intro.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong giấc ngủ, Yongbok vẫn có thể ngửi được mùi hương gỗ đàn có chút hăng nồng.







Bản thân ngay từ ban đầu đã ở nơi này mà một thân một mình trải qua những ngày tháng dài đằng đẵng. Chung quanh đây cũng không có Alpha hay Omega nào, mà rõ ràng hạt giống cậu đã mua là hạt giống Beta, thế thì mùi hương kia xuất phát từ đâu?






Yongbok mơ mơ hồ hồ chống tay ngồi dậy, mắt lèm nhèm tay bật công tắc đèn ngủ. Khi ánh sáng vừa bao trùm, cậu cũng liền trông thấy được đoá hoa tulips khổng lồ kia đã lụi tàn, sắc màu tươi tắn biến mất tựa khi nào, thay vào đó là một màu trầm trầm buồn hiu hắt. Thân cây mềm oặt nằm dài ra sàn, lá cây cũng ủ rũ không thấy sức sống.





Mà cái con người xa lạ đang trần trụi kia, từ bao giờ đã đứng nhìn chằm chằm vào cậu. Mùi hương gỗ đàn cũng ngày một nồng hơn theo mỗi bước chân đem khoảng cách giữa cả hai thu hẹp lại. Yongbok nhíu mi, rõ ràng bản thân mua hạt giống Beta, nhưng thế quái nào lại nở ra một Alpha, hoặc đây cũng có thể là Omega nhỉ?!






Nghĩ đến một số Omega cũng sở hữu mùi hương mạnh như thế này, cậu lúc này mới hoàn hồn trở lại, ánh mắt cũng bắt đầu lúng túng né tránh chẳng dám nhìn thẳng vào con người vô cùng đẹp đẽ nhưng lại chẳng có lấy một mảnh vải che thân ở trước tầm nhìn của mình.







"...Đ...để tôi đi lấy quần áo cho cậu."







Thân người còn chưa đứng vững thì cánh tay đã bị níu lại. Đối diện với đôi mắt mờ mịt và tràn ngập hoang mang ấy, lòng cậu liền mềm oặt đi.







"Cậu là ai?"





Yongbok ngẩn ra một lúc, sau khi mím môi vài cái mới chậm rãi lên tiếng.







"Tôi là Yongbok, người đã nuôi cậu lớn như thế này. Mà ở thế giới hiện tại, tôi chính là...ba của cậu đó."












P/s: Thật ra cái ý nghĩ "trồng cây gây người" cũng không phải lần đầu xuất hiện ở cái ổ này của mình 😂 Mình biết là nó phi thực tế lắm, nên mình cũng chẳng dám già mồm giải thích gì nhiều T^T




Còn một vấn đề nữa, cho mình xin phép rút lại chiếc fic Thế giới song song, lí do là vì đột nhiên ý tưởng nảy ra lại choảng nhau kinh quá. Bản thân mình cảm thấy còn quá lấn cấn, nên mình tạm thời"tịch thu" em nó lại để có thể hoàn thiện em nó hơn. Mong mọi người thứ lỗi cho mình nhá.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro