21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jiyong nhấc điện thoại lên, như mọi khi, hắn sử dụng số điện thoại nặc danh, gọi cho Wonho. Gần đây, hắn lại biết thêm được một tin tức mới từ một tên đàn em của hắn trà trộn trong Park gia, là tiểu thư Park Jihyo sẽ không kết hôn với Shin Wonho, đồng nghĩa với việc Wonho sẽ kết hôn với thiếu gia họ Chae. Một thuận lợi lớn cho hắn, một nước cờ mà hắn không cần ra tay đánh, mà quân cờ đã tự dịch chuyển.

- Shin Wonho?

Wonho nghe máy, nghe chất giọng đểu cáng đó, anh biết ngay là có chuyện không ổn, Jiyong, chắc chắn rồi.

- Kwon Jiyong.

- Ồ, vẫn nhận ra tôi cơ à? Dạo này khỏe không, hôn thê của thiếu gia danh giá họ Chae?

- Anh đã biết?

Wonho vẫn giữ chất giọng bình tĩnh, không để lộ ra bất cứ điều gì, anh luôn như vậy, kiềm chế được cảm xúc của mình trong lòng một cách tốt nhất.

- Cậu ngon đấy, Chae Hyungwon không phải dạng vừa đâu. Uhm, mỹ nhân lại đang đi bộ này, ôi trời, nhìn cái dáng vẻ này đi... Oops, đàn em của tôi lại còn chụp được ảnh cậu ta đang che ô này, tuyết hôm nay rơi dày thật.. Đẹp quá nhỉ? Cậu muốn xem ảnh không?

*Đã gửi một ảnh.


Wonho như trố mắt ra khi nhìn vào bức ảnh Jiyong vừa gửi. Đây là bộ đồ sáng nay Hyungwon đã mặc đi học mà, còn chiếc ô to đùng đó chính tự tay anh đã đưa cho Hyungwon. Nhưng sao cậu lại đi bộ thế kia? Chẳng phải Daehyun đã đón cậu ấy và Youngjae rồi sao?

Wonho tức giận chửi thầm, ngay lập tức gọi cho Daehyun, lần này thì Shin Wonho thực sự rất tức rồi đấy, động đến anh thì không sao, nhưng động đến Hyungwon thì không thể nào chấp nhân được với anh rồi...

- Cho tớ gặp Hyungwon?

- Hyungwon hả? Cậu ấy đi bộ về rồi, cậu ấy không nói với cậu à? Cậu ấy bảo muốn tớ và Youngjae đi cùng nhau.

Wonho tức giận dập máy, không để Daehyun nói tiếp, anh gọi lại cho Jiyong, gằn giọng, dù anh biết nó không đủ để đe dọa hắn ta:

- Mày khôn hồn thì động vào cậu ấy xem? Tao sẽ băm mày ra thành hàng trăm mảnh rồi vứt cho đàn chó săn nhà tao ăn đó?

- Ôi sợ quá, không xưng hô lịch sự nữa cơ à? Ồ, vậy thì bố mày cũng không lịch sự nữa! Còn có làm gì thằng nhỏ đó không à, còn để xem thái độ của mày thế nào đã.. Mặc dù cũng hơi tiếc khi phải giết một đứa đẹp như thế này đấy, chẹp...

- Mày muốn gì?

Wonho đã thực sự rất tức giận, anh bóp chặt cái điện thoại trong tay. Nếu không vì phải tiếp tục cái cuộc nói chuyện này thì anh đã đập tan cái điện thoại và lao đến bóp cổ Jiyong ngay lập tức rồi.

- Đơn giản thôi, để tao kết hôn với Hyungwon! Chu choa, tao đang nghĩ đến khối gia sản kếch xù mà lão già Chae mang lại cho tao đấy.. Lão đấy mà chết đi, mà tao lại là chồng của Hyungwon, thì tất nhiên số tài sản đấy sẽ thuộc về tao rồi!

- Con chó nhà mày! Quân khốn nạn! Tao không bao giờ để mày làm thế!

- Bình tĩnh nào anh bạn! Tao sẽ giết lão già đấy sớm thôi, xem nào, để tao chơi thằng thiếu gia xinh đẹp kia, rồi li hôn nhỉ? Sau đấy mày lấy nó cũng chưa muộn mà?

- TAO SẼ GIẾT MÀY QUÂN KHỐN NẠN, MÀY THỬ ĐỘNG VÀO CẬU ẤY XEM?

Wonho gằn giọng, mặt anh đang đỏ bừng bừng lên, anh đang ở một bãi đất trống không người làm vài nghĩa vụ cho ông Chae, hận là không có thứ gì ở đây để đập tan nó. Bất lực, bất lực thật rồi.. Anh đang ở quá xa Hyungwon, mà nếu bây giờ có tới kịp, thì quanh Hyungwon cũng đang có hàng chục người của Jiyong ở đấy, cậu có thể bị bắn. Hyungwon... Hyungwon của anh... Thiếu gia của Shin Wonho...

- Wonho, chỉ có một lựa chọn thôi! Tao cho mày mười giây, đàn em của tao đang lên đạn rồi, tao ra hiệu một cái thì nó sẽ bắn ngay. Yên tâm, tao sẽ quay lại toàn bộ cảnh Hyungwon yêu quý của mày bị bắn, tao cũng đang tưởng tượng ra đây. Chắc chắn nó mà chết thì vẫn xinh đẹp lắm thôi, nhỉ?

- Jiyong, giết tao đi! Nhưng cấm mày đụng đến cậu ấy.

- Không không. Tao không cần cái mạng quèn của mày, cũng chẳng cần cái xác thối của Chae Hyungwon, tao chỉ cần tiền thôi cậu bé à? 10.. 9...

8....

7...

6...

5...

4...

3...

2...

1...

- Bắn đ..

- Khoan đã...

Trên môi Jiyong khẽ nở một nụ cười.

- Mày... kết hôn với Hyungwon đi...

Tim Wonho đang đau lắm, đau khủng khiếp.. Anh không tưởng tượng được điều này lại xảy ra với anh. Mới chỉ vài ngày trước thôi, anh còn rất vui, vì sẽ được kết hôn với người mà mình thương yêu nhất.. Vậy mà, mọi thứ bây giờ đã tan biến, tan biến hoàn toàn trước mắt anh.. Tất cả chỉ vì anh sơ suất, đáng lẽ ra hôm nay anh nên từ chối ông Chae, mà phải đi đón Hyungwon. Đáng lẽ anh nên làm thế...

Trước khi quá muộn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro