Chương 109.110.111

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Chương 109: Krystal, cô là người đã có bạn trai 2

 "Alô!" Krystal nhẹ giọng nhận lấy điện thoại.

 "Thích không?" Krystalvừa nghe liền biết là thanh âm của Min Huyk, tự nhiên cũng biết hắn đang nói tới cái gì.

 "Cám ơn!"

 "Tối hôm nay, cùng đi ăn tối đi!" Min Huyk chủ động đối tốt, nếu cô là tình nhân của hắn, như vậy cũng nên để cho cô nếm một chút ngon ngọt thỏa đáng. 

"Ừ, được!" Cô gật đầu, nhẹ giọng đáp lời "Bảy giờ, nhà hàng món Thái trong ngõ hẻm XX." Nói xong, Min Huyk nói xong liền cúp điện thoại. 

 Krystal cũng thuận theo cúp điện thoại, bình tĩnh nhìn vào màn hình máy tính, nhanh chóng làm việc của mình.

Thôi Viên Viên bên cạnh cô thì nghiêng tai lắng nghe, thậm chí suy đoán là điện thoại của ai?

Có một chút, cô có thể xác định chính là người trong công ty, bởi vì thanh âm của điện thoại nội bộ và thanh âm điện thoại ngoại tuyến không giống nhau.

Thôi Viên Viên không khỏi dùng khoé mắt liếc nhìn Krystal hai cái, nhưng đầu lại bình tĩnh cực kỳ, cô đang suy nghĩ có phải mình đã suy nghĩ quá nhiều không?

________________________

Phòng giải khát.

Krystal vừa đi vào liền thấy Sulli đứng ở nơi đó, hai mắt có chút vô thần ngây ngô.

"Nghĩ gì mà nhập tâm vậy?" Krystal đến gần, nhẹ nhàng đụng cô. " Krystal . . ." Sulli có chút khó tả nhìn cô.

"Thế nào? Đã xảy ra chuyện gì?" Nhìn bộ dạng muốn nói lại thôi của cô, Krystal không khỏi cảm thấy lo lắng cho cô.

Những ngày qua, cảm xúc của Sulli vẫn luôn không thể tốt lên được. Sulli tiến tới bên tai Krystal, nhẹ nhàng nói: "Tối ngày hôm qua mình bắt gặp Hà Kình và Ngô Diệp Linh, hai nguời đã làm trong phòng làm việc, điên cuồng đến bạo, thanh âm kia không thua gì con hát của Quốc Dân đảng a."

". . . . . ."

"Không trách được gần đây thành tích tốt như vậy, suy nghĩ một chút liền biết. Trước kia khi Hà Kình làm Tổng giám thị trường nắm giữ nhiều tài liệu như vậy, hắn nhất định ẩn giấu rất nhiều, Ngô Diệu Linh leo lên hắn, còn không phải là dễ dàng lấy được. Hai người này đều không phải là hàng tốt! Cũng con mẹ nó tiện!" Sulli cắn răng, hận hận nguyền rủa thì thầm.

Cô hận nhất đàn ông có vợ lại ra ngoài làm loạn.

Vợ của Hà Kính ôn nhu dịu dàng như vậy, đứa con mới đẻ cũng không lâu, hắn đã ở bên ngoài không ngừng phong lưu khoái hoạt, mất đi một Han Sun, lại tới một Ngô Diệu Linh thêm vào.

"Hai người bọn họ không tuân theo quy tắc công ty, cậu tính như thế nào?" Krystal nhẹ giọng hỏi, nói thật ra, cái loại đàn ông như Hà Kính, cô càng nhìn càng không vừa mắt, càng nhìn càng ghét!

"Thật con mẹ nó muốn tố cáo hai người bọn họ."

"Cậu điên rồi! Cần phải có chứng cớ nha, không có chứng cớ thì ngược lại hai người bọn họ sẽ giết chết cậu." Ở trên công việc, đặc biệt là tranh nhau ích lợi, có vài người thật sự là thủ đoạn gì cũng có thể làm ra.

"Mình quay được." Thanh âm của cô được ép tới rất thấp: "Em gái kia thật con mẹ nó biết rên a, so với chị đây còn biết hưởng thụ hơn! Nhìn bề ngoài ra vẻ rất nghiêm chỉnh, không nghĩ tới có thể phóng đãng như thế!"

"Cậu quay được quá trình của bọn họ?" Mặc dù chuyện như vậy Sulli tuyệt đối làm được, nhưng cô vẫn không nhịn được kinh ngạc, tưởng tượng xem, muốn quay được những cảnh như thế phải ở bên ngoài nghe lén bao lâu a!!!

"Không quay rất đáng tiếc a, còn có cao trào nhiều lần nữa." Sulli không khỏi có một ít than oán.

Cô đã không còn biết được cao trào là cảm giác gì, ba tháng trước đã không có loại phản ứng này, mà hiện tại, đã một tháng rồi cô không có làm tình!!!

"Cậu thật định làm như vậy?" Krystal xác nhận lại lần nữa, một khi công khai, hai người này sẽ hoàn toàn xuống đài.

Mặc dù việc hai người này làm khiến cho người ta phẫn hận, nhưng hai người này đều là nhân viên kỳ cựu, nồng cốt trong công ty, nếu hai người đi thì việc tuyển đến hai người thích hợp liền cũng không dễ dàng.

Huống chi, thành tích của Ngô Diệu Linh lúc trước vẫn rất tốt, cũng không thua kém Sulli , nói thế nào cũng coi là một người có năng lực, không phải là cái loại phụ nữ chỉ dựa vào khoe khoang nhan sắc.

"Không biết, nếu còn chọc chị đây không vui, mình liền công bố việc này với mọi người!"

"Nghiêm túc suy nghĩ một chút đi, nghĩ kỹ rồi hẵng làm! Có lúc, phải đứng ở góc độ của công ty suy tính một chút."

"Hơizz, cậu cứ đại nhân đại nghĩa đi, đồng tình tràn lan đi!" Sulli cầm điện thoại di động lắc ở trước mặt cô: "Có muốn đem về nghiên cứu một chút không?"

"Không muốn, mình không có hăng hái đó." Krystal quả quyết cự tuyệt.

Vụng trộm như vậy, hơn nữa là người quen bên cạnh, cô chỉ vì loại trao đổi ích lợi này mà cảm thấy ghê tởm.

"Xem một chút đi, đùa giỡn rất dữ dội, cậu xem cái này rồi, cậu sẽ cảm thấy những con hát Quốc Dân đảng con mẹ nó kia đều không bằng một góc." Sulli không ngừng giới thiệu.

"Tự cậu cẩn thận một chút, cất trong điện thoại di động rất dễ dàng bị những người khác phát hiện. Cậu tìm chỗ khác cất đi, nếu như không có ý định tiết lộ thì xoá bỏ, chớ đến lúc đó lại đưa tới phiền toái gì!" Krystal nhắc nhở cô.

"Xem cậu lo lắng kìa, mình biết rồi!" Sau khi Sulli nói xong liền lôi Krystal đi ra ngoài, lại đụng phải Thôi Viên Viên mỉm cười chào hỏi với hai cô ở ngoài cửa.

Nhìn bóng lưng hai người bọn họ cặp tay rời đi, khóe miệng Thôi Viên Viên khẽ nhếch, cười mà như không cười.

___________________________

Gần tới một khắc cuối cùng khi tan việc, Krystal chuẩn bị kết thúc công việc, bởi vì tối hôm nay cô nhất định phải đến chỗ hẹn, bởi vì Min Huyk chỉ cho cô một giờ để đi đường, giao thông của Seoul khó tránh khỏi kẹt xe, vốn là 20 phút có thể đến nơi nhưng vào giờ tan tầm có thể khiến mọi người tốn một giờ mới có thể đến được.

Điện thoại nội bộ vang lên lần nữa, vẫn là Min Huyk .

"Bữa ăn tối hôm nay tạm hủy bỏ, hôm khác đi!"

"Ừ, biết." Cô cho là khi hắn hủy bỏ bữa hẹn sẽ cao hứng, nhưng vì cái gì trong lòng cô có một chút mất mát nho nhỏ.

Hắn thậm chí không có một câu áy náy, đầu điện thoại kia đã có thanh âm tít tít.

Krystal để điện thoại xuống, đối mặt với máy tính, đột nhiên cảm thấy có một ít chủ ý sáng kiến, từng bước từng bước giải quyết chồng văn kiện, nhìn qua đều thật buồn bã, ỉu xìu.

Mặc dù hủy bỏ ước hẹn, nhưng Krystal vẫn quyết định về sớm một chút, đi xem ba ba, sau đó về nhà cùng mẹ tán gẫu.

Khi cô nâng đầu lên, cô nhìn thấy Lãnh Tĩnh Thi bộ mặt như gió xuân đi tới phòng làm việc của Min Huyk , lòng của cô đột nhiên thắt lại, hủy bỏ bữa ăn tối luôn có lý do, mà cô ấy chính là lý do tốt nhất.

Cô sợ thấy Lãnh Tĩnh Thi cùng Min Huyk bước ra, hình ảnh ngọt ngào đến đáng sợ! Cơ hồ là không suy nghĩ nhiều, khoảng cách tan việc còn có tám phút, cô nhanh chóng tắt nguồn điện, cầm túi nhỏ len lén bỏ đi.

Số mạng thật là quá hay rồi, càng muốn né ông trời sẽ càng muốn trêu ngươi.

"Hi, Krystal, chị cư nhiên cũng ở nơi đây!" Lãnh Tĩnh Thi thấy Krystal rất kinh ngạc, đồng thời xấu xa cười ngọt ngào, "Cách giờ tan việc còn tới 5 phút đồng hồ nha, hôm nay chị lười biếng!!!"

Thật là oan gia ngõ hẹp!!! Cô đã cố ý đi thang máy chuyên vận chuyển hàng hoá, chính là không muốn bị người phát hiện, ông trời còn khiến cho người cô không muốn gặp nhất xuất hiện ở đây.

"Hắc hắc. . . ." Krystal có chút lúng túng cười.

"Hôm nay em và Min Huyk đi thử lễ phục đính hôn, thứ bảy chị nhất định phải đi đó!" Lãnh Tĩnh Thi vẫn thói quen như vậy, thân thể mảnh mai tựa vào bên cạnh Min Huyk , chim nhỏ nép vào người, nhu tình mật ý.

"Ừ, chỉ cần không có việc gì nhất định sẽ xuất hiện, cũng hi vọng Kang tổng sẽ không trừng phạt việc tôi đây rời công ty trước giờ tan tầm hôm nay!" Krystal nhanh chóng chuyển đề tài.

"Yên tâm đi, chị là nhân viên tốt của công ty, bình thường khổ cực làm thêm giờ như vậy, thỉnh thoảng có chuyện về sớm một chút cũng không sao, Min Huyk chắc là sẽ không trách gì đâu."

Cô theo thói quen ngẩng đầu lên hỏi: " Min Huyk , có phải hay không a?"

"Dĩ nhiên." Krystal siết túi xách trên tay thật chặt, thang máy rốt cục mở ra.

Ba người trong thang máy chuyên vận chuyển hàng hoá, hai người nhu tình ngọt ngào, cái bóng đèn như cô có vẻ thật sáng, Krystal ở trong lòng cầu nguyện thang máy nhanh nhanh một chút. . .Nhanh một chút. . .

Cửa thang máy mở, Lãnh Tĩnh Thi ngọt ngào bái bai với cô, cô thở dài một hơi, giống như người phạm tội được tòa xử trắng án bình thường.

__________________________

Krystal đứng ở đầu đường thuê xe, làm thế nào cũng không có xe taxi xuất hiện, nghĩ đến người người chen chúc trong xe điện ngầm giờ tan tầm, Krystal rốt cuộc vẫn lựa chọn tiếp tục chờ đợi.

Lúc này, một chiếc xe quen thuộc dừng ở trước mặt cô.

" Krystal , lên xe đi, anh thuận đường đưa em trở về." Mặt Choi thiếu gia từ trong cửa xe lộ ra.

"Đợi lát nữa là có thể đón xe." Krystal cự tuyệt.

"Bây giờ cao điểm, em không giành xe lại người khác đâu, đợi thêm nửa giờ cũng không chắc có thể đón xe được." Choi thiếu gia nói cũng là lời nói thật.

Krystal do dự một hồi rốt cuộc quyết định lên xe, thuận tiện, thừa cơ hội này, cô có thể nói chuyện với Choi thiếu gia một chút, ít nhất cũng có thể cho anh ta biết, cô là người đã có bạn trai!

Hai người ở trong xe hàn huyên một vài công việc, đối với một vài giải thích và ý tưởng, ý kiến của hai nguời cũng rất thống nhất.

" Krystal , anh thật sự phải thừa nhận, em là một người phụ nữ rất có sức hút." Choi thiếu gia tán dương.

Phụ nữ trước kia, phần lớn đều lui tới vì tài sản của hắn, mà hắn muốn chính là xem vóc người hoặc là xem nhan sắc, song phương theo như nhu cầu mà đến với nhau.

"Quá khen, phụ nữ như em thật ra có rất nhiều."

"Anh thừa nhận, phụ nữ có tài hoa giống như em, không ít; đồng thời, phụ nữ xinh đẹp giống như em, cũng không thiếu"

Choi thiếu gia cười nhạt, đột nhiên quay đầu thấp giọng nói: "Nhưng, người vừa xinh đẹp lại có tài hoa giống như em, chính là càng tìm càng thấy ít, mà trong số những người anh biết, em là người duy nhất khiến cho anh động tâm."

Được người ca ngợi luôn là một chuyện vui vẻ cả người, Krystal cũng không thể ngoại lệ, thật cảm động, cảm động hắn nâng đỡ cô, cảm động hắn đặc biệt ca ngợi và thưởng thức cô, nhưng cô biết giờ phút này, cô nhất định phải lựa chọn cự tuyệt.

"Choi thiếu gia, thật rất cám ơn anh để mắt Krystal như vậy." Krystal rất chân thành nói đến câu này, sau đó lại nói: "Nhưng, em có bạn trai."

Choi thiếu gia chợt dẫm thắng xe, xe đột nhiên ngừng lại, thân thể của Krystal và Choi thiếu gia cũng đều lay động một cái về trước.

Choi thiếu gia nhìn cô, hoàn toàn không thể tin được.

Hắn biết bây giờ cô chính là gái ế, hơn nữa mẹ Krystal còn ám hiệu cô như vậy, muốn hắn đối xử Krystal tử tế, mà giờ khắc này, cô lại đột nhiên nói cho hắn biết, cô có bạn trai, hắn nhất thời không thể tiếp nhận được.

Xe ngừng lại, phía sau một chuỗi kèn xe kéo dài. . .

  Chương 110: Sulli, còn có thể cao trào sao? 

Krystal ở một bên nhỏ giọng nhắc nhở hắn, tài xế phía sau đều đang nổi giận, Choi thiếu gia mới nổ máy xe, tốc độ dần dần nhanh lên.

"Choi thiếu gia, anh chậm một chút!" Hắn chỉ là buồn bực quay đầu, lái xe về phía chỗ ở của cô, sau khi dừng xe một bên trước cửa cư xá, tay của hắn hung hăng gõ tay lái.

"Choi thiếu gia, thật xin lỗi, là em không có duyên lấy được ưu ái của anh, về sau nhất định sẽ có người thích hợp với anh hơn xuất hiện."

Lời như vậy mặc dù rất giả, nhưng cô vẫn nói ra khỏi miệng "Em có phải không thích anh, cảm thấy anh rất phiền, cho nên mới tìm cớ như vậy, nếu như phải, em có thể trực tiếp nói cho anh biết, không cần phải nói em là người có bạn trai."

Đối với việc này, trong lòng Choi thiếu gia cực kỳ khó chịu, hắn không tin Krystal có bạn trai, hắn càng muốn tin tưởng cô đang nói láo.

Krystal thản nhiên cười cười với hắn, "Choi thiếu gia, lời em nói chính là nghiêm túc, em đúng là đã có bạn trai, bây giờ anh ấy đang ở Mĩ, qua một thời gian anh ấy sẽ trở lại, chúng em cũng không cần ở riêng hai nơi nữa."

Choi thiếu gia mím chặt đôi môi, hai tay nắm tay lái thật chặt, trong ánh mắt bắn ra một loại cảm xúc gần như phát điên.

Krystal biết giờ phút này hắn khẳng định có rất nhiều hoài nghi, mà cô nhất định phải để cho hắn tin tưởng trên cái thế giới này quả thật có người này tồn tại, tay của cô nhẹ nhàng bao trùm ở trên tay hắn, giọng nói ôn nhu: "Lúc trước đúng lúc em và bạn trai em có mâu thuẫn, mà quan hệ của chúng em bởi vì là đang có khoảng cách địa lí, cho nên cũng không có công khai, mới có thể khiến cho người bên cạnh lầm tưởng em là gái ế, ngay cả ba mẹ em em cũng chưa nói với bọn họ, bởi vì em không biết phần tình cảm này có thể đi tới cuối cùng hay không, em cũng đang một mực rối rắm do dự, không biết có nên chia tay hay không?"

Cô nhìn hắn, cảm giác được tay của hắn đang từ từ thả lỏng, cô mới tiếp tục nói: "Nhưng gần đây, anh ấy một mực nói cho em biết, chỉ cần xử lý xong chuyện ở Mĩ, anh ấy liền về nước cùng em, đến lúc đó chúng em sẽ thương lượng là cùng đi ra nước ngoài hay là cùng nhau ở lại Seoul. Choi thiếu gia, em thật sự vô cùng cám ơn anh, đồng thời, cũng rất xin lỗi! "

"Hắn thật có thể đối tốt với em như anh sao? Nếu như hắn thật quan tâm em, căn bản cũng không để em sống ở Seoul một mình lâu đến vậy."

Choi thiếu gia tự nói với mình phải ổn định tâm tình, nhưng hắn vẫn không nguyện ý vì thế mà chết tâm, nếu là ở riêng hai nơi, như vậy tình cảm căn bản cũng không phải rất đáng tin, chỉ cần có một chút cơ hội, hắn cũng sẽ không bỏ qua.

"Chúng em quen biết hơn nhiều năm rồi, tình cảm vẫn tương đối ổn định, chẳng qua là sau khi anh ấy tốt nghiệp hai năm thì ra nước ngoài."

"Các em là yêu đương sau đại học?" Hắn không nhịn được hỏi một câu, tình yêu đại học có thể kiên trì nhiều năm như vậy, quả thật không dễ dàng.

Hắn càng không nghĩ đến cô gái này cư nhiên có thể vẫn ngu ngơ chờ đợi như vậy.

"Ừ, đúng vậy, anh ấy là học trưởng của em!" Trong mắt Krystal toát ra một loại vui sướng, giống như cô thật sự yêu.

Mà thực chất, Krystal ở đại học đúng là từng thầm mến một học trưởng, chỉ tiếc lúc đó bên cạnh học trưởng có giai nhân khác, hơn nữa sau khi tốt nghiệp đã nắm tay giai nhân cùng nhau ra nước ngoài.

Choi thiếu gia đưa tay tới, nắm tay cô thật chặt, có chút ẩn nhẫn trầm thống, trong ánh mắt ức chế không được chảy ra buồn đau nhàn nhạt.

Hắn khàn khàn cổ họng nói: "Coi như là như vậy, vậy em cũng có thể coi anh như bạn bè, được không? Không có chuyện gì, em vẫn có thể cùng anh ra ngoài ăn cơm, uống chút trà, được không?"

Krystal nhìn hắn, trong lòng tràn đầy một hồi cảm động và ưu sầu khó có thể nói, cô không đành lòng cự tuyệt, càng không muốn tổn thương hắn.

Tay của cô hơi cầm lại, nhẹ nhàng nói: "Nếu như là bạn bè muốn mời, nếu như anh có thời gian rảnh, mà em cũng vừa lúc rảnh rỗi, em nhất định sẽ đi."

"Thứ sáu Min Huyk và Tĩnh Thi đính hôn, vậy anh tới đón em nhé?"

Hắn có chút bất đắc dĩ cười, vẫn không quên tìm lý do bổ sung cho mình, "Chỉ là thuận đường đón mỹ nữ tham gia tiệc đính hôn, em sẽ không cự tuyệt chứ?"

"Ừ, có thể!" Cô vui vẻ cười lại, ít nhất cô cũng đã cho hắn biết rõ cô là người đã có bạn trai, không thể nào có bất cứ phát triển mới nào với hắn.

Choi thiếu gia bên này lại không nghĩ như vậy, đối với Krystal , hắn có đầy đủ kiên nhẫn từ từ chinh phục.

Đoạn tình yêu hàng năm không gặp mặt của cô, có thể thật thành công hay không vẫn là việc chưa biết, không có tường đào không ra ngõ chỉ có chưa bỏ ra đủ sức mà thôi.

_____________________

Không biết có phải bị đoạn clip của Ngô Diệu Linh kích thích hay không, Sulli mặc trang phục vừa yêu mị vừa cuồng dã đi ra ngoài, cô không tin mình vẫn sẽ như vậy, cô cũng không cam chịu tiếp tục như vậy.

Cô lại bắt đầu lưu luyến với quán đêm, quầy rượu. . . . Phàm là tất cả chỗ có thể để cho cô săn mồi.

Mãnh liệt, chói mắt rồi lại dưới ánh đèn lờ mờ, Sulli cởi áo khoác xuống, hất tóc một cái, đi tới trong sàn nhảy, cô cần tiêu hao tất cả không an phận trong cơ thể cô.

Thân thể của cô lắc lư như rắn nước, tóc dài tung bay theo điệu nhảy của cô, dáng người và dung nhan mị hoặc của cô đưa tới một hồi mồi hồi thanh âm ồn ào quanh người, những người đàn ông ở một bên không nhịn được hấp dẫn, nhanh chóng tiến lên trêu đùa.

Ánh mắt cô giống như mèo, trong đó toát ra vẻ quyến rũ không ngừng, nếu cô không nhìn trúng tuyệt không tiến lên cùng nhảy, tình nguyện một mình nhảy cho thân thể nóng cháy.

Cho đến khi có một người nhìn qua khiến cho cô thuận mắt, cảm giác người đó dán sát vào cô cũng không tệ, cô chủ động nghênh hợp, hai nguời nhảy sát nhau, cảm thụ dao động của nhau và cảm xúc khác thường truyền đến.

Cô vòng cổ của hắn, hắn ôm thân thể của cô, hai người có tiết tấu, cảm thụ nhạc cùng nhau nhảy.

"Anh thích yêu mị của em!" Tay của đàn ông to gan xoa nắn ở phần lưng của cô.

"Chẳng qua là yêu mị thôi sao?" Cô nhẹ nhàng khẩy một cái cúc áo của hắn.

"Em còn phong tình, xinh đẹp. . . ." Hắn từng chút từng chút dán chặt qua, cho đến hai người đều cảm nhận được nóng rực của đối phương.

"Em thích đàn ông mạnh mẽ!" Sulli không che dấu chút nào trả lời lại.

Người kia cười một tiếng, vừa dùng sức liền nắm cổ tay của cô thật chặt, một tay kéo cô cách sàn nhảy, đi về phía góc bên cạnh.

"Hiện tại anh cho em sức mạnh!" Người kia áp trầm thanh âm, dùng phía dưới của hắn dán cô thật chặt.

"Gấp cái gì? So với sức mạnh, em thích sự chịu đựng hơn!" Chân của cô rất tự nhiên quấn lên chân của hắn, thân thể dán sát vào, ma sát trên mặt hắn.

"Có thể khiến em vui vẻ, so cái gì cũng không quan trọng, không phải sao?" Ngực người nọ dán chặt hai luồng mềm mại của cô.

"Vậy.. ." Tay của cô cởi ra cúc áo của hắn nhẹ nhàng luồng vào, "Anh có thế khiến em vui vẻ sao? Huh?"

"Em cảm thấy thế nào?" Hắn lôi kéo tay của cô, từ từ đi tới chỗ nổi lên của hắn.

Tay của Sulli vừa dùng lực, dán thật chặt ở phía trên, to lớn kia nổi lên gắng gượng, nhẹ nhàng luồng vào từ khoá kéo của hắn, nơi đó đã nóng bỏng như sắt.

Cô phải thừa nhận, nơi đó rất thô, đối với phụ nữ mà nói, thô một chút tức sẽ có cảm giác phong phú hơn, cô lè lưỡi gần sát bờ môi của hắn.

Hắn trêu chọc vươn của mình, đầu lưỡi của hai nguời nhẹ nhàng chạm, vây quanh qua lại, mà phía dưới tay cô dùng sức nắm chặt, hận không thể khiến cho hắn cứng rắn như sắt thép.

"A. . . ." Người kia kêu một tiếng thật thấp, "Mỹ nhân. . . . Nhẹ một chút, như vậy sẽ bóp vỡ!" Tay của hắn nhẹ nhàng nắm cằm của cô, người phụ nữ này xem ra không phải là người dễ thoả măn.

"Không chịu nổi?" Sulli cười xấu xa nhìn của hắn, cô muốn là nhiều hơn, phải nhiều hơn nữa.

"Thử một lần mới biết là anh không chịu nổi hay là em không chịu nổi!"

Tay của người đàn ông nắm tóc của cô quấn vòng vòng vào ngón tay, nhìn báu vật trước mặt, trong óc của hắn đều là bộ dáng thân thể Sulli cởi hết quần áo.

_________________________

Bên trong gian phòng, một đôi nam nữ trần truồng nằm nghiêng ở trên ghế salon của khách sạn.

Người đàn ông tuyệt không gấp gáp, theo cổ của cô từng bước từng bước hôn xuống phía dưới, ngón tay nhẹ nhàng chạm vào da thịt của cô, Sulli khép hờ mắt hưởng thụ, nếu như đây là một "sự thử thách" thân thể, như vậy, cô nguyện ý tiếp nhận tất cả.

"Um. . . " Cô nhẹ giọng phát ra sự vui vẻ của thân thể.

Một cái tay của người kia nhẹ nhàng nắm tiểu hồng mai của cô, đôi môi vây quanh hồng mai bên kia của cô trằn trọc hôn, một lần lại một lần dùng đầu lưỡi lướt qua, khi thì nhẹ nhàng cắn xuống.

Sulli chỉ cảm thấy cả người hơi nhột, muốn sâu hơn một chút, cô hé mở môi đỏ mọng, nhẹ giọng nói: "Mạnh hơn một chút. . . . Um. . ." Tay của người kia chợt hung hăng nắm lại, đôi môi cũng dùng sức khẽ cắn.

"A. . . . A. . . ." Sulli khép hờ mắt, vươn tay hung hăng bắt bả vai đối phương, cô thích cảm giác khiến cho cô đau và thoải mái này.

"Đau không?" Người kia cắn cằm cô một cái, nhẹ giọng hỏi.

"Không đau. . . . Vừa đủ. . . em thích bạo lực một chút. . ." Tay của cô duỗi một cái, hung hăng bóp lấy điểm nhỏ trước ngực hắn.

"A. . . ." Người kia gầm nhẹ, "Em là nữ bạo ngược, hiện tại anh sẽ khiến cho em nếm thử sự lợi hại của anh. . . ."

"Ha ha. . . . Dùng sức hành hạ em. . . Hung hăng. . . Em không sợ. . . Không sợ. . . ." Hai chân Sulli duỗi một cái, quấn hông của hắn thật chặt.

Hai tay người nọ cũng hung hăng nắm hai luồng trước ngực cô, đôi môi theo ngực một đường đi xuống. "Um. . . . Nhẹ một chút. . . . A. . . . Nặng hơn một chút. . . ."

Cô không che giấu nói cho hắn biết, lực độ thân thể cô cần có, còn có phản ứng của thân thể cô.

Bờ môi của hắn dừng ở rốn của cô, đầu lưỡi không buông tha một phần da thịt cô.

"Tiểu oan gia. . . . A. . . . Mau. . . . Em muốn tiếp theo. . . ." Sulli cảm thấy thân thể mình đang từ từ bị hắn đốt, phía dưới cô hơi nhột, trống không khó chịu, không thể chờ đợi muốn đầu lưỡi của hắn đi xuống.

Người kia ngẩng đầu lên, nhìn bộ dáng rất hưởng thụ của Sulli , thật muốn một hớp nuốt xuống bộ dáng quyến rũ kia.

Sulli không kềm chế được, đưa hai tay ra, hung hăng đè đầu hắn xuống, hơn nữa để cho thân thể mình nhẹ nhàng di động lên một chút, đưa hai chân ra hung hăng kẹp lại đầu của hắn. . .

  Chương 111: Sulli, còn có thể cao trào sao? 2 

Đầu đối phương bị Sulli kẹp ở phía dưới cô, hắn nhẹ nhàng ngửi, cũng không có mùi khai khác thường, thậm chí có một chút mùi thơm thanh thanh đạm đạm.

Cả người hắn tản ra một cỗ xung động, nhẹ nhàng lè lưỡi, hoạt động qua lại quanh thân cô, nhẹ nhàng liếm cắn, tuyệt không sốt ruột.

"A. . . Đáng chết. . . . Um. . . . A. . . ." Sulli vươn tay nhẹ nhàng che đầu của mình, tên đàn ông chết tiệt này, muốn hành hạ chết cô sao?

Cho một chút lại rời đi một chút, khiến cho cô không nhịn được muốn nhiều hơn, khát vọng sâu hơn, cô đã thật lâu không có loại nhu cầu khẩn cấp này rồi.

Cô tự nói với mình nhịn chút nữa, chờ thân thể mình bốc cháy lên toàn bộ, cao trào sẽ không xa.

Một hồi, một hồi thanh âm xông ra khi đầu lưỡi của hắn và chỗ bí mật của cô kết hợp, hắn đang nhẹ nhàng cắn mút tiểu kết của cô, động tác này kích thích thân thể Sulli hơi co quắp lên "Um. . . . Trời ạ. . . .Đi vào chút nữa. . .Đi vào một chút. . ."

Hai chân của cô kẹp chặt hơn, tay của cô càng thêm đè đầu của hắn, không muốn cho hắn ngẩng lên.

Thân thể của cô hơi nâng lên trên, đôi môi cắn, đó là một hồi khoái ý khó nhịn.

Người kia dùng cái trán nhẹ nhàng cọ mở hai mảnh của cô, lè lưỡi, tiến quân thần tốc "A. . . . Sâu hơn một chút. . .Sâu một chút. . .Thật là giỏi. . . ."

Sulli cảm thấy từng da thịt của mình đều muốn bốc cháy lên rồi, loại cảm giác giày vò này khiến cho lần đầu tiên cô muốn đè lại người đàn ông đáng chết này, hung hăng mạnh mẽ đòi lấy.

Đầu lưỡi của người kia từng chút từng chút bao phủ ở chỗ sâu nhất của cô, thậm chí da thịt mềm mại của cô có thể cảm giác được hàm răng của hắn đụng phải chỗ nhạy cảm của cô, nhẹ nhàng mà thong thả cùng cấp bách, lại mang một chút xíu đau nhói khi hàm răng cắn, mang cho cô nhiều hưởng thụ không đồng dạng.

"Ô. . . . . .Ừ. . . . . . A a. . . . . ." Đầu lưỡi của hắn vừa vào vừa ra quấn quýt bên trong của cô, đầu của hắn cũng đung đưa giữa hai chân của cô.

"A a. . . . A a. . . Em, em cảm giác sắp. . . . Sắp. . . Không được. . . ." Thân thể Sulli hơi lắc lư, trong cơ thể cô có một trận sóng nóng trào ra.

Đầu đối phương càng động nhanh hơn, tần số hoạt động của đầu lưỡi cũng tăng nhanh.

"A. . . . Không được. . . Mau cho em. . . Em muốn. . . . Em muốn. . . ." Sulli mê sảng như trong mộng, cô đã không còn muốn chỉ thoả mãn thế này, cô muốn gì đó lớn hơn bổ sung cho mình, thỏa mãn trống không trong cơ thể cô.

Cô buông hai chân cô ra, hai tay nắm đầu của hắn, để cho hắn nâng lên, cô lật người, đem thân thể cưỡi trước ngực của hắn.

Theo thân thể của hắn tuột xuống, cho đến cảm giác được mình đi tới nóng bỏng của hắn.

Chẳng qua là dựa vào nó, thân thể của Sulli đã không ức chế được kích động, cô đã thật lâu không có loại cảm giác này, hai tay của cô nhẹ nhàng chống trước ngực của hắn.

Vịn chỗ nhạy cảm của hắn, để cho mình nhắm ngay nó, dùng sức ngồi xuống.

"Um. . . . A. . . ."

"A. . . . Ừ. . . ."

Trong cơ thể Sulli bị một món đồ khổng lồ nhồi vào, thật rất lớn, cảm giác rất phong phú, rất phong phú.

Tay của cô đặt ở trên ngực của hắn, để cho mình từ từ tiếp nhận to lớn có chút khác người thường của hắn, chỉ chốc lát sau, cảm giác được mình đã đón nhận to lớn của hắn, liền bắt đầu nhẹ nhàng lắc thân thể của mình.

"Ừ. . . ." Cô cắn môi, muốn cho mình gọi ra chậm một chút, cô muốn từ từ lâu dài hưởng thụ cảm giác có thể để cho thân thể cô vui vẻ này.

Tay người đàn ông kia đưa về hai luồng phía trước cô, dùng sức vuốt ve.

"Tiểu mỹ nhân, không nhìn ra em lẳng lơ như vậy. . . . Vội vã như vậy. . . ." Người kia nhìn vẻ mặt xinh đẹp của cô, tâm thần nhộn nhạo.

"Em thích lẳng lơ. . . .Thích như vậy. . . . . Anh có thể làm liên tục ba giờ không?" Sulki khẽ nâng mông của mình bắt đầu giãy dụa.

Khuôn mặt đối phương liền hơi có chút vặn vẹo.

"Thật chặt. . . . Nóng quá .. . . . Thật buốt. . . ." Phía dưới của hắn cảm giác được một hồi khó chịu, cảm giác dao động khiến cho hắn lập tức muốn giải thoát đạt tới cao trào.

"Ừ. . . Anh thật lớn. . . . Thật phong phú. . . Em muốn nhiều hơn. . ." Sulli bắt đầu lắc lắc eo thon nhỏ, cái mông nhanh chóng động lên, bên trong cô càng ngày càng ướt, cô cảm giác được tối nay cô sẽ tìm về loại cao trào đó rồi, cô mong đợi nhắm mắt lại, cô muốn thân thể của cô đi theo cảm giác, muốn nhanh thì nhanh, muốn chậm thì chậm một chút.

"Ừ. . . Tiểu yêu tinh. . . Em thật mạnh. . . ." Người đàn ông miệng tuy ca ngợi nhưng hắn cảm giác được mình sắp không nhịn được, hắn muốn phun, to lớn của hắn không chịu nổi bên trong quá nhanh quá gấp, đã muốn giải phóng lâu rồi.

"A. . . . Thật thoải mái. . . . Em thích loại cảm giác này. . . A a. . . Um. . ." Tay Sulli xoa xoa tóc của mình, đung đưa lên xuống nhanh hơn nữa.

"A. . . .Anh sắp không chịu nổi. . .Không chịu nổi. . .Mau. . . .Mau. . ." Thân thể của người kia cũng bắt đầu dùng sức, hắn cầm giữ không được, đệ đệ không gánh nổi nữa rồi, đánh lâu dài không phải sở trường của hắn, huống chi còn gặp phải loại phụ nữ dáng người cực phẩm này.

"Um. . . . Em cũng sắp. . . . Lập tức. . . Lập tức đã tới rồi. . . Lại một chút. . . . Mau hơn một chút. . ." Sulli bắt đầu dùng sức lắc lên xuống, khí lực càng lớn càng thoải mái, thanh âm kết hợp một tiếng so với một tiếng dễ nghe hơn.

Người đàn ông không tự chủ run lên, không còn kiên trì nữa tiết ra.

Sulli đứng ở phía trên vẫn còn ở dùng sức lắc lắc, khi cô cho là mình sắp tới cao trào rồi, phía dưới lại từng chút từng chút mềm nhũn xuống.

Tay của cô không nhịn được dùng sức nắm đầu, thời khắc mấu chốt đã sắp tới cư nhiên người nọ lại quá không có lực rồi, cô từ từ đè xuống tức giận, thân thể từ từ nghiêng người đi xuống.

"Em quá mạnh mẽ. . . .Thân thể của em quá chặt. . . . Chặt đến mức anh có chút không chịu nổi. . . . Cho nên mới phải như vậy. . . ." Người đàn ông nghĩ mình đã cho cô một lý do rất tốt, cái cớ hoàn mỹ này nghe vào thật êm tai.

Trong lòng Sulli có chút muốn mắng chửi người, TMD năm phút đồng hồ cũng không chịu được, thân thể của cô có chặt hơn nữa, cũng không chặt đến khiến cho hắn mười phút cũng không kiên trì nổi chứ.

"Chúng ta có thể lại lần nữa. . ." Thân thể Sulli không cam lòng, mắt thấy cao trào đã tới rồi, người đàn ông này lại mềm nhũn xuống.

"Này. . . . Phải để đệ đệ của anh nghỉ ngơi một chút chứ. . ." Người đàn ông có chút lúng túng nhỏ giọng nói xong, nói thật ra, hắn am hiểu nhất chính là nhạc dạo, bàn về thực chiến, hắn không có thân thể mạnh mẽ, không có lực kiên trì và sự cường đại lớn.

"Không sao. . . .Em có thể giúp đệ đệ của anh." Thân thể Sulli nằm xuống.

Người kia vội vàng xoay người, xử lý sạch sẽ phía dưới của mình.

Sulli biết, giờ phút này ít nhất nên để cho hắn giải quyết những thứ trong mũ, mặc dù cô không bài xích những thứ đó, nhưng bảo cô tự mình hôn sạch sẽ thay họ, cô tuyệt sẽ không làm như vậy.

Người kia che hạ thân của mình, đi về phía phòng rửa tay bên cạnh, cỗ lửa trong cơ thể Sulli căn bản không giảm xuống, giờ phút này, cô so bất kỳ lúc nào đều cần một người đàn ông hơn.

Cô đứng dậy quấn một cái khăn lụa lớn, nhẹ nhàng tựa tại cạnh cửa.

Chỉ chốc lát sau, hắn từ bên trong đi ra, nhìn thấy cô đứng ở cửa, dùng thân thể dán qua, Sulli lập tức đem chân quấn lên, hai tay vòng cổ hắn thật chặt.

Người đàn ông cúi đầu cắn đôi môi cô một cái, nói nhỏ: "Buổi tối anh còn có chuyện, cho anh số điện thoại, lần sau sẽ cho em tận hứng, có được hay không?"

"Không chứ sao. . . Không muốn lần sau. . . .Muốn hiện tại thôi. . ." Sulli rất nhõng nhẽo nói nhỏ.

"Hôm nay trạng thái không tốt lắm, có chút mệt mỏi!" Người kia có chút chột dạ nói xong, lại một lần, đoán chừng đi vào liền ra, hắn biết rõ mình là dạng năng lực gì, đối với hắn mà nói, có thể kiên trì năm phút đồng hồ đã rất không dễ dàng.

"Không có sao, em có thể khiến cho anh không mệt mỏi, em tới giúp anh. . . ." Tay của cô nhanh chóng đã đưa về phía nhạy cảm của hắn, nơi đó đúng là mềm nhũn.

Tay của người nọ vội vàng đưa tới, nắm tay cô thật chặt, "Đừng làm rộn, lần sau đi, có được hay không?" Sulli nhìn hắn, cô biết người đàn ông này chính là thuộc về cái loại đàn ông không xài được, cô coi như là có thể giúp hắn gọi tỉnh tiểu đệ của hắn, đoán chừng cũng thật không thể kéo dài được hai phút.

Cô cắn môi một cái, thầm mắng mình nhìn người không chuẩn, cư nhiên lại gặp gỡ một tên đàn ông không có năng lực, miễn cưỡng tiếp cũng không thể đùa giỡn.

Cô vươn tay nhẹ nhàng vỗ mặt của hắn một cái, ôn nhu nói: "Lần sau có duyên trở lại lần nữa! Nhạc dạo của anh chơi rất tuyệt!"

Nói xong, Sulli ưu nhã xoay người, khăn lụa hơi mờ che thân thể cô như ẩn như hiện, người nọ nhìn quả thật rất có lực dụ hoặc, chỉ tiếc mình đã không thể ra sức trở lại, bằng không hắn thật muốn chơi chết người phụ nữ làm cho bao tên đàn ông mất hồn này.

_________________________

Loại tìm kiếm vòng đi vòng lại này, không ngừng thăm dò, có lúc, cũng đều cảm thấy mình rất mệt mỏi, mệt mỏi muốn dừng lại, khát vọng bên cạnh có một người cùng cô, cô không muốn tiếp tục cô đơn đi một mình nữa.

Sulli mở cửa, phòng ốc trống rỗng, tâm hồn cũng trống rỗng, tất cả lạnh như băng khít khao bao lấy mình.

Nằm trên ghế salon, như một đống bùn nhão, trời rạng sáng rồi, cô lại một chút buồn ngủ cũng không có, ban đêm như vậy cô không biết đã trải qua bao nhiêu lần, không ngừng tái diễn vắng lạnh, tái diễn cô đơn.

Cô đứng lên, đi tới bên cạnh tủ rượu, giờ phút này, chỉ có thể rót cho mình nửa bình rượu đỏ, cô mới có thể để cho mình ngủ đi, bằng không, này nhất định sẽ là một đêm không ngủ, cô đơn ngồi đó đến trời sáng.

Bản thân an tĩnh, phòng ốc an tĩnh, ly rượu tuyết trắng, chất lỏng đỏ sậm, gió thu o o luồn qua ngoài cửa sổ, đêm Seoul cũng tịch mịch, cô đơn như cô, cả trăng sáng cũng không muốn lộ mặt ra ngoài liếc nhìn cô một cái.

Cuộc sống như thế, một mình cô đã trải qua rất nhiều nãm rồi, từ khi ba ba cưới mẹ kế, cô liền bắt đầu biến đổi các loại biện pháp để cho mình vui vẻ, bởi vì cô không muốn một mình đối mặt loại tịch mịch và cô đơn làm người ta sợ này, còn có trống không vô cùng vô tận.

Cô đứng ở phía trước cửa sổ, khóe mắt ức chế không được chảy xuống hai hàng lệ. . .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro