Chương 6 : vượt rừng miragier

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, bộ ba mỹ nhân tách nhau ra, mỗi người đi theo một hướng khác nhau để tiếp tục nhiệm vụ. Libra và Tauruss quyết định hướng đến vương quốc nơi Vua Thủy Tề cai quản, nơi họ hy vọng sẽ tìm được thông tin về hành tung của Pisces và Aquarius. Tại đó, họ biết rằng Pisces và Aquarius đã cùng đồng hành với hai kẻ lạ mặt—một kiếm sĩ với mái tóc vàng pha trắng và một cô gái có mái tóc trắng cùng đôi mắt xám lạnh lùng. Cả bốn người họ đã nghỉ ngơi tại Long Cung đêm qua, và chỉ vừa mới xuất phát vào sáng sớm nay.

Không muốn để lỡ cơ hội, Libra quyết định tìm đến một tổ chức mật tại thị trấn thuộc vương quốc Blessie. Tổ chức này mang tên Hắc Điểu, và thủ lĩnh của nó chính là Gemini, một người được biết đến với ma pháp tìm kiếm mạnh mẽ nhất Blessie. Khi gặp Gemini, Libra không chần chừ mà đưa cho anh một bức chân dung, giọng nói của nàng vừa mềm mại vừa cương quyết:"Theo tôi biết, anh là người có ma pháp tìm kiếm mạnh nhất ở đây, đúng không? Anh có thể giúp tôi tìm hai người này không? Họ chỉ mới rời Long Cung vào sáng nay."

Gemini nheo mắt, vẻ mặt đầy thú vị khi nghe yêu cầu. Hắn ngả người về phía Libra, ánh mắt như lóe lên một tia trêu chọc đầy khiêu khích. "Hmmm... Cô sẽ trả cho tôi bao nhiêu? Cô biết đấy, tôi cũng không rảnh rỗi gì... Nhưng nếu cô cho tôi một thứ tôi muốn, liệu cô có chịu không?"Lời nói của Gemini làm Tauruss không kiềm chế nổi cơn giận. Nàng rút kiếm, chĩa thẳng vào mặt hắn, giọng nói sắc như lưỡi kiếm: "Câm mồm lại, tên kia! Mau thực hiện, nếu không muốn chết."

Libra có chút bối rối, trong lòng nàng tự hỏi liệu có nên dọa Gemini hay can ngăn Tauruss. Nhưng cuối cùng, nàng chỉ đứng lặng, để hai người kia tự giải quyết cuộc tranh cãi. Sau một hồi đối đầu căng thẳng, Gemini đành chịu thua trước sự quyết đoán của hai mỹ nhân. Hắn thầm nghĩ: "Mình thật tinh tế, đàn ông đích thực là phải thế."

Gemini nhanh chóng vẽ ra một trận pháp phức tạp. Khi hắn nhắm mắt lại, trận pháp bắt đầu phát sáng liên tục cho đến khi hắn mở mắt trở lại. "Hiện tại họ đang ở thị trấn Apteeks, cách xa nơi này rất nhiều. Nếu muốn đuổi kịp họ, chúng ta phải đi qua rừng Miragier. Không còn nhiều thời gian nữa, chuẩn bị đi, tôi sẽ quay lại ngay."

Một lúc sau, Gemini trở lại với chiếc áo choàng đen huyền bí, dẫn đầu đoàn, theo sau là Tauruss và Libra. Họ tiến vào rừng Miragier, nơi sương mù dày đặc phủ kín mọi lối đi, khiến mỗi bước chân trở nên nặng nề và gian nan. Trong không khí ngột ngạt của rừng rậm, Tauruss quay sang hỏi Libra, giọng nói chứa đựng sự lo lắng:

"Cô có ma pháp nào giúp dịch chuyển hoặc bay qua được không?"

Libra nhíu mày, cố nhớ lại mọi loại ma pháp nàng biết. "Hmmm... Có thể có, hoặc cũng có thể không..."

Tauruss buông tiếng thở dài, bất lực. "Thôi quên đi, chúng ta sẽ đi bộ. Nếu cứ chần chừ thế này, e rằng Pisces đã đi xa lắm rồi."

Và thế là họ lại tiếp tục chạy băng qua rừng Miragier, nơi những đầm lầy âm u kéo dài như không có điểm kết, mảnh ánh sáng hiếm hoi xuyên qua lớp sương mù dày đặc, chỉ càng làm nổi bật thêm sự bí ẩn và nguy hiểm của khu rừng. Tauruss, với sự linh hoạt đáng kinh ngạc, nhảy qua những bãi lầy như thể nơi đây là sân chơi của nàng. Nàng lao qua các thân cây cổ thụ, di chuyển nhanh nhẹn và uyển chuyển, rồi phóng qua một đầm lầy khác như một chú đại bàng kiêu hãnh đang bay lượn trên bầu trời rộng lớn. Nhưng đột nhiên, nàng khựng lại khi trước mặt là một vách núi cao chót vót.

Ngay lúc đó, Gemini và Libra cũng vừa đến nơi. Trước mặt họ là cảnh tượng kinh hoàng:Vách đá trước mặt đã bị tàn phá, lộ ra một lỗ hổng to lớn, như thể vừa bị một sinh vật khổng lồ tấn công. Ngay lập tức, hàng tá con quạ đen bay vút lên từ khu rừng, quạt cánh rầm rập và vẽ nên những hình ảnh đáng sợ trên bầu trời, báo hiệu sự xuất hiện của một mối đe dọa không lành.

Trên đỉnh vách đá, một kẻ với gương mặt cháy đen xuất hiện, hắn tự xưng là Madness. Hắn mở miệng, và từ đó, hàng tá những con nhện độc bò ra, bốc mùi hôi thối và nhầy nhụa. Tauruss nheo mắt, biết chắc rằng chất nhầy kia sẽ vô cùng đáng sợ nếu tiếp xúc với nó.

Biết rằng không thể dây dưa ở đây vì thời gian của họ không còn."Tôi sẽ ở lại chiến đấu với hắn. Hai người mau rời khỏi đây ngay!" Tauruss hét lớn, không chút do dự, rồi lao thẳng vào kẻ địch. Với một động tác mạnh mẽ, nàng vung kiếm lên, chém đứt lìa cánh tay trái của hắn trong chớp mắt. Không dừng lại ở đó, nàng xoay mình trên không tựa như con đại bàng dũng mãnh rồi chém đôi cơ thể hắn, nhưng kỳ lạ thay, cơ thể hắn lập tức tan biến thành hàng chục con nhện nhỏ.

Mỗi lần nàng chém, những con nhện lại xuất hiện nhiều hơn, như thể chúng không có điểm dừng. Nàng càng chép hắn càng biến thành nhiều con nhện kì lạ. Cả hai cứ liên tục lặp đi lặp lại cho tới khi Tauruss lấy ra viên đá màu vàng và gắn vào cây giáo nàng mang theo. Nàng chắc chắn đây sẽ là đòn kết liễu. Thanh đao của nàng phát sáng rực rỡ, và khi nàng vung đao chém vào cổ Madness, sức nóng của thanh đao khiến cổ hắn không thể liền lại. Nhưng cổ hắn quá cứng, và nàng không thể chém đứt nó hoàn toàn.

Ngay lúc đó, từ tay hắn mọc ra những chiếc móng vuốt sắc bén. Hắn dùng móng vuốt đâm thẳng vào bụng Tauruss, không dừng lại hắn dùng những móng vuốt ấy chém hàng loạt nhát chém trên cơ thể nàng. Phun ra những chiếc tơ nhện, rồi đẩy nàng rơi xuống vách núi trước khi biến mất trong màn sương. Trong khi đó, Gemini và Libra vẫn đang băng qua rừng, hướng về phía Aquarius và Pisces. Hoàng hôn buông xuống, và họ biết đã đến lúc phải tìm nơi trú ẩn an toàn để tránh những quái vật săn mồi trong đêm.

Libra không giấu nổi sự lo lắng, nàng cất tiếng hỏi Gemini: "Liệu cô ấy có đối phó được với hắn không? Trời đã tối mà vẫn chưa thấy động tĩnh gì."

Gemini lắc đầu, giọng nói lạnh lùng nhưng không kém phần chân thực: "Cô nên lo lắng cho bản thân mình thì hơn. May mắn là nhóm của hai người kia đã dừng chân tại thị trấn Ourla. Cô nên đi ngủ, còn chuyện Tauruss hãy để sáng mai tính tiếp."

Libra đành phải đồng ý, dù lòng nàng không khỏi xao động. Nàng không thể bỏ qua nhiệm vụ tìm kiếm Pisces và Aquarius chỉ để quay lại tìm Tauruss. Nhưng khi nàng vừa ngồi xuống húp một ngụm cả tâm trí của nàng dần thư thái lại, nàng lại trở về vẻ điềm tĩnh lãnh đạm như lúc đầu . Bỗng nhiên viên đá xanh của nàng bắt đầu phát sáng, khiến nàng ngồi bật dậy, nhìn quanh quất.

Ánh mắt nàng dừng lại ở viên đá màu nâu đính trên chiếc đồng hồ mà Gemini đang đeo. Phải chăng Gemini chính là một trong mười hai người bảo hộ? Nàng nắm lấy cổ áo chàng, đôi mắt rực sáng với hàng ngàn câu hỏi:

"Anh... viên đá này... nó thuộc về anh đúng không?" 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro