13. em ơi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh ơi, Đại Hàn sắp sang năm mới, nhìn đẹp lắm


Anh ơi, đêm nay là giao thừa đấy

Anh ơi...


Trang nhật kí kết thúc tại đó

Em khoác lên mình bộ đồ mà hắn tặng

Em đi


Em đến nơi sông Hàn

Trước mắt em, một khoảng trời lặng im, sao và trăng vẫn đang lấp ló

Riêng chỉ có dải sao trên gò má em - những thứ hắn từng xem là ánh sáng của hắn - trông chúng vẫn đẹp, nhưng chẳng tỏa sáng nữa

Đôi mắt em thoáng buồn, em yên vị trên chiếc ghế đá cũ

Em tiếp tục ngắm nhìn nơi này

Sau hôm nay, em hứa

Sang năm mới, sẽ chẳng đến sông Hàn nữa

Tạm biệt nơi đẹp nhất trong lòng em






0:00

Thời khắc giao thừa đến

Đại Hàn hòa vào những tiếng cười , mừng rỡ chào năm mới

Lee Felix cũng vậy

Em mỉm cười

Bây giờ, cuộc đời em thay đổi rồi

Nếu đêm nay em không về
Nắng chẳng gắt, mưa sẽ rơi, sông Hàn không còn cơn gió lạnh, Đại Hàn mất đi một thiên thần

Nếu em đổ lệ
Trời sẽ thương em, sẽ phủ từng đợt tuyết lạnh xuống nơi này thay cho tiếng khóc của em
















Trên đường, tiếng đủ loại xe thắng gấp, tạo ra đủ loại tiếng ồn

Những ngôi nhà gần đó cũng mở cửa sổ, người người đổ ra giữa đường

Họ đứng im, mở mắt to hướng về nơi dòng nước đen tối vừa đón nhận một ánh nắng nhỏ trên đời


- Cậu bé ấy...nhảy rồi

Điều duy nhất lưu lại là chiếc giày và chiếc vòng cổ của em

Trong chiếc vòng đặc biệt ấy, vẫn ánh lên một màu sáng rực của dòng chữ Lee Felix x Hwang Hyunjin

Nhưng người sở hữu đã mãi mãi chẳng còn trên đời

Trước khi ra đi, em vẫn cười

Em là thế đấy, nhưng em ơi?

Em có tàn nhẫn giống tên giết người như Hwang Hyunjin không?

Có.

Em cướp lấy mạng sống của chính mình rồi

Em định chuộc lỗi bằng cách nào đây...





Em tự giải thoát khỏi dòng đời chông gai của mình

Dưới đó, chẳng ai biết em khóc, nước mắt em sẽ lẫn vào từng gợn sóng nổi lềnh bềnh trên sông

Em rời đi quá nhanh, đến mức chẳng ai ngăn cản nổi

Họ thấy bóng dáng em lao mình xuống dòng sông sâu thẳm kia.

Có vẻ em đã không còn vương vấn nữa

Đời em còn gì đâu? Mất hết rồi

Đêm nay em không về nhà, không ai chờ em cả, không ai lo lắng

Em là món quà do trời ban xuống nơi này, nhưng lại đặt sai chỗ

Trách sao em chẳng được hạnh phúc

Ở nơi đó, em an nghỉ nhé
Em sẽ không bận tâm gì nữa

Em sẽ gắn bó với sông Hàn...mãi mãi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro