Chương 30-32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 30: Gia chủ Bùi gia 3.

Edit: Ring.

Từ góc độ của nàng chỉ nhìn được một bên mặt, nhưng vậy cũng khiến Giang Mộ Yên có cảm giác vô cùng kinh diễm.

Da trắng như bạch ngọc, tôn lên mái tóc đen như mực, đường nét nửa bên mặt tuấn nhã cùng nhu hòa, mũi cao thẳng như ngọc, tuy thấy không rõ toàn bộ gương mặt của hắn nhưng có thể nhìn đến hàng mi rậm không giống nam tử.

(R: ta k hiểu mi rậm thì k giống chỗ nào ò.Ó, mảnh mới k giống chứ nhỉ).

Ngón tay cầm sách thon dài tinh tế, móng tay cũng bóng mượt.

Xiêm y trên người là loại bạch sam tay hẹp, không phải loại trường bào rộng phiêu dật, nhưng một chút cũng không tổn hại đến khí chất xuất trần của người này.

Hắn ngồi ở đó, tùy ý gió nhẹ ngoài cửa sổ thổi vào phòng phất phơ vài sợi tóc, mà hắn vẫn chăm chú xem quyển sách trong tay, khiến Giang Mộ Yên chỉ nhìn thôi đã cảm thấy một loại cảm giác vô cùng yên bình.

Nàng không khỏi bắt đầu đoán thân phận của người này, hoàn toàn đã quên mục đích nàng tới đây vốn là để gặp lão gia Bùi gia!

Nàng thầm nghĩ, hắn nhìn có vẻ trẻ tuổi, nhiều lắm chỉ hơn hai mươi, có thể còn nhỏ hơn Bùi Dạ Tập một chút, vậy có thể nào là nhị thiếu gia hay tam thiếu gia sao?

Giang Mộ Yên hoàn toàn không phát giác tầm mắt nàng dừng trên người nam tử chuyên chú và lâu đến mức nào.

Mãi đến khi người bị nàng nhìn chằm chằm đều đã muốn cảm giác được ánh mắt chăm chú kia, chậm rãi ngẩng mặt từ quyển sách, quay đầu nhìn nàng, nàng mới kích động, theo bản năng lui về sau mấy bước.

"À, thực xin lỗi!" Giang Mộ Yên không biết mình vì sao muốn xin lỗi, nhưng lời xin lỗi kia chính là không chịu đầu óc khống chế mà vọt khỏi miệng.

Sau khi nhìn rõ khuôn mặt của nam tử trẻ tuổi, trong đầu nàng ngoại trừ hai chữ cũng chỉ có hai chữ, hai chữ này chính là: Trời ạ!

Mà cảm giác vỏ đại não cùng tim đập không ngừng truyền đến cho nàng cũng chỉ có hai chữ, là: Tâm động.

Đúng vậy, chính là tâm động!

Đời trước nàng sống hai mươi tám tuổi, đừng nói bạn trai, cho dù một nam nhân xa lạ cũng chưa từng nhìn thấy, khái niệm đối với trai đẹp đều đến từ TV cùng phim ảnh, nhưng nàng cũng chưa từng có cảm giác mạch máu nở rộng, tim đập gia tốc đến hận không thể nhảy khỏi ngực như thế này.

Nhưng mà hiện tại, từ lần đầu tiên nhìn đến nam nhân này, lòng của nàng liền không thể bình tĩnh.

Hơn nữa trên mặt cũng bắt đầu nóng lên, tay cùng chân thậm chí không biết nên để đâu cho phải.

Đối với ánh mắt mang chút kinh ngạc cùng hoang mang của hắn, nàng cảm thấy đường đột khẩn trương, nhưng cũng kích động cùng chờ mong không kém.

Nhiều dấu hiệu như vậy cùng lúc đến khiến Giang Mộ Yên muốn không rõ tình huống hiện tại của mình cũng khó. Nàng vậy mà lại vừa gặp đã yêu một nam tử xa lạ ngay cả tên cũng không biết?

Trời ạ! Này nên làm cái gì bây giờ?

Tất cả bình tĩnh của Giang Mộ Yên nhanh chóng bay mất! Nàng quả thực hận không thể ngất xỉu ngay lập tức, lại luyến tiếc cứ như vậy ngất xỉu, chỉ có thể đứng lại chỗ, trong đầu toàn bộ đều thành một vũng bùn!

~

Chương 31: Gia chủ Bùi gia 4.

Edit: Ring.

Bùi Vũ Khâm kinh ngạc nhìn nữ tử tú nhã đứng ngoài cửa sổ, hắn tất nhiên không hồ đồ đến mức không biết đây là con dâu tương lai của mình. Điều làm hắn kinh ngạc là Giang Mộ Yên nàng chưa bao giờ dùng ánh mắt kinh diễm cùng chuyên chú như vậy nhìn hắn.

Hoặc là nói, chưa bao giờ có người dám dùng ánh mắt thẳng thắn không che dấu, thậm chí còn mang theo ánh lửa nóng cháy như vậy nhìn hắn.

Cho nên, hôm nay bỗng nhiên thấy Giang Mộ Yên ngốc ngơ ngác, xa lạ tựa như chưa từng biết hắn khiến hắn không khỏi kinh ngạc.

Nhưng đồng thời cũng không thể không thừa nhận, cảm giác như vậy khiến hắn cảm thấy rất mới mẻ.

Mà hắn, tựa hồ cũng là hôm nay mới nhìn rõ ràng bộ dáng con dâu tương lại này kỳ thật rất được.

Đơn giản là bình thường khi gặp nhau, nàng luôn cúi đầu, bộ dáng có tri thức, hiểu lễ nghĩa, nhưng không hề khiêm tốn mà lại gây cho người ta cảm giác cao ngạo thanh lãnh của con nhà thư hương, khiến hắn tuy rất muốn dành cho nàng thêm nhiều tình cảm nhưng cũng không được.

Nhưng nàng hôm nay lại khiến hắn có cảm giác rất khác.

Tựa hồ không biết làm sao, mặt cũng thực đỏ, lông mi không ngừng run run, rõ ràng là bộ dáng thực khẩn trương, thực bối rối, khiến hắn cảm thấy nàng trước đây cùng bây giờ là hai người hoàn toàn khác nhau.

Bùi Vũ Khâm không khỏi thấy buồn cười, nhưng nghĩ đến thân phận của mình nên cũng chỉ có thể cố nén. Thấy Giang Mộ Yên là không có khả năng mở miệng trước, Bùi Vũ Khâm không thể không thanh nhã lên tiếng "Là Yên nhi đến đây a, đứng ở hành lang làm cái gì, vào ngồi đi!"

Yên nhi?

Hắn gọi nàng Yên nhi?

Xưng hô này khiến thần trí Giang Mộ Yên nhất thời thanh tỉnh, hắn rất quen thuộc với nàng sao? Ngay cả Nhị phu nhân cùng Tương di cũng chỉ gọi nàng Mộ Yên, nam nhân này lại trực tiếp kêu nàng Yên nhi, nàng cùng hắn là quan hệ gì?

Giang Mộ Yên lòng tràn đầy kích động cùng lo sợ bất an bước vòng qua góc rẽ, đi vài bước đã thấy được cửa phòng.

Cửa đang mở, dường như đang cố ý đợi ai.

Chẳng lẽ hắn là đang đợi nàng?

Hay thói quen của hắn là mở cửa khi đọc sách?

Thật vất vả nâng váy bước vào, lại không biết nên ngồi như thế nào, bởi vì phòng này nhìn từ bên ngoài có vẻ không lớn, vào trong mới biết thì ra phía sau là toàn bộ thông với nhau, có hai hàng ghế dựa lớn làm bằng gỗ cây đàn xếp hai bên, vô cùng đồ sộ.

Nhìn không giống như một căn phòng mà lại giống một nơi để nghị sự.

Lúc này, Bùi Vũ Khâm đã đổi tư thế ngồi, không nghiêng một bên nữa mà hướng thẳng đối diện với Giang Mộ Yên, hắn vẫy vẫy tay, chỉ vào chiếc ghế trống cạnh bàn "Yên nhi, đừng đứng xa vậy, lại đây ngồi đi!"

Giang Mộ Yên tất nhiên không hề do dự mà bước qua, cả đầu nàng lúc này đã bị hình bóng của hắn chiếm giữ hoàn toàn, lòng ngập tràn thắc mắc không biết nam nhân này là ai?

Hắn đã ngoắc rồi, nàng có thể không qua sao?

~

Chương 32: Gia chủ Bùi gia 5.

Edit: Ring.

Giang Mộ Yên vừa ngồi xuống ghế đã nghe hắn nói "Y? Mặt Yên nhi đỏ quá, là thân thể không thoải mái, phát sốt sao?"

Giang Mộ Yên vốn vì hắn dựa vào gần mà kích động không thể kiềm chế, nghe hắn nói vậy, lại càng thêm mặt đỏ tai hồng.

"Không, không, ta tốt lắm, chỉ là trời quá nắng, có chút nóng thôi."

Đây là một cái cớ sứt sẹo đến rối tinh rối mù, Giang Mộ Yên biết. Nhưng đầu óc nàng lúc này đã thành một đám bùn nhão, chỉ có thể nghĩ ra được lí do này.

Bùi Vũ Khâm nhìn trang phục nhẹ nhàng thoải mái, lại thêm làn váy gấm thượng hạng phiêu dật trên người nàng, lại nhìn thời tiết ngoài cửa sổ. Hôm nay trời nóng như vậy sao?

Con dâu tương lai này của hắn, hành động hôm nay thật sự là thú vị hơn trước đây nhiều!

Bùi Vũ Khâm âm thầm nở nụ cười, cũng không vạch trần nàng, chỉ bày ra vẻ mặt có thể hiểu được "Yên nhi, việc làm của Dạ Tập hôm qua ta đã biết. Con đừng khổ sở, càng không cần ủy khuất, việc này ta sẽ để Dạ Tập cho con một công đạo."

(R: ta edit là con nhưng trong bản convert vẫn là 'ngươi' nên bạn Yên vẫn chưa biết ng này là bố chồng tương lai =))).

A?

Liên quan gì đến Bùi Dạ Tập? Nàng lại vì sao phải cảm thấy ủy khuất? Còn nữa, hắn muốn để Bùi Dạ Tập cho nàng công đạo gì?

Giang Mộ Yên còn đắm chìm trong chuyện tình yêu sét đánh nhất thời bị mấy câu này của Bùi Vũ Khâm kéo trở về, nàng kinh ngạc nhìn hắn!

Mà Bùi Vũ Khâm thấy Giang Mộ Yên sau khi nghe hắn nhắc đến Bùi Dạ Tập rõ ràng liền cứng ngắc cả người thì nghĩ mình đã nói đến chỗ đau trong lòng nàng.

Nghĩ cũng phải, tuy nàng còn chưa chính thức vào cửa Bùi gia nhưng danh phận cũng đã xác định rồi. Dạ Tập làm tướng công tương lai nhưng chưa đón người ta vào cửa đã nạp chín phòng tiểu thiếp, đây vốn không phải chuyện người bình thường có thể dễ dàng tha thứ, nhưng Giang Mộ Yên vẫn nhịn. Này chứng tỏ nàng rất có phẩm hạnh, lại vô cùng hiểu lí lẽ, hơn nữa còn có xuất thân của nàng, con dâu như vậy đúng là người Bùi gia bọn họ cần.

Mà hắn không phải không biết Dạ Tập không thích Giang Mộ Yên, nhưng Dạ Tập cũng không phải một người thích kinh thương, sản nghiệp Bùi gia lớn như vậy, về sau cũng cần có người tiếp nhận để ý. Dạ Tập không quan tâm nhưng hắn cũng không thể không lo lắng.

Cho nên hắn đã từng nói với Dạ Tập, chỉ cần đồng ý thú Giang Mộ Yên, về sau muốn nạp mấy phòng tiểu thiếp, hắn đều thay Giang Mộ Yên đồng ý.

Nhưng hắn cũng nói qua, trước khi Dạ Tập chính thức cưới Giang Mộ Yên, những tiểu thiếp này cũng đừng mơ tưởng được vào cửa.

Cho dù sau này danh phận Giang Mộ Yên đã xác định, những tiểu thiếp này cũng chỉ có thể ở tòa nhà bên ngoài Bùi gia. Đây là tôn trọng cùng che chở tối thiểu mà một người trưởng bối, người bạn tri kỉ của phụ thân Giang Mộ Yên có thể làm cho nàng.

Bởi vì làm một nữ nhân không có được tâm của trượng phu đã rất khó khăn cho nàng rồi, chẳng lẽ hắn còn có thể đáp ứng Dạ Tập đem thiếp thất đều đưa vào nhà lớn sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro