ nhìn thấy Anna, mà giờ đây Anna đột nhiên xuất hiện dưới tình huống không kịp phòng bị.

Gương thiếu chút nữa rơi khỏi lòng bàn tay anh, cả người va chạm vào đằng sau, ở chỗ tượng mụ phù thủy nhỏ hẹp, cái ót bị đập mạnh.

“Đông” đến một tiếng trầm vang xuyên thấu qua gương cũng truyền tới lỗ tai Anna, Anna thay James hít ngược một hơi khí lạnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro