Chương 10: Ma tôn hiện thân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 10: Ma tôn hiện thân

Huyết Hồ không khỏi nâng lên đôi mi thanh tú, lại phát giác chung quanh xuất hiện một cỗ hơi thở bất thường hướng tới chính mình, mạnh mẽ xoay người, thấy một hắc y nam tử mặt mang màu bạc mặt nạ. Mặt nạ tản ra ánh sáng lạnh lẽo, trong mắt tất cả đều là lạnh lùng trí mạng, trên người lại mang theo cỗ khí chất xơ xác tiêu điều! Nam tử này thân phận chắc chắn cũng không tầm thường! Nam tử đưa mắt nhìn Hắc y nhân quỳ trên mặt đất, giọng nới trong trẻo nhưng lạnh lùng  không hề mang theo một tia cảm tình:
“Nhiệm vụ thất bại, ngươi còn sống làm gì chứ?!”
Hắc y nhân ngẩn ra, trong mắt một mảnh tĩnh mịch, do dự một lát liền đối với chính mình đánh xuống một chưởng, thân mình “Phanh” một tiếng ngã xuống đất, máu tươi trong khoảnh khắc liền nhiễm đỏ một khoảng đất. Huyết Hồ thản nhiên liếc liếc mắt một cái, khuôn mặt không có một tia dao động. Nam tử khinh thường liếc liếc mắt nhìn thi thể khắp nơi, ánh mắt ẩn ẩn có một chút tức giận, thanh âm trầm thấp lại từ tính phiêu đãng trong không khí:
“Lam Vũ Lạc, mấy ngày không thấy, ngươi lại trở nên lợi hại như thế! Xem ra bản tôn đã xem nhẹ ngươi, Lam gia các ngươi, tâm tư đều sâu như thế, quả thật là không có gì tốt!”

Huyết Hồ nhíu mi, Lam Vũ Lạc, phế vật tiểu thư Lam gia, xem ra mình chiếm thân thể người ta, vừa mới thái tử hành vi cổ quái nàng đại khái đã hiểu được . Nhưng nam tử trước mắt là ai? Thanh âm này sao lại nghe quen như vậy? Nghĩ nghĩ, đồng tử nàng co rụt lại, sắc mặt thoáng chốc đông lạnh vài phần, ngày ấy nàng nằm trong quan tài nghe được chính là thanh âm này.
“Ta không phải Lam Vũ Lạc!”
Huyết Hồ lời nói trong trẻo nhưng lạnh lùng không mang theo một tia cảm tình. Nam tử đùa cợt nhìn sắc mặt đông lạnh của Huyết Hồ:
“Như thế nào? Nhanh như vậy liền giả bộ như không biết ?!”
“Ta là Huyết Hồ. Mặc kệ ngươi là ai! Nhưng là ta cảnh cáo ngươi, ta không phải Lam Vũ Lạc như ngươi nói! Ngươi đây nghĩ đến chịu chết thì ta không ngại thành toàn cho ngươi!”
Đôi mắt Huyết Hồ dày đặc hàn khí, giọng điệu lãnh liệt, nâng cằm ngạo nghễ nhìn thẳng nam tử ngân bạch mặt nạ kia. Tuy rằng nàng không có hoàn toàn nắm chắc là có thể chiến thắng đối phương, cũng không biết chi tiết đối phương. Nhưng là muốn khi dễ Huyết Hồ nàng, quả thực là vọng tưởng! Nam tử ngân bạch mặt nạ hiển nhiên có một trận kinh ngạc. Lập tức, đôi mắt hiện lên một tia chán ghét cùng tức giận. Nữ nhân này, trước kia bộ dáng ôn nhu yếu đuối ngốc nghếch nhất định là giả bộ cho người khác nhìn. Hiện tại rốt cục lộ ra bộ mặt thật, người Lam gia, quả thật là ác độc đến cực điểm! Ánh mắt lợi hại của nam tử bắn về phía Huyết Hồ, lạnh giọng quát:
“Lam Vũ Lạc! Đừng dùng chiêu này với bản tôn. Ngươi tốt nhất nên tự giác đi theo bản tôn đi!” 
  “Đi theo ngươi? Chẳng lẽ ngươi xem trọng ta?”
Huyết Hồ còn thật sự chỉ vào chính mình hỏi, con ngươi hiện lên một chút tàn nhẫn chợt lóe rồi biến mất, cao thấp đánh giá nam tử mặt nạ ngân bạch một phen, chậc chậc nói:
“Đáng tiếc, ngươi không vào được mắt bổn cô nương!”
Dứt lời, nam tử mặt nạ ngân bạch khóe miệng run rẩy, theo sau cười ha ha:
“Muốn quyến rũ bản tôn, hừ! Coi trọng ngươi, trừ phi là mắt bản tôn bị mù!”
“Nga? Phải không?”
Huyết Hồ gật gật đầu, vẻ mặt suy nghĩ sâu xa, thản nhiên nói:
“Có lẽ, sẽ có một ngày như vậy”.

“Lam Vũ Lạc, bản tôn không có nhiều thời gian vô nghĩa với ngươi!”
Nam tử ngân bạch mặt nạ quát lớn một tiếng, lắc mình một cái liền xuất hiện ở trước mặt Huyết Hồ. Tốc độ kia khiến Huyết Hồ không khỏi kinh hãi, trên mặt hiện lên một chút tàn nhẫn, lúc này một cước đá qua, nam tử mặt phi thân nhảy liền nhẹ nhàng tránh thoát . Huyết Hồ liên tục lui về phía sau, khởi động tơ vàng trên tay, hướng nam nử đeo mặt nạ đánh tới, tay áo bào hắn vung lên, một đạo bạch quang hiện lên, ngăn cản động tác của tơ vàng. Huyết Hồ sắc mặt cả kinh, người này công phu rất cao! Lúc này không dám chậm trễ, thật cẩn thận quan sát chiêu thức của nam nử. Nhìn nam tử đeo mặt nạ đánh tới một chưởng, Huyết Hồ hét lớn một tiếng:
“Ám Ma thiên kiếm!”
Con mắt hiện ra ánh sáng lạnh, thân hình nhỏ nhắn bay lên không trung, quỷ dị hồng quang bảo kiếm lóe lên một cái liền xuất hiện ở trong tay Huyết Hồ, đối nam tử phía dưới hung hăng đâm tới. Y điểm nhẹ mũi chân, thân mình liên tục bay ngược về phía sau. Ám Ma thiên kiếm chuyển hướng thẳng hướng nam tử. Sắc mặt hắn hơi đổi, lúc này không dám khinh thường, Ám Ma thiên kiếm này, hắn tất nhiên là nghe nói qua . Ám Ma thiên kiếm, vừa chính vừa tà, là thần kiếm thượng cổ đầu tiên, là chìa khóa mở ra ngũ đại kỳ bảo có một không hai, uy lực vô cùng, làm cho hắn nghi hoặc là như thế nào rơi vào trong tay Lam Vũ Lạc.
Nếu ngày sau Lam Vũ Lạc cường đại, hậu quả không tưởng tượng nổi, như vậy kế hoạch hắn trả thù Lam gia sẽ toàn bộ ngâm nước nóng (hỏng kế hoạch). Hắn phải thừa dịp lúc cánh chim của nàng chưa đầy đặn trừ bỏ, tránh hậu hoạn sau này! Nghĩ vậy, ánh mắt nam tử ngân bạch mặt nạ mây mù quay cuồng, sát ý sôi trào, nếu không phải hắn mang theo mặt nạ sẽ thấy được dung nhan tuyệt mỹ kia tràn dầy ngoan tuyệt tuyệt đối không bỏ qua.
“Thánh huyễn thú!”
Nam tử hét lớn một tiếng, lập tức cuồng phong gào thét, y bào hắn bay lên, mặc gió điên cuồng, khí thế thị huyết cuồng vọng nháy mắt bùng nổ. Một đầu giống như quái thú mãnh hổ xuất hiện ở trên không. Mãnh thú giương bồn máu (mồm to), mặt mũi hung tợn, ánh mắt ngoan độc, rất là hung ác đánh về phía Huyết Hồ.
“Chủ nhân, đi mau! Người không có huyễn thuật, uy lực của ta cũng không có cách cho người sử dụng, trước mắt ta không làm gì được thánh huyễn thú này!” Huyết Hồ sớm đỏ mắt, chưa thử qua làm sao biết không làm gì được nó! Huy kiếm liền hướng mãnh thú chém tới. Bỗng nhiên cảnh tượng kỳ dị đã xảy ra, thánh huyễn thú cư nhiên xuyên qua Ám Ma thiên kiếm, không hề bị tổn thương. Mà Huyết Hồ không có vận khí tốt như vậy, một trận đau nhức truyền đến, chỗ bả vai đã xuất hiện một đạo vết thương. Giây tiếp theo, máu tươi rơi xuống, Huyết Hồ hơi hơi nhíu nhíu mày, phẫn nộ mãnh liệt đã kích thích Huyết Hồ. Huyết Hồ lại huy kiếm bổ tới. Nhưng mà, thánh huyễn thú liền giống như không khí, Huyết Hồ chém một lần lại một lần xuyên thấu thân thể khổng lồ của thánh huyễn thú đều thất bại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro