1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

từ hàng thế kỷ trước, giữa con người và người cá đã tồn tại một mối thù hận sâu sắc.

khi con người bắt đầu mở rộng lãnh thổ, khai thác tài nguyên biển cả, họ đã vô tình xâm phạm đến vùng đất thiêng liêng của người cá.

những cuộc chiến ác liệt nổ ra giữa hai chủng loài, gây nên sự chia rẽ sâu sắc không thể hàn gắn.

cuối cùng, một thỏa thuận hòa bình đã được ký kết, theo đó cả hai bên sẽ không bao giờ xâm phạm lãnh thổ của nhau.

tuy nhiên, dù thỏa thuận này đã giữ cho biển cả và đất liền tạm thời yên ổn, lòng căm hận giữa con người và người cá vẫn âm ỉ cháy.

con người cho rằng người cá là nguyên nhân gây ra những tai họa trên biển, từ những cơn bão dữ dội đến những chiếc tàu bị mất tích một cách bí ẩn. họ coi người cá là loài sinh vật độc ác, luôn tìm cách gây hại cho nhân loại.

ngược lại, người cá lại cho rằng chính con người là kẻ thù lớn nhất của họ, những kẻ đã phá hủy môi trường sống, làm ô nhiễm biển cả, và thu hẹp dần không gian sống của họ.

——————

hyunjin là một sinh viên năm ba, học chuyên ngành luật.

dù được nuôi dạy với những định kiến về người cá như bao người khác, nhưng trong lòng anh luôn có một suy nghĩ khác.

anh tin rằng nếu con người và người cá có thể gạt bỏ những mâu thuẫn trong quá khứ, cùng nhau hợp tác, thì cả hai bên đều sẽ có lợi.

nhưng suy nghĩ của hyunjin chỉ là thiểu số, bởi xung quanh anh, ai ai cũng mang lòng căm hận với người cá.

——————

một đêm nọ, khi đang tìm lại tập tài liệu để quên trong phòng học, hyunjin đã phát hiện ra một bí mật động trời.

đêm đó, hyunjin bước đi vội vã trong hành lang tối om của khu thể thao, ánh đèn mờ ảo chiếu rọi những bước chân của anh lên nền gạch lạnh lẽo.

cả khuôn viên trường đã trở nên im lặng, chỉ còn tiếng vọng lại của đôi giày đế cao su của anh.

hyunjin trở lại trường vào giờ khuya vì quên mất tập tài liệu quan trọng cho dự án ngày mai. khi đi ngang qua khu vực hồ bơi, anh bỗng nhiên khựng lại. tiếng nước khẽ động nhẹ vang lên trong không gian yên tĩnh, như một gợn sóng nhỏ lan tỏa trên mặt hồ.

"giờ này còn ai bơi nữa chứ?"

hyunjin tự hỏi, ánh mắt tò mò hướng về phía hồ bơi được bao bọc bởi những bức tường kính trong suốt. anh tiến lại gần hơn, đôi chân như bị thôi thúc bởi một sự tò mò khó tả.

khi bước đến cửa kính, anh ngạc nhiên thấy một bóng người đang bơi lội dưới nước, mái tóc dài qua gáy mềm mại lướt theo làn nước.

ban đầu, anh chỉ nghĩ đó là một sinh viên khác đang tranh thủ luyện tập vào giờ muộn. nhưng có gì đó không đúng, hyunjin cảm thấy một sự bất an lạ thường.

anh quyết định tiến lại gần hơn, ánh mắt dán chặt vào cái bóng kia.

đột nhiên, bóng người dưới nước ngoi lên, để lộ rõ khuôn mặt thanh tú với đôi mắt to tròn, làn da trắng mịn.

hyunjin cảm thấy có gì đó quen thuộc, nhưng không thể nhận ra ngay lập tức.

rồi, trong khoảnh khắc đó, hyunjin như bị sét đánh ngang tai.

là yongbok – cậu sinh viên khoa khác mà anh từng gặp qua vài lần trong thư viện.

nhưng điều khiến anh sốc hơn cả là khi cậu nhấc tay lên khỏi mặt nước, để lộ ra những chiếc vảy bạc lấp lánh dưới ánh đèn.

hyunjin hốt hoảng nhìn chằm chằm vào yongbok, không thể tin vào mắt mình.

càng nhìn kỹ, anh càng thấy rõ hơn. đôi chân của yongbok – không, không phải chân, mà là một chiếc đuôi cá dài, đang khẽ vẫy dưới làn nước trong xanh.

chiếc đuôi màu ngọc bích sáng lấp lánh với những chiếc vảy lớn mượt mà, mỗi khi cử động, ánh sáng phản chiếu từ chúng như tạo thành một màn nhảy múa của ánh sáng và màu sắc.

hyunjin cảm thấy tim mình như ngừng đập, anh hít thở một cách khó khăn, đầu óc rối bời với hàng loạt câu hỏi.

"cậu ấy...là người cá sao?"

anh thầm nghĩ, sự thật này đột ngột đến mức khiến anh gần như mất thăng bằng.

nhưng điều khiến hyunjin thực sự sững sờ là vẻ mặt của yongbok – cậu không hề biết rằng mình đã bị phát hiện, gương mặt cậu lộ rõ sự thanh thản khi lướt nhẹ dưới làn nước, không hề hay biết rằng bí mật lớn nhất của mình đang bị ai đó chứng kiến.

trong khoảnh khắc đó, hyunjin không biết nên làm gì.

anh có nên đối mặt với yongbok ngay lúc này không? hay là cứ bỏ đi như chưa từng thấy gì? nhưng trước khi anh kịp suy nghĩ thêm, yongbok bất ngờ quay đầu lại, ánh mắt cậu chạm vào ánh mắt của hyunjin.

cả hai đứng lặng nhìn nhau qua lớp kính trong suốt, không nói một lời. ánh mắt yongbok mở to, sự thanh thản trước đó bỗng chốc tan biến, thay vào đó là sự hoảng loạn tột độ.

——————

toi vẫn up để thỏa cái nư dù biết khôm ai đọc:)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro